Phải nói đối với chuyện các cô gái sai bảo, Liễu bí thư luôn chấp hành rất chính xác, trước thời gian hẹn một chút, chiếc xe Trường Phong màu trắng đã tới dưới ký túc xá của đại học Sư Phạm.
Hôm Trầm Nhiêu xuất việc, y đích thân đưa về coi như quen đường thuộc lối rồi.
- Nhiêu Nhiêu, bạn trai của bạn đến rồi.
Thấy trên lầu chưa có động tĩnh gì, Liễu bí thư cũng không vội, mở cửa sổ xe ra, ung dung ngồi hút thuốc không ngờ có cô gái tinh mắt, lập tức nhận ra Liễu bí thư, cười hớn hở gọi lớn.
Trong thời gian Trầm Nhiêu nằm trong bệnh viện, bạn cùng phòng của cô đều tới thăm, mọi người ai ai cũng gặp qua Liễu Tuấn, còn được Liễu Tuấn tặng Pocket PC, liền nhất định coi Liễu Tuấn là bạn trai của Trầm Nhiêu.
Liễu bí thư cũng không phủ nhận, y không thể gặp ai cũng nói mình có vợ có con rồi, chẳng qua có mưu đồ xấu với với Trầm Nhiêu thôi. Hay ở chỗ, Trầm Nhiêu cũng không phủ nhận, hẳn là muốn lấy Liễu Tuấn làm lá chắn, cự tuyệt Lý Mặc.
Trầm Nhiêu ở trên tầng hai, nghe thế lập tức từ trong phòng chạy ra ngoài thò đầu nhìn, tiểu nha đầu này thính tai như trộm, người ta kêu một cái là nghe thấy rồi.
- Này, ngồi trong xe làm gì? Lên đi chứ!
Trầm Nhiêu nhìn thấy Liễu Tuấn thì rất vui, cười như hoa nở. Tiểu nha đầu hôm nay mặc chiếc áo sơ mi kẻ ca rô, váy đen ngắn, mái tóc dài quấn tự nhiên, chân đi dày thể thao trắng, trông rất trẻ rung rực rỡ, xinh đẹp mê người.
Liễu Tuấn khoát tay:
- Anh đợi ở trong xe, bọn em nhanh lên một chút nhé.
Mặc dù đây là nơi sinh viên ở, không mấy ai nhận ra Liễu bí thư nhưng chú ý một chút thì hơn, chẳng may có người nhận ra, truyền đi nói Liễu bí thư trong thời gian rảnh việc tới ký túc xá nữ của trường đại học Sư Phạm thì ảnh hưởng không tốt.
Trầm Nhiêu bĩu môi, lẩm bẩm:
- Mất hứng.
Thoáng cái liền lùi vào phòng.
Cô gái phát hiện ra Liễu Tuấn đầu tiên cười hì hì đi tới, nói với Liễu Tuấn:
- Anh chàng đẹp trai, không ngờ da mặt anh mỏng thế.
Cô bé này trông không tệ, mắt to, mặt trái xoan, như trái quả mọng nước, dáng cao, vú tròn, mông mẩy, vóc dáng số một , Liễu Tuấn còn nhớ mọi người gọi cô là Tiểu Mẫn.
- Tiểu Mẫn, sao em còn chưa thay đồ đi? Nhanh một chút, sắp quá giờ cơm rồi.
Liễu Tuấn cười nói.
Quan hệ với người trẻ tuổi, Liễu bí thư thấy mình trẻ hơn rất nhiều.
Tiểu Mẫn hưng phấn nói:
- A, anh còn nhớ tên em à?
Liễu Tuấn gật đầu, nếu đổi lại là chàng trai trẻ khác, tất nhiêu là mồm mép nói cái gì mà "cô gái xinh đẹp như thế, đương nhiên phải nhớ", Liễu bí thư chưa tới mức vô vị như thế.
Nếu chẳng phải vì Hạ Hiểu Tình, y mặc dù cũng sẽ cứu Trầm Nhiêu, nhưng quá nữa không dính dáng gì tới nhau nữa.
Trầm Nhiêu là một trường hợp đặc biệt, nếu như y lại còn ba hoa với cả bạn học của Trầm Nhiều, thì hơi quá đáng.
Tiểu Mẫn chớp đôi mắt to, nhìn Liễu bí thư một cái rồi mỉm cười nói:
- Anh và Nhiêu Nhiêu có thể coi là anh hùng cứu mỹ nhân không?
- Nhiêu Nhiêu là mỹ nhân, nhưng anh không dám xưng là anh hùng, cho nên câu này anh chỉ đồng ý một nửa.
Tiểu Mẫn cười khúc khích, cảm thấy nam nhân này rất khôi hài, đang muốn tán gẫu với Liễu Tuấn vài câu, Trầm Nhiêu đã từ lầu hai ào xuống như một trận gió, nói oang oang với Tiểu Mẫn:
- Tiểu Mẫn, đúng có mà giờ trò xấu nhé, đó là bạn trai của mình đấy.
Tiểu nha đầu chân sớm lành hẳn, khôi phục lại bản tính hiểu động hoạt bát.
- Xi! Chẳng lẽ trong mắt bạn mình là kẻ mê trai à?
Tiểu Mẫn rất khó chịu, bĩu môi với Trầm Nhiêu.
Trầm Nhiêu cười đắc ý:
- Khó nói lắm, Liễu Tuấn là anh chàng đẹp trai mà.
- Mình thấy cũng bình thường.
Tiểu Mẫn vừa rồi còn luôn mồm gọi anh chàng đẹp trai, hiện giờ đấu khẩu với Trầm Nhiêu, Liễu Tuấn thành bình thường rồi, đáng thương cho Liễu bị thư bị mấy tiểu cô nương bình phẩm đủ điều chỉ có thể rụt đầu ở một bên không dám tiếp lời.
- Hi hi, rau cỏ củ quả, mỗi người một sở thích. Bạn thấy bình thường, mình lại thấy ngọc thụ lâm phong, Phan An tái thế....
- Này, đủ rồi, đúng nói Tống Ngọc trùng sinh nhé.
Liễu bí thư đầu to như cái đấu, phải lên tiếng kháng nghị.
- Có thể so với Phan An là không tệ rồi, Tống Ngọc ư? Anh tỉnh lại đi, tưởng mình là Alain Delon thật à?
Trầm Nhiêu đúng là "vua gây chuyện", vừa rồi còn "trong mắt tình nhân có TâyThi", chớp mắt một cái đã đắc tội với Liễu bí thư, lại còn đi thẳng tới, mở cửa xe ngồi vào ghế phụ cười hì hì, dáng vẻ không tốt đẹp gì.
- Sao thế?
Liễu Tuấn hỏi.
Trầm Nhiêu lắc đầu, tựa hồ không muốn nói, có điều không nhịn được:
- Bọn họ nói, muốn anh mời khách.
- Bọn họ là ai? Vì sao muốn anh mời khách.
- Bọn họ đương nhiên là những người bạn của em rồi, còn vì sao muốn anh mời khác còn phải hỏi à? Anh quen được người bạn gái xinh đẹp như vậy, không nên mời khách à? Chẳng lẽ bản cô nương thiếu hấp dẫn như thế, làm bạn gái anh miễn phí à?
Trầm Nhiêu lườm y một cái.
Liễu Tuấn bật cười.
Thế này gọi là "tống tiền".
Bọn họ không biết Liễu Tuấn có vợ có con, Trầm Nhiêu thì biết.
Tối nay làm thân phận "bạn trai", Trầm Nhiêu nói rất rõ ràng rành mạnh, chỉ là lấy thể diện bề ngoài thôi, nhưng lại lấy đó làm lý do đường hoàng bắt Liễu bí thư mời khác.
Giỏi thật đấy.
Trầm Nhiêu nếu vào chính trường, đoán chừng rất có tiền đồ, vì có tiềm chất cơ bản của quan viên rồi.
May mà Liễu bí thư chẳng bận tâm kiểu "tống tiền" này, y không buồn vì phải mời khách, chỉ buồn vì không có chỗ tiêu tiền.
- Được, vậy bảo các cô ấy nhanh lên đi, bảy rưỡi rồi, phải tranh thủ thời gian.
Đám Trầm Nhiêu hôm nay hẹn đi hát có gần một hai chục người, đều là bạn học và giáo viên thường ngày quan hệ tốt với Trầm Nhiêu. Có điều mời cơm chỉ có mấy người bạn học, ăn cơm xong mới đi hát.
Đợi mấy cô gái thay đồ trang điểm, vốn là chuyện khảo nghiệm tính kiên nhất nhất thế giới, thậm chí còn hơn cả đi dạo cùng bạn gái. Phải gần tới 20 phút sau, mới tập trung đầy đủ sáu bảy cô, may có Trầm Nhiêu ở bên cạnh ríu rít không ngừng, nên cũng không buồn.
Chiếc Trường Phong chỉ có bốn chỗ, các cô gái mặc kệ, cười đùa chen vào. Dù sao cũng hết giờ làm, cảnh sát giao thông hẳn không có mặt nữa, Liễu bí thư đành vi phạm luật vậy.
Có bị cảnh sát bắt cũng không sao, dù sao cái xe này cũng không đăng ký tên y, mà tên CLB Trường Thành, nộp phạt thì Hà Mộng Doanh cũng đi mà nộp, Liễu bí thư vô can.
Tiểu Mẫn không chịu ngồi yên, lên tiếng hỏi:
- Trầm Nhiêu, bạn trai của bạn tên là gì?
Trầm Nhiêu làm ra vẻ trang trọng giới thiệu:
- Liễu Tuấn! Liễu trong cây liễu, tuấn trong anh tuấn.
Mấy cô gái liền cười khúc khích, trêu Trầm Nhiêu "mèo khen mèo dài đuôi".
- Vậy làm việc ở đâu?
Tiểu Mẫn trời sinh tinh quái, tra xét tới cùng.
- Hình như ở TW đoàn nhỉ? Liễu Tuấn, có phải thế không?
Trầm Nhiêu nói không biết suy nghĩ gì.
Liễu Tuấn chán hẳn, coi cô bạn gái này này, quá thiếu tư cách, mình đã giới thiệu đơn vị công tác với cô từ lâu, tới giờ lại nói "hình như", lại có "có phải thế không" nữa, thật là hết nói.
- Tw đoàn? Liễu Tuấn? Hi hi, trùng hợp nhỉ, mình mấy hôm trước đọc trên báo đoàn, trong đó nói tới ban bí thư TW đoàn có một vị tên là Liễu Tuấn, không phải là anh chứ hả? Liễu bí thư?
Không đợi Liễu Tuấn trả lời , Tiểu Mẫn cười phá lên.
- Đúng, chính là anh đấy.
Liễu bí thư vừa lái xe, vừa nói rất tự nhiên.
Mấy cô gái ngẩn người, tiếp đó nổ ra một tràng cười lớn, ngay cả Trầm Nhiêu cũng cười ngặt ngẽo, vừa cười vừa chỉ mặt Liễu Tuấn, nói đứng quãng:
- Dám, dám giả mạo bí ....bí thư TW đoàn .. Gan anh không nhỏ.
Dù các cô là sinh viên, không hiểu cấp bậc trong thể chế mấy, nhưng bí thư ban bí thư TW tuyệt đối là nhân vật lớn, người như thế ai chẳng uy nghiêm đường bệ, sao có thể cùng đám học sinh "còn hôi sữa" bọn họ đi chùng một chỗ, lại đích thân lái xe.
Quá hoang đường.
Thế mà Liễu Tuấn còn nói hết sức trang nghiêm như thật vậy.
Liễu Tuấn khẽ mỉm cười.
Thế giới này nói thậ thường chẳng ai tin, chuyện này Liễu Tuấn gặp nhiều rồi.
- Khụ, khụ Trầm Nhiêu, bạn leo cao rồi, sau này đừng quên quan tâm bọn mình nhé.
Tiểu Mẫn cười một hồi, khó khăn lắm mới ngừng lại dược, vừa mở miệng là trêu ghẹo ngay, xem ra Tiểu Mẫn và Trầm Nhiêu tính cách cởi mở nhất, đoán chừng quan hệ hai bên không tệ.
- Không vấn đề gì? Bạn nói tốt nghiệp xong muốn làm tiếp viên hàng không, đang lo không có quan hệ hả? Lần này thì tốt rồi, này Liễu bí thư, lúc đó có thể phiền anh gọi điện cho cục trưởng cho cục hàng không dân dụng, để ông ấy phá cách thu nhận Tiểu Mẫn không?
Trầm Nhiêu rất đáng ghét, hùa theo Tiểu Mẫn trêu Liễu Tuấn.
- Chuyện nhỏ thôi, có điều Tiểu Mẫn xinh đẹp như thế, nếu như muốn làm tiếp viên hàng không, bất kể công ty nào cùng phải tranh nhau, không cần phải đi cửa sau.
Liễu Tuấn cười ha hả, chẳng phật ý.
- Chặc chậc, miệng thật ngọt. Nhiêu Nhiêu, sau này bạn phải cẩn thận một chút, nam nhân miệng quá ngọt đều không đáng tin.
- Đúng thế, Nhiêu Nhiêu à, Tiểu Mẫn nói đúng, bạn phải cẩn thận.
Mấy cô gái bị Tiểu Mẫn ảnh hưởng, cũng hùa theo, tức thì trong xe oanh yến líu lo, rất là náo nhiệt.
Hôm Trầm Nhiêu xuất việc, y đích thân đưa về coi như quen đường thuộc lối rồi.
- Nhiêu Nhiêu, bạn trai của bạn đến rồi.
Thấy trên lầu chưa có động tĩnh gì, Liễu bí thư cũng không vội, mở cửa sổ xe ra, ung dung ngồi hút thuốc không ngờ có cô gái tinh mắt, lập tức nhận ra Liễu bí thư, cười hớn hở gọi lớn.
Trong thời gian Trầm Nhiêu nằm trong bệnh viện, bạn cùng phòng của cô đều tới thăm, mọi người ai ai cũng gặp qua Liễu Tuấn, còn được Liễu Tuấn tặng Pocket PC, liền nhất định coi Liễu Tuấn là bạn trai của Trầm Nhiêu.
Liễu bí thư cũng không phủ nhận, y không thể gặp ai cũng nói mình có vợ có con rồi, chẳng qua có mưu đồ xấu với với Trầm Nhiêu thôi. Hay ở chỗ, Trầm Nhiêu cũng không phủ nhận, hẳn là muốn lấy Liễu Tuấn làm lá chắn, cự tuyệt Lý Mặc.
Trầm Nhiêu ở trên tầng hai, nghe thế lập tức từ trong phòng chạy ra ngoài thò đầu nhìn, tiểu nha đầu này thính tai như trộm, người ta kêu một cái là nghe thấy rồi.
- Này, ngồi trong xe làm gì? Lên đi chứ!
Trầm Nhiêu nhìn thấy Liễu Tuấn thì rất vui, cười như hoa nở. Tiểu nha đầu hôm nay mặc chiếc áo sơ mi kẻ ca rô, váy đen ngắn, mái tóc dài quấn tự nhiên, chân đi dày thể thao trắng, trông rất trẻ rung rực rỡ, xinh đẹp mê người.
Liễu Tuấn khoát tay:
- Anh đợi ở trong xe, bọn em nhanh lên một chút nhé.
Mặc dù đây là nơi sinh viên ở, không mấy ai nhận ra Liễu bí thư nhưng chú ý một chút thì hơn, chẳng may có người nhận ra, truyền đi nói Liễu bí thư trong thời gian rảnh việc tới ký túc xá nữ của trường đại học Sư Phạm thì ảnh hưởng không tốt.
Trầm Nhiêu bĩu môi, lẩm bẩm:
- Mất hứng.
Thoáng cái liền lùi vào phòng.
Cô gái phát hiện ra Liễu Tuấn đầu tiên cười hì hì đi tới, nói với Liễu Tuấn:
- Anh chàng đẹp trai, không ngờ da mặt anh mỏng thế.
Cô bé này trông không tệ, mắt to, mặt trái xoan, như trái quả mọng nước, dáng cao, vú tròn, mông mẩy, vóc dáng số một , Liễu Tuấn còn nhớ mọi người gọi cô là Tiểu Mẫn.
- Tiểu Mẫn, sao em còn chưa thay đồ đi? Nhanh một chút, sắp quá giờ cơm rồi.
Liễu Tuấn cười nói.
Quan hệ với người trẻ tuổi, Liễu bí thư thấy mình trẻ hơn rất nhiều.
Tiểu Mẫn hưng phấn nói:
- A, anh còn nhớ tên em à?
Liễu Tuấn gật đầu, nếu đổi lại là chàng trai trẻ khác, tất nhiêu là mồm mép nói cái gì mà "cô gái xinh đẹp như thế, đương nhiên phải nhớ", Liễu bí thư chưa tới mức vô vị như thế.
Nếu chẳng phải vì Hạ Hiểu Tình, y mặc dù cũng sẽ cứu Trầm Nhiêu, nhưng quá nữa không dính dáng gì tới nhau nữa.
Trầm Nhiêu là một trường hợp đặc biệt, nếu như y lại còn ba hoa với cả bạn học của Trầm Nhiều, thì hơi quá đáng.
Tiểu Mẫn chớp đôi mắt to, nhìn Liễu bí thư một cái rồi mỉm cười nói:
- Anh và Nhiêu Nhiêu có thể coi là anh hùng cứu mỹ nhân không?
- Nhiêu Nhiêu là mỹ nhân, nhưng anh không dám xưng là anh hùng, cho nên câu này anh chỉ đồng ý một nửa.
Tiểu Mẫn cười khúc khích, cảm thấy nam nhân này rất khôi hài, đang muốn tán gẫu với Liễu Tuấn vài câu, Trầm Nhiêu đã từ lầu hai ào xuống như một trận gió, nói oang oang với Tiểu Mẫn:
- Tiểu Mẫn, đúng có mà giờ trò xấu nhé, đó là bạn trai của mình đấy.
Tiểu nha đầu chân sớm lành hẳn, khôi phục lại bản tính hiểu động hoạt bát.
- Xi! Chẳng lẽ trong mắt bạn mình là kẻ mê trai à?
Tiểu Mẫn rất khó chịu, bĩu môi với Trầm Nhiêu.
Trầm Nhiêu cười đắc ý:
- Khó nói lắm, Liễu Tuấn là anh chàng đẹp trai mà.
- Mình thấy cũng bình thường.
Tiểu Mẫn vừa rồi còn luôn mồm gọi anh chàng đẹp trai, hiện giờ đấu khẩu với Trầm Nhiêu, Liễu Tuấn thành bình thường rồi, đáng thương cho Liễu bị thư bị mấy tiểu cô nương bình phẩm đủ điều chỉ có thể rụt đầu ở một bên không dám tiếp lời.
- Hi hi, rau cỏ củ quả, mỗi người một sở thích. Bạn thấy bình thường, mình lại thấy ngọc thụ lâm phong, Phan An tái thế....
- Này, đủ rồi, đúng nói Tống Ngọc trùng sinh nhé.
Liễu bí thư đầu to như cái đấu, phải lên tiếng kháng nghị.
- Có thể so với Phan An là không tệ rồi, Tống Ngọc ư? Anh tỉnh lại đi, tưởng mình là Alain Delon thật à?
Trầm Nhiêu đúng là "vua gây chuyện", vừa rồi còn "trong mắt tình nhân có TâyThi", chớp mắt một cái đã đắc tội với Liễu bí thư, lại còn đi thẳng tới, mở cửa xe ngồi vào ghế phụ cười hì hì, dáng vẻ không tốt đẹp gì.
- Sao thế?
Liễu Tuấn hỏi.
Trầm Nhiêu lắc đầu, tựa hồ không muốn nói, có điều không nhịn được:
- Bọn họ nói, muốn anh mời khách.
- Bọn họ là ai? Vì sao muốn anh mời khách.
- Bọn họ đương nhiên là những người bạn của em rồi, còn vì sao muốn anh mời khác còn phải hỏi à? Anh quen được người bạn gái xinh đẹp như vậy, không nên mời khách à? Chẳng lẽ bản cô nương thiếu hấp dẫn như thế, làm bạn gái anh miễn phí à?
Trầm Nhiêu lườm y một cái.
Liễu Tuấn bật cười.
Thế này gọi là "tống tiền".
Bọn họ không biết Liễu Tuấn có vợ có con, Trầm Nhiêu thì biết.
Tối nay làm thân phận "bạn trai", Trầm Nhiêu nói rất rõ ràng rành mạnh, chỉ là lấy thể diện bề ngoài thôi, nhưng lại lấy đó làm lý do đường hoàng bắt Liễu bí thư mời khác.
Giỏi thật đấy.
Trầm Nhiêu nếu vào chính trường, đoán chừng rất có tiền đồ, vì có tiềm chất cơ bản của quan viên rồi.
May mà Liễu bí thư chẳng bận tâm kiểu "tống tiền" này, y không buồn vì phải mời khách, chỉ buồn vì không có chỗ tiêu tiền.
- Được, vậy bảo các cô ấy nhanh lên đi, bảy rưỡi rồi, phải tranh thủ thời gian.
Đám Trầm Nhiêu hôm nay hẹn đi hát có gần một hai chục người, đều là bạn học và giáo viên thường ngày quan hệ tốt với Trầm Nhiêu. Có điều mời cơm chỉ có mấy người bạn học, ăn cơm xong mới đi hát.
Đợi mấy cô gái thay đồ trang điểm, vốn là chuyện khảo nghiệm tính kiên nhất nhất thế giới, thậm chí còn hơn cả đi dạo cùng bạn gái. Phải gần tới 20 phút sau, mới tập trung đầy đủ sáu bảy cô, may có Trầm Nhiêu ở bên cạnh ríu rít không ngừng, nên cũng không buồn.
Chiếc Trường Phong chỉ có bốn chỗ, các cô gái mặc kệ, cười đùa chen vào. Dù sao cũng hết giờ làm, cảnh sát giao thông hẳn không có mặt nữa, Liễu bí thư đành vi phạm luật vậy.
Có bị cảnh sát bắt cũng không sao, dù sao cái xe này cũng không đăng ký tên y, mà tên CLB Trường Thành, nộp phạt thì Hà Mộng Doanh cũng đi mà nộp, Liễu bí thư vô can.
Tiểu Mẫn không chịu ngồi yên, lên tiếng hỏi:
- Trầm Nhiêu, bạn trai của bạn tên là gì?
Trầm Nhiêu làm ra vẻ trang trọng giới thiệu:
- Liễu Tuấn! Liễu trong cây liễu, tuấn trong anh tuấn.
Mấy cô gái liền cười khúc khích, trêu Trầm Nhiêu "mèo khen mèo dài đuôi".
- Vậy làm việc ở đâu?
Tiểu Mẫn trời sinh tinh quái, tra xét tới cùng.
- Hình như ở TW đoàn nhỉ? Liễu Tuấn, có phải thế không?
Trầm Nhiêu nói không biết suy nghĩ gì.
Liễu Tuấn chán hẳn, coi cô bạn gái này này, quá thiếu tư cách, mình đã giới thiệu đơn vị công tác với cô từ lâu, tới giờ lại nói "hình như", lại có "có phải thế không" nữa, thật là hết nói.
- Tw đoàn? Liễu Tuấn? Hi hi, trùng hợp nhỉ, mình mấy hôm trước đọc trên báo đoàn, trong đó nói tới ban bí thư TW đoàn có một vị tên là Liễu Tuấn, không phải là anh chứ hả? Liễu bí thư?
Không đợi Liễu Tuấn trả lời , Tiểu Mẫn cười phá lên.
- Đúng, chính là anh đấy.
Liễu bí thư vừa lái xe, vừa nói rất tự nhiên.
Mấy cô gái ngẩn người, tiếp đó nổ ra một tràng cười lớn, ngay cả Trầm Nhiêu cũng cười ngặt ngẽo, vừa cười vừa chỉ mặt Liễu Tuấn, nói đứng quãng:
- Dám, dám giả mạo bí ....bí thư TW đoàn .. Gan anh không nhỏ.
Dù các cô là sinh viên, không hiểu cấp bậc trong thể chế mấy, nhưng bí thư ban bí thư TW tuyệt đối là nhân vật lớn, người như thế ai chẳng uy nghiêm đường bệ, sao có thể cùng đám học sinh "còn hôi sữa" bọn họ đi chùng một chỗ, lại đích thân lái xe.
Quá hoang đường.
Thế mà Liễu Tuấn còn nói hết sức trang nghiêm như thật vậy.
Liễu Tuấn khẽ mỉm cười.
Thế giới này nói thậ thường chẳng ai tin, chuyện này Liễu Tuấn gặp nhiều rồi.
- Khụ, khụ Trầm Nhiêu, bạn leo cao rồi, sau này đừng quên quan tâm bọn mình nhé.
Tiểu Mẫn cười một hồi, khó khăn lắm mới ngừng lại dược, vừa mở miệng là trêu ghẹo ngay, xem ra Tiểu Mẫn và Trầm Nhiêu tính cách cởi mở nhất, đoán chừng quan hệ hai bên không tệ.
- Không vấn đề gì? Bạn nói tốt nghiệp xong muốn làm tiếp viên hàng không, đang lo không có quan hệ hả? Lần này thì tốt rồi, này Liễu bí thư, lúc đó có thể phiền anh gọi điện cho cục trưởng cho cục hàng không dân dụng, để ông ấy phá cách thu nhận Tiểu Mẫn không?
Trầm Nhiêu rất đáng ghét, hùa theo Tiểu Mẫn trêu Liễu Tuấn.
- Chuyện nhỏ thôi, có điều Tiểu Mẫn xinh đẹp như thế, nếu như muốn làm tiếp viên hàng không, bất kể công ty nào cùng phải tranh nhau, không cần phải đi cửa sau.
Liễu Tuấn cười ha hả, chẳng phật ý.
- Chặc chậc, miệng thật ngọt. Nhiêu Nhiêu, sau này bạn phải cẩn thận một chút, nam nhân miệng quá ngọt đều không đáng tin.
- Đúng thế, Nhiêu Nhiêu à, Tiểu Mẫn nói đúng, bạn phải cẩn thận.
Mấy cô gái bị Tiểu Mẫn ảnh hưởng, cũng hùa theo, tức thì trong xe oanh yến líu lo, rất là náo nhiệt.
/2140
|