Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1583: Ai đang gây chuyện?

/2140


Khác với bầu không khí khẩn trương trong phòng họp ở khách sạn Long Tuyền, giữa Liễu Tuấn và Hàn Kình Vũ nói chuyện không có khẩn trương như vậy. Hai người ngồi ở ghế sofa đãi khách, tư thế khá thả lỏng, thần thái cũng thoải mái.

Trong phòng làm việc của bí thư Thành ủy, khói bay lượn lờ.

Hàn Kình Vũ cũng là một tẩu hút thuốc rất có thâm niên, hiện tại rất nhiều kiện tướng chi chính của Liễu hệ đều dưỡng thành một thói quen "xin đểu", đến phòng làm việc của Liễu bí thư cũng không chủ động biếu thuốc, đều là đến chỗ Liễu bí thư hút thuốc xịn. Liễu Tuấn là người rất rộng rãi trong thể chế nội, công khai chi tiêu, hàng năm đều trình báo tài sản của mình lên cơ quan cấp trên. Ngoại trừ mấy con tem và cổ phiếu xưa kia của y, còn có các loại tiền cổ, tranh liên hoàn, hiện giờ giá trị đã gấp vạn lần, còn có một nơi quan trọng phát ra kinh tế đó chính là vợ của y Nghiêm Phỉ, thu nhập hàng năm còn gấp nghìn vạn lần. Lai lịch của những khoản tiền này cũng minh bạch, chống lại bất luận sự điều tra gì.

Cho nên Liễu bí thư cũng không làm ra bộ dạng gian khổ giản dị, mặc hàng hiệu, hút thuốc xịn, ra vào nơi xa hoa cho tới bây giờ đều là mình bỏ tiền, cũng không cấm kỵ chút nào, rất có bản sắc.

Đã có một cấp trên rộng rãi như vậy, mọi người đến đây "xin đểu" chính là điều đương nhiên.

Trước đây Hàn Kình Vũ đã từng là cộng sự với Liễu Tuấn, nhưng qua lại không nhiều, mơ hồ còn có ý địch thủ. Chân chính qua lại mật thiết với Liễu Tuấn là sau khi Liễu Tuấn đảm nhiệm thị trưởng Ngọc Lan, dưới an bài tận lực của Đinh Ngọc Chu, giữa Hàn Kình Vũ và Liễu Tuấn đã đi rất gần nhau, theo đó gặp gỡ giữa hai người cũng từ từ tăng nhanh, sự kính phục của Hàn Kình Vũ đối với Liễu Tuấn cũng càng lúc càng sâu.

Người này tuy trẻ tuổi, nhưng rất có đại khí, quy cách, thật sự là nhân vật đứng đầu hiếm có, đi theo anh ta, chỉ cần mình chính trực thì trong lòng rất thoải mái!

Ngày hôm nay Hàn Kình Vũ chủ động cầu kiến, có một số chuyện tương đối quan trọng muốn báo cáo cho Liễu Tuấn.

"Bí thư, gần đây Kỷ ủy nhận được rất nhiều thư phản ánh!"

Hàn Kình Vũ diệt đầu mẩu thuốc lá, từ từ nói. Hàn Kình Vũ cũng đã gần 50, tuy nhiên nhìn qua vẫn tinh lực dồi dào, tóc đen bóng loáng, mặc dù là nhuộm nhưng một chút vết tích cũng nhìn không ra. Có thể thấy được hắn rất là lưu ý tới hình tượng của mình.

Bất kể là đại nhân vật tay cầm quyền cao nào cũng lưu ý đến hình tượng của mình.

Liễu Tuấn thản nhiên hỏi: "Chủ yếu là phương diện nào?"

Hàn Kình Vũ thân là bí thư Kỷ ủy thành phố, nhận được thư tín phản ánh chính là đương nhiên. Hằng ngày Hàn Kình Vũ liên hệ với Liễu Tuấn cũng chủ yếu là tình huống tại mặt này. Đối với các cán bộ có chuyện, Liễu Tuấn xưa nay vẫn giữ vững kiểm tra, xử lý đều nghiêm. Nhưng đối với một số thư nặc danh không rõ lai lịch, thái độ của Liễu Tuấn cũng rất minh xác, đó chính là không đáng để ý tới.

Trừ phi là nhìn thấy thư nặc danh đặc biệt hợp lý, chứng cứ lại nguyên vẹn, cơ quan Kỷ ủy mới có thể triển khai điều tra.

"Chủ yếu vẫn là vấn đề tác phong cán bộ, trong khoảng thời gian này, tập trung phản ánh phó cục trưởng Cục xây dựng thành phố Hám Chí Bưu, mặt khác còn có hai cán bộ, cũng là người bị quần chúng phản ánh tương đối mạnh. . ."

Mấy cái tên mà Hàn Kình Vũ nói đều là cán bộ cấp Phó xử mới được đề bạt không lâu, tuy nhiên bộ môn sở tại tương đối quan trọng, cũng có thực quyền nhất định cho nên vấn đề phản ánh cũng nhiều.

Liễu Tuấn hơi nhíu mày.

Hàn Kình Vũ biết, Liễu Tuấn đã hiểu ý của hắn.

Ba cán bộ hắn nói trên cơ bản đều là sau khi Tạ Viện đảm nhiệm phó bí thư Thành ủy mới đề bạt lên, rồi vẽ vào vòng tròn các cán bộ cấp dưới, mấy vị này không hề nghi ngờ đã bị vẽ vào vòng tròn của Tạ Viện.

Sau khi Tạ Viện nhậm chức phó bí thư Đảng, nóng lòng lôi kéo thành viên để làm lớn mạnh đội ngũ chi chính của mình, cho nên đã đề bạt không ít cán bộ, trong đó có một số cán bộ có danh tiếng không tốt.

Việc này kỳ thực cũng khá dễ để lý giải, Tạ Viện muốn nóng lòng lập uy, khi đề bạt cán bộ thì phải đặc cách mới có thể biểu hiện ra thủ đoạn lợi hại của Tạ bí thư bà. Đề bạt từng bước có vẻ bình thường quá, những cán bộ được đề bạt đối với Tạ bí thư không khỏi có tâm tư mang ơn. Lấy tình hình của TP Ngọc Lan hiện nay, Liễu Tuấn cùng với đoàn đội mà y lãnh đạo chiếm ưu thế tuyệt đối, so với khi Đinh Ngọc Chu còn nhậm chức còn mạnh hơn nhiều. Nếu đề bạt cán bộ từng bước đại thể sẽ chủ động dựa vào Liễu Tuấn.

Ôm bắp đùi đương nhiên phải ôm cái to.

Những cán bộ này không phù hợp với tiêu chuẩn dùng người của Liễu Tuấn, đã hết hi vọng dựa vào Liễu bí thư nên mới đầu "minh chủ" khác. Tạ Viện và Lý Đào chính là chỗ hy vọng của họ.

Những cán bộ có danh tiếng không tốt được đề bạt đương nhiên sẽ vô cùng cảm kích Tạ bí thư, cam chịu thúc giục.

Những cán bộ bị phản ánh lần này cấp bậc đều không cao lắm, kỳ thực Hàn Kình Vũ có thể tự mình quyết định, không cần báo cáo cho Liễu Tuấn. Thông thường phải liên quan đến điều tra cán bộ lãnh đạo ngoài cấp Chính xử mới cần báo cáo cho bí thư Thành ủy, để đề xuất định đoạt.

Sở dĩ Hàn Kình Vũ làm báo cáo này chủ yếu vẫn là bởi vì Tạ Viện.

Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia cho thấy, giữa người lãnh đạo chủ yếu và cán bộ được đặc biệt đề bạt thông thường sẽ tồn tại mối liên hệ nào đó. Hoặc là liên hệ trên việc công hoặc là quan hệ cá nhân, tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ.

Như vậy, Tạ Viện đề bạt những cán bộ có danh tiếng không tốt này, có phải cũng có loại liên hệ này?

"Chủ yếu là phản ánh vấn đề phương diện nào?"

Liễu Tuấn từ từ hỏi.

"Dạ, về Hám Chí Bưu chủ yếu có ba phương diện, thứ nhất là tác phong công tác quá lỗ mãng. Người này khi đảm nhiệm đại đội trưởng chấp pháp lo liệu việc di dời bởi vì bạo lực nên bị Kỷ ủy thông báo phê bình. Sau khi đảm nhiệm phó cục trưởng cục quản lý thành phố bản tính vẫn không thay đổi, vẫn là phương pháp làm việc thô bạo, bởi vì chịu ảnh hưởng của anh ta nên khi đội viên chấp pháp cũng khá thô bạo, bình thường cùng quần chúng xảy ra mâu thuẫn, thậm chí là xung đột. Việc này kỳ thực cũng có rất nhiều quần chúng phản ánh với các đồng chí của tổ tuần sát Trung ương!"

Hàn Kình Vũ thận trọng nói.

Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất ngày hôm nay hắn đến báo cáo cho Liễu Tuấn. Hàn Kình Vũ trường kỳ công tác tại Ngọc Lan, ngoài thời gian dài đảm nhiệm bí thư Khu ủy khu Dương Xuyên đến tám năm, có thể nói trong số các thành viên trong ban Ngọc Lan hiện nay chưa có ai có tư lịch tại "quê hương" già dặn hơn Hàn Kình Vũ. Nói hắn là "Ngọc Lan thông" cũng không quá phận.

Cán bộ thân tín của hắn cũng trải rộng khắp các bộ môn và các khu tại TP Ngọc Lan, ẩn dấu thế lực rất lớn.

Tổ tuần sát Trung ương vừa đến tỉnh A triển khai điều tra, người thứ nhất cảm thấy bất thường kỳ thực chính là Hàn Kình Vũ. Tuy nhiên Hàn Kình Vũ xưa nay rất trầm ổn, cũng không lỗ mãng tỏ thái độ hoặc là nhúng tay vào chuyện gì đó. Trải qua vài ngày quan sát và tìm hiểu, Hàn Kình Vũ cơ bản đã hiểu người ta là đến vì Liễu Tuấn. Hơn nữa căn cứ vào hành tung điều tra trong mấy ngày nay của tổ tuần sát, rõ ràng có người ở phía sau chỉ dẫn, có thể nói tổ tuần sát đã điều tra "thẳng hướng mục tiêu đi", hầu như không có đi qua đường vòng.

Sau khi Hàn Kình Vũ làm rõ tình huống này, lập tức trở nên cảnh giác.

Mặc kệ hắn đối với Liễu Tuấn là thật tâm ủng hộ hay là vì yêu cầu lợi ích, nói chung hiện tại hắn hoàn toàn đứng chung một chiến hào với Liễu Tuấn, nếu như Liễu Tuấn xảy ra vấn đề, đối với hắn không có một chỗ tốt nào, đối với toàn bộ cán bộ Liễu phái tại TP Ngọc Lan thậm chí tỉnh A cũng không có nửa phần chỗ tốt.

Liễu Tuấn mỉm cười, nói: "Làm sao các lãnh đạo của tổ tuần sát Trung ương tìm thấy những quần chúng có ý kiến này vậy?"

Hàn Kình Vũ hơi giương mày lên, nói: "Đương nhiên là có người dẫn đường cho họ!"

"Xem ra người dẫn đường rất quen thuộc tình huống của TP Ngọc Lan nhỉ."

Hàn Kình Vũ không e dè đáp: "Một người đã từng là thị trưởng nhiều năm tại Ngọc Lan, một người hiện giữ phó bí thư, đối với tình huống đương nhiên rất quen thuộc!"

Lời này của Hàn Kình Vũ chính là công khai chỉ về Uông Quốc Chiêu và Tạ Viện.

Liễu Tuấn thoáng nhíu mày, y hiểu bản tính của Hàn Kình Vũ, không có 8 phần nắm chặt, Hàn Kình Vũ tuyệt đối sẽ không trực tiếp chỉ đích danh. Lúc này Uông Quốc Chiêu là tâm phúc của Lưu Phi Bằng, Tạ Viện bị loan truyền đã lên giường với Thai Duy Thanh, hai người này quả thực là có lý do, có động cơ, cũng có năng lực chỉ dẫn hướng đi của chuyện này.

Có thể Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng vẫn chưa thương nghị qua việc này, nhưng đả kích Liễu Tuấn chính là điều mà hai người họ rất thích được nhìn thấy. Trong lúc vô tình cũng đã hợp tác một phen, cực kỳ có thể.

"Kình Vũ, có chắc chắn không?"

Thoáng trầm ngâm, Liễu Tuấn hỏi.

"Có!"

Hàn Kình Vũ không do dự đáp.

"Trên thực tế, tôi rất rõ ràng mấy thằng nào đang đi lo liệu việc này. Hám Chí Bưu chính là cấp tiên phong trong đó. Còn có một người, có lẽ bí thư không ngờ được đâu. . ."

Liễu Tuấn hơi hiếu kỳ hỏi: "Là ai?"

"Trì Cố! Em vợ của Uông Quốc Chiêu!"

Liễu Tuấn cười ha ha: "Thì ra là hắn, ha ha, đã lâu không gặp. Không phải là nghe nói hắn đang buôn bán tại TP Ngô Tây sao?"

Trì Cố chính là một trong những thành viên trong ban khi Liễu Tuấn vừa đến nhậm chức bí thư Công ủy khu Trường Hà, khi đó hắn đảm nhiệm phó bí thư Công ủy khu Trường Hà, bí thư Chính pháp ủy kiêm cục trưởng phân cục công an khu Trường Hà, là con trai của bí thư Chính pháp ủy Tỉnh ủy cũ Trì An Phong, em vợ của Uông Quốc Chiêu. Bởi vì ngông cuồng, không hợp với cách làm của Liễu Tuấn nên bị Liễu Tuấn phế truất, khai trừ công chức khai trừ đảng tịch, trực tiếp từ cán bộ cấp Chính xử biến thành "tay trắng", đành phải chạy đến TP Ngô Tây nơi Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm thị trưởng để buôn bán.

Không nghĩ tới hiện tại lại chạy về.

Hàn Kình Vũ bị thần thái thoải mái của Liễu Tuấn lây nên cũng cười.

Liễu Tuấn chính là Liễu Tuấn, bất cứ lúc nào cùng ung dung như vậy, gặp biến không sợ hãi, quả nhiên rất có phong thái!

"Ha ha, thông tin của bí thư không phải là rất đúng lúc rồi, Trì Cố đã sớm trở về việc buôn bán tại Ngọc Lan, thời gian đã nhiều năm."

Hàn Kình Vũ vừa cười vừa nói.

Điều này cũng rất bình thường, Uông Quốc Chiêu không phải là từ Ngô Tây điều đến Ngọc Lan sao? Hơn nữa bản thân Trì Cố tại Ngọc Lan cũng có một nhóm bạn, trở lại Ngọc Lan kinh doanh làm ăn chính là đương nhiên. Chỉ là người này người này không đáng để Liễu bí thư đi quan tâm mà thôi.

Không ngờ hắn lại ở phía sau giở trò.

Liễu Tuấn cười một hồi mới thản nhiên nói: "Nếu Hám Chí Bưu có chuyện, như vậy Kỷ ủy cứ tra xét, tuy nhiên phải chú ý khống chế phạm vi, đừng khuếch đại."

Đối với ý này của Liễu Tuấn, trong lòng Hàn Kình Vũ biết rõ, chính là tạm thời đừng chọc đến Tạ Viện.

"Về phần Trì Cố, hắn đã là người làm ăn nhưng lại cứ thích nhúng tay vào thể chế nội, không phải là rất tốt, phải nhắc nhở hắn một chút, chú ý lời nói và việc làm của mình."

Liễu Tuấn không nhanh không chậm phân phó

/2140

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status