"Liễu ca, Trì Cố đó căn bản là thằng vô dụng, mới giở chút thủ đoạn cái gì cũng khai ra hết, không thú vì gì."
Cam Khả Tuệ ngồi ở trước mặt Liễu Tuấn, cười mỉm nói.
Phải nói, Cam phó khu trưởng vẫn rất hiểu quy củ, chí ít khi có Kha Khải Phàm thì ngồi rất nghiêm chỉnh, không có chút nào cái giá nha nội, cũng không khác gì một phó khu trưởng bình thường yết kiến bí thư Thành ủy.
Tuy nhiên Kha Khải Phàm vừa đi, Cam Khả Tuệ lại buông thả, ngồi tương đối tùy ý, khẩu khí cũng rất thoải mái.
Liễu Tuấn đẩy gói Xì-Gà tới gần Cam Khả Tuệ, Cam Khả Tuệ cũng không khách khí, móc ra một điếu, thỏa thích hít vài hơi.
Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Khả Tuệ, xem ra cậu nghiện không nhẹ!"
Từ động tác của Cam Khả Tuệ thì thấy hắn hút thuốc rất thuần thục, vì vậy Liễu Tuấn có nhận định này.
Cam Khả Tuệ cười nói: "Việc này không có biện pháp. Làm một cán bộ cấp dưới không thể tự do, mọi người gặp mặt không phải hút thuốc chính là uống rượu, đùn đẩy cũng không được. Bằng không thì, các đồng sự còn tưởng rằng em tự cao tự đại. . ."
Sau khi Liễu Tuấn chuyển Cam Khả Tuệ đến Ngọc Lan, trước tiên đặt ở văn phòng Thành ủy rèn luyện một thời gian, năm sau đưa tới một trấn tại khu Hoa Thành làm bí thư Đảng uỷ. Cam Khả Tuệ mặc dù trẻ tuổi, nhưng xuất thân chính trị thế gia, kiến thức rộng rãi, người cũng thông minh, học hỏi rất nhanh. Hơn nữa thỉnh thoảng được Liễu Tuấn chỉ điểm, Hà Mộng Oánh và Hà Thắng Lợi lại đưa tới đầu tư, đều là các hạng mục dựng sào thấy bóng, không cần bao lâu, Cam Khả Tuệ đã thể hiện chiến tích.
Liễu bí thư bài trừ tiền lệ, đặc biệt đề bạt hắn lên vị trí phó khu trưởng khu Hoa Thành, để hắn quản lý khối thương nghiệp này. Lần đặc cách đề bạt này tuy nói cũng quá nhanh, tuy nhiên ngại vô thượng quyền uy của Liễu Tuấn tại Ngọc Lan, ngại chiêu bài chính trị phía sau Cam Khả Tuệ nên cũng không có ai ngang nhiên nói cái gì.
Liễu Tuấn đề bạt Cam Khả Tuệ tới khu Hoa Thành chủ yếu vẫn là không muốn thời gian Cam Khả Tuệ trầm tại cơ sở quá lâu. Cam Khả Tuệ không quen công tác nông thôn, thế cục tại hương trấn lại rất phức tạp, để hắn tại hương trấn quá lâu rất có thể sẽ ảnh hưởng đến ánh mắt của hắn, con người sẽ thay đổi với hoàn cảnh mà. Lại nói, chiêu bài nha nội tại hương trấn cũng không dễ xài, mấy lão nông ở nông thôn có ai biết Hà Chính Cục là cái mô đâu? Vạn nhất Cam Khả Tuệ không cẩn thận làm ra sai lầm tại hương trấn, xử lý không ổn sẽ phải ở lại 2,3 năm, Liễu bí thư cũng không dễ ăn nói với Hà Chính Cục, lại càng không dễ ăn nói với Hà đại tiểu thư!
Người làm đại ca như cậu thật không ra gì.
Mà sau khi Cam Khả Tuệ nhậm chức phó khu trưởng khu Hoa Thành đã thể hiện năng lực rất mạnh, năng lực công tác bởi vì tương đối ngắn nên còn chưa thấy nhiều, nhưng năng lực xã giao lại rất cao. Cơ quan Chính pháp vốn không thuộc về quản lý của hắn, nhưng trong thời gian ngắn cũng đã cùng mấy người bên công an cục khu qua lại rất thân, tuy hai mà một.
Cam Khả Tuệ thân là đỉnh cấp nha nội, có thể hạ mình cùng người khác kết giao, vậy người ta còn có ly do gì mà chần chừ ở trước mặt hắn?
Cho dù nửa cơ hội cũng không với tới Hà Chính Cục, hiện tại Thành ủy vẫn còn có Liễu bí thư mà!
Cả Ngọc Lan đây chính là người xứng với cái tên "Nhất ca."
Chỉ cần biểu hiện tốt, Cam khu trưởng trước mặt Liễu bí thư nói tốt vài câu, nói không chừng trên trời sẽ rơi xuống cái bánh nướng thật to vào túi, chẳng phải là chuyện tốt đẹp nhất còn gì?
Vì vậy Liễu Tuấn giao nhiệm vụ thu thập Trì Cố cho Cam Khả Tuệ.
Cam Khả Tuệ không nói hai lời, liền dẫn đám người Chu Tân đi tróc nã "tặc tử" Trì Cố. Trì Cố vẫn còn chưa rõ tình hình nên còn kiêu ngạo, Cam khu trưởng nhân tiện đánh cho hắn một trận.
"Khả Tuệ, nghe nói cậu còn biết cả đánh người nữa hả?"
Liễu Tuấn cười hỏi.
Cam Khả Tuệ tại khách sạn An Cố đã đánh Trì Cố một trận, tình huống này đương nhiên có người phản ánh lại với Liễu Tuấn. Sau khi Liễu Tuấn nghe xong chỉ cười trừ, không có biểu thị đặc biệt gì.
Kẻ ăn chơi trác táng như Trì Cố trước mắt tuy không có tư cách lọt vào pháp nhãn của Liễu bí thư, tuy nhiên Liễu bí thư đối với hắn nửa điểm hảo cảm cũng không có, Cam Khả Tuệ nhân tiện trừng trị hắn một trận, Liễu bí thư hiển nhiên cũng sẽ không nhiều lời.
"Ha ha, mẹ cái thằng Trì Cố không biết tình hình, hắn tưởng mình là ai, mới cho hai cái tát đã dễ dãi lắm rồi."
Cam Khả Tuệ cười khì khì.
Liễu Tuấn có chút kinh ngạc nhìn Cam Khả Tuệ. Khi mới gặp Cam Khả Tuệ thì hắn vẫn còn là hậu sinh vô lại mới từ trường học tốt nghiệp, khi nói chuyện đều nhỏ nhẹ thận trọng. Chỉ vì một cái Dundy, tại clb Quảng An bị tai sai của Cao lão nhị đánh cho một trận, không nghĩ tới chỉ sao 2, 3 năm, Cam Khả Tuệ không chỉ thuốc rượu đều thông, còn động thủ đánh người, ngay cả trong miệng cũng đầy lời thô tục, biến hóa này, thật là có chút kinh người.
"Liễu ca, anh đừng có nhìn em như thế. Tại cơ sở mà, những người đó anh cũng biết,trong miệng có mấy người được sạch sẽ đâu? Rượu vào không phải là lời thô tục thì chính là dâm ô, ha ha, em cũng là gần mực thì đen thôi. . ."
Cam Khả Tuệ gãi gãi đầu, vừa cười vừa nói.
Liễu Tuấn lắc đầu: "Chú Cam hào hoa phong nhã, cô cũng là lãnh đạo nổi tiếng nho nhã, đến cậu thì biến thành dáng dấp này, anh thật là có phần lo lắng không biết nên ăn nói với cô thế nào."
Cam Khả Tuệ chỉ cười hắc hắc, cũng không thèm để ý.
Trên thực tế, đối với loại biến hóa này của Cam Khả Tuệ Liễu Tuấn vẫn tương đối tán thưởng. Như hắn nói, hai vợ chồng Cam Lâm và Hà Duyên An đều là phần tử trí thức nho nhã, từ nhỏ Cam Khả Tuệ đã chịu bầu không khí gia đình loại này hun đúc, trên người khí nhã nhặn nhiều hơn, thiếu chút khí phách. Công tác tại cơ sở quá nhã nhặn thì cũng không hợp.
Cam Khả Tuệ đang đòi hỏi sự rèn luyện, từ từ hình thành phong cách của mình.
"Liễu ca, Trì Cố đã khai báo là anh rể của hắn Uông Quốc Chiêu bảo hắn làm như thế, khai còn rất tỉ mỉ, anh xem việc này nên xử trí thế nào?"
Nói cười một hồi, Cam Khả Tuệ mới kính cẩn nói tới chuyện nghiêm chỉnh.
Hình như Liễu Tuấn không phải quá lưu tâm, mỉm cười hỏi ngược lại: "Theo ý kiến của cậu thì nên xử trí như thế nào?"
Cam Khả Tuệ nhất thời sửng sốt. Chuyện này hắn vẫn chưa tỉ mỉ nghĩ qua, theo hắn nghĩ thì nhiệm vụ của mình chỉ là đá cái mông Trì Cố, bắt hắn ngay hiện trường rồi buộc Trì Cố khai báo thành thật, việc kế tiếp sẽ không cần hắn quan tâm. Việc này quan hệ trọng đại, Cam Khả Tuệ tự biết còn chưa có tư cách để tham dự.
Đương nhiên, về phần vì sao Liễu Tuấn lại bảo một phó khu trưởng như hắn cũng không phải công an dẫn đội đi bắt Trì Cố thì Cam Khả Tuệ lại biết rõ. Bọn Tưởng bí thư rõ ràng là nhằm vào Liễu Tuấn mà tới đây, đám người Tạ Viện Uông Quốc Chiêu ở phía sau gây sự, lửa cháy thêm dầu. Thế cục vi diệu, rất nhiều khi Liễu Tuấn không thể tự thân xuất mã, vì thế do hắn đứng ra sẽ thích hợp nhất. Cũng nói thẳng cho bên kia biết, việc này có làm ầm lên thì Hà Duyên An sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Nghiêm Liễu hệ cộng thêm Hà gia, thậm chí thế lực thân cận với Hà Duyên An, bất kể cá nhân hay tập đoàn cũng tuyệt không dám khinh thường. Liễu Tuấn đưa Cam Khả Tuệ đến Ngọc Lan cũng không phải chỉ bồi dưỡng con trai của Hà Duyên An, tại thời khắc mấu chốt, có thể thấy được công dụng lớn.
Sau khi Cam Khả Tuệ trố mắt mới rõ ràng đây là Liễu Tuấn đang kiểm tra mình, lập tức suy nghĩ chăm chú một lúc rồi nói: "Thằng này chưa gái mại dâm, còn mình thì chơi **, đó là sự thực không thể chối cãi. Em thấy chí ít cũng phải cho hắn ba năm cải tạo để hắn nhớ kỹ bài học lần này, cũng để cho người phía sau hắn biết chúng ta không phải là dễ chọc."
Liễu Tuấn mỉm cười, nói: "Đây là biện pháp xử lý của thanh niên nhiệt huyết, còn có cách nào khác không?"
Cam Khả Tuệ cũng không khách khí, lập tức nói: "Có! Nếu như nhìn xa một chút, hiện tại chúng ta không động Trì Cố, cứ tạm giữ hắn đã. Dù sao thì chơi ** cũng có thể tạm giam 15 ngày. Hiện tại không vội, để xem kinh thành có phản ứng gì không rồi hãy tính xứ lý thế nào?"
Liễu Tuấn nở nụ cười, gật đầu: "Ừ, cách này thì tương đối thành thục hơn. Tuy nhiên, không cần phải giam Trì Cố, cứ thả hắn ra đi."
"Thả, hiện tại thả hắn?"
Cam Khả Tuệ giật mình hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, anh đoán hiện tại Uông Quốc Chiêu hy vọng nhất chính là chúng ta giam giữ không thả Trì Cố."
Cam Khả Tuệ càng khó hiểu: "Vì sao? Lẽ nào Uông Quốc Chiêu lại hy vọng em vợ mình chịu khổ nhiều hơn?"
Theo ý nghĩ của Cam Khả Tuệ là, Trì Cố càng bị giam giữ lâu thì sự đả kích đối với danh vọng của Uông Quốc Chiêu lại càng lớn. Đều nói Uông chủ nhiệm anh có lợi thế thế nào cũng chỉ có thế, em vợ anh bị công an bắt mà ngay cả một biện pháp xử lý cũng không có?
Cán bộ đã đến cấp bậc như Uông Quốc Chiêu, một chút chuyện xấu như của Trì Cố quả thực cũng không tính là gì, nếu muốn thả người cũng chỉ là một câu nói.
Liễu Tuấn dường như đang chỉ dẫn: "Vậy cậu nói thử xem, vì sao Uông Quốc Chiêu lại bảo Trì Cố đi làm chuyện này mà không phải là người khác? Lẽ nào hắn cho rằng sẽ không có kẽ hở, không ai nhìn ra được sao?"
"Như vậy. . ."
Cam Khả Tuệ liên tục gật đầu, lập tức lại tỉ mỉ suy nghĩ.
Uông Quốc Chiêu bảo Trì Cố tự mình đi làm chuyện này kỳ thực còn có ý muốn chỉnh Trì Cố. Rõ ràng muốn giở trò dưới mí mắt của Liễu Tuấn thì không thể giấu diếm được Liễu Tuấn, nhưng lại vẫn bảo Trì Cố đi làm, không phải là hai tay giao Trì Cố mặc cho Liễu Tuấn xử trí sao?
"Lẽ nào, Uông Quốc Chiêu đang mượn chuyện này để biểu thị lòng trung với người nào đó?"
Cam Khả Tuệ suy nghĩ một hồi mới thử trả lời.
Liễu Tuấn cười nói: "Ừ, có thể lắm"
Đạt được Liễu Tuấn tán thành, Cam Khả Tuệ nhất thời phấn chấn, đầu óc xoay chuyển gấp bội, nói: "A, em hiểu rồi. Nếu Uông Quốc Chiêu đang muốn biểu thị lòng trung với người nào đó, như vậy thời gian chúng ta tạm giữ Trì Cố càng dài càng tốt, phân lượng của hắn trong cảm nhận người nào đó sẽ càng nặng hơn. Vì bài ưu giải nạn cho lãnh đạo, ngay cả em vợ của mình cũng hy sinh, còn không phải lãnh đạo sẽ cảm động muốn khóc. . ."
Liễu Tuấn cười ha ha: "Cậu có thể nghĩ đến như vậy, rất tốt, có tiến bộ."
Nếu Uông Quốc Chiêu muốn mượn em vợ mình để diễn khổ nhục kế, Liễu bí thư sẽ không có nghĩa vụ để phụng bồi.
"Nhưng hiện tại thả ra. . ."
Cam Khả Tuệ nói giọng hơi lo lắng.
Liễu Tuấn lắc đầu: "Đừng lo, Tổ tuần sát đã trở về, tổ tuần sát mới đã được phái tới TP Minh Châu và những tỉnh thành phố của tỉnh D, có tạm giữ Trì Cố cũng không còn nhiều ý nghĩa."
Cam Khả Tuệ bừng tỉnh đại ngộ.
Cao tầng Nghiêm Liễu hệ đã xuất thủ.
Cam Khả Tuệ ngồi ở trước mặt Liễu Tuấn, cười mỉm nói.
Phải nói, Cam phó khu trưởng vẫn rất hiểu quy củ, chí ít khi có Kha Khải Phàm thì ngồi rất nghiêm chỉnh, không có chút nào cái giá nha nội, cũng không khác gì một phó khu trưởng bình thường yết kiến bí thư Thành ủy.
Tuy nhiên Kha Khải Phàm vừa đi, Cam Khả Tuệ lại buông thả, ngồi tương đối tùy ý, khẩu khí cũng rất thoải mái.
Liễu Tuấn đẩy gói Xì-Gà tới gần Cam Khả Tuệ, Cam Khả Tuệ cũng không khách khí, móc ra một điếu, thỏa thích hít vài hơi.
Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Khả Tuệ, xem ra cậu nghiện không nhẹ!"
Từ động tác của Cam Khả Tuệ thì thấy hắn hút thuốc rất thuần thục, vì vậy Liễu Tuấn có nhận định này.
Cam Khả Tuệ cười nói: "Việc này không có biện pháp. Làm một cán bộ cấp dưới không thể tự do, mọi người gặp mặt không phải hút thuốc chính là uống rượu, đùn đẩy cũng không được. Bằng không thì, các đồng sự còn tưởng rằng em tự cao tự đại. . ."
Sau khi Liễu Tuấn chuyển Cam Khả Tuệ đến Ngọc Lan, trước tiên đặt ở văn phòng Thành ủy rèn luyện một thời gian, năm sau đưa tới một trấn tại khu Hoa Thành làm bí thư Đảng uỷ. Cam Khả Tuệ mặc dù trẻ tuổi, nhưng xuất thân chính trị thế gia, kiến thức rộng rãi, người cũng thông minh, học hỏi rất nhanh. Hơn nữa thỉnh thoảng được Liễu Tuấn chỉ điểm, Hà Mộng Oánh và Hà Thắng Lợi lại đưa tới đầu tư, đều là các hạng mục dựng sào thấy bóng, không cần bao lâu, Cam Khả Tuệ đã thể hiện chiến tích.
Liễu bí thư bài trừ tiền lệ, đặc biệt đề bạt hắn lên vị trí phó khu trưởng khu Hoa Thành, để hắn quản lý khối thương nghiệp này. Lần đặc cách đề bạt này tuy nói cũng quá nhanh, tuy nhiên ngại vô thượng quyền uy của Liễu Tuấn tại Ngọc Lan, ngại chiêu bài chính trị phía sau Cam Khả Tuệ nên cũng không có ai ngang nhiên nói cái gì.
Liễu Tuấn đề bạt Cam Khả Tuệ tới khu Hoa Thành chủ yếu vẫn là không muốn thời gian Cam Khả Tuệ trầm tại cơ sở quá lâu. Cam Khả Tuệ không quen công tác nông thôn, thế cục tại hương trấn lại rất phức tạp, để hắn tại hương trấn quá lâu rất có thể sẽ ảnh hưởng đến ánh mắt của hắn, con người sẽ thay đổi với hoàn cảnh mà. Lại nói, chiêu bài nha nội tại hương trấn cũng không dễ xài, mấy lão nông ở nông thôn có ai biết Hà Chính Cục là cái mô đâu? Vạn nhất Cam Khả Tuệ không cẩn thận làm ra sai lầm tại hương trấn, xử lý không ổn sẽ phải ở lại 2,3 năm, Liễu bí thư cũng không dễ ăn nói với Hà Chính Cục, lại càng không dễ ăn nói với Hà đại tiểu thư!
Người làm đại ca như cậu thật không ra gì.
Mà sau khi Cam Khả Tuệ nhậm chức phó khu trưởng khu Hoa Thành đã thể hiện năng lực rất mạnh, năng lực công tác bởi vì tương đối ngắn nên còn chưa thấy nhiều, nhưng năng lực xã giao lại rất cao. Cơ quan Chính pháp vốn không thuộc về quản lý của hắn, nhưng trong thời gian ngắn cũng đã cùng mấy người bên công an cục khu qua lại rất thân, tuy hai mà một.
Cam Khả Tuệ thân là đỉnh cấp nha nội, có thể hạ mình cùng người khác kết giao, vậy người ta còn có ly do gì mà chần chừ ở trước mặt hắn?
Cho dù nửa cơ hội cũng không với tới Hà Chính Cục, hiện tại Thành ủy vẫn còn có Liễu bí thư mà!
Cả Ngọc Lan đây chính là người xứng với cái tên "Nhất ca."
Chỉ cần biểu hiện tốt, Cam khu trưởng trước mặt Liễu bí thư nói tốt vài câu, nói không chừng trên trời sẽ rơi xuống cái bánh nướng thật to vào túi, chẳng phải là chuyện tốt đẹp nhất còn gì?
Vì vậy Liễu Tuấn giao nhiệm vụ thu thập Trì Cố cho Cam Khả Tuệ.
Cam Khả Tuệ không nói hai lời, liền dẫn đám người Chu Tân đi tróc nã "tặc tử" Trì Cố. Trì Cố vẫn còn chưa rõ tình hình nên còn kiêu ngạo, Cam khu trưởng nhân tiện đánh cho hắn một trận.
"Khả Tuệ, nghe nói cậu còn biết cả đánh người nữa hả?"
Liễu Tuấn cười hỏi.
Cam Khả Tuệ tại khách sạn An Cố đã đánh Trì Cố một trận, tình huống này đương nhiên có người phản ánh lại với Liễu Tuấn. Sau khi Liễu Tuấn nghe xong chỉ cười trừ, không có biểu thị đặc biệt gì.
Kẻ ăn chơi trác táng như Trì Cố trước mắt tuy không có tư cách lọt vào pháp nhãn của Liễu bí thư, tuy nhiên Liễu bí thư đối với hắn nửa điểm hảo cảm cũng không có, Cam Khả Tuệ nhân tiện trừng trị hắn một trận, Liễu bí thư hiển nhiên cũng sẽ không nhiều lời.
"Ha ha, mẹ cái thằng Trì Cố không biết tình hình, hắn tưởng mình là ai, mới cho hai cái tát đã dễ dãi lắm rồi."
Cam Khả Tuệ cười khì khì.
Liễu Tuấn có chút kinh ngạc nhìn Cam Khả Tuệ. Khi mới gặp Cam Khả Tuệ thì hắn vẫn còn là hậu sinh vô lại mới từ trường học tốt nghiệp, khi nói chuyện đều nhỏ nhẹ thận trọng. Chỉ vì một cái Dundy, tại clb Quảng An bị tai sai của Cao lão nhị đánh cho một trận, không nghĩ tới chỉ sao 2, 3 năm, Cam Khả Tuệ không chỉ thuốc rượu đều thông, còn động thủ đánh người, ngay cả trong miệng cũng đầy lời thô tục, biến hóa này, thật là có chút kinh người.
"Liễu ca, anh đừng có nhìn em như thế. Tại cơ sở mà, những người đó anh cũng biết,trong miệng có mấy người được sạch sẽ đâu? Rượu vào không phải là lời thô tục thì chính là dâm ô, ha ha, em cũng là gần mực thì đen thôi. . ."
Cam Khả Tuệ gãi gãi đầu, vừa cười vừa nói.
Liễu Tuấn lắc đầu: "Chú Cam hào hoa phong nhã, cô cũng là lãnh đạo nổi tiếng nho nhã, đến cậu thì biến thành dáng dấp này, anh thật là có phần lo lắng không biết nên ăn nói với cô thế nào."
Cam Khả Tuệ chỉ cười hắc hắc, cũng không thèm để ý.
Trên thực tế, đối với loại biến hóa này của Cam Khả Tuệ Liễu Tuấn vẫn tương đối tán thưởng. Như hắn nói, hai vợ chồng Cam Lâm và Hà Duyên An đều là phần tử trí thức nho nhã, từ nhỏ Cam Khả Tuệ đã chịu bầu không khí gia đình loại này hun đúc, trên người khí nhã nhặn nhiều hơn, thiếu chút khí phách. Công tác tại cơ sở quá nhã nhặn thì cũng không hợp.
Cam Khả Tuệ đang đòi hỏi sự rèn luyện, từ từ hình thành phong cách của mình.
"Liễu ca, Trì Cố đã khai báo là anh rể của hắn Uông Quốc Chiêu bảo hắn làm như thế, khai còn rất tỉ mỉ, anh xem việc này nên xử trí thế nào?"
Nói cười một hồi, Cam Khả Tuệ mới kính cẩn nói tới chuyện nghiêm chỉnh.
Hình như Liễu Tuấn không phải quá lưu tâm, mỉm cười hỏi ngược lại: "Theo ý kiến của cậu thì nên xử trí như thế nào?"
Cam Khả Tuệ nhất thời sửng sốt. Chuyện này hắn vẫn chưa tỉ mỉ nghĩ qua, theo hắn nghĩ thì nhiệm vụ của mình chỉ là đá cái mông Trì Cố, bắt hắn ngay hiện trường rồi buộc Trì Cố khai báo thành thật, việc kế tiếp sẽ không cần hắn quan tâm. Việc này quan hệ trọng đại, Cam Khả Tuệ tự biết còn chưa có tư cách để tham dự.
Đương nhiên, về phần vì sao Liễu Tuấn lại bảo một phó khu trưởng như hắn cũng không phải công an dẫn đội đi bắt Trì Cố thì Cam Khả Tuệ lại biết rõ. Bọn Tưởng bí thư rõ ràng là nhằm vào Liễu Tuấn mà tới đây, đám người Tạ Viện Uông Quốc Chiêu ở phía sau gây sự, lửa cháy thêm dầu. Thế cục vi diệu, rất nhiều khi Liễu Tuấn không thể tự thân xuất mã, vì thế do hắn đứng ra sẽ thích hợp nhất. Cũng nói thẳng cho bên kia biết, việc này có làm ầm lên thì Hà Duyên An sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Nghiêm Liễu hệ cộng thêm Hà gia, thậm chí thế lực thân cận với Hà Duyên An, bất kể cá nhân hay tập đoàn cũng tuyệt không dám khinh thường. Liễu Tuấn đưa Cam Khả Tuệ đến Ngọc Lan cũng không phải chỉ bồi dưỡng con trai của Hà Duyên An, tại thời khắc mấu chốt, có thể thấy được công dụng lớn.
Sau khi Cam Khả Tuệ trố mắt mới rõ ràng đây là Liễu Tuấn đang kiểm tra mình, lập tức suy nghĩ chăm chú một lúc rồi nói: "Thằng này chưa gái mại dâm, còn mình thì chơi **, đó là sự thực không thể chối cãi. Em thấy chí ít cũng phải cho hắn ba năm cải tạo để hắn nhớ kỹ bài học lần này, cũng để cho người phía sau hắn biết chúng ta không phải là dễ chọc."
Liễu Tuấn mỉm cười, nói: "Đây là biện pháp xử lý của thanh niên nhiệt huyết, còn có cách nào khác không?"
Cam Khả Tuệ cũng không khách khí, lập tức nói: "Có! Nếu như nhìn xa một chút, hiện tại chúng ta không động Trì Cố, cứ tạm giữ hắn đã. Dù sao thì chơi ** cũng có thể tạm giam 15 ngày. Hiện tại không vội, để xem kinh thành có phản ứng gì không rồi hãy tính xứ lý thế nào?"
Liễu Tuấn nở nụ cười, gật đầu: "Ừ, cách này thì tương đối thành thục hơn. Tuy nhiên, không cần phải giam Trì Cố, cứ thả hắn ra đi."
"Thả, hiện tại thả hắn?"
Cam Khả Tuệ giật mình hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, anh đoán hiện tại Uông Quốc Chiêu hy vọng nhất chính là chúng ta giam giữ không thả Trì Cố."
Cam Khả Tuệ càng khó hiểu: "Vì sao? Lẽ nào Uông Quốc Chiêu lại hy vọng em vợ mình chịu khổ nhiều hơn?"
Theo ý nghĩ của Cam Khả Tuệ là, Trì Cố càng bị giam giữ lâu thì sự đả kích đối với danh vọng của Uông Quốc Chiêu lại càng lớn. Đều nói Uông chủ nhiệm anh có lợi thế thế nào cũng chỉ có thế, em vợ anh bị công an bắt mà ngay cả một biện pháp xử lý cũng không có?
Cán bộ đã đến cấp bậc như Uông Quốc Chiêu, một chút chuyện xấu như của Trì Cố quả thực cũng không tính là gì, nếu muốn thả người cũng chỉ là một câu nói.
Liễu Tuấn dường như đang chỉ dẫn: "Vậy cậu nói thử xem, vì sao Uông Quốc Chiêu lại bảo Trì Cố đi làm chuyện này mà không phải là người khác? Lẽ nào hắn cho rằng sẽ không có kẽ hở, không ai nhìn ra được sao?"
"Như vậy. . ."
Cam Khả Tuệ liên tục gật đầu, lập tức lại tỉ mỉ suy nghĩ.
Uông Quốc Chiêu bảo Trì Cố tự mình đi làm chuyện này kỳ thực còn có ý muốn chỉnh Trì Cố. Rõ ràng muốn giở trò dưới mí mắt của Liễu Tuấn thì không thể giấu diếm được Liễu Tuấn, nhưng lại vẫn bảo Trì Cố đi làm, không phải là hai tay giao Trì Cố mặc cho Liễu Tuấn xử trí sao?
"Lẽ nào, Uông Quốc Chiêu đang mượn chuyện này để biểu thị lòng trung với người nào đó?"
Cam Khả Tuệ suy nghĩ một hồi mới thử trả lời.
Liễu Tuấn cười nói: "Ừ, có thể lắm"
Đạt được Liễu Tuấn tán thành, Cam Khả Tuệ nhất thời phấn chấn, đầu óc xoay chuyển gấp bội, nói: "A, em hiểu rồi. Nếu Uông Quốc Chiêu đang muốn biểu thị lòng trung với người nào đó, như vậy thời gian chúng ta tạm giữ Trì Cố càng dài càng tốt, phân lượng của hắn trong cảm nhận người nào đó sẽ càng nặng hơn. Vì bài ưu giải nạn cho lãnh đạo, ngay cả em vợ của mình cũng hy sinh, còn không phải lãnh đạo sẽ cảm động muốn khóc. . ."
Liễu Tuấn cười ha ha: "Cậu có thể nghĩ đến như vậy, rất tốt, có tiến bộ."
Nếu Uông Quốc Chiêu muốn mượn em vợ mình để diễn khổ nhục kế, Liễu bí thư sẽ không có nghĩa vụ để phụng bồi.
"Nhưng hiện tại thả ra. . ."
Cam Khả Tuệ nói giọng hơi lo lắng.
Liễu Tuấn lắc đầu: "Đừng lo, Tổ tuần sát đã trở về, tổ tuần sát mới đã được phái tới TP Minh Châu và những tỉnh thành phố của tỉnh D, có tạm giữ Trì Cố cũng không còn nhiều ý nghĩa."
Cam Khả Tuệ bừng tỉnh đại ngộ.
Cao tầng Nghiêm Liễu hệ đã xuất thủ.
/2140
|