Liễu bí thư pha trà ở trong phòng.
Thường mà nói, người khách có thể được hưởng loại đãi ngộ này thân phải hết sức trọng yếu.
Cổ an là loại khách đó.
Cổ An là anh em đồng hao của Vũ Chính Hào, phụ tách tất cả cơ cấu hải quan tỉnh D, coi như quyền cao chức trọng rồi.
Cuộc gặp mặt hôm nay là do Liễu Tuấn chủ động hẹn.
Nguyên nhân là do lời nhắc nhở của Trình Tân Kiến.
Cuộc tụ hội hôm qua, cho dù Liễu bí thư cười không ngớt, nhưng mọi người đều nhìn ra Liễu Tuấn có tâm sự. Mấy anh em đều rõ khẳng định là vì sự kiện bắt giữ thuyền ở vùng biển Nam Hải .
Chuyện bình thường hiện giờ chẳng đủ làm Liễu Tuấn phải cau mày.
Sự kiện bắt giữ thuyền đã xảy ra một tuần, bộ ngoại giao liên tục phát ra hai lần cảnh báo nghiêm khắc, nước An Lãn vẫn không lay động, vẫn giữ thuyền D028 không thả, ngược lại còn đòi trong nước bồi thường. Nguyên nhân là thuyền cá trong nước đánh bắt trong lãnh hải của nước An Lãng, xâm phạm tới lợi ích quốc gia của họ.
Việc cãi lý này phải thực hiện.
Những lời chất vấn trên mạng ngày một nhiều, có thể nói là dân tình sôi sục rồi.
Trình Tân Kiến hiểu rõ, chuyện này vượt quá giới hạn của Liễu Tuấn, bình sinh y ghét nhất bị người khác uy hiếp, cò kẻ mặc cả. Chuyện này liên quan tới uy vọng của quốc gia trên trường quốc tế, càng không thể dung thứ.
Nhưng chuyện tranh chấp ngoại giao này không phải chuyện đảng ủy và chính phủ xen vào được.
Trong lòng Liễu Tuấn buồn bực ra sao khỏi phải nói.
Trình Tân Kiến nhắc Liễu Tuấn một câu, Cổ An có thể có biện pháp, vì quan hệ với Vũ Chính Hào, Trình Tân Kiến coi như là bạn tốt của Cổ An rồi. Mỗi lần Cổ An tới thủ đô họp, Trình Tân Kiến đều mới hắn uống rượu giải trí.
Ở loại chuyện này Trình bộ trưởng tuyệt đối không ba hoa nói bừa.
- Cổ chủ nhiệm, mời dùng trà.
Liễu Tuấn rót cho Cổ An một chén trà, mỉm cười nói.
Cho dù Cổ An và Liễu Tuấn có thể gọi là bạn, nhưng Cổ An lần thứ hai tới văn phòng này. Lần đầu là khi Liễu Tuấn mới tới nhậm chức, Cổ an đại bỉểu toàn quyền của tổng cục hải quan trú đóng ở tỉnh D tới bái phỏng tân bí thư tỉnh ủy.
Đó là lễ tiết cần thiết.
- Cám ơn bí thư.
- Cố chủ nhiệm, hôm nay mời anh tới là muốn cùng anh tham khảo sự kiện bắt giữ thuyền ở vùng biển Nam Hải .
Liễu Tuấn chậm rãi nói, nụ cười trên mặt thu lại, lộ vẻ nghiêm túc.
Cổ An bất giác có chút bất ngờ, tối ngày hôm qua, Trình Tân Kiến trao đổi với hắn qua điện thoại. Cổ An biết Liễu Tuấn có thái độ cứng rắn trong việc tranh chấp lãnh thổ. Cuối năm ngoái có thể nói y là người khởi xướng xuất binh trong "sự kiện đảo Minh Hà".
Hiện giờ thuyền cá của quần chúng bị vô lý bắt giữ, Liễu Tuấn không thể không lý tới.
- Liễu bí thư, tranh chấp lãnh thổ Nam Hải có nguyên nhân sâu xa, quan điểm cá nhân của tôi là, chúng ta mặt cơ cấu lập pháp khá tụt hậu, cơ cấu chấp pháp cũng không thống nhất, chấp hành không nghiêm... Các cường quốc trên thế giới không có nước nào là không bải nước lớn trên biển, điều này có lịch sử định luận. Tây Ban Nha từng có hạm đội vô định thu được tài nguyên cuồn cuộn, nước Anh có thuyền chắc pháp mạnh lập nên đế quốc chưa bao giờ tắt ánh mặt trời; còn hiện giờ bất kỳ đâu cũng xuất hiện hạm đội treo cờ vì cái gói là liên quan tới lợi ích của nước Mỹ.
Cổ An nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói.
Liễu Tuấn nghe rất chăm chú.
- Có người nói, thế kỷ 21 là thế kỷ hải dương. Tài nguyên đất liền tiêu hao ngày càng nhanh, ánh mắt mọi người đã nhắm vào hải dương rồi. Rất nhiều quốc gia đang điều chỉnh chính sách hải dương của mình, nhất là các quốc gia duyên hải. Ví như Mỹ, Ấn, Hàn , Nga đều đã lập ra chính sách và chiến lược hải dương cho thế kỷ 21. Hoàn cảnh quốc tế này đã hình thành. Chúng ta là nước có vùng biển rộng nhưng không phải là nước mạnh trên biển. So với các quốc gia kia, tính thống nhất tính hệ thống của đội ngũ chấp pháp trên biển không bằng được nước Mỹ, kỹ thuật thiết bị tiên tiến không bằng Hàn Quốc, phối hợp hỏa lực trên biển thua kém Argentina. Cơ sở luật pháp trong nước thì thiếu sót nghiêm trọng, nhất là phương diện chấp pháp viễn dương càng tụt hậu hơn rất nhiều.
Cổ An rất khó khí độ học giả, nói chuyện thong thả, lo gíc kín kẽ.
- Nói tới vấn đề chấp pháp quyền hải dương, luật pháp liên quan của chúng ta đã cũ kỹ rồi, không còn phù hợp với tình thế mới nữa, ai chỉ huy, ai chấp hành, chấp hành tới mức độ nào? Những thứ đố đều không có quy định rõ ràng, phương diện quyền quản lý cũng bất nhất. Nhưng đội ngũ chấp pháp thì đủ mọi loại, cục hải dương quốc gia có, bộ giao thông có, bộ nông nghiệp có ban ngư chính, bộ công an có cảnh sát biển, hải quan chúng tôi có cảnh sát chống buôn lậu. Nhưng lại không có phân chia, không có sự thống nhất, không hợp lực được. Lần này An Lãng bắt thuyền của chúng ta, là do hải quân trực tiếp ra tay. Mấy nước Nam Hải tranh giành chủ quyền với chúng ta đều dùng hải quân. Lực lượng chấp pháp trên biển của bọn họ đều là hải quân. Thuyền tuần tra của chúng ta thì chẳng thèm đi theo đúng định kỳ. Đó chính là sự chênh lệch.
Cổ An cau mày lại, rất lo lắng.
Liễu Tuấn gật gù:
- Lời củ Cổ chủ nhiệm rất đúng, luật pháp và chấp pháp của chúng ta đều tụt hậu rồi. Lần này An Lãng làm quyết liệt như thế bên trong ắt có vấn đề.
- Tôi cũng đồng ý với Liễu bí thư, loại sự kiện tương tự đã nhiều năm rồi chưa xảy ra. Bên An Lãng đột nhiên làm dữ là bị người ta sai khiến.
Sau khi chuyện này phát sinh cục chính trị cũng mở đối sách thương thảo. Hội nghị có thành viên đưa ra lời nghi vấn rõ ràng về việc An Lãng bị người ta sai phái.
Cuộc họp tài chính London, hiệp đàm giữa Lý chủ tịch và tổng thống Jack không có kết quả vui vẻ. Bên phía Mỹ tham lam đề xuất rất nhiều yêu cầu "hợp tác", nhưng lại không chịu hứa trừ bỏ bán vũ khí cho Bảo Đảo, mà nghị án chế tài trong nước cũng được đưa lên bàn luận ở nghị viện.
Đối diện với thái độ hùng hổ uy hiếp của nước Mỹ, cuộc hội đàm kết thúc không vui vẻ là đương nhiên.
Jack không có được thứ mà ông ta muốn, lập tức tăng cường đầu tư vào khu vực Á Thái, khu quân sự trên Bảo Đảo cũng lớn hơn, một bộ phận vũ khí mũi nhọn đã được đưa tới Bảo Đảo.
Quốc vụ khanh nước Mỹ trước đó không lâu tới thăm An Lang, ngay sau đó An Lãng đưa ra hành động này, người sáng mắt nhìn một cái là thấy vấn đề.
Trên cuộc họp cục chính trị, Liễu Tuấn không phát biểu.
Sự im lặng bất ngờ của Liễu Tuấn làm rất nhiều người khó hiểu, điều này không phù hợp với tính cách của Liễu Tuấn, chẳng lẽ Liễu bí thư thay đổi tác phong rồi.
Nghĩ lại thì cũng thấy bình thường.
Ở vấn đề ngoại giao Liễu Tuấn phát biểu ý kiến quá nhiều cũng không phải là điều thích hợp, lấy thân phận một chư hầu thúc đẩy thực hiện chính sách "quốc chiến" đã rất thái quá rồi. Liễu bí thư nên kín tiếng một chút.
Có điều Cổ An không nghĩ thế.
Nếu không đã chẳng có cuộc hẹn hôm nay.
Hôm qua Trình Tân Kiến đã nói rõ, Liễu Tuấn đã hạ quyết tâm, nhất định phải giải quyết vấn đề này, mong Cổ An toàn lực phối hợp.
- Cổ chủ nhiệm hành động chống buôn lậu trên biển gần đây triển khai ra sao?
Liễu Tuấn tiếp tục rót đầy trà cho Cổ an, thuận miệng hỏi.
Tỉnh D tổng cộng có 7 cơ cấu hải quan trực thuộc, nhiều nhất trong toàn quốcc, một phần là do nhu cầu kiến thiết kinh tế, một phần do tình hình buônn lậu ở tỉnh D cực kỳ trầm trọng.
Cổ An mỉm cười đáp:
- Cám ơn Liễu bí thư quan tâm, coi như vẫn thuận lợi.
- Có tình hình khác thường nào xuất hiện không?
- Có, thực ra nước An Lãng ở vùng biển Nam Hải có con đường buôn lậu rất lớn, đại bộ phận đồ buôn lậu đều thông qua con đường này mà tới. Bên Malacca không an toàn, có hải tặc.
Cổ An không che dấu gì, đáp thẳng.
- Bất kể là thuyền buôn lậu của quốc gia nào, nếu như đi qua vùng biển nước ta, phải chấp hành nghiêm khắc luật pháp.
Mặc dù nói tới đả kích buôn lậu là chức trách của cảnh sát chống buôn lậu ở mỗi quốc gia, nhưng liên quan tới nước láng giềng, cảnh sát chống buôn lậu rất cẩn thận, không tùy tiện ra tay đả kích.
- Liễu bí thư, phần tử buôn lậu của An Lãng tình tình hung hãn, nếu như bọn họ kháng cự, chúng ta ứng phó ra sao?
Cổ An thần sắc nghiêm trọng nói.
Không nghi ngờ gì về quyết tâm của Liễu Tuấn nữa, Cổ An cũng không cần vòng vo, cho dù hải quan quản lý theo nghành dọc, nhưng với Cổ An mà nói, mệnh lệnh của Liễu Tuấn là không thể kháng cự. Cả Hà Vũ hệ đều đang ngả theo Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn khẽ phất tay tay:
- Bất kể là ai, ở trên lãnh hải của chúng ta thì tuân theo luật pháp của chúng ta.
.... .....
Cổ An hành động rất nhanh, vừa trở về văn phòng lập tức triệu kiện Cao cục trưởng cục chống buôn lậu, bố trí nhiệm vụ.
- Lão Cao, lần hành động này phải có bố trí tỉ mỉ, dùng tất cả lực lượng, chỉ được phép thành công không được phép thất bại.
Cổ An dặn.
Cao cục trưởng đưa ra vấn đề tương tự.
- Nếu như đối phương kháng cự phải làm sao?
Dù sao đối phương buôn lậu tới là nước An Lãng, không phải trong nước, chỉ bất cẩn một chút là có tranh chấp ngoại giao nghiêm trọng.
Cổ An lạnh lùng nói tám chữ:
- Cả gan kháng cự, giết không cần hỏi.
Thường mà nói, người khách có thể được hưởng loại đãi ngộ này thân phải hết sức trọng yếu.
Cổ an là loại khách đó.
Cổ An là anh em đồng hao của Vũ Chính Hào, phụ tách tất cả cơ cấu hải quan tỉnh D, coi như quyền cao chức trọng rồi.
Cuộc gặp mặt hôm nay là do Liễu Tuấn chủ động hẹn.
Nguyên nhân là do lời nhắc nhở của Trình Tân Kiến.
Cuộc tụ hội hôm qua, cho dù Liễu bí thư cười không ngớt, nhưng mọi người đều nhìn ra Liễu Tuấn có tâm sự. Mấy anh em đều rõ khẳng định là vì sự kiện bắt giữ thuyền ở vùng biển Nam Hải .
Chuyện bình thường hiện giờ chẳng đủ làm Liễu Tuấn phải cau mày.
Sự kiện bắt giữ thuyền đã xảy ra một tuần, bộ ngoại giao liên tục phát ra hai lần cảnh báo nghiêm khắc, nước An Lãn vẫn không lay động, vẫn giữ thuyền D028 không thả, ngược lại còn đòi trong nước bồi thường. Nguyên nhân là thuyền cá trong nước đánh bắt trong lãnh hải của nước An Lãng, xâm phạm tới lợi ích quốc gia của họ.
Việc cãi lý này phải thực hiện.
Những lời chất vấn trên mạng ngày một nhiều, có thể nói là dân tình sôi sục rồi.
Trình Tân Kiến hiểu rõ, chuyện này vượt quá giới hạn của Liễu Tuấn, bình sinh y ghét nhất bị người khác uy hiếp, cò kẻ mặc cả. Chuyện này liên quan tới uy vọng của quốc gia trên trường quốc tế, càng không thể dung thứ.
Nhưng chuyện tranh chấp ngoại giao này không phải chuyện đảng ủy và chính phủ xen vào được.
Trong lòng Liễu Tuấn buồn bực ra sao khỏi phải nói.
Trình Tân Kiến nhắc Liễu Tuấn một câu, Cổ An có thể có biện pháp, vì quan hệ với Vũ Chính Hào, Trình Tân Kiến coi như là bạn tốt của Cổ An rồi. Mỗi lần Cổ An tới thủ đô họp, Trình Tân Kiến đều mới hắn uống rượu giải trí.
Ở loại chuyện này Trình bộ trưởng tuyệt đối không ba hoa nói bừa.
- Cổ chủ nhiệm, mời dùng trà.
Liễu Tuấn rót cho Cổ An một chén trà, mỉm cười nói.
Cho dù Cổ An và Liễu Tuấn có thể gọi là bạn, nhưng Cổ An lần thứ hai tới văn phòng này. Lần đầu là khi Liễu Tuấn mới tới nhậm chức, Cổ an đại bỉểu toàn quyền của tổng cục hải quan trú đóng ở tỉnh D tới bái phỏng tân bí thư tỉnh ủy.
Đó là lễ tiết cần thiết.
- Cám ơn bí thư.
- Cố chủ nhiệm, hôm nay mời anh tới là muốn cùng anh tham khảo sự kiện bắt giữ thuyền ở vùng biển Nam Hải .
Liễu Tuấn chậm rãi nói, nụ cười trên mặt thu lại, lộ vẻ nghiêm túc.
Cổ An bất giác có chút bất ngờ, tối ngày hôm qua, Trình Tân Kiến trao đổi với hắn qua điện thoại. Cổ An biết Liễu Tuấn có thái độ cứng rắn trong việc tranh chấp lãnh thổ. Cuối năm ngoái có thể nói y là người khởi xướng xuất binh trong "sự kiện đảo Minh Hà".
Hiện giờ thuyền cá của quần chúng bị vô lý bắt giữ, Liễu Tuấn không thể không lý tới.
- Liễu bí thư, tranh chấp lãnh thổ Nam Hải có nguyên nhân sâu xa, quan điểm cá nhân của tôi là, chúng ta mặt cơ cấu lập pháp khá tụt hậu, cơ cấu chấp pháp cũng không thống nhất, chấp hành không nghiêm... Các cường quốc trên thế giới không có nước nào là không bải nước lớn trên biển, điều này có lịch sử định luận. Tây Ban Nha từng có hạm đội vô định thu được tài nguyên cuồn cuộn, nước Anh có thuyền chắc pháp mạnh lập nên đế quốc chưa bao giờ tắt ánh mặt trời; còn hiện giờ bất kỳ đâu cũng xuất hiện hạm đội treo cờ vì cái gói là liên quan tới lợi ích của nước Mỹ.
Cổ An nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói.
Liễu Tuấn nghe rất chăm chú.
- Có người nói, thế kỷ 21 là thế kỷ hải dương. Tài nguyên đất liền tiêu hao ngày càng nhanh, ánh mắt mọi người đã nhắm vào hải dương rồi. Rất nhiều quốc gia đang điều chỉnh chính sách hải dương của mình, nhất là các quốc gia duyên hải. Ví như Mỹ, Ấn, Hàn , Nga đều đã lập ra chính sách và chiến lược hải dương cho thế kỷ 21. Hoàn cảnh quốc tế này đã hình thành. Chúng ta là nước có vùng biển rộng nhưng không phải là nước mạnh trên biển. So với các quốc gia kia, tính thống nhất tính hệ thống của đội ngũ chấp pháp trên biển không bằng được nước Mỹ, kỹ thuật thiết bị tiên tiến không bằng Hàn Quốc, phối hợp hỏa lực trên biển thua kém Argentina. Cơ sở luật pháp trong nước thì thiếu sót nghiêm trọng, nhất là phương diện chấp pháp viễn dương càng tụt hậu hơn rất nhiều.
Cổ An rất khó khí độ học giả, nói chuyện thong thả, lo gíc kín kẽ.
- Nói tới vấn đề chấp pháp quyền hải dương, luật pháp liên quan của chúng ta đã cũ kỹ rồi, không còn phù hợp với tình thế mới nữa, ai chỉ huy, ai chấp hành, chấp hành tới mức độ nào? Những thứ đố đều không có quy định rõ ràng, phương diện quyền quản lý cũng bất nhất. Nhưng đội ngũ chấp pháp thì đủ mọi loại, cục hải dương quốc gia có, bộ giao thông có, bộ nông nghiệp có ban ngư chính, bộ công an có cảnh sát biển, hải quan chúng tôi có cảnh sát chống buôn lậu. Nhưng lại không có phân chia, không có sự thống nhất, không hợp lực được. Lần này An Lãng bắt thuyền của chúng ta, là do hải quân trực tiếp ra tay. Mấy nước Nam Hải tranh giành chủ quyền với chúng ta đều dùng hải quân. Lực lượng chấp pháp trên biển của bọn họ đều là hải quân. Thuyền tuần tra của chúng ta thì chẳng thèm đi theo đúng định kỳ. Đó chính là sự chênh lệch.
Cổ An cau mày lại, rất lo lắng.
Liễu Tuấn gật gù:
- Lời củ Cổ chủ nhiệm rất đúng, luật pháp và chấp pháp của chúng ta đều tụt hậu rồi. Lần này An Lãng làm quyết liệt như thế bên trong ắt có vấn đề.
- Tôi cũng đồng ý với Liễu bí thư, loại sự kiện tương tự đã nhiều năm rồi chưa xảy ra. Bên An Lãng đột nhiên làm dữ là bị người ta sai khiến.
Sau khi chuyện này phát sinh cục chính trị cũng mở đối sách thương thảo. Hội nghị có thành viên đưa ra lời nghi vấn rõ ràng về việc An Lãng bị người ta sai phái.
Cuộc họp tài chính London, hiệp đàm giữa Lý chủ tịch và tổng thống Jack không có kết quả vui vẻ. Bên phía Mỹ tham lam đề xuất rất nhiều yêu cầu "hợp tác", nhưng lại không chịu hứa trừ bỏ bán vũ khí cho Bảo Đảo, mà nghị án chế tài trong nước cũng được đưa lên bàn luận ở nghị viện.
Đối diện với thái độ hùng hổ uy hiếp của nước Mỹ, cuộc hội đàm kết thúc không vui vẻ là đương nhiên.
Jack không có được thứ mà ông ta muốn, lập tức tăng cường đầu tư vào khu vực Á Thái, khu quân sự trên Bảo Đảo cũng lớn hơn, một bộ phận vũ khí mũi nhọn đã được đưa tới Bảo Đảo.
Quốc vụ khanh nước Mỹ trước đó không lâu tới thăm An Lang, ngay sau đó An Lãng đưa ra hành động này, người sáng mắt nhìn một cái là thấy vấn đề.
Trên cuộc họp cục chính trị, Liễu Tuấn không phát biểu.
Sự im lặng bất ngờ của Liễu Tuấn làm rất nhiều người khó hiểu, điều này không phù hợp với tính cách của Liễu Tuấn, chẳng lẽ Liễu bí thư thay đổi tác phong rồi.
Nghĩ lại thì cũng thấy bình thường.
Ở vấn đề ngoại giao Liễu Tuấn phát biểu ý kiến quá nhiều cũng không phải là điều thích hợp, lấy thân phận một chư hầu thúc đẩy thực hiện chính sách "quốc chiến" đã rất thái quá rồi. Liễu bí thư nên kín tiếng một chút.
Có điều Cổ An không nghĩ thế.
Nếu không đã chẳng có cuộc hẹn hôm nay.
Hôm qua Trình Tân Kiến đã nói rõ, Liễu Tuấn đã hạ quyết tâm, nhất định phải giải quyết vấn đề này, mong Cổ An toàn lực phối hợp.
- Cổ chủ nhiệm hành động chống buôn lậu trên biển gần đây triển khai ra sao?
Liễu Tuấn tiếp tục rót đầy trà cho Cổ an, thuận miệng hỏi.
Tỉnh D tổng cộng có 7 cơ cấu hải quan trực thuộc, nhiều nhất trong toàn quốcc, một phần là do nhu cầu kiến thiết kinh tế, một phần do tình hình buônn lậu ở tỉnh D cực kỳ trầm trọng.
Cổ An mỉm cười đáp:
- Cám ơn Liễu bí thư quan tâm, coi như vẫn thuận lợi.
- Có tình hình khác thường nào xuất hiện không?
- Có, thực ra nước An Lãng ở vùng biển Nam Hải có con đường buôn lậu rất lớn, đại bộ phận đồ buôn lậu đều thông qua con đường này mà tới. Bên Malacca không an toàn, có hải tặc.
Cổ An không che dấu gì, đáp thẳng.
- Bất kể là thuyền buôn lậu của quốc gia nào, nếu như đi qua vùng biển nước ta, phải chấp hành nghiêm khắc luật pháp.
Mặc dù nói tới đả kích buôn lậu là chức trách của cảnh sát chống buôn lậu ở mỗi quốc gia, nhưng liên quan tới nước láng giềng, cảnh sát chống buôn lậu rất cẩn thận, không tùy tiện ra tay đả kích.
- Liễu bí thư, phần tử buôn lậu của An Lãng tình tình hung hãn, nếu như bọn họ kháng cự, chúng ta ứng phó ra sao?
Cổ An thần sắc nghiêm trọng nói.
Không nghi ngờ gì về quyết tâm của Liễu Tuấn nữa, Cổ An cũng không cần vòng vo, cho dù hải quan quản lý theo nghành dọc, nhưng với Cổ An mà nói, mệnh lệnh của Liễu Tuấn là không thể kháng cự. Cả Hà Vũ hệ đều đang ngả theo Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn khẽ phất tay tay:
- Bất kể là ai, ở trên lãnh hải của chúng ta thì tuân theo luật pháp của chúng ta.
.... .....
Cổ An hành động rất nhanh, vừa trở về văn phòng lập tức triệu kiện Cao cục trưởng cục chống buôn lậu, bố trí nhiệm vụ.
- Lão Cao, lần hành động này phải có bố trí tỉ mỉ, dùng tất cả lực lượng, chỉ được phép thành công không được phép thất bại.
Cổ An dặn.
Cao cục trưởng đưa ra vấn đề tương tự.
- Nếu như đối phương kháng cự phải làm sao?
Dù sao đối phương buôn lậu tới là nước An Lãng, không phải trong nước, chỉ bất cẩn một chút là có tranh chấp ngoại giao nghiêm trọng.
Cổ An lạnh lùng nói tám chữ:
- Cả gan kháng cự, giết không cần hỏi.
/2140
|