Cuối tháng hai năm 2002 Liễu Tuấn tiếp đãi Quách Tranhh phóng viên thâm niên của ( Thiên Nam thời sự), Quách Tranh đã trên năm mươi, người tầm trung, đầu hơi hói, da mặt hồng hào, nhàn giống như phần tử trí thức bình thường, nhưng luận vẻ ngoài thì giống một giám đốc công ty hơn, hai mắt có thần không đeo kính. Thực tế Quách Tranh đúng là phần tử trí thức, là tiến sĩ đại học nhân dân thủ đô, hiện giờ còn kiêm nhiệm giang viên thỉnh giảng của khoa báo chí đại học Hoa Nam.
Nhưng Quách Tranh có danh hiệu làm người ta chú ý nhất là phóng viên Nam Thiên thời sự.
Nam Thiên thời sự là tờ báo dị loại nhất trong nước, nổi tiếng to gan, thường xuyên đưa ra tin tức khiến người ta há hốc mồm, có thể nói nhắc tới Thiên Nam thời sự rất nhiều quan lớn trong nước phải biến sắc.
Liễu Tuấn biết rất rõ, Thiên Nam thời sự có chỗ dựa, hơn nữa chỗ dựa còn rất vững chắc, nếu không chẳng dám nói lời người ta không dám nói.
Quách Tranh cầu kiến phen này là có hẹn trước.
Khi Kha Phải Phàm đem tin Thiên Nam thời sự hẹn gặp báo cho Liễu Tuấn, hắn thấy Liễu tỉnh trưởng cau mày, trong lòng Kha Khải Phảm bất an, hắn nghe nói tới đại danh của Thiên Nam thời sự rồi, cũng biết tờ báo này được thế lực cực lớn nào đó chống lưng, có điều không để ý lắm, dù sao trước đây chưa từng tiếp xúc, có lẽ tin đồn nhầm lẫn cũng chưa biết chừng.
Dù sao Kha Khải Phàm kinh nghiệm ít, chức vị không cao, khó tiếp xúc với cơ mật hạch tâm chân chính, cũng chỉ mấy năm đi theo Liễu Tuấn mới hiểu chút ít về chính trị cao tầng.
Theo Kha Khải Phàm, Liễu Tuấn chuyện gì cũng làm được tới Ngọc Lan có mấy tháng đã thuận tay giải quyết được nguy cơ lớn của Cty Vĩ Phong lập nên uy vọng không kém gì Đinh Ngọc Chu.
Hiện giờ Liễu Tuấn nghe tới Thiên Nam thời sự lại cau mày, không khỏi làm Kha Khải Phàm sinh cảm giác thần bí với tờ báo này.
Trên đời này chuyện làm Liễu Tuấn cau mày ngày càng ít.
Đương nhiên Liễu Tuấn gật đầu đồng ý gặp, bảo Kha Khải Phàm an bài thời gian.
Quách Tranh tới rất nhanh, Kha Khải Phàm vừa gọi điện hẹn gặp, liền chạy ngay tới Ngọc Lan diện kiến Liễu Tuấn, có thể thấy cuộc hội kiến này với Quách Tranh rất quan trọng.
Liễu Tuấn rất khách khí với Quách Tranh.
Đó là tác phong nhất quán của y với phần tử trí thức.
- Ha ha, Liễu tỉnh trưởng, nghe đại danh ngài đã lâu, hôm nay may mắn được gặp, thật là vinh hạnh.
Quách Tranh rất khách khí, bắt tay hàn huyên với Liễu Tuấn.
- Quách giáo sư quá khen rồi, Liễu Tuấn không dám nhận, mời Quách giáo sư ngồi.
Liễu Tuấn mỉm cười mời khách ngồi xuống ghế sô pha.
- Liễu tỉnh trưởng, con người tôi khá thẳng, hôm nay tới đây là liên quan sửa đổi luật pháp, cần trao đổi trưng cầu ý kiến của tỉnh trưởng..
Xem ra Quách Tranh là người tính cánh khá nóng vội, lập tức đi vào chủ đề.
Chuyện này Liễu Tuấn đương nhiên là biết khi hẹn gặp rồi, không nói nguyên nhân không phải ai có thể tùy tiện gặp Liễu Tuấn.
Có điều trước đó Liễu Tuấn không ngờ rằng Thiên Nam thời sự là chủ đạo việc tu sửa luật uống rượu điều khiển xe mà Điền Văn Minh và Hà Mộng Doanh đã nắc y, vốn cho rằng đối phương sẽ khéo léo một chút, tìm đám “văn nhân” người dấu vết hệ phái không rõ ràng lắm làm việc này, không ngờ lại là Quách Tranh phóng viên tư cách lão làng nhất của Thiên Nam thời sự, hơn nữa còn trực tiếp tới tận nơi, bản mặt ngang ngược đã lộ quá rõ.
Hôm qua được Kha Khải Phàm báo cáo, Liễu Tuấn đã tìm hiểu qua tin tức liên quan tới Quách Tranh, người này ở Thiên Nam thời sự không đảm nhận vị trí lãnh đạo nào, chỉ là phóng viên thường, đương nhiên phóng viên này có khả năng lớn hơn xa lãnh đạo báo.
Rất nhiều bài viết mẫn cảm đều xuất phát từ ngòi bút của Quách Tranh.
Liễu Tuấn giữ nụ cười lễ độ, nói:
- Quách giáo sư, tôi là cán bộ tỉnh A, đoàn đại biểu nhân dân tỉnh D, đâu cần trao đổi với tôi?
Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã quyết định mở vào thượng tuần tháng ba, hiện giờ chỉ còn cách có mưới ngày, danh sách đại biểu các tỉnh tất nhiên đã được xác định, Quách Tranh là đại biểu tỉnh D, đề xuất kiến nghị tu sửa luật pháp trên đại hội hoàn toàn hợp với thân phận của hắn ta .
Thực ra , tu sửa luật pháp có thể đưa ra xem xét ở đại hội thường ủy đại biểu nhân dân, hơn nữa còn là cách làm tương đối phổ biến, nhưng thế lực sau lưng Quách Tranh khônglàm thế, mà chính thức đưa lên đại hội nhân dân, dụng ý không nói cũng rõ, là muốn làm lớn thanh thế, để Liễu Tuấn trở thành nhân vật thời sự.
Chỉ mỗi thế thôi thì cũng không sao, Liễu Tuấn sớm đã nhân vật thời sự rồi, từ ý nghĩa nào đó mà nói, là nhân vật mang tính oanh động, nhưng nhân vật thời sự trên quan trường và nhân vật thời sự trong mắt người dân có khác biệt rất lớn. Quan trường có quy tắc quan trường, dù thế lực lớn đến đâu cũng không thể tùy ý phá vỡ, nếu không thành công địch bị các thế lực khác liên thù đàn áp.
Thế nhưng trở thành tiêu điểm công chúng thì khác, thế lực sau lưng Quanh Tranh sẽ nhân cơ hội đó khơi lên phong trào nhắm vào Liễu Tuấn, rồi ở đằng sau xúi bẩy, đoán chừng sẽ có rất nhiều cái gọi là "tin tức" bất lợi cho Liễu Tuấn, thậm chí Liễu Tấn Tài, "vô tình" lộ ra.
Vì đây là việc làm dân gian, bất kể thành hay không, thế lực đằng sau cũng dễ dàng chối bỏ trách nhiệm.
Đại hội nhân dân và đại hội đảng cách nau nửa năm, nếu nắm chắc thời cơ, có thể làm cho Liễu Tấn Tài vô cùng bị động.
Lùi lại một bước, nếu không thể đả kích được Liễu Tấn Tài thì đả kích Liễu Tuấn một chút cũng tốt, hiện giờ thân phận Liễu Tuấn càng nổi bật, đàn áp y một chập cũng là thu hoạch không nhỏ. Có lẽ hiệu quả bây giờ chưa rõ, nhưng cuộc đấu tranh nối nghiệp là bố cục rất dài, thậm chí hai ba chục năm sau, khi Liễu Tuấn vừa tiến vào tầm nhìn của các đại lão, lần đả kích thành công này sẽ làm trì hoãn y, hiệu quả sẽ thể hiện ra.
Quách Tranh cười nói:
- Đề án tu sửa luật pháp này có quan hệ nhất định tới Liễu tỉnh trưởng, có thể nói vì hành vi anh dũng của Liễu tỉnh trưởng mới thúc đẩy chúng tôi làm ra đề án này... Liễu tỉnh trưởng cứu một nữ sinh ngay dưới bánh xe đúng là chính chí ngời ngời, can đàm hơn người, không thẹn là cán bộ lãnh đạo cao cấp của đảng....
Quách Tranh khen không ngớt miệng, nhìn không giống một vị giáo sư nào, mà là một thương nhân đang tiếp thị sản phẩm, Quách Tranh vừa nói vừa lấy một chồng tài liệu trong cặp hồ sơ, khẽ đặt ở trước mặt Liễu Tuấn.
- Liễu tỉnh trưởng, đây là đề án do chính tay tôi chấp bút, chuyện say rượu lái xe đúng là không chấp nhận được, hôm đó không có hành động chính nghĩa của Liễu tỉnh trưởng, lại có một thiếu nữ tuổi hoa nữa ra đi dưới bánh xe rồi, cho nên tôi cho rằng phải đả kích nghiêm khắc hành vi say rượu lái xe này, để chặn đứng chuyện tương tự xảy ra.
- Chúng tôi cho rằng? Xin hỏi Quách giáo sư, chúng tôi là những ai?
Liễu Tuấn không vội cầm lấy tài liệu trước mặt, người hơi ngả vèo ghế sô pha, tựa cười tựa không hỏi.
Mặt Quách Tranh thoáng qua vẻ xấu hổ, tỏ ra cảnh giác, cười nói:
- Đương nhiên là những đại biểu nhân dân cùng chung chí hướng với chúng tôi rồi, chúng tôi sau khi biết được chuyện này, vừa vỗ tay khen ngợi hành vi dám làm việc nghĩa của Liễu tỉnh trưởng, lại sục sôi phẫn nộ vì hành vi ngông cuồng kia. Hành vi này không đả kích nghiêm khắc về sau không biết còn có bao nhiêu người vì nó mà mất đi sinh mạng quý giá, nói cao lên, đề án này nếu được thông qua, gọi là thành tựu muôn đời cũng không phải là quá.
- Thành tựu muôn đời, ha ha ha..
Liễu Tuấn cười, cuối cùng cũng cầm lấy tài liệu kia.
Tài liệu này có mười mấy trang trang, chữ viết nhỏ nhắn rất đẹp, vào thời đại máy vi tính dần phổ cập này, Quách Tranh còn đích thân viết báo cáo xem ra bỏ công sức rất lớn.
Đề án của Quách Tranh yêu cầu chuyên môn thành lập một tội danh say rượu lái xe, trước đó, say rượu cấm lái xe, nhưng hình phạt tối cao cũng chỉ là giam xe 15 ngày và phạt tiền.
Trong luật chỉ có một tội danh sự cố giao thông, quy định khá qua loa, sau khi xảy ra sự cố giao thông chỉ căn cứ vào tình thế khi đó mà phán định, không liên quan nhiều tới việc người lái xe cố ý hay vô tình. Căn cứ vào thực tế tư pháp trước kia, rất nhiều sự cố ác ý, tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng tiến hành xử phạt như sự cố giao thông bình thường, chế tài với người lái xe rất nhẹ.
Trong đề án của Quách Tranh đưa ra tội danh sự cố giao thông này quá mơ hồ, mà lượng xe lưu thông ngày một nhiều, sự cố giao thông xảy ra liên tục, tội danh này đã không có tác dụng kiềm chế sự cố giao thông nữa
Nhưng Quách Tranh có danh hiệu làm người ta chú ý nhất là phóng viên Nam Thiên thời sự.
Nam Thiên thời sự là tờ báo dị loại nhất trong nước, nổi tiếng to gan, thường xuyên đưa ra tin tức khiến người ta há hốc mồm, có thể nói nhắc tới Thiên Nam thời sự rất nhiều quan lớn trong nước phải biến sắc.
Liễu Tuấn biết rất rõ, Thiên Nam thời sự có chỗ dựa, hơn nữa chỗ dựa còn rất vững chắc, nếu không chẳng dám nói lời người ta không dám nói.
Quách Tranh cầu kiến phen này là có hẹn trước.
Khi Kha Phải Phàm đem tin Thiên Nam thời sự hẹn gặp báo cho Liễu Tuấn, hắn thấy Liễu tỉnh trưởng cau mày, trong lòng Kha Khải Phảm bất an, hắn nghe nói tới đại danh của Thiên Nam thời sự rồi, cũng biết tờ báo này được thế lực cực lớn nào đó chống lưng, có điều không để ý lắm, dù sao trước đây chưa từng tiếp xúc, có lẽ tin đồn nhầm lẫn cũng chưa biết chừng.
Dù sao Kha Khải Phàm kinh nghiệm ít, chức vị không cao, khó tiếp xúc với cơ mật hạch tâm chân chính, cũng chỉ mấy năm đi theo Liễu Tuấn mới hiểu chút ít về chính trị cao tầng.
Theo Kha Khải Phàm, Liễu Tuấn chuyện gì cũng làm được tới Ngọc Lan có mấy tháng đã thuận tay giải quyết được nguy cơ lớn của Cty Vĩ Phong lập nên uy vọng không kém gì Đinh Ngọc Chu.
Hiện giờ Liễu Tuấn nghe tới Thiên Nam thời sự lại cau mày, không khỏi làm Kha Khải Phàm sinh cảm giác thần bí với tờ báo này.
Trên đời này chuyện làm Liễu Tuấn cau mày ngày càng ít.
Đương nhiên Liễu Tuấn gật đầu đồng ý gặp, bảo Kha Khải Phàm an bài thời gian.
Quách Tranh tới rất nhanh, Kha Khải Phàm vừa gọi điện hẹn gặp, liền chạy ngay tới Ngọc Lan diện kiến Liễu Tuấn, có thể thấy cuộc hội kiến này với Quách Tranh rất quan trọng.
Liễu Tuấn rất khách khí với Quách Tranh.
Đó là tác phong nhất quán của y với phần tử trí thức.
- Ha ha, Liễu tỉnh trưởng, nghe đại danh ngài đã lâu, hôm nay may mắn được gặp, thật là vinh hạnh.
Quách Tranh rất khách khí, bắt tay hàn huyên với Liễu Tuấn.
- Quách giáo sư quá khen rồi, Liễu Tuấn không dám nhận, mời Quách giáo sư ngồi.
Liễu Tuấn mỉm cười mời khách ngồi xuống ghế sô pha.
- Liễu tỉnh trưởng, con người tôi khá thẳng, hôm nay tới đây là liên quan sửa đổi luật pháp, cần trao đổi trưng cầu ý kiến của tỉnh trưởng..
Xem ra Quách Tranh là người tính cánh khá nóng vội, lập tức đi vào chủ đề.
Chuyện này Liễu Tuấn đương nhiên là biết khi hẹn gặp rồi, không nói nguyên nhân không phải ai có thể tùy tiện gặp Liễu Tuấn.
Có điều trước đó Liễu Tuấn không ngờ rằng Thiên Nam thời sự là chủ đạo việc tu sửa luật uống rượu điều khiển xe mà Điền Văn Minh và Hà Mộng Doanh đã nắc y, vốn cho rằng đối phương sẽ khéo léo một chút, tìm đám “văn nhân” người dấu vết hệ phái không rõ ràng lắm làm việc này, không ngờ lại là Quách Tranh phóng viên tư cách lão làng nhất của Thiên Nam thời sự, hơn nữa còn trực tiếp tới tận nơi, bản mặt ngang ngược đã lộ quá rõ.
Hôm qua được Kha Khải Phàm báo cáo, Liễu Tuấn đã tìm hiểu qua tin tức liên quan tới Quách Tranh, người này ở Thiên Nam thời sự không đảm nhận vị trí lãnh đạo nào, chỉ là phóng viên thường, đương nhiên phóng viên này có khả năng lớn hơn xa lãnh đạo báo.
Rất nhiều bài viết mẫn cảm đều xuất phát từ ngòi bút của Quách Tranh.
Liễu Tuấn giữ nụ cười lễ độ, nói:
- Quách giáo sư, tôi là cán bộ tỉnh A, đoàn đại biểu nhân dân tỉnh D, đâu cần trao đổi với tôi?
Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã quyết định mở vào thượng tuần tháng ba, hiện giờ chỉ còn cách có mưới ngày, danh sách đại biểu các tỉnh tất nhiên đã được xác định, Quách Tranh là đại biểu tỉnh D, đề xuất kiến nghị tu sửa luật pháp trên đại hội hoàn toàn hợp với thân phận của hắn ta .
Thực ra , tu sửa luật pháp có thể đưa ra xem xét ở đại hội thường ủy đại biểu nhân dân, hơn nữa còn là cách làm tương đối phổ biến, nhưng thế lực sau lưng Quách Tranh khônglàm thế, mà chính thức đưa lên đại hội nhân dân, dụng ý không nói cũng rõ, là muốn làm lớn thanh thế, để Liễu Tuấn trở thành nhân vật thời sự.
Chỉ mỗi thế thôi thì cũng không sao, Liễu Tuấn sớm đã nhân vật thời sự rồi, từ ý nghĩa nào đó mà nói, là nhân vật mang tính oanh động, nhưng nhân vật thời sự trên quan trường và nhân vật thời sự trong mắt người dân có khác biệt rất lớn. Quan trường có quy tắc quan trường, dù thế lực lớn đến đâu cũng không thể tùy ý phá vỡ, nếu không thành công địch bị các thế lực khác liên thù đàn áp.
Thế nhưng trở thành tiêu điểm công chúng thì khác, thế lực sau lưng Quanh Tranh sẽ nhân cơ hội đó khơi lên phong trào nhắm vào Liễu Tuấn, rồi ở đằng sau xúi bẩy, đoán chừng sẽ có rất nhiều cái gọi là "tin tức" bất lợi cho Liễu Tuấn, thậm chí Liễu Tấn Tài, "vô tình" lộ ra.
Vì đây là việc làm dân gian, bất kể thành hay không, thế lực đằng sau cũng dễ dàng chối bỏ trách nhiệm.
Đại hội nhân dân và đại hội đảng cách nau nửa năm, nếu nắm chắc thời cơ, có thể làm cho Liễu Tấn Tài vô cùng bị động.
Lùi lại một bước, nếu không thể đả kích được Liễu Tấn Tài thì đả kích Liễu Tuấn một chút cũng tốt, hiện giờ thân phận Liễu Tuấn càng nổi bật, đàn áp y một chập cũng là thu hoạch không nhỏ. Có lẽ hiệu quả bây giờ chưa rõ, nhưng cuộc đấu tranh nối nghiệp là bố cục rất dài, thậm chí hai ba chục năm sau, khi Liễu Tuấn vừa tiến vào tầm nhìn của các đại lão, lần đả kích thành công này sẽ làm trì hoãn y, hiệu quả sẽ thể hiện ra.
Quách Tranh cười nói:
- Đề án tu sửa luật pháp này có quan hệ nhất định tới Liễu tỉnh trưởng, có thể nói vì hành vi anh dũng của Liễu tỉnh trưởng mới thúc đẩy chúng tôi làm ra đề án này... Liễu tỉnh trưởng cứu một nữ sinh ngay dưới bánh xe đúng là chính chí ngời ngời, can đàm hơn người, không thẹn là cán bộ lãnh đạo cao cấp của đảng....
Quách Tranh khen không ngớt miệng, nhìn không giống một vị giáo sư nào, mà là một thương nhân đang tiếp thị sản phẩm, Quách Tranh vừa nói vừa lấy một chồng tài liệu trong cặp hồ sơ, khẽ đặt ở trước mặt Liễu Tuấn.
- Liễu tỉnh trưởng, đây là đề án do chính tay tôi chấp bút, chuyện say rượu lái xe đúng là không chấp nhận được, hôm đó không có hành động chính nghĩa của Liễu tỉnh trưởng, lại có một thiếu nữ tuổi hoa nữa ra đi dưới bánh xe rồi, cho nên tôi cho rằng phải đả kích nghiêm khắc hành vi say rượu lái xe này, để chặn đứng chuyện tương tự xảy ra.
- Chúng tôi cho rằng? Xin hỏi Quách giáo sư, chúng tôi là những ai?
Liễu Tuấn không vội cầm lấy tài liệu trước mặt, người hơi ngả vèo ghế sô pha, tựa cười tựa không hỏi.
Mặt Quách Tranh thoáng qua vẻ xấu hổ, tỏ ra cảnh giác, cười nói:
- Đương nhiên là những đại biểu nhân dân cùng chung chí hướng với chúng tôi rồi, chúng tôi sau khi biết được chuyện này, vừa vỗ tay khen ngợi hành vi dám làm việc nghĩa của Liễu tỉnh trưởng, lại sục sôi phẫn nộ vì hành vi ngông cuồng kia. Hành vi này không đả kích nghiêm khắc về sau không biết còn có bao nhiêu người vì nó mà mất đi sinh mạng quý giá, nói cao lên, đề án này nếu được thông qua, gọi là thành tựu muôn đời cũng không phải là quá.
- Thành tựu muôn đời, ha ha ha..
Liễu Tuấn cười, cuối cùng cũng cầm lấy tài liệu kia.
Tài liệu này có mười mấy trang trang, chữ viết nhỏ nhắn rất đẹp, vào thời đại máy vi tính dần phổ cập này, Quách Tranh còn đích thân viết báo cáo xem ra bỏ công sức rất lớn.
Đề án của Quách Tranh yêu cầu chuyên môn thành lập một tội danh say rượu lái xe, trước đó, say rượu cấm lái xe, nhưng hình phạt tối cao cũng chỉ là giam xe 15 ngày và phạt tiền.
Trong luật chỉ có một tội danh sự cố giao thông, quy định khá qua loa, sau khi xảy ra sự cố giao thông chỉ căn cứ vào tình thế khi đó mà phán định, không liên quan nhiều tới việc người lái xe cố ý hay vô tình. Căn cứ vào thực tế tư pháp trước kia, rất nhiều sự cố ác ý, tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng tiến hành xử phạt như sự cố giao thông bình thường, chế tài với người lái xe rất nhẹ.
Trong đề án của Quách Tranh đưa ra tội danh sự cố giao thông này quá mơ hồ, mà lượng xe lưu thông ngày một nhiều, sự cố giao thông xảy ra liên tục, tội danh này đã không có tác dụng kiềm chế sự cố giao thông nữa
/2140
|