Liễu Tuấn vừa nói câu này, mọi người lại lần nữa không hiểu.
Không phải là ngạc nhiên vì để nghị xử phạt Sài Thiệu Cơ, Tống Đô để xảy ra chuyện lớn như thế, không xử phạt mấy lãnh đạo chủ yếu là không được. Mọi người ngạc nhiên vì Liễu Tuấn không nể tình đề xuất điều chỉnh công tác Trần Đại Sơn ngay trước mặt hắn, nói cách khác là cách chức.
Dưới tình hình như thế này, Trần Đại Sơn còn có hi vọng gì được điều chỉnh tới vị trí tốt? Trong tỉnh tìm đâu ra một vị trí thường ủy tốt hơn của hắn hiện nay, vị trí như thế đâu thể để trống đợi hắn được.
Trần Đại Sơn vốn do Khương Quế Anh thừa loạn đưa lên, Khương Quế Anh vào tù, Đoạn Định Viễn rời đi, căn cơ ở tỉnh của hắn đã tận, bị người ta hạ là chuyện sớm muộn.
Nhưng Liễu Tuấn nói ra ngay trước mặt, không khỏi quá làm tổn thương người khác.
Có thể thấy Liễu Tuấn đã hạ quyết tâm hạ bệ hắn.
Kỳ thực trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Trần Đại Sơn đúng là chịu trách nhiệm nặng nhất trong việc này, trị an xã hội chung quy thuộc chính quản của chính pháp ủy, Trần Đại Sơn còn từng là bí thư khu Ứng Sơn, càng có trách nhiệm. Sài Thiệu Cơ và Tô Kiệt mới nhậm chức nửa năm cũng bị xử phạt, Trần Đại Sơn có lý do gì để trốn tránh?
Nhưng tất cả mọi người ngạc nhiên đầu không bằng Lưu Quang Hưng và Sài Thiệu Cơ.
Trước cuộc họp Lưu Quang Hương luôn lo lắng, hắn và Sài Thiệu Cơ giao tình rất tốt, khi ở ủy ban phát triển quốc gia, hai người qua lại vì Liễu Tuấn, khi đó Lưu Quang Hưng chủ động dựa vào Liễu Tuấn, nên tất nhiên khách khí với Sài Thiệu Cơ. Nhưng cùng với tiếp xúc, Lưu Quang Hưng bị ưu điểm của Sài Thiệu Cơ thu hút, nhất là bản tính thuần lương của hắn làm Lưu Quang Hưng đán giá cao, có lẽ tính cách đó của Sài Thiệu Cơ không hợp với đấu tranh chính trị, nhưng làm bạn dứt khoát là số một.
Sài Thiệu Cơ nỗ lực công tác ở Tống Đô, Lưu Quang Hưng tận mắt nhìn thấy, còn chất vấn hắn là bí thư hay là cu li. Hiện giờ Tống Đô xảy ra chuyện lớn, Sài Thiệu Cơ khó thoát khỏi bị xử phạt, Lưu Qang Hưng suy nghĩ làm sao giải vây cho hắn, nhưng Lưu Quang Hưng xếp thứ gần cuối ở thường ủy tỉnh, ở vấn đề này tiếng nói không lớn, có lòng giúp bạn nhưng khó có hiệu quả.
Cho nên tất cả hi vọng đặt lên người Liễu Tuấn.
Không ngờ Liễu Tuấn lại để xuất xử phạt Sài Thiệu Cơ mà không nói đỡ cho chút nào, làm Lưu Quang Hưng nhất thời không hiểu nổi.
Sài Thiệu Cơ ngạc nhiên vì chuyện khác, hắn sớm có chuẩn bị tâm lý nhận xử phạt rồi, dù sao để xảy ra sự việc nghiêm trọng như thế, nếu cho qua, trong lòng Sài Thiệu Cơ không yên.
Sài Thiệu Cơ không hài lòng với công tác của Trần Đại Sơn, nếu như có thể thay hắn, đương nhiên là kết quản lý tưởng nhất, có điều tuyệt đối không nói thẳng thừng ra như Liễu Tuấn. Theo lý, Liễu Tuấn nên trao đổi riêng với Thai Duy Thanh , nắm chắc rồi mới đề xuất ra.
Đột nhiên đề xuất ra như thế này lại không có dấu hiệu nào báo trước, tựa hồ hơi lỗ mãng, chẳng may không được thông qua, uy vọng của Liễu Tuấn suy giảm lớn, uy vọng của hắn ở Tống Đô cũng dao động.
Mọi người đều biết hắn là thân tín của Liễu Tuấn mà.
Cán bộ Tống Đô kính sợ Sài Thiệu Cơ qua nửa là do đạo đức của hắn, nhưng không thể phủ nhận có non nửa vì sợ chỗ dựa của hắn trên tỉnh.
Một nha nội đỉnh cấp còn là phó bí thư tỉnh ủy, cả nước không có mấy.
Giả sử lần này không hạ được Trần Đại Sơn, cán bộ Tống Đô không khỏi đánh giá lại hắn cùng với "ông chủ đằng sau".
Có điều Sài Thiệu Cơ nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hắn tin tưởng trí tuệ chính trị của Liễu Tuấn dứt khoát không làm chuyện không nắm chắc, làm thế này hẳn có lý do, nhưng Sài Thiệu Cơ tạm thời không nghĩ ra mà thôi.
Thai Duy Thanh hiển nhiên cũng không ngờ Liễu Tuấn lại đưa ra phương án kịch liệt như thế, không khỏi hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, trầm giọng nói:
- Mọi người có ý kiến gì về đề nghị của đồng chí Liễu Tuấn?
Ánh mắt Liễu Tuấn hơi lướt qua mặt Hứa Hoành Cửu.
Hứa Hoành Cửu nghiêm mặt nói:
- Tôi tán đồng đề nghị của Liễu bí thư, phát sinh chuyện nghiêm trọng thế này, cán bộ lãnh đạo đúng là phải bị xử phạt, chức vụ của đồng chí Trần Đại Sơn điều chỉnh một chút là cũng nên.
Hứa Hoành Cửu tỏ thái độ lại làm mọi người ngạc nhiên lần nữa.
Hứa Hoành Cửu cùng Hương Hàm tạo thành bộ khung cơ bản cho lực lượng Thai hệ, hắn đồng ý, làm đề nghị nhìn như khá "lỗ mãng" của Liễu Tuấn thoáng chống có hi vọng lớn thông qua.
Sau khi để xuất "cách chức", Trần Đại Sơn mặt đã nhợt nhạt lúc này trở thành trắc bệch, mồ hôi nhỏ tong tong, mắt trống rỗng.
Nhưng vì sao Hứa Hoành Cửu đột nhiên cùng "chiến hào" với Liễu Tuấn, khiến người ta tốn công suy nghĩ.
Có điều lập tức có người đoán tới cha vợ của Liễu Tuấn, Nghiêm Ngọc Thành chẳng phải bí thư trung kỷ ủy sao, chính là cấp trên của Hứa Hoành Cửu.
Đương nhiên cũng có người không nghĩ thế.
Đa phần bọn họ nghĩ tới tới chính bản thân "chiêu số" của Liễu Tuấn.
Trần Đại Sơn không có chỗ dựa đủ vững, nâng đỡ Trần Đại Sơn, là công khai đối đầu với Liễu Tuấn. Trong chuyện này cần tính toán rõ được mất. Đỡ Trần Đại Sơn, chẳng qua mong được hắn trung thành, so với việc "trở mặt" với Liễu Tuấn ngay tại chỗ, tựa hồ được mất không cùng một đẳng cấp. Hơn nữa Hứa Hoành Cửu đề xuất xử phạt đám Sài Thiệu Cơ, Liễu Tuấn chỉ cụ thể hơn cách xử trí, bản chất là nhất trí với Hứa Hoành Cửu. Không thể vì Liễu Tuấn muốn xử phạt Trần Đại Sơn mà Hứa Hoành Cửu "trở giọng" được, như vậy lập trường nguyên tắc đúng là có vấn đề.
Liễu Tuấn làm thế này gọi là lấy mâu của người đánh thuẫn của người, âm thầm đẩy Hứa Hoành Cửu lên lò lửa, làm hắn không thể không nói giúp cho mình.
Nghĩ thông điều này ánh mắt mọi người đều trở nên cổ quái.
Người này đầu óc thật nhanh nhẹn, có một cơ hội nhỏ nhất cũng nắm bắt được. Nếu Sài Thiệu Cơ không tránh khỏi bị xử phát, như vậy nhân cơ hội Hạ Trần Đại Sơn, tốt hơn bị xử phạt, không được chút ích lợi nào.
Liễu Tuấn nhìn qua La Tự Lập.
Vừa rồi La Tự Lập cũng phê bình nghiêm khắc lãnh đạo Tống Đô sau mỗi La Tự Lập, như vậy tới hắn tỏ thái độ rồi.
La Tự Lập bình thản nói:
- Xảy ra sự kiện nghiêm trọng như thế, cục công an Tống Đô đúng là phải gánh trách nhiệm chủ yếu, tôi tán thành đề nghị của Liễu bí thư, điều chỉnh chức vụ của đồng chí Trần Đại Sơn.
La Tự Lập vừa tỏ thái độ, đề nghị này bằng với 90% được thông qua.
Liễu Tuấn, Hứa Hoành Cửu, La Tự Lập chính là đại diện chủ yếu của ba phe thế lực tao nên thế cục tỉnh A, ba vị phó bí thư đã đồng úy Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng không ai phản đối nữa.
Chẳng ai vì một cái "cây không rễ" mà chọn đối đầu với Liễu Tuấn, Hứa Hoành Cửu và La Tự Lập.
- Ý tỉnh trưởng ra sao?
Thai Duy Thanh theo thông lệ, hỏi Lưu Phi Bằng.
Lưu Phi Bằng nói:
- Tôi tán thành đề nghị đồng chí Liễu Tuấn.
Thai Duy Thanh lại nói:
- Đồng chí Quốc Thắng, đồng chí là bí thư chính pháp ủy, hãy cho ý kiến của mình đi.
Trang Quốc Thắng ưỡn thẳng lưng lên:
- Tôi cũng đồng ý với bí thư Liễu Tuấn, đồng chí Trần Đại Sơn không còn thích hợp đảm nhận cục trưởng cục công an Tống Đô, tôi thấy đổi đồng chí khác tới cũng tốt.
- Vậy đồng chí kiến nghị do đồng chí nào tới Tống Đô chủ trì công tác chính pháp ủy thì thích hợp?
- Cá nhân tôi cho rằng, đồng chí Vương Bác Siêu năng lực cao, lại luôn phụ trách công tác trị an. Đả kích thế lực lưu manh là sở trưởng của đồng chí ấy, là nhân tuyển thích hợp nhất.
Các thường ủy nghe thế thì thán phục.
Thế này đúng là ai cũng có lợi, Vương Bác Siêu là cán bộ thân tín của Liễu Tuấn, tư cách lão thành ở sở công an, một cán bộ nghiệp vụ cốt cán như vậy ở bên cạnh, Trang Quốc Thắng đúng là thấy rất không thoải mái, nhân cơ hội này đuổi hắn tới Tống Đô, đổi sang cán bộ hắn thấy thuận mắt. Còn Tống Đô vốn là nơi Liễu Tuấn gây dựng, đưa người y tín nhiệm tới là hợp ý Liễu Tuấn, vừa có lợi lại chẳng mất gì.
Tiếp theo các thường ủy lần lượt tỏ thái độ đồng ý đề nghị của Liễu bí thư.
Dưới sự chủ trì của Thai Duy Thanh, cuộc họp lần này đưa ra nghị quyết: Một, nhận định đồng chí Lâm Thanh Tuyền là liệt sĩ cách mạng, đồng thời đem sự tích anh hùng đưa lên bộ công an và chính pháp ủy TW, xin truy tặng anh hùng công an toàn quốc; hai, xử phạt cảnh cáo nghiêm khắc trong đảng với Sài Thiệu Cơ, Tô Kiệt, Trần Đại Sơn; Ba, bổ nhiệm đồng chí Vương Bác Siêu làm bí thư chính pháp ủy kiêm cục trưởng cục công an Tống Đô, đồng chí Trần Đại Sơn sẽ có an bài khác
Không phải là ngạc nhiên vì để nghị xử phạt Sài Thiệu Cơ, Tống Đô để xảy ra chuyện lớn như thế, không xử phạt mấy lãnh đạo chủ yếu là không được. Mọi người ngạc nhiên vì Liễu Tuấn không nể tình đề xuất điều chỉnh công tác Trần Đại Sơn ngay trước mặt hắn, nói cách khác là cách chức.
Dưới tình hình như thế này, Trần Đại Sơn còn có hi vọng gì được điều chỉnh tới vị trí tốt? Trong tỉnh tìm đâu ra một vị trí thường ủy tốt hơn của hắn hiện nay, vị trí như thế đâu thể để trống đợi hắn được.
Trần Đại Sơn vốn do Khương Quế Anh thừa loạn đưa lên, Khương Quế Anh vào tù, Đoạn Định Viễn rời đi, căn cơ ở tỉnh của hắn đã tận, bị người ta hạ là chuyện sớm muộn.
Nhưng Liễu Tuấn nói ra ngay trước mặt, không khỏi quá làm tổn thương người khác.
Có thể thấy Liễu Tuấn đã hạ quyết tâm hạ bệ hắn.
Kỳ thực trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Trần Đại Sơn đúng là chịu trách nhiệm nặng nhất trong việc này, trị an xã hội chung quy thuộc chính quản của chính pháp ủy, Trần Đại Sơn còn từng là bí thư khu Ứng Sơn, càng có trách nhiệm. Sài Thiệu Cơ và Tô Kiệt mới nhậm chức nửa năm cũng bị xử phạt, Trần Đại Sơn có lý do gì để trốn tránh?
Nhưng tất cả mọi người ngạc nhiên đầu không bằng Lưu Quang Hưng và Sài Thiệu Cơ.
Trước cuộc họp Lưu Quang Hương luôn lo lắng, hắn và Sài Thiệu Cơ giao tình rất tốt, khi ở ủy ban phát triển quốc gia, hai người qua lại vì Liễu Tuấn, khi đó Lưu Quang Hưng chủ động dựa vào Liễu Tuấn, nên tất nhiên khách khí với Sài Thiệu Cơ. Nhưng cùng với tiếp xúc, Lưu Quang Hưng bị ưu điểm của Sài Thiệu Cơ thu hút, nhất là bản tính thuần lương của hắn làm Lưu Quang Hưng đán giá cao, có lẽ tính cách đó của Sài Thiệu Cơ không hợp với đấu tranh chính trị, nhưng làm bạn dứt khoát là số một.
Sài Thiệu Cơ nỗ lực công tác ở Tống Đô, Lưu Quang Hưng tận mắt nhìn thấy, còn chất vấn hắn là bí thư hay là cu li. Hiện giờ Tống Đô xảy ra chuyện lớn, Sài Thiệu Cơ khó thoát khỏi bị xử phạt, Lưu Qang Hưng suy nghĩ làm sao giải vây cho hắn, nhưng Lưu Quang Hưng xếp thứ gần cuối ở thường ủy tỉnh, ở vấn đề này tiếng nói không lớn, có lòng giúp bạn nhưng khó có hiệu quả.
Cho nên tất cả hi vọng đặt lên người Liễu Tuấn.
Không ngờ Liễu Tuấn lại để xuất xử phạt Sài Thiệu Cơ mà không nói đỡ cho chút nào, làm Lưu Quang Hưng nhất thời không hiểu nổi.
Sài Thiệu Cơ ngạc nhiên vì chuyện khác, hắn sớm có chuẩn bị tâm lý nhận xử phạt rồi, dù sao để xảy ra sự việc nghiêm trọng như thế, nếu cho qua, trong lòng Sài Thiệu Cơ không yên.
Sài Thiệu Cơ không hài lòng với công tác của Trần Đại Sơn, nếu như có thể thay hắn, đương nhiên là kết quản lý tưởng nhất, có điều tuyệt đối không nói thẳng thừng ra như Liễu Tuấn. Theo lý, Liễu Tuấn nên trao đổi riêng với Thai Duy Thanh , nắm chắc rồi mới đề xuất ra.
Đột nhiên đề xuất ra như thế này lại không có dấu hiệu nào báo trước, tựa hồ hơi lỗ mãng, chẳng may không được thông qua, uy vọng của Liễu Tuấn suy giảm lớn, uy vọng của hắn ở Tống Đô cũng dao động.
Mọi người đều biết hắn là thân tín của Liễu Tuấn mà.
Cán bộ Tống Đô kính sợ Sài Thiệu Cơ qua nửa là do đạo đức của hắn, nhưng không thể phủ nhận có non nửa vì sợ chỗ dựa của hắn trên tỉnh.
Một nha nội đỉnh cấp còn là phó bí thư tỉnh ủy, cả nước không có mấy.
Giả sử lần này không hạ được Trần Đại Sơn, cán bộ Tống Đô không khỏi đánh giá lại hắn cùng với "ông chủ đằng sau".
Có điều Sài Thiệu Cơ nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hắn tin tưởng trí tuệ chính trị của Liễu Tuấn dứt khoát không làm chuyện không nắm chắc, làm thế này hẳn có lý do, nhưng Sài Thiệu Cơ tạm thời không nghĩ ra mà thôi.
Thai Duy Thanh hiển nhiên cũng không ngờ Liễu Tuấn lại đưa ra phương án kịch liệt như thế, không khỏi hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, trầm giọng nói:
- Mọi người có ý kiến gì về đề nghị của đồng chí Liễu Tuấn?
Ánh mắt Liễu Tuấn hơi lướt qua mặt Hứa Hoành Cửu.
Hứa Hoành Cửu nghiêm mặt nói:
- Tôi tán đồng đề nghị của Liễu bí thư, phát sinh chuyện nghiêm trọng thế này, cán bộ lãnh đạo đúng là phải bị xử phạt, chức vụ của đồng chí Trần Đại Sơn điều chỉnh một chút là cũng nên.
Hứa Hoành Cửu tỏ thái độ lại làm mọi người ngạc nhiên lần nữa.
Hứa Hoành Cửu cùng Hương Hàm tạo thành bộ khung cơ bản cho lực lượng Thai hệ, hắn đồng ý, làm đề nghị nhìn như khá "lỗ mãng" của Liễu Tuấn thoáng chống có hi vọng lớn thông qua.
Sau khi để xuất "cách chức", Trần Đại Sơn mặt đã nhợt nhạt lúc này trở thành trắc bệch, mồ hôi nhỏ tong tong, mắt trống rỗng.
Nhưng vì sao Hứa Hoành Cửu đột nhiên cùng "chiến hào" với Liễu Tuấn, khiến người ta tốn công suy nghĩ.
Có điều lập tức có người đoán tới cha vợ của Liễu Tuấn, Nghiêm Ngọc Thành chẳng phải bí thư trung kỷ ủy sao, chính là cấp trên của Hứa Hoành Cửu.
Đương nhiên cũng có người không nghĩ thế.
Đa phần bọn họ nghĩ tới tới chính bản thân "chiêu số" của Liễu Tuấn.
Trần Đại Sơn không có chỗ dựa đủ vững, nâng đỡ Trần Đại Sơn, là công khai đối đầu với Liễu Tuấn. Trong chuyện này cần tính toán rõ được mất. Đỡ Trần Đại Sơn, chẳng qua mong được hắn trung thành, so với việc "trở mặt" với Liễu Tuấn ngay tại chỗ, tựa hồ được mất không cùng một đẳng cấp. Hơn nữa Hứa Hoành Cửu đề xuất xử phạt đám Sài Thiệu Cơ, Liễu Tuấn chỉ cụ thể hơn cách xử trí, bản chất là nhất trí với Hứa Hoành Cửu. Không thể vì Liễu Tuấn muốn xử phạt Trần Đại Sơn mà Hứa Hoành Cửu "trở giọng" được, như vậy lập trường nguyên tắc đúng là có vấn đề.
Liễu Tuấn làm thế này gọi là lấy mâu của người đánh thuẫn của người, âm thầm đẩy Hứa Hoành Cửu lên lò lửa, làm hắn không thể không nói giúp cho mình.
Nghĩ thông điều này ánh mắt mọi người đều trở nên cổ quái.
Người này đầu óc thật nhanh nhẹn, có một cơ hội nhỏ nhất cũng nắm bắt được. Nếu Sài Thiệu Cơ không tránh khỏi bị xử phát, như vậy nhân cơ hội Hạ Trần Đại Sơn, tốt hơn bị xử phạt, không được chút ích lợi nào.
Liễu Tuấn nhìn qua La Tự Lập.
Vừa rồi La Tự Lập cũng phê bình nghiêm khắc lãnh đạo Tống Đô sau mỗi La Tự Lập, như vậy tới hắn tỏ thái độ rồi.
La Tự Lập bình thản nói:
- Xảy ra sự kiện nghiêm trọng như thế, cục công an Tống Đô đúng là phải gánh trách nhiệm chủ yếu, tôi tán thành đề nghị của Liễu bí thư, điều chỉnh chức vụ của đồng chí Trần Đại Sơn.
La Tự Lập vừa tỏ thái độ, đề nghị này bằng với 90% được thông qua.
Liễu Tuấn, Hứa Hoành Cửu, La Tự Lập chính là đại diện chủ yếu của ba phe thế lực tao nên thế cục tỉnh A, ba vị phó bí thư đã đồng úy Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng không ai phản đối nữa.
Chẳng ai vì một cái "cây không rễ" mà chọn đối đầu với Liễu Tuấn, Hứa Hoành Cửu và La Tự Lập.
- Ý tỉnh trưởng ra sao?
Thai Duy Thanh theo thông lệ, hỏi Lưu Phi Bằng.
Lưu Phi Bằng nói:
- Tôi tán thành đề nghị đồng chí Liễu Tuấn.
Thai Duy Thanh lại nói:
- Đồng chí Quốc Thắng, đồng chí là bí thư chính pháp ủy, hãy cho ý kiến của mình đi.
Trang Quốc Thắng ưỡn thẳng lưng lên:
- Tôi cũng đồng ý với bí thư Liễu Tuấn, đồng chí Trần Đại Sơn không còn thích hợp đảm nhận cục trưởng cục công an Tống Đô, tôi thấy đổi đồng chí khác tới cũng tốt.
- Vậy đồng chí kiến nghị do đồng chí nào tới Tống Đô chủ trì công tác chính pháp ủy thì thích hợp?
- Cá nhân tôi cho rằng, đồng chí Vương Bác Siêu năng lực cao, lại luôn phụ trách công tác trị an. Đả kích thế lực lưu manh là sở trưởng của đồng chí ấy, là nhân tuyển thích hợp nhất.
Các thường ủy nghe thế thì thán phục.
Thế này đúng là ai cũng có lợi, Vương Bác Siêu là cán bộ thân tín của Liễu Tuấn, tư cách lão thành ở sở công an, một cán bộ nghiệp vụ cốt cán như vậy ở bên cạnh, Trang Quốc Thắng đúng là thấy rất không thoải mái, nhân cơ hội này đuổi hắn tới Tống Đô, đổi sang cán bộ hắn thấy thuận mắt. Còn Tống Đô vốn là nơi Liễu Tuấn gây dựng, đưa người y tín nhiệm tới là hợp ý Liễu Tuấn, vừa có lợi lại chẳng mất gì.
Tiếp theo các thường ủy lần lượt tỏ thái độ đồng ý đề nghị của Liễu bí thư.
Dưới sự chủ trì của Thai Duy Thanh, cuộc họp lần này đưa ra nghị quyết: Một, nhận định đồng chí Lâm Thanh Tuyền là liệt sĩ cách mạng, đồng thời đem sự tích anh hùng đưa lên bộ công an và chính pháp ủy TW, xin truy tặng anh hùng công an toàn quốc; hai, xử phạt cảnh cáo nghiêm khắc trong đảng với Sài Thiệu Cơ, Tô Kiệt, Trần Đại Sơn; Ba, bổ nhiệm đồng chí Vương Bác Siêu làm bí thư chính pháp ủy kiêm cục trưởng cục công an Tống Đô, đồng chí Trần Đại Sơn sẽ có an bài khác
/2140
|