Trong đề án của Quách Tranh còn nhắc tới một tội danh nữa là đua xe, phóng nhanh vượt ẩu.
" đối với hành vi lái xe khi say rượu hoặc đua xe trên đường, tình tiết ác liệt, giữ xe, phạt tiền. Tạo thành hậu quả nghiêm trọng phát hình ba năm tới bảy năm, hậu quả nghiêm trọng từ bày năm tới chung thân hoặc tử hình."
Đó là nguyên văn trong đề án của Quách Tranh, đem đây thành một tội danh trong sự cố giao thông.
Nội dung tu sửa luật pháp khá đơn giản, chỉ có vài dòng thôi, bản viết tay mười mấy trang này, chủ yếu là giải thích liên quan tới các tội danh trên.
Trong lời giải thích của Quách Tranh, đặc biệt nhắc tới vụ án trước cổng trường ĐH Sư Phạm, miêu tả vụ án này tương đối tường tận, hành vi dũng cảm của Liễu Tuấn cũng không thiếu lời tán dương, đánh giá rất cao.
Liễu Tuấn xem rất cẩn thận, đó là do ảnh hưởng của Chu tiên sinh, Liễu tỉnh trưởng được ông "cầm tay uốn nắn" trọn hai năm tất nhiên là học được thói quen tốt này.
Không biết vì sao, khi Liễu Tuấn đọc đề án này, trong lòng Quách Tranh cứ có chút bất an, như bị áp lực bởi khí thế trên người y.
Kỳ thực mặc dù Liễu Tuấn thu nụ cười lại, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh.
Có lẽ chính sự tĩnh lặng này làm Quách Tranh bất an.
- Quách giáo sư, tôi có vài ý kiến bất đồng với đề án này.
Ước chừng hơn 20 phút sau Liễu Tuấn mới lật xong trang cuối cùng, xem lại một lượt nữa mới đặt xuống nhìn Quách Tranh chậm rãi nói.
Quách Tranh ưỡn thẳng người lên, nói:
- Xin Liễu tỉnh trưởng chỉ thị.
- Quách giáo sư khách khí quá, chỉ làm một sự tham khảo thôi.
Liễu Tuấn xua tay, cười ôn hòa:
- Thứ nhất tôi cho rằng đề án này chưa hoàn thiện, tính khả thi tương đối thấp.
Quách Tranh không khỏi ngẩn ra, hắn ta cho rằng Liễu Tuấn sẽ nói vài đạo lý lớn, hoặc đột nhiên phát tác. Dù sao nội tình chuyện này Quách Tranh biết rõ, người phái hắn ta tới gặp Liễu Tuấn là nhân vật lớn, cơ bản có sai bảo. Liễu Tuấn nổi giận cũng có thể hiểu được, đổi lại nếu là hắn ta ở vị trí của Liễu Tuấn cũng chẳng vui nổi.
Chuyện này hướng thẳng vào căn cơ của Liễu Tuấn.
Giả sử Liễu Tấn Tài không thể tiến thêm một bước, đối cả hệ phái của ông mà nói là một sự bất lợi, với phó tỉnh trưởng trẻ tuổi này là thất bại khó có thể chấp nhận.
Khi tiếp nhận nhiệm vụ này Quách Tranh cũng bỏ công cân nhắc tính nguy hiểm của nó, làm không khéo sẽ thành "tốt thí"! Nhưng người ta đưa ra điều kiện rất hậu, lại nắm lấy điểm yếu của hắn ta , Quách Tranh không có nhiều đường lựa chọn.
- Xin Liễu tỉnh trưởng chỉ rõ, vì sao tính khả thi lại thấp?
- Quách giáo sư, đề án này nhắm vào hành vi lái xe khi say rượu gây sự cố ành hưởng an toàn công cộng, nhưng hành vi say rượu lái xe và đua xe, phóng nhanh vượt ẩu tới tình tiết ác liệt mới cấu thành phạm tội, nhưng "tình tiết ác liệt" là gì? Ác liệt tới mức độ nào? Có phải đâm chết người tạo thành sự cố lớn mới là ác liệt? Nếu quy định như thế, thực tiễn cần phải có giải thích rõ ràng thế nào là tình tiết ác liệt, nếu không cung cấp khoảng trống lớn cho tư pháp để giải thích, không thích hợp lắm.
Quách Tranh vội nói:
- Liễu tỉnh trưởng nói rất có lý, là do chúng tôi suy nghĩ chưa chu đáo, sau khi trở về tôi sẽ sửa lại cho chi tiết hơn.
Liễu Tuấn không tỏ thái độ gì, tiếp tục nói:
- Hơn nữa hành vi say rượu lái xe này bản thân nó khó xác định, thế nào là say rượu? Nồng độ cồn trong máu bao nhiêu mới gọi là say rượu? Trong một số thứ đồ uống cũng có chút cồn, người lái xe vô ý uống phải, cũng sẽ bị phán là say rượu lái xe, đối với người lái xe mà nói, đây là điều bất công. Luật pháp là để đảm bảo sự công bằng phải không? Chúng ta không thể đẩy người lái xe về hết vị trí đối lập, sau đó đi chế tài họ.
Quách Tranh cau mày, Liếu Tuấn đang lật nhào đề án của bọn chúng từ cơ bản, nhưng Liễu Tuấn nói rất có lý, Quách Tranh trong lúc nhất thời không nghĩ ra lý do gì đủ vững để phản bác.
- Ngoài ra còn có một sự thực mà chúng ta cần phải nhìn thẳng vào, đó chính là vấn đề tố chất của đội ngũ chấp pháp, rất nhiều địa phương đội ngũ chấp pháp tốt xấu lẫn lộn. Uống rượu là một loại hành vi sinh lý, cùng thời gian trôi đi sẽ mất dấu vết, điều luật mới này sẽ bị nhân viên chấp pháp tố chất thấp lợi dụng dùng làm công cụ mưu lợi. Ví dụ khi phát sinh ra sự cố giao thông, cảnh sát phải ngay lập tức xác định người lái xe có say rượu không, chúng ta có thể giả định một chút, nếu người chấp pháp nhận định rằng người lái xe say rượu, làm người không hề say rượu thành gây tai nạn khi say rượu lái xe, thì người lái xe chứng minh sự thanh bạch của mình ra sao? Tình huống này có khẽ hở lợi dụng quá lớn, đi ngược nguyên tắc chấp pháp công bằng.
Quách Tranh vội nói:
- Liễu tỉnh trưởng quá lo rồi, chúng ta có thể thông qua quy định hành vi chấp pháp để dự phòng...
- Quy định hành vi chấp pháp? Ha ha ha..
Liễu Tuấn cười khinh thường.
Quy định đó chẳng qua là mấy chữ nói từ miệng, thực sự chấp hành trong thực tế thì độ khó lớn quá mức tưởng tượng. Liễu Tuấn làm quan địa phương lâu năm còn cảm thấy khó xơi chẳng nói tới người làm công tác bàn giấy như Quách Tranh.
Liễu Tuấn đột nhiên lộ vẻ khinh thường kích thích thần kinh của Quách Tranh làm hắn ta rất khó chịu, là phóng viên lâu năm, hắn ta biết sức sát thương của danh hiệu này, rất nhiều quan viên trước kia thấy hắn ta đều khách khí vô cùng, vì nếu Nam Thiên thời sự đăng tin xấu gì, có thể "đưa tới tận trời".
Nam Thiên thời sự vốn có nhân vật "trên trời" chống lưng mà lại.
Thế nhưng từa lúc găp Liễu Tuấn, mặc dù y giữ lễ phép khách khí, nhưng vẻ mặt rất coi thường thì có thể thấy mọi lúc. Quách Tranh chưa từng gặp phải sự khiêu chiến chính diện như thế.
Quanh Tranh há miệng chuẩn bị nói thì bị Liễu Tuấn nói trước.
- Ngoài ra đua xe phóng nhanh vượt ẩu cũng quá mơ hồ, trong thực tế phải làm sao để phát định đây ? Ví dụ như trên đường quốc lộ cao tốc không có quy định giới hạn tốc độ, đi tốc độ bao nhiêu thì gọi là phóng nhanh? Giả sử hai xe cùng đi tốc độ cao cách nhau bao nhiêu gọi là đua xe? Điều này trong tư pháp thực tiễn rất khó nắm bắt, pháp luật phải quy định cho rõ ràng mới có lợi cho thực thi, không thể quá khái niệm hóa. Quan trọng nhất là những tội danh đua phóng nhanh vượt ẩu, say rượu lái xe mà Quách giáo sư đưa ra làm sao để tiến hành phân biệt với sự cố giao thông thông thường? Xử phạt hai hành vi đó khác với sự cố giao thông bình thường rất xa. Hiện giờ hình phát cao nhất với sự cố giao thông là 7 năm tù, còn Quách giáo sư đưa ra là tử hình. Chuyện này không kiểm soát tốt sẽ tạo thành rất nhiều án oan, thậm chí là giết oan. Đó là vấn đề vô cùng nghiêm trọng, sự thực đã chứng minh, đầu rơi xuống đất là không thể nối lại được.. Cho nên tôi kiến nghị Quách giáo sư phải suy nghĩ lại một cách toàn diện, đừng vội đưa ra đề án không hoàn thiện ở đại hội nhân dân. Sửa đổi luật pháp là chuyện vô cùng nghiêm túc, cần thận trọng, thận trọng hơn nữa. Đương nhiên ản thân tôi không phán đối nghiêm trừng hành vi say rượu lái xe, nhưng phải thận trọng lập pháp, Quách giáo sư thấy sao?
Quách Tranh đáp:
- Cám ơ Liễu tỉnh trưởng phân tích chu đáo cho đề án này, ý kiến của ngài đã gợi mở cho tôi rất lớn, tôi sẽ tranh thủ thời gian tu sửa đề án này một cách hoàn thiện trước khi đại hội nhân dân toàn quốc diễn ra. Cá nhân tôi cho rằng việc tu sửa luật pháp này có ý nghĩa trọng đại đảm bảo an toàn giao thông, nếu đi vào thực tế, có thể cứu vãn vô số sinh mạng vô tội.
Liễu Tuấn uống một ngụm trà nói:
- Ngoài ra còn có một việc nữa tôi không đồng ý, trong lời giải thích của Quách giáo sư đưa chuyện của tôi ra. Dám làm việc nghĩa là hành vi chuẩn mực cơ bản của mỗi một đảng viên thậm chí là mỗi công dân phải tuân theo. Tôi chẳng qua làm việc trong phận sự, không đáng khua chiêng đánh trống tuyên dương, điều này không có mấy ý nghĩa giáo dục thực tế, không cần đưa ra ở đại hội nhân dân.
Quách Tranh nheo mắt lại.
Khi tiếp nhận nhiệm vụ khó nuốt nay, Quách Tranh đã tìm hiểu cơ bản về Liễu Tuấn, đủ loại biểu hiện cho thấy Liễu Tuấn tuyệt không phải nhân vật dễ ức hiếp, người này thủ đoạn cứng rắn, đả kích đối thủ tàn nhẫn, nói y lòng dạ độc ác cũng không sai.
Hiện giờ y tỏ thái độ rõ ràng phản đối đề án này, phản đối đưa y ra , Quách Tranh lòng trầm xuống.
Liễu Tuấn không đưa cho hắn ta bất kỳ sự lựa chọn nào khác.
Là địch hay là bạn, chỉ trong một suy nghĩ của Quách Tranh.
- Liễu tỉnh trưởng, đưa ra đề án ở đại hội nhân dân là quyền lực pháp luật cấp cho những đại biểu chúng tôi.
Một lúc sau Quách Tranh bình thản nói.
Ánh mắt Liễu Tuấn đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén như dao cạo
" đối với hành vi lái xe khi say rượu hoặc đua xe trên đường, tình tiết ác liệt, giữ xe, phạt tiền. Tạo thành hậu quả nghiêm trọng phát hình ba năm tới bảy năm, hậu quả nghiêm trọng từ bày năm tới chung thân hoặc tử hình."
Đó là nguyên văn trong đề án của Quách Tranh, đem đây thành một tội danh trong sự cố giao thông.
Nội dung tu sửa luật pháp khá đơn giản, chỉ có vài dòng thôi, bản viết tay mười mấy trang này, chủ yếu là giải thích liên quan tới các tội danh trên.
Trong lời giải thích của Quách Tranh, đặc biệt nhắc tới vụ án trước cổng trường ĐH Sư Phạm, miêu tả vụ án này tương đối tường tận, hành vi dũng cảm của Liễu Tuấn cũng không thiếu lời tán dương, đánh giá rất cao.
Liễu Tuấn xem rất cẩn thận, đó là do ảnh hưởng của Chu tiên sinh, Liễu tỉnh trưởng được ông "cầm tay uốn nắn" trọn hai năm tất nhiên là học được thói quen tốt này.
Không biết vì sao, khi Liễu Tuấn đọc đề án này, trong lòng Quách Tranh cứ có chút bất an, như bị áp lực bởi khí thế trên người y.
Kỳ thực mặc dù Liễu Tuấn thu nụ cười lại, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh.
Có lẽ chính sự tĩnh lặng này làm Quách Tranh bất an.
- Quách giáo sư, tôi có vài ý kiến bất đồng với đề án này.
Ước chừng hơn 20 phút sau Liễu Tuấn mới lật xong trang cuối cùng, xem lại một lượt nữa mới đặt xuống nhìn Quách Tranh chậm rãi nói.
Quách Tranh ưỡn thẳng người lên, nói:
- Xin Liễu tỉnh trưởng chỉ thị.
- Quách giáo sư khách khí quá, chỉ làm một sự tham khảo thôi.
Liễu Tuấn xua tay, cười ôn hòa:
- Thứ nhất tôi cho rằng đề án này chưa hoàn thiện, tính khả thi tương đối thấp.
Quách Tranh không khỏi ngẩn ra, hắn ta cho rằng Liễu Tuấn sẽ nói vài đạo lý lớn, hoặc đột nhiên phát tác. Dù sao nội tình chuyện này Quách Tranh biết rõ, người phái hắn ta tới gặp Liễu Tuấn là nhân vật lớn, cơ bản có sai bảo. Liễu Tuấn nổi giận cũng có thể hiểu được, đổi lại nếu là hắn ta ở vị trí của Liễu Tuấn cũng chẳng vui nổi.
Chuyện này hướng thẳng vào căn cơ của Liễu Tuấn.
Giả sử Liễu Tấn Tài không thể tiến thêm một bước, đối cả hệ phái của ông mà nói là một sự bất lợi, với phó tỉnh trưởng trẻ tuổi này là thất bại khó có thể chấp nhận.
Khi tiếp nhận nhiệm vụ này Quách Tranh cũng bỏ công cân nhắc tính nguy hiểm của nó, làm không khéo sẽ thành "tốt thí"! Nhưng người ta đưa ra điều kiện rất hậu, lại nắm lấy điểm yếu của hắn ta , Quách Tranh không có nhiều đường lựa chọn.
- Xin Liễu tỉnh trưởng chỉ rõ, vì sao tính khả thi lại thấp?
- Quách giáo sư, đề án này nhắm vào hành vi lái xe khi say rượu gây sự cố ành hưởng an toàn công cộng, nhưng hành vi say rượu lái xe và đua xe, phóng nhanh vượt ẩu tới tình tiết ác liệt mới cấu thành phạm tội, nhưng "tình tiết ác liệt" là gì? Ác liệt tới mức độ nào? Có phải đâm chết người tạo thành sự cố lớn mới là ác liệt? Nếu quy định như thế, thực tiễn cần phải có giải thích rõ ràng thế nào là tình tiết ác liệt, nếu không cung cấp khoảng trống lớn cho tư pháp để giải thích, không thích hợp lắm.
Quách Tranh vội nói:
- Liễu tỉnh trưởng nói rất có lý, là do chúng tôi suy nghĩ chưa chu đáo, sau khi trở về tôi sẽ sửa lại cho chi tiết hơn.
Liễu Tuấn không tỏ thái độ gì, tiếp tục nói:
- Hơn nữa hành vi say rượu lái xe này bản thân nó khó xác định, thế nào là say rượu? Nồng độ cồn trong máu bao nhiêu mới gọi là say rượu? Trong một số thứ đồ uống cũng có chút cồn, người lái xe vô ý uống phải, cũng sẽ bị phán là say rượu lái xe, đối với người lái xe mà nói, đây là điều bất công. Luật pháp là để đảm bảo sự công bằng phải không? Chúng ta không thể đẩy người lái xe về hết vị trí đối lập, sau đó đi chế tài họ.
Quách Tranh cau mày, Liếu Tuấn đang lật nhào đề án của bọn chúng từ cơ bản, nhưng Liễu Tuấn nói rất có lý, Quách Tranh trong lúc nhất thời không nghĩ ra lý do gì đủ vững để phản bác.
- Ngoài ra còn có một sự thực mà chúng ta cần phải nhìn thẳng vào, đó chính là vấn đề tố chất của đội ngũ chấp pháp, rất nhiều địa phương đội ngũ chấp pháp tốt xấu lẫn lộn. Uống rượu là một loại hành vi sinh lý, cùng thời gian trôi đi sẽ mất dấu vết, điều luật mới này sẽ bị nhân viên chấp pháp tố chất thấp lợi dụng dùng làm công cụ mưu lợi. Ví dụ khi phát sinh ra sự cố giao thông, cảnh sát phải ngay lập tức xác định người lái xe có say rượu không, chúng ta có thể giả định một chút, nếu người chấp pháp nhận định rằng người lái xe say rượu, làm người không hề say rượu thành gây tai nạn khi say rượu lái xe, thì người lái xe chứng minh sự thanh bạch của mình ra sao? Tình huống này có khẽ hở lợi dụng quá lớn, đi ngược nguyên tắc chấp pháp công bằng.
Quách Tranh vội nói:
- Liễu tỉnh trưởng quá lo rồi, chúng ta có thể thông qua quy định hành vi chấp pháp để dự phòng...
- Quy định hành vi chấp pháp? Ha ha ha..
Liễu Tuấn cười khinh thường.
Quy định đó chẳng qua là mấy chữ nói từ miệng, thực sự chấp hành trong thực tế thì độ khó lớn quá mức tưởng tượng. Liễu Tuấn làm quan địa phương lâu năm còn cảm thấy khó xơi chẳng nói tới người làm công tác bàn giấy như Quách Tranh.
Liễu Tuấn đột nhiên lộ vẻ khinh thường kích thích thần kinh của Quách Tranh làm hắn ta rất khó chịu, là phóng viên lâu năm, hắn ta biết sức sát thương của danh hiệu này, rất nhiều quan viên trước kia thấy hắn ta đều khách khí vô cùng, vì nếu Nam Thiên thời sự đăng tin xấu gì, có thể "đưa tới tận trời".
Nam Thiên thời sự vốn có nhân vật "trên trời" chống lưng mà lại.
Thế nhưng từa lúc găp Liễu Tuấn, mặc dù y giữ lễ phép khách khí, nhưng vẻ mặt rất coi thường thì có thể thấy mọi lúc. Quách Tranh chưa từng gặp phải sự khiêu chiến chính diện như thế.
Quanh Tranh há miệng chuẩn bị nói thì bị Liễu Tuấn nói trước.
- Ngoài ra đua xe phóng nhanh vượt ẩu cũng quá mơ hồ, trong thực tế phải làm sao để phát định đây ? Ví dụ như trên đường quốc lộ cao tốc không có quy định giới hạn tốc độ, đi tốc độ bao nhiêu thì gọi là phóng nhanh? Giả sử hai xe cùng đi tốc độ cao cách nhau bao nhiêu gọi là đua xe? Điều này trong tư pháp thực tiễn rất khó nắm bắt, pháp luật phải quy định cho rõ ràng mới có lợi cho thực thi, không thể quá khái niệm hóa. Quan trọng nhất là những tội danh đua phóng nhanh vượt ẩu, say rượu lái xe mà Quách giáo sư đưa ra làm sao để tiến hành phân biệt với sự cố giao thông thông thường? Xử phạt hai hành vi đó khác với sự cố giao thông bình thường rất xa. Hiện giờ hình phát cao nhất với sự cố giao thông là 7 năm tù, còn Quách giáo sư đưa ra là tử hình. Chuyện này không kiểm soát tốt sẽ tạo thành rất nhiều án oan, thậm chí là giết oan. Đó là vấn đề vô cùng nghiêm trọng, sự thực đã chứng minh, đầu rơi xuống đất là không thể nối lại được.. Cho nên tôi kiến nghị Quách giáo sư phải suy nghĩ lại một cách toàn diện, đừng vội đưa ra đề án không hoàn thiện ở đại hội nhân dân. Sửa đổi luật pháp là chuyện vô cùng nghiêm túc, cần thận trọng, thận trọng hơn nữa. Đương nhiên ản thân tôi không phán đối nghiêm trừng hành vi say rượu lái xe, nhưng phải thận trọng lập pháp, Quách giáo sư thấy sao?
Quách Tranh đáp:
- Cám ơ Liễu tỉnh trưởng phân tích chu đáo cho đề án này, ý kiến của ngài đã gợi mở cho tôi rất lớn, tôi sẽ tranh thủ thời gian tu sửa đề án này một cách hoàn thiện trước khi đại hội nhân dân toàn quốc diễn ra. Cá nhân tôi cho rằng việc tu sửa luật pháp này có ý nghĩa trọng đại đảm bảo an toàn giao thông, nếu đi vào thực tế, có thể cứu vãn vô số sinh mạng vô tội.
Liễu Tuấn uống một ngụm trà nói:
- Ngoài ra còn có một việc nữa tôi không đồng ý, trong lời giải thích của Quách giáo sư đưa chuyện của tôi ra. Dám làm việc nghĩa là hành vi chuẩn mực cơ bản của mỗi một đảng viên thậm chí là mỗi công dân phải tuân theo. Tôi chẳng qua làm việc trong phận sự, không đáng khua chiêng đánh trống tuyên dương, điều này không có mấy ý nghĩa giáo dục thực tế, không cần đưa ra ở đại hội nhân dân.
Quách Tranh nheo mắt lại.
Khi tiếp nhận nhiệm vụ khó nuốt nay, Quách Tranh đã tìm hiểu cơ bản về Liễu Tuấn, đủ loại biểu hiện cho thấy Liễu Tuấn tuyệt không phải nhân vật dễ ức hiếp, người này thủ đoạn cứng rắn, đả kích đối thủ tàn nhẫn, nói y lòng dạ độc ác cũng không sai.
Hiện giờ y tỏ thái độ rõ ràng phản đối đề án này, phản đối đưa y ra , Quách Tranh lòng trầm xuống.
Liễu Tuấn không đưa cho hắn ta bất kỳ sự lựa chọn nào khác.
Là địch hay là bạn, chỉ trong một suy nghĩ của Quách Tranh.
- Liễu tỉnh trưởng, đưa ra đề án ở đại hội nhân dân là quyền lực pháp luật cấp cho những đại biểu chúng tôi.
Một lúc sau Quách Tranh bình thản nói.
Ánh mắt Liễu Tuấn đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén như dao cạo
/2140
|