"Quốc Chiêu, chuyện tiểu Cố rốt cuộc là sao?"
Đây là trong một căn phòng ở khu nhà ở dành cho cán bộ Chính phủ tỉnh, một người phụ nữ hơn 40t nhìn qua rất là dịu dàng trang nhã mặc một bộ trang phục kiểu dáng như sườn xám, ngồi ở trên ghế sofa, trên mặt có phần hoang mang.
Người phụ nữ này tên là Trì Tuyết, là vợ của chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh Uông Quốc Chiêu, chị của Trì Cố. Trì Cố bị công an phân cục khu Hoa Thành bắt đã 7 ngày nhưng chưa có dấu hiệu được thả ra. Trì Tuyết đã thấy sốt ruột.
Trì Tuyết là phụ nữa thuộc loại khá đơn thuần, bởi vì từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình quan lại như Trì An Phong, Trì Tuyết ăn mặc không lo, cũng không muốn như những đứa trẻ gia đình nghèo khác mà kiếm sống bôn ba, chỉ cần dựa vào yêu cầu của cha mẹ vùi đầu học tập, không ngừng tiến tới là được. Thậm chí khi học đại học đã từng ở chung với người yêu, cũng bởi vì một câu không đồng ý của Trì An Phong liền thẳng thắn chia tay.
Trì An Phong không đồng ý, nguyên nhân rất đơn giản. Hắn muốn gả Trì Tuyết cho thư ký kiêm trợ thủ mình coi trọng nhất Uông Quốc Chiêu.
Trì An Phong nhận định, người thư ký này là thiên tài chính trị, đối với quan trường có cái nhìn nhạy cảm không thông thường, là nhân tài hiếm thấy. Trì An Phong cũng biết, mình sớm muộn cũng sẽ có một ngày lui xuống, mà người có thói quen chấp chưởng quyền to sợ nhất chính là một ngày đánh mất quyền hành. Vốn Trì An Phong đã ký thác hy vọng tại trên người con trai Trì Cố, nhưng biểu hiện của Trì Cố rất không như ý mình. Mặc dù khi đó còn đang đến trường, nhưng đã thể hiện bản tính ăn chơi trác táng. Trì An Phong rất rõ, người như Trì Cố rất khó đặt chân trên quan trường, cho dù dựa vào che chở của hắn miễn cưỡng có thể đứng vững, nhưng tuyệt đối khó có thể trèo cao, có thể suốt đời bình an vô sự thì đã vạn sự đại cát rồi.
Sự thực chứng minh, Trì An Phong phân tích rất chính xác, Trì Cố quả thực không phải là người làm chính trị, chưa đụng phải người kiên quyết như Liễu Tuấn cũng không sao, còn có thể trụ vài ngày, Liễu Tuấn vừa đến, chưa tới ba tháng đã phế truất Trì Cố từ đầu đến đuôi, một cước đá ra khỏi đội ngũ cán bộ. Đương nhiên, trong truyện này còn có nhân tố trùng hợp, tuy nhiên trong ngẫu nhiên ẩn chứa tất nhiên. Bản thân Trì Cố không chịu thua kém, sớm muộn gì cũng phải đụng phải hạng người kiên quyết như Liễu Tuấn.
Ý nghĩ của Trì An Phong rất đúng đắn, để Uông Quốc Chiêu trở thành con rể của mình sau đó toàn lực bồi dưỡng, Uông Quốc Chiêu có thể tại vòng chính trị nhanh chóng phát triển, kế thừa vinh quang chính trị của Trì An Phong.
Mặc dù Trì Tuyết có phần không tình nguyện chia tay với bạn trai thời bạn trai, nhưng nhiều năm trước tới nay cô đã hình thành tính cách "con gái ngoan", không dám không tuân quyết định của cha, đành phải nghe theo ý kiến của cha cùng Uông Quốc Chiêu nói chuyện yêu đương. Tất cả đều thuận buồm xuôi gió từ yêu nhau, kết hôn, sống con.
Đương nhiên, chiếu theo quan điểm của người thường, Trì Tuyết gả cho Uông Quốc Chiêu thực sự là quá đúng, bạn trai đại học của cô ta đến nay còn là một cán bộ bình thường của một đơn vị nhỏ, hơn 40t vẫn chỉ hưởng đãi ngộ cấp khoa. Uông Quốc Chiêu chưa tới 40 đã là thị trưởng thành phố Ngô Tây, giữa hai người hoàn toàn không thể so sánh.
Lúc bạn học tụ họp, Trì Tuyết luôn trở thành đối tượng ước ao của toàn bộ chúng bạn. Vận khí của người này quả thật không thể tốt hơn, trước khi kết hôn là con gái của đại quan, tất cả không lo; sau khi kết hôn là vợ của đại quan, vẫn là tất cả không lo.
Mà bản thân Uông Quốc Chiêu dáng vẻ đường đường, ngoại trừ tính cách vô cùng âm lãnh, Trì Tuyết chưa tìm được một tật xấu nào.
Có đôi khi Uông Quốc Chiêu cũng có xã giao, không khỏi ở bên ngoài cùng người đàn bà khác kết hạ nhân duyên bèo nước, điểm này Trì Tuyết có phát hiện nhưng im lặng không lên tiếng. Chỉ cần Uông Quốc Chiêu không nuôi dưỡng những người đàn bà này thì Trì Tuyết có thể chịu được.
Thói đời thay đổi mà, hôm nay đại quan như Uông Quốc Chiêu có mấy người không có tình nhân vợ bé? Uông Quốc Chiêu chỉ chơi tình một đêm đã xem như rất tốt rồi.
Trì Tuyết rất thoả mãn, cảm tình giữa cô ta và Uông Quốc Chiêu bởi vì thời gian dài đã từ yêu say đắm triền miên biến thành lo lắng mơ hồ, thời gian cứ bình yên trôi qua. Trì Tuyết cũng rất ít khi hỏi đến việc trên chính trị của Uông Quốc Chiêu. Một là không có hứng thú, hai là không nhúng tay vào được. Luận thông minh luận thủ đoạn, Uông Quốc Chiêu quả thực là lựa chọn tốt nhất, dù cho người có thông minh gấp Trì Tuyết nhiều lần, bao gồm cả lão quan lăn lộn nhiều năm trên quan trường đối với Uông Quốc Chiêu cũng chỉ cam bái hạ phong. Trì Tuyết đâu có thể xen vào?
Uông Quốc Chiêu chưa bao giờ nổi giận với vợ mình, thậm chí ngay cả lớn tiếng cũng rất ít, đây là điều Trì Tuyết hài lòng nhất. Lúc trước khi yêu nhau, Trì Tuyết còn cảm thấy đây là một khuyết điểm, Uông Quốc Chiêu luôn lãnh tĩnh, hình như không có chuyện gì có thể làm hắn tức giận hoặc là kích tình, coi như là hai người vụng trộm trái cấm trước hôn nhân, Uông Quốc Chiêu khi bắt đầu cũng chỉ giống như hoàn thành một tiêu chuẩn trình tự. Sau khi kết hôn, thấy nhiều cặp vợ chồng khắc khẩu đánh nhau, Trì Tuyết mới từ từ nhận ra, gả cho một người chồng không nổi giận với mình là cỡ nào đáng quý.
Ngay cả "sự kiện sắt thép" hai năm trước, dẫn đến Uông Quốc Chiêu thua chạy, khi về nhà Uông Quốc Chiêu vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là thời gian nhốt mình trong nhà hút thuốc thì dài hơn. Trì Tuyết ngoại trừ tại cuộc sống chăm sóc nhiều hơn, còn việc khác cũng không giúp được gì.
Phải nói, hạnh phúc lớn nhất mà Uông Quốc Chiêu dành cho Trì Tuyết đó là cảm giác an toàn, có người chồng như vậy Trì Tuyết chưa từng có thời gian chân chính lo lắng, bất cứ vấn đề gì khi đến tay Uông Quốc Chiêu đều có thể giải quyết dễ dàng.
Thế nhưng lần này, Trì Tuyết thật sự đã sốt ruột.
Trì Cố bị bắt đã 7 ngày, không ngờ vẫn còn chưa có dấu hiệu sẽ được thả ra.
Cũng như toàn bộ gia đình cùng loại khác, từ nhỏ Trì Tuyết đã chăm sóc Trì Cố, cô rất có cảm tình với người em trai này, một loại cảm tình như tình thương của mẹ. Mấy năm trước em trai bị khai trừ đã khiến Trì Tuyết đau lòng một trận, cũng may Uông Quốc Chiêu hứa hẹn sẽ cho Trì Cố một số hạng mục tốt, để hắn trở thành phú ông, Trì Tuyết cũng từ từ tiếp nhận kết cục này. Hơn nữa Uông Quốc Chiêu cũng quả thực không nuốt lời, trong thời gian mấy năm đã giúp Trì Cố trở thành phú hào nghìn vạn, trải qua cuộc sống như người bề trên. Thương trường mặc dù cũng có tranh đấu, độ kịch liệt khi so với tranh đấu trên quan trường quả thực cách biệt một trời, hoàn toàn không thể so sánh. Trì Cố có anh rể chiếu cố, cộng thêm kinh nghiệm đấu tranh 10 năm trong thể chế nội, trên thương trường phong sinh thủy khởi, như cá gặp nước, cả ngày vui đến quên cả trời đất.
Dần dần, Trì Tuyết không chỉ tiếp nhận kết cục hai tầng khai trừ của em trai, hơn nữa thầm vui vẻ thay cho Trì Cố. Cô ta cũng biết, em trai mình là người không nên thân, lần đấu với Liễu Tuấn nếu như không phải là Trì An Phong và Uông Quốc Chiêu xuất thủ, kết quả có thể không đơn giản bị khai trừ như vậy, làm không tốt chính là tai ương lao ngục. Hiện giờ không còn trong thể chế, đã rời khỏi rất xa thị phi đó, tha hồ tiêu dao, không phải tốt hơn sao?
Không ngờ ngay khi Trì Tuyết an tâm nhất, Trì Cố lại xảy ra chuyện.
Đối mặt với nghi vấn của vợ, Uông Quốc Chiêu hình như cũng khó xử, đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng khách, vừa đi vừa hút thuốc. Phòng khách không lớn, Uông Quốc Chiêu rất nhanh đã đi tới đầu bên kia. Căn nhà này là văn phòng Chính phủ tỉnh phân phối cho Uông Quốc Chiêu khi hắn đến nhận danh hiệu phó thư ký trưởng đã để không từ đó. Y theo cấp bậc của Uông Quốc Chiêu, chính phòng đủ có thể hưởng thụ nhà cán bộ cao cấp 4 gian. Tuy nhiên thời gian đó nhà ở dành cho cán bộ thuộc văn phòng Chính phủ tỉnh rất eo hẹp, một giờ ba khắc chưa tìm ra được nhà 4 gian. Uông Quốc Chiêu rất hiểu ý người, chủ động yêu cầu căn nhà 3 gian này. Dù sao thì trong nhà cũng chỉ có hai vợ chồng, con trai học đại học tại thủ đô, nghỉ đông và nghỉ hè mới trở về, có phòng ngủ là đủ rồi. Nhà lớn, chưa hẳn thấy rõ chỗ tốt thực tế gì, lại còn tốn công để quét dọn.
Uông Quốc Chiêu không thể so với thị dân bình thường, bạn bè tới nhà chơi chẳng lẽ bởi vì nhà không lớn mà coi thường hắn hay sao? Người có tố chất và nhãn giới như vậy cũng kiên quyết không thể trở thành bạn của Uông Quốc Chiêu được.
Thấy tình trạng này, Trì Tuyết càng thêm bối rối.
Điều này quá khác thường, một khi Uông Quốc Chiêu có động tác này, cho thấy sự việc đã rất khó giải quyết.
"Quốc Chiêu, họ không phải nói khách sạn đó của Tiểu Cố, ừ, chuyện . . . chuyện này hẳn là không lớn chứ? Lẽ nào Tiểu Cố bị ép buộc gì?"
Trì Tuyết nhịn không được nói thêm. Cô là loại phụ nữ tri thức, đàng hoàng điển hình, nói "chứa phụ nữ mại dâm", coi như ở nhà, giữa hai vợ chồng với nhau cũng không nói ra miệng được.
Uông Quốc Chiêu dừng lại, chậm rãi nói: "Chuyện này không đơn giản như bà tưởng tượng đâu, lúc này một chút tin tức cũng tìm hiểu không được. Bên phân cục Khu Hoa Thành rất chặt. . ."
Nói cái này Uông Quốc Chiêu chính là công khai lừa gạt Trì Tuyết. Hắn đã từng là thị trưởng Ngọc Lan, hiện tại là chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, nếu muốn hỏi thăm tin tức tại phân cục công an khu Hoa Thành, thế lực của Liễu Tuấn có lớn cũng vẫn có biện pháp.
Trên thực tế, trong lòng Uông Quốc Chiêu biết rõ Trì Cố vì sao bị bắt. Lúc này tổ tuần sát Trung ương mặc dù đã rời khỏi tỉnh A, quay trở về kinh sư, nhưng ván cờ vẫn còn chưa kết thúc, Trì Cố nửa cơ hội cũng ra không được. Liễu Tuấn chế trụ Trì Cố, chẳng khác nào nắm nhược điểm của Uông Quốc Chiêu thậm chí Lưu Phi Bằng chung quy phải đợi ván cờ có kết quả thì mới nghĩ cách được. Chỉ cần mấy phương đánh cờ đạt thành thỏa hiệp, Trì Cố tính là gì?
Liễu Tuấn sẽ tóm nó không tha.
Tiểu nhân vật không thể lọt vào mắt Liễu bí thư được, dù cho hắn là em vợ của Uông Quốc Chiêu cũng vậy.
"Quốc Chiêu? Thực sự không có biện pháp sao?"
Trì Tuyết không quá tin, mặc dù cô không đích thân tham dự đấu tranh quan trường nhưng vẫn sinh trưởng tại nhà quan, Trì Tuyết rất hiểu năng lực của Uông Quốc Chiêu.
Uông Quốc Chiêu lắc đầu: "Tạm thời không có cách nào. Liễu Tuấn sẽ không thả nó ra đâu, chờ thêm đi!"
"Liễu Tuấn?"
Trì Tuyết kinh hãi, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt. Người này là ác mộng của Trì gia!
"Lại là người này? Vì sao? Tiểu Cố đã không ở trong thể chế, lại không trêu chọc hắn, sao hắn lại nhỏ mọn như vậy?"
Uông Quốc Chiêu đi tới ngồi ở bên cạnh vợ, vỗ vỗ tay Trì Tuyết, nói: "Không có việc gì, không có vấn đề lớn!"
Đây là trong một căn phòng ở khu nhà ở dành cho cán bộ Chính phủ tỉnh, một người phụ nữ hơn 40t nhìn qua rất là dịu dàng trang nhã mặc một bộ trang phục kiểu dáng như sườn xám, ngồi ở trên ghế sofa, trên mặt có phần hoang mang.
Người phụ nữ này tên là Trì Tuyết, là vợ của chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh Uông Quốc Chiêu, chị của Trì Cố. Trì Cố bị công an phân cục khu Hoa Thành bắt đã 7 ngày nhưng chưa có dấu hiệu được thả ra. Trì Tuyết đã thấy sốt ruột.
Trì Tuyết là phụ nữa thuộc loại khá đơn thuần, bởi vì từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình quan lại như Trì An Phong, Trì Tuyết ăn mặc không lo, cũng không muốn như những đứa trẻ gia đình nghèo khác mà kiếm sống bôn ba, chỉ cần dựa vào yêu cầu của cha mẹ vùi đầu học tập, không ngừng tiến tới là được. Thậm chí khi học đại học đã từng ở chung với người yêu, cũng bởi vì một câu không đồng ý của Trì An Phong liền thẳng thắn chia tay.
Trì An Phong không đồng ý, nguyên nhân rất đơn giản. Hắn muốn gả Trì Tuyết cho thư ký kiêm trợ thủ mình coi trọng nhất Uông Quốc Chiêu.
Trì An Phong nhận định, người thư ký này là thiên tài chính trị, đối với quan trường có cái nhìn nhạy cảm không thông thường, là nhân tài hiếm thấy. Trì An Phong cũng biết, mình sớm muộn cũng sẽ có một ngày lui xuống, mà người có thói quen chấp chưởng quyền to sợ nhất chính là một ngày đánh mất quyền hành. Vốn Trì An Phong đã ký thác hy vọng tại trên người con trai Trì Cố, nhưng biểu hiện của Trì Cố rất không như ý mình. Mặc dù khi đó còn đang đến trường, nhưng đã thể hiện bản tính ăn chơi trác táng. Trì An Phong rất rõ, người như Trì Cố rất khó đặt chân trên quan trường, cho dù dựa vào che chở của hắn miễn cưỡng có thể đứng vững, nhưng tuyệt đối khó có thể trèo cao, có thể suốt đời bình an vô sự thì đã vạn sự đại cát rồi.
Sự thực chứng minh, Trì An Phong phân tích rất chính xác, Trì Cố quả thực không phải là người làm chính trị, chưa đụng phải người kiên quyết như Liễu Tuấn cũng không sao, còn có thể trụ vài ngày, Liễu Tuấn vừa đến, chưa tới ba tháng đã phế truất Trì Cố từ đầu đến đuôi, một cước đá ra khỏi đội ngũ cán bộ. Đương nhiên, trong truyện này còn có nhân tố trùng hợp, tuy nhiên trong ngẫu nhiên ẩn chứa tất nhiên. Bản thân Trì Cố không chịu thua kém, sớm muộn gì cũng phải đụng phải hạng người kiên quyết như Liễu Tuấn.
Ý nghĩ của Trì An Phong rất đúng đắn, để Uông Quốc Chiêu trở thành con rể của mình sau đó toàn lực bồi dưỡng, Uông Quốc Chiêu có thể tại vòng chính trị nhanh chóng phát triển, kế thừa vinh quang chính trị của Trì An Phong.
Mặc dù Trì Tuyết có phần không tình nguyện chia tay với bạn trai thời bạn trai, nhưng nhiều năm trước tới nay cô đã hình thành tính cách "con gái ngoan", không dám không tuân quyết định của cha, đành phải nghe theo ý kiến của cha cùng Uông Quốc Chiêu nói chuyện yêu đương. Tất cả đều thuận buồm xuôi gió từ yêu nhau, kết hôn, sống con.
Đương nhiên, chiếu theo quan điểm của người thường, Trì Tuyết gả cho Uông Quốc Chiêu thực sự là quá đúng, bạn trai đại học của cô ta đến nay còn là một cán bộ bình thường của một đơn vị nhỏ, hơn 40t vẫn chỉ hưởng đãi ngộ cấp khoa. Uông Quốc Chiêu chưa tới 40 đã là thị trưởng thành phố Ngô Tây, giữa hai người hoàn toàn không thể so sánh.
Lúc bạn học tụ họp, Trì Tuyết luôn trở thành đối tượng ước ao của toàn bộ chúng bạn. Vận khí của người này quả thật không thể tốt hơn, trước khi kết hôn là con gái của đại quan, tất cả không lo; sau khi kết hôn là vợ của đại quan, vẫn là tất cả không lo.
Mà bản thân Uông Quốc Chiêu dáng vẻ đường đường, ngoại trừ tính cách vô cùng âm lãnh, Trì Tuyết chưa tìm được một tật xấu nào.
Có đôi khi Uông Quốc Chiêu cũng có xã giao, không khỏi ở bên ngoài cùng người đàn bà khác kết hạ nhân duyên bèo nước, điểm này Trì Tuyết có phát hiện nhưng im lặng không lên tiếng. Chỉ cần Uông Quốc Chiêu không nuôi dưỡng những người đàn bà này thì Trì Tuyết có thể chịu được.
Thói đời thay đổi mà, hôm nay đại quan như Uông Quốc Chiêu có mấy người không có tình nhân vợ bé? Uông Quốc Chiêu chỉ chơi tình một đêm đã xem như rất tốt rồi.
Trì Tuyết rất thoả mãn, cảm tình giữa cô ta và Uông Quốc Chiêu bởi vì thời gian dài đã từ yêu say đắm triền miên biến thành lo lắng mơ hồ, thời gian cứ bình yên trôi qua. Trì Tuyết cũng rất ít khi hỏi đến việc trên chính trị của Uông Quốc Chiêu. Một là không có hứng thú, hai là không nhúng tay vào được. Luận thông minh luận thủ đoạn, Uông Quốc Chiêu quả thực là lựa chọn tốt nhất, dù cho người có thông minh gấp Trì Tuyết nhiều lần, bao gồm cả lão quan lăn lộn nhiều năm trên quan trường đối với Uông Quốc Chiêu cũng chỉ cam bái hạ phong. Trì Tuyết đâu có thể xen vào?
Uông Quốc Chiêu chưa bao giờ nổi giận với vợ mình, thậm chí ngay cả lớn tiếng cũng rất ít, đây là điều Trì Tuyết hài lòng nhất. Lúc trước khi yêu nhau, Trì Tuyết còn cảm thấy đây là một khuyết điểm, Uông Quốc Chiêu luôn lãnh tĩnh, hình như không có chuyện gì có thể làm hắn tức giận hoặc là kích tình, coi như là hai người vụng trộm trái cấm trước hôn nhân, Uông Quốc Chiêu khi bắt đầu cũng chỉ giống như hoàn thành một tiêu chuẩn trình tự. Sau khi kết hôn, thấy nhiều cặp vợ chồng khắc khẩu đánh nhau, Trì Tuyết mới từ từ nhận ra, gả cho một người chồng không nổi giận với mình là cỡ nào đáng quý.
Ngay cả "sự kiện sắt thép" hai năm trước, dẫn đến Uông Quốc Chiêu thua chạy, khi về nhà Uông Quốc Chiêu vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là thời gian nhốt mình trong nhà hút thuốc thì dài hơn. Trì Tuyết ngoại trừ tại cuộc sống chăm sóc nhiều hơn, còn việc khác cũng không giúp được gì.
Phải nói, hạnh phúc lớn nhất mà Uông Quốc Chiêu dành cho Trì Tuyết đó là cảm giác an toàn, có người chồng như vậy Trì Tuyết chưa từng có thời gian chân chính lo lắng, bất cứ vấn đề gì khi đến tay Uông Quốc Chiêu đều có thể giải quyết dễ dàng.
Thế nhưng lần này, Trì Tuyết thật sự đã sốt ruột.
Trì Cố bị bắt đã 7 ngày, không ngờ vẫn còn chưa có dấu hiệu sẽ được thả ra.
Cũng như toàn bộ gia đình cùng loại khác, từ nhỏ Trì Tuyết đã chăm sóc Trì Cố, cô rất có cảm tình với người em trai này, một loại cảm tình như tình thương của mẹ. Mấy năm trước em trai bị khai trừ đã khiến Trì Tuyết đau lòng một trận, cũng may Uông Quốc Chiêu hứa hẹn sẽ cho Trì Cố một số hạng mục tốt, để hắn trở thành phú ông, Trì Tuyết cũng từ từ tiếp nhận kết cục này. Hơn nữa Uông Quốc Chiêu cũng quả thực không nuốt lời, trong thời gian mấy năm đã giúp Trì Cố trở thành phú hào nghìn vạn, trải qua cuộc sống như người bề trên. Thương trường mặc dù cũng có tranh đấu, độ kịch liệt khi so với tranh đấu trên quan trường quả thực cách biệt một trời, hoàn toàn không thể so sánh. Trì Cố có anh rể chiếu cố, cộng thêm kinh nghiệm đấu tranh 10 năm trong thể chế nội, trên thương trường phong sinh thủy khởi, như cá gặp nước, cả ngày vui đến quên cả trời đất.
Dần dần, Trì Tuyết không chỉ tiếp nhận kết cục hai tầng khai trừ của em trai, hơn nữa thầm vui vẻ thay cho Trì Cố. Cô ta cũng biết, em trai mình là người không nên thân, lần đấu với Liễu Tuấn nếu như không phải là Trì An Phong và Uông Quốc Chiêu xuất thủ, kết quả có thể không đơn giản bị khai trừ như vậy, làm không tốt chính là tai ương lao ngục. Hiện giờ không còn trong thể chế, đã rời khỏi rất xa thị phi đó, tha hồ tiêu dao, không phải tốt hơn sao?
Không ngờ ngay khi Trì Tuyết an tâm nhất, Trì Cố lại xảy ra chuyện.
Đối mặt với nghi vấn của vợ, Uông Quốc Chiêu hình như cũng khó xử, đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng khách, vừa đi vừa hút thuốc. Phòng khách không lớn, Uông Quốc Chiêu rất nhanh đã đi tới đầu bên kia. Căn nhà này là văn phòng Chính phủ tỉnh phân phối cho Uông Quốc Chiêu khi hắn đến nhận danh hiệu phó thư ký trưởng đã để không từ đó. Y theo cấp bậc của Uông Quốc Chiêu, chính phòng đủ có thể hưởng thụ nhà cán bộ cao cấp 4 gian. Tuy nhiên thời gian đó nhà ở dành cho cán bộ thuộc văn phòng Chính phủ tỉnh rất eo hẹp, một giờ ba khắc chưa tìm ra được nhà 4 gian. Uông Quốc Chiêu rất hiểu ý người, chủ động yêu cầu căn nhà 3 gian này. Dù sao thì trong nhà cũng chỉ có hai vợ chồng, con trai học đại học tại thủ đô, nghỉ đông và nghỉ hè mới trở về, có phòng ngủ là đủ rồi. Nhà lớn, chưa hẳn thấy rõ chỗ tốt thực tế gì, lại còn tốn công để quét dọn.
Uông Quốc Chiêu không thể so với thị dân bình thường, bạn bè tới nhà chơi chẳng lẽ bởi vì nhà không lớn mà coi thường hắn hay sao? Người có tố chất và nhãn giới như vậy cũng kiên quyết không thể trở thành bạn của Uông Quốc Chiêu được.
Thấy tình trạng này, Trì Tuyết càng thêm bối rối.
Điều này quá khác thường, một khi Uông Quốc Chiêu có động tác này, cho thấy sự việc đã rất khó giải quyết.
"Quốc Chiêu, họ không phải nói khách sạn đó của Tiểu Cố, ừ, chuyện . . . chuyện này hẳn là không lớn chứ? Lẽ nào Tiểu Cố bị ép buộc gì?"
Trì Tuyết nhịn không được nói thêm. Cô là loại phụ nữ tri thức, đàng hoàng điển hình, nói "chứa phụ nữ mại dâm", coi như ở nhà, giữa hai vợ chồng với nhau cũng không nói ra miệng được.
Uông Quốc Chiêu dừng lại, chậm rãi nói: "Chuyện này không đơn giản như bà tưởng tượng đâu, lúc này một chút tin tức cũng tìm hiểu không được. Bên phân cục Khu Hoa Thành rất chặt. . ."
Nói cái này Uông Quốc Chiêu chính là công khai lừa gạt Trì Tuyết. Hắn đã từng là thị trưởng Ngọc Lan, hiện tại là chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, nếu muốn hỏi thăm tin tức tại phân cục công an khu Hoa Thành, thế lực của Liễu Tuấn có lớn cũng vẫn có biện pháp.
Trên thực tế, trong lòng Uông Quốc Chiêu biết rõ Trì Cố vì sao bị bắt. Lúc này tổ tuần sát Trung ương mặc dù đã rời khỏi tỉnh A, quay trở về kinh sư, nhưng ván cờ vẫn còn chưa kết thúc, Trì Cố nửa cơ hội cũng ra không được. Liễu Tuấn chế trụ Trì Cố, chẳng khác nào nắm nhược điểm của Uông Quốc Chiêu thậm chí Lưu Phi Bằng chung quy phải đợi ván cờ có kết quả thì mới nghĩ cách được. Chỉ cần mấy phương đánh cờ đạt thành thỏa hiệp, Trì Cố tính là gì?
Liễu Tuấn sẽ tóm nó không tha.
Tiểu nhân vật không thể lọt vào mắt Liễu bí thư được, dù cho hắn là em vợ của Uông Quốc Chiêu cũng vậy.
"Quốc Chiêu? Thực sự không có biện pháp sao?"
Trì Tuyết không quá tin, mặc dù cô không đích thân tham dự đấu tranh quan trường nhưng vẫn sinh trưởng tại nhà quan, Trì Tuyết rất hiểu năng lực của Uông Quốc Chiêu.
Uông Quốc Chiêu lắc đầu: "Tạm thời không có cách nào. Liễu Tuấn sẽ không thả nó ra đâu, chờ thêm đi!"
"Liễu Tuấn?"
Trì Tuyết kinh hãi, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt. Người này là ác mộng của Trì gia!
"Lại là người này? Vì sao? Tiểu Cố đã không ở trong thể chế, lại không trêu chọc hắn, sao hắn lại nhỏ mọn như vậy?"
Uông Quốc Chiêu đi tới ngồi ở bên cạnh vợ, vỗ vỗ tay Trì Tuyết, nói: "Không có việc gì, không có vấn đề lớn!"
/2140
|