Ollila và Phương Minh Viễn bàn luận với nhau một mạch cho đến khi mặt trời xuống núi ở Phía Tây thì mới rời khỏi
Phương Minh Viễn tiễn ông ta ra khỏi ngôi biệt thự, mắt dõi theo cho đến khi xe ông ta khuất về phía xa.
Cuộc nói chuyện lần này giữa hai bên đều đạt được sự đồng nhất trên rất nhiều vấn đề, hơn nữa xác nhận được thời gian biểu của nhiều sự việc. Có thể nói đây là cuộc gặp vô cùng thành công. Phương Minh Viễn quay trở vào ngôi biệt thự, không biết rằng Trần Trung đứng đằng sau hắn từ một nơi cách đó không xa, hướng ánh mắt nhìn đăm chiêu về ngôi biệt thự đối diện
Trên sườn núi, sau khi quan sát xung quanh một lượt , anh ta mới đi theo sau Phương Minh Viễn
Sau khi màn đêm buông xuống, bầu trời ở Edinburghđã rơi lác đác những hạt tuyết.
-Ngài Philip đây là bức ảnh được nhân viên làm việc mà chúng ta giữ lại chụp về.
Cô thư ký đặt 1 tệp ảnh lên trên bàn Philip, bức ảnh trên cùng chụp cảnh Phương Minh Viễn và Aolila sánh vai bên nhau đi ra khỏi ngôi biệt thự.
-Đúng thật là hắn! Jorma Ollila
Hai con ngươi của PhiLip hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào mặt Ollila. Mặc dù Philip cho rằng sự việc này Phường Minh Viễn không thể nói dối, nhưng cuối cùng ông ta cũng đã sắp xếp người đến ngôi biệt thự thủ sẵn ở đấy, xem xem Aollila có phải ở đấy không, kết quả cho thấy Phương Minh Viễn không nói ngoa lời nào! Nhìn dáng vẻ của hai người Ao Li La và Phương Minh Viễn đi cùng bên nhau, thì hoàn toàn có thể xác nhận, vị trí của Phương Minh Viễn trong mắt Ao Li La, tuyệt đối không giống như người bình thường.
Ở điểm này, đã tạo ra một chút chấn động đối với tâm lý của Philip, cảm giác này không hề thua kém gì so với cảm giác lúc nghe thấy Aolila đến thăm Phương Minh Viễn trong ngôi biệt thự
“ Phương Minh Viễn, hắn rốt cuộc là ai?”Phlip tự lẩm bẩm một mình trong miệng. Mắt nhìn vào đống tư liệu trên bàn, đó là tư liệu khi ông ta rời khỏi ngôi biệt thự, lập tức dùng lực lượng tình báo của công ty, toàn lực thu thập được, tư liệu liên quan đến Phương Minh Viễn, đây chỉ là một phần trong số đó, những cái khác sẽ tiếp tục được chuyển đến, mặc dù có phần chưa đầy đủ, nhưng Philip tin rằng xem hết số tư liệu này cũng có thể giúp ông từng bước hiểu về Phương Minh Viễn.
Trong mắt Philip lúc này đã không còn một chút ý nghĩ xem nhẹ Phương Minh Viễn như lúc mới đầu.
Philip vốn xem những thành tích kia của Phương Minh Viễn cũng không có gì đáng nói. Ông ở Hoa Hạ thời gian khá lâu rồi, tất nhiên đều biết người Hoa Hạ rất yêu sĩ diện, đến chính phủ mỗi năm thống kê con số GOP, bên trong đều những con số trống rất lớn! Biết rằng nó có quan hệ đến chính sách điều chỉnh kinh tế của Chính Phủ, và định ra kế hoạch lớn về chính sách kinh tế của năm tiếp theo! Nhưng những con số quan trọng như thế, những quan lớn các địa phương lại muốn thay đổi nhiều kiểu để làm cho mình nở mày nở mặt ! Dùng theo cách nói của người Hoa Hạ thì trâu bò cũng bị họ thổi bay đến chết.
Nếu bạn tin những bản tin tức của họ thì thật là chua xót! Trong mỗi người Hoa Hạ đều sống cuộc sống như trong thiên đường, chính phủ lo lắng cho họ chu đáo từng ly từng tý, nhưng mà trên thực tế thì sao? Hoa Hạ hãy còn đạt số người nghèo dưới mức tiêu chuẩn đặt ra là mười triệu thậm chí là trên trăm triệu. Mà nếu nói tuân theo cái tiêu chuẩn nghèo khó mà Liên Hiệp Quốc đề ra, thì số lượng này, còn phải vượt quá nữa! Mà nước ngoài ở trong những bản tin tức này, lại thuộc vào tin nóng bỏng, ngoài xảy ra bạo loạn và thiên tai ra, ở trong đó lại không nhắc một câu nào đến vấn đề tình hình cuộc sống của người nước ngoài
Chính Phủ và các quan chức đều thế, vì vậy Philip , đối với những tư liệu nhận được liên quan đến nhà họ Phương và Phương Minh Viễn, mặc dù chưa được hoàn chỉnh, nhưng ông ta vẫn theo bản năng của mình mà khấu trừ đi một ít.
Xem ra bây giờ lại tự mình nhận thấy trước đây rõ ràng đã đánh giá thấp thực lực của Phương Minh Viễn! cái đồ đần độn Lục Thiên Cô, tại sao lại bị ngu muội đầu óc mà đi đụng chạm đến hắn chứ.
Tất nhiên Philip không phải đang quan tâm đến sự sống chết của Lục thiên Hữu, đừng nói là Lục Thiên Hữu chết rồi, anh em Lục Gia, và còn có ngành khai thác mỏ Hoa Tân, nếu nói không có nguồn tài nguyên đất hiếm, họ sẽ bị Phương Minh Viễn giết sạch, liên lụy đến 9 dòng tộc, thì cũng có liên quan gì đến Philip chứ? Chẳng qua là vì để đảm bảo dành được cái giá rẻ ổn định của nguồn tài nguyên đất hiếm, ông bây giờ không thể không nghĩ cách bảo vệ Lục gia! Bảo vệ Lục Thiên Hữu
Tuy rằng Phương Minh Viễn đã ra điều kiện đồng ý tha cho Lục Thiên Hữu, nhưng Phi Lip vẫn có điều thấp thỏm không yên, những thanh niên trẻ của Hoa Hạ, nhất là những con cháu đời thứ 2 của các quan, của các đại gia, đều không quên được những nỗi hận, hơn nữa rất nhiều người đều không có thói quen bỏ qua người nhà kẻ thù, cái tên Phương Minh Viễn này, chính là con người muốn cả 2 bên, một mặt thì muốn lấy cái vận may tốt này, mặt khác lại muốn âm thầm hạ thủ với Lục Thiên Hữu!
Tất nhiên nếu Phương Minh Viễn giành được Lục gia, thì vẫn có thể đảm bảo được cái tài nguyên đất hiếm kia với giá rẻ xuất khẩu qua Anh, thì đối với nước Anh cũng chẳng có tổn thất gì, chỉ là thay đổi người đại diện mà thôi.Nhưng Philip lại cảm thấy Phương Minh Viễn một trăm phần trăm sẽ không làm như thế! Sản nghiệp nhà họ Phương đã rất hùng mạnh rồi, căn bản không cần thiết phải thông qua thủ đoạn không chính đáng để giành lấy tài sản như thế.
Phi Lip dụi dụi khóe mắt cay, đặt những bức ảnh sang một bên, bây giờ ông ta có thể khẳng định một trăm phần trăm, quan hệ giữa Phương Minh Viễn và Ollila không phải là nhạt nhẽo, mà giữa hai bên còn có mối qua lại bình đẳng.
-Đối với cái tên Phương Minh Viễn này, sau này phải chú ý đặc biệt mới được.
Philip gọi thư ký riêng của mình, chỉ vào bức ảnh Phương Minh Viễn đang cười tươi , nói một cách quan trọng:
- Những việc có liên quan đến hắn, đều phải báo cáo sớm nhất cho ta.
Phương Minh Viễn tất nhiên không biết, mình đã lọt vào “sổ đen” được PhiLip quan tâm đặc biệt, nên sau khi ở lại Anh nghỉ 5 ngày, đoàn người tạm biệt Trịnh Gia Nghi và Rowling trực tiếp bay đến Phần Lan, sau khi nghỉ lại ở Phần lan một tuần Phương Minh Viễn đã thỏa thuận được với trường Đại Học AoLo Phần Lan, Trường đại học công nghiệp Hensink, trường đại học công nghiệp Labulandali, 3 trường đại học này mỗi năm có thể nhận khoảng 30 đến 50 lưu học sinh Hoa Hạ do nhà họ Phương tiến cử. Đồng thời, khoảng từ năm 97 trở đi, mỗi trường sẽ cử ra hơn 5 vị giáo sư có thâm niên đến dạy học ở Hoa Hạ.
Còn đối với học Viện Weisiqulaili Phương Minh Viễn cũng đã đạt được thành công về thỏa hiệp nhờ bồi dưỡng sinh viên quy mô lớn ở học viện này..
Học viện weisiqulaili bắt đầu từ hôm nay, mỗi năm sẽ tiếp nhận khoảng 500 lưu học sinh do nhà Họ Phương tiến cử. Tiến hành bồi dưỡng trong vòng thời gian 2 năm.
Tất Nhiên Phương Minh Viễn cũng vì đó mà trả ra một số tiền khá lớn! Chỉ riêng mỗi năm chi ra số tiên Quyên góp và học phí cho mấy trường Đại học trên cũng đã mất số tiền đạt đến 30 triệu USD.
Ba trường Đại học AoLu Phần Lan, Trường ĐH công nghiệp Hensinki, trường ĐH công Lapulandali đương nhiên là không quan tâm đến cái mức thu nhập này, nói cho cùng họ cũng là những ĐH có tiếng trong nước, ở nước ngoài cũng có tiếng tăm nhất đinh, không phải lo lắng nguồn sinh viên và nguồn kinh phí, họ chỉ để ý ở mối quan hệ giữa tập đoàn nhà Họ Phương và OlLiLa. Điều này đối với sự phát triển trong tương lai của 3 trường ĐH có tác dụng thúc đẩy rất tích cực. Học Viện Weisiqulaili thì lại vô cùng vui mừng, đối với 1 học viện mới thành lập chưa được 2 năm mà nói, mỗi năm đều có danh sách học sinh ổn định là 500 em, lại còn có 1 số tiền học phí thu được, chắc chắn là giải quyết được vấn đề cấp bách trước mắt của họ, đã giảm thiểu được cái áp lực về nguồn sinh viên và kinh phí của học viện rất nhiều.
Tin tức nhanh chóng được truyền về trong nước, tầng quản lý trong các bộ phận của sản nghiệp nhà họ Phương, một mặt bắt đầu công tác sàng lọc nhân viên, mặt khác cũng là nửa vui nửa buồn.
Thân là quản lý của công ty, đương nhiên họ hy vọng những nhân viên cấp dưới của mình, mỗi người đều là những nhân tài có tố chất cao, có thể độc lập làm việc, kiếm ra được nguồn tiền lớn cho công ty. Nhưng đồng thời họ cũng không kìm nổi sự luyến tiếc, trong danh sách lưu học sinh những kỳ đầu không có nhân viên quản lý cấp cao, những nhân viên quản lý cấp trung bình cũng rất ít, nhiều nhất là chọn lựa từ những nhân viên trẻ ở tầng cơ bản, sau những năm này, những người làm giám đốc, trưởng xưởng như họ áp lực chắc sẽ rất lớn đây. Trong sản nghiệp nhà họ Phương lại rất xem trọng năng lực cá nhân, những nhân viên quản lý này đều có thể lên chức hoặc xuống chức như thường. Chế độ phân biệt đối xử ở nơi đây đều không có chỗ đứng.
Đi học đại học ở Phần Lan? Phần Lan là nhà tù” những tiếng đồn cứ thế nổ ra,dân chúng không khỏi bàn tán xôn xao. Học đại học việc này tất nhiên là việc tốt, hơn nữa lại có thể đi nước ngoài, cái đấy còn hay hơn nữa ! Nhưng cái quốc gia này, tại sao rất nhiều người đều chưa bao giờ nghe đến nhỉ?
-Phần Lan ở miền bắc châu âu, là một quốc gia không lớn lắm! Mọi người biết mà, ông chủ họ Phương chúng ta hiện nay đang thành lập một xưởng sản xuất điện thoại, kỹ thuật và thiết bị đều mua của một công ty tên là tập đoàn Nokia
Người giải thích tỏ vẻ am hiểu.
-Muốn đến Châu Âu học đại học à? Cái đó chắc phải đóng nhiều tiền lắm?
Có người không khỏi sốt sắng mà hỏi. Đương nhiên đối với tình hình đi học đại học ở nước ngoài thì cũng không am hiểu mấy, nhưng ai cũng biết, châu Âu là nơi tập hợp những quốc gia phát triển theo hướng tư bản chủ nghĩa,. Chỉ cần nhìn vào khối tài sản vật vã của những người Anh, người Pháp, Người Đức sau khi đến Hoa Hạ cũng có thể tưởng tượng ra được, người những nước đó nhất định ai cũng có nhiều tiền, ai cũng sống trong biệt thự, ngươi người ai cũng có xe ô tô.
-Không cần trả tiền, tất cả chi phí đều do công ty đảm nhận.
Tin tức đấy đã nhanh chóng có người nói ra.
Có người cảm thấy khó tin nên hỏi :
-Tất cả chi phí sao?
Phải biết rằng những đãi ngộ đó chỉ là những lưu học sinh được công ty phái ra nước ngoài thì mới được hưởng. Sản nghiệp nhà họ Phương mặc dù luôn luôn đãi ngộ nhân viên của họ rất nồng hậu, lương trả cho nhân viên của họ so với các công ty cùng ngành khác cũng cao nhất, song làm sao mà tự bỏ ra túi tiền để đưa người ra nước ngoài du học chứ, chi phí này có thể là phải trả cao lắm đấy.
-Tất cả các chi phí? Bao gồm học phí và tiền sinh hoạt ở đó! Nếu bạn biết tiêu tiết kiệm, còn có thể gửi một ít tiến về cho người nhà ở trong nước nữa! Hơn nữa mỗi năm còn có thể về nước thăm người thân 1 lần, tất cả tiền đi lại đều do công ty trả!
Nhân viên quản lý cấp trung đứng dậy nói:
- Công ty chỉ yêu cầu tất cả những nhân viên được công ty điều đi du học ở Phần Lan, sau khi tốt nghiệp phải làm việc ở công ty với số năm nhất định, nếu như sau khi học thành, không muốn làm việc ở công ty, hoặc là vi phạm quy định mà công ty đặt ra, bị công ty khai trừ thì công ty mới yêu cầu phải trả lại toàn bộ số tiền đào tạo đó.
Phương Minh Viễn tiễn ông ta ra khỏi ngôi biệt thự, mắt dõi theo cho đến khi xe ông ta khuất về phía xa.
Cuộc nói chuyện lần này giữa hai bên đều đạt được sự đồng nhất trên rất nhiều vấn đề, hơn nữa xác nhận được thời gian biểu của nhiều sự việc. Có thể nói đây là cuộc gặp vô cùng thành công. Phương Minh Viễn quay trở vào ngôi biệt thự, không biết rằng Trần Trung đứng đằng sau hắn từ một nơi cách đó không xa, hướng ánh mắt nhìn đăm chiêu về ngôi biệt thự đối diện
Trên sườn núi, sau khi quan sát xung quanh một lượt , anh ta mới đi theo sau Phương Minh Viễn
Sau khi màn đêm buông xuống, bầu trời ở Edinburghđã rơi lác đác những hạt tuyết.
-Ngài Philip đây là bức ảnh được nhân viên làm việc mà chúng ta giữ lại chụp về.
Cô thư ký đặt 1 tệp ảnh lên trên bàn Philip, bức ảnh trên cùng chụp cảnh Phương Minh Viễn và Aolila sánh vai bên nhau đi ra khỏi ngôi biệt thự.
-Đúng thật là hắn! Jorma Ollila
Hai con ngươi của PhiLip hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào mặt Ollila. Mặc dù Philip cho rằng sự việc này Phường Minh Viễn không thể nói dối, nhưng cuối cùng ông ta cũng đã sắp xếp người đến ngôi biệt thự thủ sẵn ở đấy, xem xem Aollila có phải ở đấy không, kết quả cho thấy Phương Minh Viễn không nói ngoa lời nào! Nhìn dáng vẻ của hai người Ao Li La và Phương Minh Viễn đi cùng bên nhau, thì hoàn toàn có thể xác nhận, vị trí của Phương Minh Viễn trong mắt Ao Li La, tuyệt đối không giống như người bình thường.
Ở điểm này, đã tạo ra một chút chấn động đối với tâm lý của Philip, cảm giác này không hề thua kém gì so với cảm giác lúc nghe thấy Aolila đến thăm Phương Minh Viễn trong ngôi biệt thự
“ Phương Minh Viễn, hắn rốt cuộc là ai?”Phlip tự lẩm bẩm một mình trong miệng. Mắt nhìn vào đống tư liệu trên bàn, đó là tư liệu khi ông ta rời khỏi ngôi biệt thự, lập tức dùng lực lượng tình báo của công ty, toàn lực thu thập được, tư liệu liên quan đến Phương Minh Viễn, đây chỉ là một phần trong số đó, những cái khác sẽ tiếp tục được chuyển đến, mặc dù có phần chưa đầy đủ, nhưng Philip tin rằng xem hết số tư liệu này cũng có thể giúp ông từng bước hiểu về Phương Minh Viễn.
Trong mắt Philip lúc này đã không còn một chút ý nghĩ xem nhẹ Phương Minh Viễn như lúc mới đầu.
Philip vốn xem những thành tích kia của Phương Minh Viễn cũng không có gì đáng nói. Ông ở Hoa Hạ thời gian khá lâu rồi, tất nhiên đều biết người Hoa Hạ rất yêu sĩ diện, đến chính phủ mỗi năm thống kê con số GOP, bên trong đều những con số trống rất lớn! Biết rằng nó có quan hệ đến chính sách điều chỉnh kinh tế của Chính Phủ, và định ra kế hoạch lớn về chính sách kinh tế của năm tiếp theo! Nhưng những con số quan trọng như thế, những quan lớn các địa phương lại muốn thay đổi nhiều kiểu để làm cho mình nở mày nở mặt ! Dùng theo cách nói của người Hoa Hạ thì trâu bò cũng bị họ thổi bay đến chết.
Nếu bạn tin những bản tin tức của họ thì thật là chua xót! Trong mỗi người Hoa Hạ đều sống cuộc sống như trong thiên đường, chính phủ lo lắng cho họ chu đáo từng ly từng tý, nhưng mà trên thực tế thì sao? Hoa Hạ hãy còn đạt số người nghèo dưới mức tiêu chuẩn đặt ra là mười triệu thậm chí là trên trăm triệu. Mà nếu nói tuân theo cái tiêu chuẩn nghèo khó mà Liên Hiệp Quốc đề ra, thì số lượng này, còn phải vượt quá nữa! Mà nước ngoài ở trong những bản tin tức này, lại thuộc vào tin nóng bỏng, ngoài xảy ra bạo loạn và thiên tai ra, ở trong đó lại không nhắc một câu nào đến vấn đề tình hình cuộc sống của người nước ngoài
Chính Phủ và các quan chức đều thế, vì vậy Philip , đối với những tư liệu nhận được liên quan đến nhà họ Phương và Phương Minh Viễn, mặc dù chưa được hoàn chỉnh, nhưng ông ta vẫn theo bản năng của mình mà khấu trừ đi một ít.
Xem ra bây giờ lại tự mình nhận thấy trước đây rõ ràng đã đánh giá thấp thực lực của Phương Minh Viễn! cái đồ đần độn Lục Thiên Cô, tại sao lại bị ngu muội đầu óc mà đi đụng chạm đến hắn chứ.
Tất nhiên Philip không phải đang quan tâm đến sự sống chết của Lục thiên Hữu, đừng nói là Lục Thiên Hữu chết rồi, anh em Lục Gia, và còn có ngành khai thác mỏ Hoa Tân, nếu nói không có nguồn tài nguyên đất hiếm, họ sẽ bị Phương Minh Viễn giết sạch, liên lụy đến 9 dòng tộc, thì cũng có liên quan gì đến Philip chứ? Chẳng qua là vì để đảm bảo dành được cái giá rẻ ổn định của nguồn tài nguyên đất hiếm, ông bây giờ không thể không nghĩ cách bảo vệ Lục gia! Bảo vệ Lục Thiên Hữu
Tuy rằng Phương Minh Viễn đã ra điều kiện đồng ý tha cho Lục Thiên Hữu, nhưng Phi Lip vẫn có điều thấp thỏm không yên, những thanh niên trẻ của Hoa Hạ, nhất là những con cháu đời thứ 2 của các quan, của các đại gia, đều không quên được những nỗi hận, hơn nữa rất nhiều người đều không có thói quen bỏ qua người nhà kẻ thù, cái tên Phương Minh Viễn này, chính là con người muốn cả 2 bên, một mặt thì muốn lấy cái vận may tốt này, mặt khác lại muốn âm thầm hạ thủ với Lục Thiên Hữu!
Tất nhiên nếu Phương Minh Viễn giành được Lục gia, thì vẫn có thể đảm bảo được cái tài nguyên đất hiếm kia với giá rẻ xuất khẩu qua Anh, thì đối với nước Anh cũng chẳng có tổn thất gì, chỉ là thay đổi người đại diện mà thôi.Nhưng Philip lại cảm thấy Phương Minh Viễn một trăm phần trăm sẽ không làm như thế! Sản nghiệp nhà họ Phương đã rất hùng mạnh rồi, căn bản không cần thiết phải thông qua thủ đoạn không chính đáng để giành lấy tài sản như thế.
Phi Lip dụi dụi khóe mắt cay, đặt những bức ảnh sang một bên, bây giờ ông ta có thể khẳng định một trăm phần trăm, quan hệ giữa Phương Minh Viễn và Ollila không phải là nhạt nhẽo, mà giữa hai bên còn có mối qua lại bình đẳng.
-Đối với cái tên Phương Minh Viễn này, sau này phải chú ý đặc biệt mới được.
Philip gọi thư ký riêng của mình, chỉ vào bức ảnh Phương Minh Viễn đang cười tươi , nói một cách quan trọng:
- Những việc có liên quan đến hắn, đều phải báo cáo sớm nhất cho ta.
Phương Minh Viễn tất nhiên không biết, mình đã lọt vào “sổ đen” được PhiLip quan tâm đặc biệt, nên sau khi ở lại Anh nghỉ 5 ngày, đoàn người tạm biệt Trịnh Gia Nghi và Rowling trực tiếp bay đến Phần Lan, sau khi nghỉ lại ở Phần lan một tuần Phương Minh Viễn đã thỏa thuận được với trường Đại Học AoLo Phần Lan, Trường đại học công nghiệp Hensink, trường đại học công nghiệp Labulandali, 3 trường đại học này mỗi năm có thể nhận khoảng 30 đến 50 lưu học sinh Hoa Hạ do nhà họ Phương tiến cử. Đồng thời, khoảng từ năm 97 trở đi, mỗi trường sẽ cử ra hơn 5 vị giáo sư có thâm niên đến dạy học ở Hoa Hạ.
Còn đối với học Viện Weisiqulaili Phương Minh Viễn cũng đã đạt được thành công về thỏa hiệp nhờ bồi dưỡng sinh viên quy mô lớn ở học viện này..
Học viện weisiqulaili bắt đầu từ hôm nay, mỗi năm sẽ tiếp nhận khoảng 500 lưu học sinh do nhà Họ Phương tiến cử. Tiến hành bồi dưỡng trong vòng thời gian 2 năm.
Tất Nhiên Phương Minh Viễn cũng vì đó mà trả ra một số tiền khá lớn! Chỉ riêng mỗi năm chi ra số tiên Quyên góp và học phí cho mấy trường Đại học trên cũng đã mất số tiền đạt đến 30 triệu USD.
Ba trường Đại học AoLu Phần Lan, Trường ĐH công nghiệp Hensinki, trường ĐH công Lapulandali đương nhiên là không quan tâm đến cái mức thu nhập này, nói cho cùng họ cũng là những ĐH có tiếng trong nước, ở nước ngoài cũng có tiếng tăm nhất đinh, không phải lo lắng nguồn sinh viên và nguồn kinh phí, họ chỉ để ý ở mối quan hệ giữa tập đoàn nhà Họ Phương và OlLiLa. Điều này đối với sự phát triển trong tương lai của 3 trường ĐH có tác dụng thúc đẩy rất tích cực. Học Viện Weisiqulaili thì lại vô cùng vui mừng, đối với 1 học viện mới thành lập chưa được 2 năm mà nói, mỗi năm đều có danh sách học sinh ổn định là 500 em, lại còn có 1 số tiền học phí thu được, chắc chắn là giải quyết được vấn đề cấp bách trước mắt của họ, đã giảm thiểu được cái áp lực về nguồn sinh viên và kinh phí của học viện rất nhiều.
Tin tức nhanh chóng được truyền về trong nước, tầng quản lý trong các bộ phận của sản nghiệp nhà họ Phương, một mặt bắt đầu công tác sàng lọc nhân viên, mặt khác cũng là nửa vui nửa buồn.
Thân là quản lý của công ty, đương nhiên họ hy vọng những nhân viên cấp dưới của mình, mỗi người đều là những nhân tài có tố chất cao, có thể độc lập làm việc, kiếm ra được nguồn tiền lớn cho công ty. Nhưng đồng thời họ cũng không kìm nổi sự luyến tiếc, trong danh sách lưu học sinh những kỳ đầu không có nhân viên quản lý cấp cao, những nhân viên quản lý cấp trung bình cũng rất ít, nhiều nhất là chọn lựa từ những nhân viên trẻ ở tầng cơ bản, sau những năm này, những người làm giám đốc, trưởng xưởng như họ áp lực chắc sẽ rất lớn đây. Trong sản nghiệp nhà họ Phương lại rất xem trọng năng lực cá nhân, những nhân viên quản lý này đều có thể lên chức hoặc xuống chức như thường. Chế độ phân biệt đối xử ở nơi đây đều không có chỗ đứng.
Đi học đại học ở Phần Lan? Phần Lan là nhà tù” những tiếng đồn cứ thế nổ ra,dân chúng không khỏi bàn tán xôn xao. Học đại học việc này tất nhiên là việc tốt, hơn nữa lại có thể đi nước ngoài, cái đấy còn hay hơn nữa ! Nhưng cái quốc gia này, tại sao rất nhiều người đều chưa bao giờ nghe đến nhỉ?
-Phần Lan ở miền bắc châu âu, là một quốc gia không lớn lắm! Mọi người biết mà, ông chủ họ Phương chúng ta hiện nay đang thành lập một xưởng sản xuất điện thoại, kỹ thuật và thiết bị đều mua của một công ty tên là tập đoàn Nokia
Người giải thích tỏ vẻ am hiểu.
-Muốn đến Châu Âu học đại học à? Cái đó chắc phải đóng nhiều tiền lắm?
Có người không khỏi sốt sắng mà hỏi. Đương nhiên đối với tình hình đi học đại học ở nước ngoài thì cũng không am hiểu mấy, nhưng ai cũng biết, châu Âu là nơi tập hợp những quốc gia phát triển theo hướng tư bản chủ nghĩa,. Chỉ cần nhìn vào khối tài sản vật vã của những người Anh, người Pháp, Người Đức sau khi đến Hoa Hạ cũng có thể tưởng tượng ra được, người những nước đó nhất định ai cũng có nhiều tiền, ai cũng sống trong biệt thự, ngươi người ai cũng có xe ô tô.
-Không cần trả tiền, tất cả chi phí đều do công ty đảm nhận.
Tin tức đấy đã nhanh chóng có người nói ra.
Có người cảm thấy khó tin nên hỏi :
-Tất cả chi phí sao?
Phải biết rằng những đãi ngộ đó chỉ là những lưu học sinh được công ty phái ra nước ngoài thì mới được hưởng. Sản nghiệp nhà họ Phương mặc dù luôn luôn đãi ngộ nhân viên của họ rất nồng hậu, lương trả cho nhân viên của họ so với các công ty cùng ngành khác cũng cao nhất, song làm sao mà tự bỏ ra túi tiền để đưa người ra nước ngoài du học chứ, chi phí này có thể là phải trả cao lắm đấy.
-Tất cả các chi phí? Bao gồm học phí và tiền sinh hoạt ở đó! Nếu bạn biết tiêu tiết kiệm, còn có thể gửi một ít tiến về cho người nhà ở trong nước nữa! Hơn nữa mỗi năm còn có thể về nước thăm người thân 1 lần, tất cả tiền đi lại đều do công ty trả!
Nhân viên quản lý cấp trung đứng dậy nói:
- Công ty chỉ yêu cầu tất cả những nhân viên được công ty điều đi du học ở Phần Lan, sau khi tốt nghiệp phải làm việc ở công ty với số năm nhất định, nếu như sau khi học thành, không muốn làm việc ở công ty, hoặc là vi phạm quy định mà công ty đặt ra, bị công ty khai trừ thì công ty mới yêu cầu phải trả lại toàn bộ số tiền đào tạo đó.
/1605
|