Cái điều kiện hậu đãi như thế, lại được nói ra từ miệng những nhân viên quản lý cấp trung, đương nhiên sẽ làm rất nhiều người bán tín bán nghi, nhưng cũng có rất nhiều người vô cùng dao động trong lòng.
Hoa Hạ những năm 96 việc học đại học đối với rất nhiều thanh niên trẻ trong nước mà nói, vẫn luôn là việc rất mong muốn nhưng mà rất khó thành. Đặc biệt là những thanh niên xuất thân từ thành phố khu vực 2, 3 hoặc nông thôn, không phải thành tích của họ không nổi bật, không phải họ không nỗ lực học tập, không phải năng lực của họ không bằng những người trong thành phố, mà vì danh sách tuyển chọn người hết sức có hạn, làm cho giấc mộng học đại học của nhiều người bị tiêu tan một cách đáng buồn.
Trong sản nghiệp nhà họ Phương, trong tất cả những nhân viên được tuyển dụng, mặc dù không ít người trẻ có tốt nghiệp đại học, nhưng chủ yếu vẫn là học sinh các trường dạy nghề, học sinh cấp 3, đối với những người này mà nói, có thể ra nước ngoài để làm đẹp cái giấc mơ Đại học của mình, đấy thật sự là một việc tốt mà có nằm mơ cũng không nghĩ tới. Đến những người tốt nghiệp Đại Học làm chức cán bộ tầng cơ sở trong công ty chưa được mấy năm, mỗi người đều cảm thấy dao động. Ai mà không biết những người sau khi từ hải ngoại trở về đều sẽ rất được trọng dụng! Mặc dù là Đại học Phần Lan nhưng cũng là trường của Châu âu, văn bằng và chất lượng của nó luôn luôn cao hơn trong nước
Hơn nữa, do nhà họ Phương luôn luôn coi trọng việc bồi dưỡng công việc cho nhân viên, nhân viên bất luận là tham gia lớp buổi tối hay là tham gia lớp giáo dục người lớn đều nhận được sự ủng hộ rất lớn của công ty. Hơn nữa những nhân viên nhận được bằng học lực mới còn có rất nhiều những chế độ khen thưởng, khi lên chức cũng thường xuyên nhận được sự đãi ngộ ưu tiên, điểm này đối với những doanh nghiệp nhà nước còn rất hiếm thấy.
Vì thế, miễn phí cho nhân viên ra nước ngoài bồi dưỡng, tuy rằng nghe ra thì thực sự là lạ , nhưng cũng không phài hoàn toàn là không thể.
Nhất là những nhân viên đang được thu nhận vào xưởng sản xuất chế tạo điện thoại đang trong quá trình thành lập, càng cho rằng, sự việc này tuyệt đối không phải tự nhiên mà có , vì họ đều biết kỹ thuật và thiết bị của sản nghiệp sản xuất chế tạo điện thoại của nhà họ Phương đều từ tập đoàn Nokia, mà văn phòng chính của tập đoạn Nokia lại ở Phần Lan, vậy thì đến Phần Lan tham gia rồi bồi dưỡng cũng là sự việc hợp lô gíc
Vì thế khi rất nhiều người vẫn còn đang chần chừ không quyết thì rất nhiều người khác đã bắt đầu có hành động. Họ tích cực nghe ngóng những tin tức có liên quan đến Phần Lan, hơn nữa còn nghĩ trăm phương nghìn kế để từ trong danh sách cấp quản lý có thể trúng vào danh sách tiêu chuẩn để được tuyển chọn, và để khi thi có thể có hạng mục đảm bảo làm được đậu chắc chắn, có thể trăm trận trăm thắng.
Nhưng, trong bất kỳ tập đoàn nào, tất yếu đều có tốt xấu lẫn lộn, có người muốn dựa vào thực lực của chính mình để có tư cách trúng tuyển, còn những người không tự tin với thực lực chưa đủ của mình nhưng lại hi vọng có thể trở thành 1 trong những danh sách lưu học sinh, tất nhiên chỉ có thể dựa vào lối đi tắt. Một thời gian trong nhà những nhân viên quản lý của công ty đều bị rất nhiều khách quá giang đến nhà thăm hỏi! Làm họ khổ không kể hết.
Thậm chí đến những quan chức sau khi nghe được tin tức cũng nhốn nháo đến nhà hoặc gọi điện đến hỏi sự việc cụ thể, hy vọng có thể cho con cháu nhà mình lọt vào hàng ngũ này.
Dẫu sao ở thời kỳ năm 96 đi du học nước ngoài còn lâu mới thuận tiện được như sau này, những trường học, học viện trong nước, cũng không giống như sau này, muốn mở cửa lớn cho những lưu học sinh Hoa Hạ chỉ cần bạn có tiền! Vì thế, mỗi năm số người ra nước ngoài du học đều tương đối có hạn. Ngoài những quan chức nắm quyền lực có thể cho con cháu không có tài cán của mình đi xuất ngoại theo suất nhà nước ra, có nữa cũng chỉ những quan chức có được sự phối hợp của công ty ở nước ngoài, làm cho đại học nước ngoài phát giấy thông báo nhận, những người khác muốn đi nước ngoài du học, đều là dựa vào thành tích thực của mình để giành được danh sách tuyển chọn của trường Đại học nước ngoài.
Giờ lại có cơ hội như vậy, những quan viên muốn cho con cháu mình đi nước ngoài, lại khổ vì không có cửa, thì sao lại không vội vàng được chứ? Đương nhiên rồi, họ cũng sẽ xuất ra nhiều điều kiện có lợi khác.
“ Phù” Phương Nhai thở ra một hơi dài sau khi đóng xong cửa khách sạn, vứt những đồ cầm trên tay xuống sa pha, đến tắm cũng chẳng muốn , toàn thân cứ như thế mà nằm uỵch xuống giường, không còn muốn nhúc nhích việc gì nữa rồi. Người mặc dù đã mệt mỏi cực độ, nhưng tinh thần thì vẫn còn rất hưng phấn, nên làm cho anh dù mệt rã rời, nhưng cũng không thể nào mà ngủ được.
Mặc dù sớm đã nghe Phương Minh Viễn nói qua, nhưng những công việc chuẩn bị kỳ trước, có thể nói Phương Nhai cũng đều nhúng tay vào toàn bộ quá trình, nhưng sự việc đến ngày này, Phương Nhai mới phát hiện, tâm lý của mình chuẩn bị vẫn chưa đủ, rõ ràng còn có rất nhiều sự việc cần anh phải đích thân can dự.
Phương Minh Viễn đã gọi điện từ Anh về cho anh, hạng mục sản nghiệp mới của nhà họ Phương, xí nghiệp bán lẻ dây chuyền điện khí gia dụng Thiên Đỉnh đã chính thức hoạt động, theo yêu cầu của Phương Minh Viễn, đầu tháng 4 một loạt các cửa hàng trong thành phố trên toàn quốc phải khai trương toàn diện! Đến tháng 7, tất cả trên 100 cửa hàng đã chuẩn bị tốt trên phạm vi toàn quốc cũng đều phải khai trương.
Mặc dù, các cửa hàng sớm đã chuẩn bị tốt rồi, những cửa hàng trong thành phố đến công việc trang hoàng cũng đều đã tiến hành đến giai đoạn chót, tất cả nhân viên cửa hàng và nhân viên cấp quản lý, tập đoàn siêu thị Carrefour sớm đã chuẩn bị tốt rồi, đã tiến hành bồi dưỡng giáo dục cần thiết, hoàn toàn có thể đảm bảo nhu cầu của tất cả các cửa hàng trong thành phố, đảm bảo công việc mua sắm hàng hóa cần thiết, cũng đã do tập đoàn Carrefour triển khai toàn diện bộ phận mua sắm, có thể nói đã hoàn tất mọi việc, nhưng trong lòng Phương Nhai lại vẫn luôn luôn thấy chưa chắc chắn.
Tuy từ rất sớm vào rất nhiều năm trước Phương Nhai đã vào làm ở tập đoàn Carrefour, hơn nữa từng bước từng bước đã trở thành phó tổng giám đốc của tập đoàn Carrefour kiêm tổng giám đốc của chi nhánh Tỉnh Tần Tây, chủ quản của nhiều siêu thị Carrefour trong khu vực tỉnh Tần Tây, nhưng Phương Nhai lại tự cảm thấy, những cái mà mình phải học còn rất nhiều, đối với vấn đề quản lý kinh doanh thương nghiệp trình độ vẫn còn thua xa Tôn Chiếu Luân.
Lần này, Phương Minh Viễn đích thân tiến cử, đưa tổng tài sản của điện khí Thiên Đỉnh vượt quá 2tỷ Giao vào tay anh, hơn nữa trong tập đoàn Carrefour lại dời đi những nhân viên xuất sắc nhất, giúp anh lập ra 1 tổ chức hùng mạnh, điều này làm cho Phương Nhai lần đầu tiên tự mình đảm đương cảm thấy có nhiều áp lực rất lớn.
Anh trai Phương Thắng trong dịp tết đã từng nói với anh, Phương Minh Viễn hy vọng những anh chị em đời thứ 2 của nhà họ Phương có thể thuận theo cũng được hoặc căn bản không có ý kinh doanh cũng được, thể nào trong sản nghiệp nhà họ Phương cũng đều có cổ phần của họ, đủ để đảm bảo cho họ trong tương lai không lo cái ăn cái mặc, nhưng Phương Thắng, Phương Nhai và Phương Bân đều có thể có hoàn toàn sản nghiệp của riêng mình. Vị trí của Phương Thắng tất nhiên là sản nghiệp gang thép trong sản nghiệp nhà họ Phương; Phương Bân cũng có công ty quản lý và công ty điện ảnh, cổ phẩn trong tập đoàn Cẩm Hồ nhà họ Phương, tương lai đều sẽ giao vào tay anh, còn cái thuộc về Phương Nhai chính là điện khí Thiên Đỉnh.
Nói theo lời của Phương Minh Viễn, Cùng với sự nâng cao không ngừng của thu nhập quốc dân, nhu cầu của điện gia dụng ắt phải cùng đó mà gia tăng, có thể nói tương lai của điện khí Thiên Đỉnh thì rất sáng lạng, chỉ cần Phương Nhai biết cách kinh doanh, tương lai sẽ trở thành trùm bán lẻ dây chuyền hàng điện gia dụng hàng đầu Hoa Hạ, có thể nói là việc không thể khác được.
Điều này làm cho Phương Nhai có chút giật mình, một số việc hỷ đương nhiên đồng thời cũng đem lại cảm giác áp lực cực lớn trên đôi vai.
Hoa Hạ những năm 96 việc học đại học đối với rất nhiều thanh niên trẻ trong nước mà nói, vẫn luôn là việc rất mong muốn nhưng mà rất khó thành. Đặc biệt là những thanh niên xuất thân từ thành phố khu vực 2, 3 hoặc nông thôn, không phải thành tích của họ không nổi bật, không phải họ không nỗ lực học tập, không phải năng lực của họ không bằng những người trong thành phố, mà vì danh sách tuyển chọn người hết sức có hạn, làm cho giấc mộng học đại học của nhiều người bị tiêu tan một cách đáng buồn.
Trong sản nghiệp nhà họ Phương, trong tất cả những nhân viên được tuyển dụng, mặc dù không ít người trẻ có tốt nghiệp đại học, nhưng chủ yếu vẫn là học sinh các trường dạy nghề, học sinh cấp 3, đối với những người này mà nói, có thể ra nước ngoài để làm đẹp cái giấc mơ Đại học của mình, đấy thật sự là một việc tốt mà có nằm mơ cũng không nghĩ tới. Đến những người tốt nghiệp Đại Học làm chức cán bộ tầng cơ sở trong công ty chưa được mấy năm, mỗi người đều cảm thấy dao động. Ai mà không biết những người sau khi từ hải ngoại trở về đều sẽ rất được trọng dụng! Mặc dù là Đại học Phần Lan nhưng cũng là trường của Châu âu, văn bằng và chất lượng của nó luôn luôn cao hơn trong nước
Hơn nữa, do nhà họ Phương luôn luôn coi trọng việc bồi dưỡng công việc cho nhân viên, nhân viên bất luận là tham gia lớp buổi tối hay là tham gia lớp giáo dục người lớn đều nhận được sự ủng hộ rất lớn của công ty. Hơn nữa những nhân viên nhận được bằng học lực mới còn có rất nhiều những chế độ khen thưởng, khi lên chức cũng thường xuyên nhận được sự đãi ngộ ưu tiên, điểm này đối với những doanh nghiệp nhà nước còn rất hiếm thấy.
Vì thế, miễn phí cho nhân viên ra nước ngoài bồi dưỡng, tuy rằng nghe ra thì thực sự là lạ , nhưng cũng không phài hoàn toàn là không thể.
Nhất là những nhân viên đang được thu nhận vào xưởng sản xuất chế tạo điện thoại đang trong quá trình thành lập, càng cho rằng, sự việc này tuyệt đối không phải tự nhiên mà có , vì họ đều biết kỹ thuật và thiết bị của sản nghiệp sản xuất chế tạo điện thoại của nhà họ Phương đều từ tập đoàn Nokia, mà văn phòng chính của tập đoạn Nokia lại ở Phần Lan, vậy thì đến Phần Lan tham gia rồi bồi dưỡng cũng là sự việc hợp lô gíc
Vì thế khi rất nhiều người vẫn còn đang chần chừ không quyết thì rất nhiều người khác đã bắt đầu có hành động. Họ tích cực nghe ngóng những tin tức có liên quan đến Phần Lan, hơn nữa còn nghĩ trăm phương nghìn kế để từ trong danh sách cấp quản lý có thể trúng vào danh sách tiêu chuẩn để được tuyển chọn, và để khi thi có thể có hạng mục đảm bảo làm được đậu chắc chắn, có thể trăm trận trăm thắng.
Nhưng, trong bất kỳ tập đoàn nào, tất yếu đều có tốt xấu lẫn lộn, có người muốn dựa vào thực lực của chính mình để có tư cách trúng tuyển, còn những người không tự tin với thực lực chưa đủ của mình nhưng lại hi vọng có thể trở thành 1 trong những danh sách lưu học sinh, tất nhiên chỉ có thể dựa vào lối đi tắt. Một thời gian trong nhà những nhân viên quản lý của công ty đều bị rất nhiều khách quá giang đến nhà thăm hỏi! Làm họ khổ không kể hết.
Thậm chí đến những quan chức sau khi nghe được tin tức cũng nhốn nháo đến nhà hoặc gọi điện đến hỏi sự việc cụ thể, hy vọng có thể cho con cháu nhà mình lọt vào hàng ngũ này.
Dẫu sao ở thời kỳ năm 96 đi du học nước ngoài còn lâu mới thuận tiện được như sau này, những trường học, học viện trong nước, cũng không giống như sau này, muốn mở cửa lớn cho những lưu học sinh Hoa Hạ chỉ cần bạn có tiền! Vì thế, mỗi năm số người ra nước ngoài du học đều tương đối có hạn. Ngoài những quan chức nắm quyền lực có thể cho con cháu không có tài cán của mình đi xuất ngoại theo suất nhà nước ra, có nữa cũng chỉ những quan chức có được sự phối hợp của công ty ở nước ngoài, làm cho đại học nước ngoài phát giấy thông báo nhận, những người khác muốn đi nước ngoài du học, đều là dựa vào thành tích thực của mình để giành được danh sách tuyển chọn của trường Đại học nước ngoài.
Giờ lại có cơ hội như vậy, những quan viên muốn cho con cháu mình đi nước ngoài, lại khổ vì không có cửa, thì sao lại không vội vàng được chứ? Đương nhiên rồi, họ cũng sẽ xuất ra nhiều điều kiện có lợi khác.
“ Phù” Phương Nhai thở ra một hơi dài sau khi đóng xong cửa khách sạn, vứt những đồ cầm trên tay xuống sa pha, đến tắm cũng chẳng muốn , toàn thân cứ như thế mà nằm uỵch xuống giường, không còn muốn nhúc nhích việc gì nữa rồi. Người mặc dù đã mệt mỏi cực độ, nhưng tinh thần thì vẫn còn rất hưng phấn, nên làm cho anh dù mệt rã rời, nhưng cũng không thể nào mà ngủ được.
Mặc dù sớm đã nghe Phương Minh Viễn nói qua, nhưng những công việc chuẩn bị kỳ trước, có thể nói Phương Nhai cũng đều nhúng tay vào toàn bộ quá trình, nhưng sự việc đến ngày này, Phương Nhai mới phát hiện, tâm lý của mình chuẩn bị vẫn chưa đủ, rõ ràng còn có rất nhiều sự việc cần anh phải đích thân can dự.
Phương Minh Viễn đã gọi điện từ Anh về cho anh, hạng mục sản nghiệp mới của nhà họ Phương, xí nghiệp bán lẻ dây chuyền điện khí gia dụng Thiên Đỉnh đã chính thức hoạt động, theo yêu cầu của Phương Minh Viễn, đầu tháng 4 một loạt các cửa hàng trong thành phố trên toàn quốc phải khai trương toàn diện! Đến tháng 7, tất cả trên 100 cửa hàng đã chuẩn bị tốt trên phạm vi toàn quốc cũng đều phải khai trương.
Mặc dù, các cửa hàng sớm đã chuẩn bị tốt rồi, những cửa hàng trong thành phố đến công việc trang hoàng cũng đều đã tiến hành đến giai đoạn chót, tất cả nhân viên cửa hàng và nhân viên cấp quản lý, tập đoàn siêu thị Carrefour sớm đã chuẩn bị tốt rồi, đã tiến hành bồi dưỡng giáo dục cần thiết, hoàn toàn có thể đảm bảo nhu cầu của tất cả các cửa hàng trong thành phố, đảm bảo công việc mua sắm hàng hóa cần thiết, cũng đã do tập đoàn Carrefour triển khai toàn diện bộ phận mua sắm, có thể nói đã hoàn tất mọi việc, nhưng trong lòng Phương Nhai lại vẫn luôn luôn thấy chưa chắc chắn.
Tuy từ rất sớm vào rất nhiều năm trước Phương Nhai đã vào làm ở tập đoàn Carrefour, hơn nữa từng bước từng bước đã trở thành phó tổng giám đốc của tập đoàn Carrefour kiêm tổng giám đốc của chi nhánh Tỉnh Tần Tây, chủ quản của nhiều siêu thị Carrefour trong khu vực tỉnh Tần Tây, nhưng Phương Nhai lại tự cảm thấy, những cái mà mình phải học còn rất nhiều, đối với vấn đề quản lý kinh doanh thương nghiệp trình độ vẫn còn thua xa Tôn Chiếu Luân.
Lần này, Phương Minh Viễn đích thân tiến cử, đưa tổng tài sản của điện khí Thiên Đỉnh vượt quá 2tỷ Giao vào tay anh, hơn nữa trong tập đoàn Carrefour lại dời đi những nhân viên xuất sắc nhất, giúp anh lập ra 1 tổ chức hùng mạnh, điều này làm cho Phương Nhai lần đầu tiên tự mình đảm đương cảm thấy có nhiều áp lực rất lớn.
Anh trai Phương Thắng trong dịp tết đã từng nói với anh, Phương Minh Viễn hy vọng những anh chị em đời thứ 2 của nhà họ Phương có thể thuận theo cũng được hoặc căn bản không có ý kinh doanh cũng được, thể nào trong sản nghiệp nhà họ Phương cũng đều có cổ phần của họ, đủ để đảm bảo cho họ trong tương lai không lo cái ăn cái mặc, nhưng Phương Thắng, Phương Nhai và Phương Bân đều có thể có hoàn toàn sản nghiệp của riêng mình. Vị trí của Phương Thắng tất nhiên là sản nghiệp gang thép trong sản nghiệp nhà họ Phương; Phương Bân cũng có công ty quản lý và công ty điện ảnh, cổ phẩn trong tập đoàn Cẩm Hồ nhà họ Phương, tương lai đều sẽ giao vào tay anh, còn cái thuộc về Phương Nhai chính là điện khí Thiên Đỉnh.
Nói theo lời của Phương Minh Viễn, Cùng với sự nâng cao không ngừng của thu nhập quốc dân, nhu cầu của điện gia dụng ắt phải cùng đó mà gia tăng, có thể nói tương lai của điện khí Thiên Đỉnh thì rất sáng lạng, chỉ cần Phương Nhai biết cách kinh doanh, tương lai sẽ trở thành trùm bán lẻ dây chuyền hàng điện gia dụng hàng đầu Hoa Hạ, có thể nói là việc không thể khác được.
Điều này làm cho Phương Nhai có chút giật mình, một số việc hỷ đương nhiên đồng thời cũng đem lại cảm giác áp lực cực lớn trên đôi vai.
/1605
|