Ở kinh thành thì ngựa không ngừng vó đi bái phỏng các vị đại lão, về tỉnh A, chưa nói chuyện xong với Hà Duyên An bao lâu, Liễu Tuấn lại thành khách trong nhà bí thư tỉnh ủy, ngồi đối diện với Cận Tú Thật thưởng thức trà thơm
Là cán bộ trung tầng tỉnh A, Liễu Tuấn gặp Cận Tú Thật rất nhiều lần, nhưng ngồi đối diện nói chuyện với Cận tú Thật thì mới chỉ là lần thứ hai.
Hôm nay tới nhà Cận Tú Thật thuần túy mang tính chất tư nhân.
Hôm nay là sinh nhật của Cận Tú Thật.
Cận Tú Thật là cán bộ rất cổ hủ, từ khi tham gia công tác tới nay, cả đời chưa tổ chức sinh nhật nghiêm túc lấy được một lần, khiến cho cả bạn bè thân cận nhất của ông ta cũng rất ít người biết được sinh nhật cụ thể của Cận bí thư. Hồ sơ có ghi chép thật, nhưng tỉnh A ai có thể thấy được hồ sơ của bí thư tỉnh ủy? Mà sinh nhật Cận Tú Thật, bình thường chỉ tụ hội trong nhà, rất ít khi mời người ngoài.
Bao nhiên năm qua, chỉ có mấy năm gần đây có thêm một người ngoài, đó chính là Lý Huệ. Cận Tú Thật tham gia công tác cách mạng nhiều năm, dùng không ít bí thư, nhưng chỉ có mỗi mình Lý Huệ là có thể hòa nhập vào trong cuộc sống cá nhân của ông, không thể không nói đó là một duyên phận lớn, có lẽ nó cũng liên quan tới tuổi tác của Cận Tú Thật.
Người già rồi, thường thường tính tình sẽ thay đổi, trở nên đặc biệt nhớ chuyện cũ.
Hiện giờ lại thêm một người ngoài: Liễu Tuấn. Mời Liễu Tuấn tham dự sinh nhật, là một sự bất ngờ cực lớn đối với người bên cạnh Cận Tú Thật. Ai cũng biết Liễu Tuấn là một tên nha nội "ỷ thế làm càn", luôn đối địch với cán bộ bản địa. Cho dù không trực tiếp chọc tới Cận Tú Thật, nhưng cũng ép cho hai người thân cận nhất của ông ta là Lý Huệ và Đinh Ngọc Chu phát ngạt.
Nhất là Lý Huệ, người trong nhà đều biết, ông coi hắn như con, Cận Hữu Vi rút khỏi thể chế, sau này tiếng nói của Cận Tú Thật trên quan trường đều phát qua tiếng nói của Lý Huệ.
Nhưng Liễu nha nội chẳng hề nề mặt, vét sạch công tác đi, chẳng để lại cho Lý Huệ bao nhiêu! Còn hạ cả bạn học kiêm đồng hương của Lý Huệ là Thượng Việt! Một kẻ ngang ngược như thế sao lão gia tử lại mời y tới nhà làm khác? Mọi người đều không hiểu trừ Cận Hữu Vi.
Thực ra, tối ngày hôm qua hai cha con họ đã có một cuộc nói chuyện dài, Cận Hữu Vi đem toàn bộ chuyện qua lại với Liễu Tuấn kể cho cha ông sót chút nào. Trước đó không phải ông không biết hai người có qua lại với nhau, nhưng nhắm một mắt mở một mắt cho qua, không ủng hộ cũng không phản đối.
Cận Hữu Vi đánh giá Liễu Tuấn rất cao, ít nhất Cận Tú Thật chưa bao giờ thấy một lời đánh giá cao như thế phát ra từ trong miệng con trai. Cận Hữu Vi không phải là khen ngợi Liễu Tuấn, mà là khâm phục. Cận Tú Thật biết đừa con này của mình bề ngoài lông bông lấc cấc, nhưng bên trong trí tuệ hơn người, trước kia rất khi phục một ai.
Như thế Liễu Tuấn đúng là rất tài, cuối cùng Cận Tú Thật quyết định:
- Ngày mai là sinh nhật ba, con mời cậu ta tới nhà đi.
Bất ngờ là Cận Hữu Vi không gật đầu ngay mà nhắm mắt lại, trầm ngâm một lúc mới chậm rãi gật đầu. Cận Tú Thật không chút tức giận nào, mặt còn hiện lên một nụ cười an ủi.
Trong chốc lát đó, Cận Hữu Vi đã cân nhắc sự việc suốt một lượt, định ra sách lược với Liễu Tuấn, rồi mới đưa ra quyết định.
Vậy là được rồi, Cận Tú Thật đã có thể an tâm nghỉ ngơi.
Giống như lời Cận Hữu Vi tán thưởng, điện thoại gọi đi, nói tình huống một lượt, Liễu Tuấn không do dự gì đồng ý ngay, tiếp đó tới biệt thự số một tỉnh ủy, Liễu Tuấn dùng con hổ chặn giấy của mình để chúc thọ Cận Tú Thật! Cận Tú Thật mỉm cười nhận lấy.
Cận Tú Thật không giống Đinh Ngọc Chu.
Đinh Ngọc Chu vẻ mặt uy nghiêm, ít nói cười, dù là trong hay ngoài giờ làm, cũng chẳng hề nhìn thấy nụ cười. Chẳng phải là ông ta cố tình làm bộ, mà tính cách như thế. Cận Tú Thật quy củ rất nhiều, nhưng không hề suốt cả ngày mặt "hầm hầm", trước mặt cấp dưới cũng hay cười.
Quy củ ông ta nghiêm ngặt là ở vấn đề mang tính nguyên tắc, đừng có nên làm trái!
Lễ mừng thọ tổ chức đơn giản, thức ăn không thịnh soạn lắm, không khác biệt gì nhiều bữa ăn thường ngày, chỉ thêm món mì mừng thọ và quả đào thọ mà thôi.
Liễu Tuấn không hề khách khí, chúc Cận Tú Thật một chén rượu xong là ngồi xuống đánh liền một hơi bốn bát cơm lớn, Cận Hữu Vi ăn cơm với y nhiều lần rồi, không còn lạ nữa, còn những người khác cứ há hốc mồm kinh ngạc.
Liễu Tuất đột nhiên xuất hiện làm mọi người trong nhà họ Cận rất ngạc nhiên, Lý Huệ thì chẳng tỏ ra bất ngờ, ung dung nói chuyện với Liễu Tuấn, cử chỉ đúng mực, như đồng nghiệp tán gẫu bình thường.
Thực tế ngoại trừ chuyện công ty điện cơ hai người "đấu võ" một hồi, còn ngoài ra hắn chuyên tâm công việc trong phận sự, thể hiện thủ đoạn hơn người, dần dần gây dựng lên uy vọng của mình trong chính phủ. Chuyện thuộc phân quản của hắn, cả Thôi Phúc Thành cũng khó nhúng tay vào được.
Dựa vào uy thế như mặc trời chính ngọ của Liễu Tuấn, gây ra chút khúc mắc nhỏ, để thuận thế đem hai công việc mà mình vốn không nắm giữ được cắt ra một cách sạch sẽ, thành công lập nên quyền uy của mình.
Chiêu mượn sức nước đẩy thuyền này của Lý Huệ cực đẹp.
Tất nhiên Liễu Tuấn về sau cũng hiểu ra mục đích của Lý Huệ, nhưng chỉ cười trừ.
Người thông minh đúng là không ít! Nếu không cần thiết Liễu Tuấn không muốn chọc vào một đối thủ khó lường như thế.
Bí thư tỉnh ủy mới sắp tới nhậm chức rồi, Cận Tú Thật tới làm chủ nhiệm chính hiệp tỉnh là không thể thay đổi, mặc dù thối lui, nhưng chỉ cần Cận Tú Thật còn ở tỉnh A, sức ảnh hưởng của ông ta còn lâu mới mất đi, cán bộ bản đại vẫn coi ông ta làm lá cờ đầu. Bí thư mới tới nhậm chức, giai đoạn đầu sẽ phải rất tôn trọng Cận Tú Thật.
Sau khi Hà Duyên An điều đi, theo phân tích của quan trường, Liễu Tuấn thành "bèo không rễ", Nghiêm Liễu dù thành công tiến bộ, nhưng huyện quan chẳng bằng hiện quản, hai vị ủy viên cục chính trị không phải lúc nào cũng có thể ra mặt chống lưng cho Liễu Tuấn. Liễu Tuấn nếu như được Cận Tú Thật ủng hộ, cho dù chỉ là sự ủng hộ sau lưng, thì ngày tháng sau này của y ở tỉnh A cũng sẽ khác hẳn.
Trên quan trường không có kẻ địch hay bạn bè vĩnh viễn.
Ăn cơm xong, tinh thần của Cận Tú Thật không tệ, ngồi xuống ghế sô pha, Liễu Tuấn ngồi ở bên trái, ngang với Cận Hữu Vi, còn Lý Huệ ngồi phía bên kia.
Cận Tú Thật mỉm cười nói:
- Liễu Tuấn làm việc tốt lắm, trẻ tuổi rất có sách lược.
Liễu Tuấn khom người nói:
- Cám ơn Cận bí thư biểu dương.
Cận Tú Thật cười gật đầu, ông rất có thiện cảm với việc Liễu Tuấn chú trọng quy củ, Liễu Tuấn từ khi tới nhậm chức làm rất nhiều việc, kẻ không hiểu chuyện thì cho rằng đó là sự khiếu chiến với Cận Tú Thật. Cận Tú Thật lại luôn nhẫn nhịn, không hoàn toàn vì nể mặt Nghiêm Liễu, mà có một nguyên nhân quan trọng, Liễu Tuấn rất chú ý quy củ, thủ đoạn dù cứng rắn thậm chí là "ác độc", nhưng luôn trong quy tắc không hể làm càn. Diện đả kích khống chế rất tốt, mục tiêu rõ ràng, không làm bừa mở rộng chiến trường khiến người không liên quan bị cuốn vào, luôn cố gắng trong phạm vi có thể kiểm soát.
Như vậy là rất tốt, Cận Tú Thật thích những người chú trọng quy củ.
Còn về đấu tranh thân ở quan trường có ai là không đấu tranh.
Liễu Tuấn không tranh đấu, chút tuổi này sao lên được vị trí hôm nay.
- Liễu Tuấn, không lâu nữa tôi sẽ lui lại, tới chính hiệp tỉnh, TW sẽ phái đồng chí Cù Hạo Cẩm tới tỉnh A công tác. Đồng chí Củ Hạo Cẩm đang tuổi sung mãn, khi làm việc ở tây bắc, luôn mang tác phong mạnh mẽ , là một cán bộ lãnh đạo rất quyết đoán, hẳn sẽ tán thường cậu.
Cận Tú Thật thong thả nói.
Đây không còn là bí mật gì lắm nữa, nhưng do Cận Tú Thận chính miệng nói ra thì ý nghĩa hoàn toàn khác biệt, ba người nghe ông nói, một là con tri, hai là thư ký coi như con, đều là người thân cận nhất. Ông ta muốn biểu đạt một ý tứ: Liễu Tuấn cậu cũng là người tôi tín nhiệm! Đối với tín hiệu thiện chí Cận Tú Thật đưa ra, Liễu Tuấn hoàn toàn hiểu được.
Cận Hữu Vi và Lý Huệ là lý do ông tả tỏ thiện chí! Nói thẳng một chút, Cận Tú Thật đang "gửi gắm con côi" cho Liễu Tuấn! Nghiêm Liễu tiềm lực vô hạn, Liễu Tuấn cũng y như vậy, Cận Tú Thật hi vọng ngày sau con trai và thư ký của mình có thể trở thành bạn của Liễu Tuấn. Đặc biệt là Cận Hữu Vi là thương nhân thuần túy, nếu có thể rở thành bạn thực sự của Liễu Tuấn, thì ông cơ bản là yên lòng rồi.
Còn Cù Hạo Cẩm là một nhân vật có lại lịch lớn, trước kia làm tỉnh trưởng ở tây bắc, là tâm phúc mà đương kim thủ trưởng hết sức coi trọng, có quan hệ không hề tầm thường với đương kim thủ trưởng. Liễu Tuấn không hiểu Cù bí thư , nhưng cả phái hệ của Nghiêm Liễu với phái hệ của Cù Hạo Cẩm không được hòa hợp cho lắm.
Cận Tú Thật nói ông ta sẽ tán thưởng Liễu Tuấn chỉ là lời khách sáo mà thôi.
Hiện giờ địa vị của Liễu Tuấn ở tỉnh A không cao không thấp, miễn cưỡng thì có thể được Cù Hạo Cẩm chú ý, còn có tán thưởng y không thì khó nói.
Chắc chắn Cận Tú Thật nhìn rõ điều này, cho nên mới nên mới tung tú cầu ra.
Có nên nhận lấy nó hay không, Liễu Tuấn đã có quyết định
Là cán bộ trung tầng tỉnh A, Liễu Tuấn gặp Cận Tú Thật rất nhiều lần, nhưng ngồi đối diện nói chuyện với Cận tú Thật thì mới chỉ là lần thứ hai.
Hôm nay tới nhà Cận Tú Thật thuần túy mang tính chất tư nhân.
Hôm nay là sinh nhật của Cận Tú Thật.
Cận Tú Thật là cán bộ rất cổ hủ, từ khi tham gia công tác tới nay, cả đời chưa tổ chức sinh nhật nghiêm túc lấy được một lần, khiến cho cả bạn bè thân cận nhất của ông ta cũng rất ít người biết được sinh nhật cụ thể của Cận bí thư. Hồ sơ có ghi chép thật, nhưng tỉnh A ai có thể thấy được hồ sơ của bí thư tỉnh ủy? Mà sinh nhật Cận Tú Thật, bình thường chỉ tụ hội trong nhà, rất ít khi mời người ngoài.
Bao nhiên năm qua, chỉ có mấy năm gần đây có thêm một người ngoài, đó chính là Lý Huệ. Cận Tú Thật tham gia công tác cách mạng nhiều năm, dùng không ít bí thư, nhưng chỉ có mỗi mình Lý Huệ là có thể hòa nhập vào trong cuộc sống cá nhân của ông, không thể không nói đó là một duyên phận lớn, có lẽ nó cũng liên quan tới tuổi tác của Cận Tú Thật.
Người già rồi, thường thường tính tình sẽ thay đổi, trở nên đặc biệt nhớ chuyện cũ.
Hiện giờ lại thêm một người ngoài: Liễu Tuấn. Mời Liễu Tuấn tham dự sinh nhật, là một sự bất ngờ cực lớn đối với người bên cạnh Cận Tú Thật. Ai cũng biết Liễu Tuấn là một tên nha nội "ỷ thế làm càn", luôn đối địch với cán bộ bản địa. Cho dù không trực tiếp chọc tới Cận Tú Thật, nhưng cũng ép cho hai người thân cận nhất của ông ta là Lý Huệ và Đinh Ngọc Chu phát ngạt.
Nhất là Lý Huệ, người trong nhà đều biết, ông coi hắn như con, Cận Hữu Vi rút khỏi thể chế, sau này tiếng nói của Cận Tú Thật trên quan trường đều phát qua tiếng nói của Lý Huệ.
Nhưng Liễu nha nội chẳng hề nề mặt, vét sạch công tác đi, chẳng để lại cho Lý Huệ bao nhiêu! Còn hạ cả bạn học kiêm đồng hương của Lý Huệ là Thượng Việt! Một kẻ ngang ngược như thế sao lão gia tử lại mời y tới nhà làm khác? Mọi người đều không hiểu trừ Cận Hữu Vi.
Thực ra, tối ngày hôm qua hai cha con họ đã có một cuộc nói chuyện dài, Cận Hữu Vi đem toàn bộ chuyện qua lại với Liễu Tuấn kể cho cha ông sót chút nào. Trước đó không phải ông không biết hai người có qua lại với nhau, nhưng nhắm một mắt mở một mắt cho qua, không ủng hộ cũng không phản đối.
Cận Hữu Vi đánh giá Liễu Tuấn rất cao, ít nhất Cận Tú Thật chưa bao giờ thấy một lời đánh giá cao như thế phát ra từ trong miệng con trai. Cận Hữu Vi không phải là khen ngợi Liễu Tuấn, mà là khâm phục. Cận Tú Thật biết đừa con này của mình bề ngoài lông bông lấc cấc, nhưng bên trong trí tuệ hơn người, trước kia rất khi phục một ai.
Như thế Liễu Tuấn đúng là rất tài, cuối cùng Cận Tú Thật quyết định:
- Ngày mai là sinh nhật ba, con mời cậu ta tới nhà đi.
Bất ngờ là Cận Hữu Vi không gật đầu ngay mà nhắm mắt lại, trầm ngâm một lúc mới chậm rãi gật đầu. Cận Tú Thật không chút tức giận nào, mặt còn hiện lên một nụ cười an ủi.
Trong chốc lát đó, Cận Hữu Vi đã cân nhắc sự việc suốt một lượt, định ra sách lược với Liễu Tuấn, rồi mới đưa ra quyết định.
Vậy là được rồi, Cận Tú Thật đã có thể an tâm nghỉ ngơi.
Giống như lời Cận Hữu Vi tán thưởng, điện thoại gọi đi, nói tình huống một lượt, Liễu Tuấn không do dự gì đồng ý ngay, tiếp đó tới biệt thự số một tỉnh ủy, Liễu Tuấn dùng con hổ chặn giấy của mình để chúc thọ Cận Tú Thật! Cận Tú Thật mỉm cười nhận lấy.
Cận Tú Thật không giống Đinh Ngọc Chu.
Đinh Ngọc Chu vẻ mặt uy nghiêm, ít nói cười, dù là trong hay ngoài giờ làm, cũng chẳng hề nhìn thấy nụ cười. Chẳng phải là ông ta cố tình làm bộ, mà tính cách như thế. Cận Tú Thật quy củ rất nhiều, nhưng không hề suốt cả ngày mặt "hầm hầm", trước mặt cấp dưới cũng hay cười.
Quy củ ông ta nghiêm ngặt là ở vấn đề mang tính nguyên tắc, đừng có nên làm trái!
Lễ mừng thọ tổ chức đơn giản, thức ăn không thịnh soạn lắm, không khác biệt gì nhiều bữa ăn thường ngày, chỉ thêm món mì mừng thọ và quả đào thọ mà thôi.
Liễu Tuấn không hề khách khí, chúc Cận Tú Thật một chén rượu xong là ngồi xuống đánh liền một hơi bốn bát cơm lớn, Cận Hữu Vi ăn cơm với y nhiều lần rồi, không còn lạ nữa, còn những người khác cứ há hốc mồm kinh ngạc.
Liễu Tuất đột nhiên xuất hiện làm mọi người trong nhà họ Cận rất ngạc nhiên, Lý Huệ thì chẳng tỏ ra bất ngờ, ung dung nói chuyện với Liễu Tuấn, cử chỉ đúng mực, như đồng nghiệp tán gẫu bình thường.
Thực tế ngoại trừ chuyện công ty điện cơ hai người "đấu võ" một hồi, còn ngoài ra hắn chuyên tâm công việc trong phận sự, thể hiện thủ đoạn hơn người, dần dần gây dựng lên uy vọng của mình trong chính phủ. Chuyện thuộc phân quản của hắn, cả Thôi Phúc Thành cũng khó nhúng tay vào được.
Dựa vào uy thế như mặc trời chính ngọ của Liễu Tuấn, gây ra chút khúc mắc nhỏ, để thuận thế đem hai công việc mà mình vốn không nắm giữ được cắt ra một cách sạch sẽ, thành công lập nên quyền uy của mình.
Chiêu mượn sức nước đẩy thuyền này của Lý Huệ cực đẹp.
Tất nhiên Liễu Tuấn về sau cũng hiểu ra mục đích của Lý Huệ, nhưng chỉ cười trừ.
Người thông minh đúng là không ít! Nếu không cần thiết Liễu Tuấn không muốn chọc vào một đối thủ khó lường như thế.
Bí thư tỉnh ủy mới sắp tới nhậm chức rồi, Cận Tú Thật tới làm chủ nhiệm chính hiệp tỉnh là không thể thay đổi, mặc dù thối lui, nhưng chỉ cần Cận Tú Thật còn ở tỉnh A, sức ảnh hưởng của ông ta còn lâu mới mất đi, cán bộ bản đại vẫn coi ông ta làm lá cờ đầu. Bí thư mới tới nhậm chức, giai đoạn đầu sẽ phải rất tôn trọng Cận Tú Thật.
Sau khi Hà Duyên An điều đi, theo phân tích của quan trường, Liễu Tuấn thành "bèo không rễ", Nghiêm Liễu dù thành công tiến bộ, nhưng huyện quan chẳng bằng hiện quản, hai vị ủy viên cục chính trị không phải lúc nào cũng có thể ra mặt chống lưng cho Liễu Tuấn. Liễu Tuấn nếu như được Cận Tú Thật ủng hộ, cho dù chỉ là sự ủng hộ sau lưng, thì ngày tháng sau này của y ở tỉnh A cũng sẽ khác hẳn.
Trên quan trường không có kẻ địch hay bạn bè vĩnh viễn.
Ăn cơm xong, tinh thần của Cận Tú Thật không tệ, ngồi xuống ghế sô pha, Liễu Tuấn ngồi ở bên trái, ngang với Cận Hữu Vi, còn Lý Huệ ngồi phía bên kia.
Cận Tú Thật mỉm cười nói:
- Liễu Tuấn làm việc tốt lắm, trẻ tuổi rất có sách lược.
Liễu Tuấn khom người nói:
- Cám ơn Cận bí thư biểu dương.
Cận Tú Thật cười gật đầu, ông rất có thiện cảm với việc Liễu Tuấn chú trọng quy củ, Liễu Tuấn từ khi tới nhậm chức làm rất nhiều việc, kẻ không hiểu chuyện thì cho rằng đó là sự khiếu chiến với Cận Tú Thật. Cận Tú Thật lại luôn nhẫn nhịn, không hoàn toàn vì nể mặt Nghiêm Liễu, mà có một nguyên nhân quan trọng, Liễu Tuấn rất chú ý quy củ, thủ đoạn dù cứng rắn thậm chí là "ác độc", nhưng luôn trong quy tắc không hể làm càn. Diện đả kích khống chế rất tốt, mục tiêu rõ ràng, không làm bừa mở rộng chiến trường khiến người không liên quan bị cuốn vào, luôn cố gắng trong phạm vi có thể kiểm soát.
Như vậy là rất tốt, Cận Tú Thật thích những người chú trọng quy củ.
Còn về đấu tranh thân ở quan trường có ai là không đấu tranh.
Liễu Tuấn không tranh đấu, chút tuổi này sao lên được vị trí hôm nay.
- Liễu Tuấn, không lâu nữa tôi sẽ lui lại, tới chính hiệp tỉnh, TW sẽ phái đồng chí Cù Hạo Cẩm tới tỉnh A công tác. Đồng chí Củ Hạo Cẩm đang tuổi sung mãn, khi làm việc ở tây bắc, luôn mang tác phong mạnh mẽ , là một cán bộ lãnh đạo rất quyết đoán, hẳn sẽ tán thường cậu.
Cận Tú Thật thong thả nói.
Đây không còn là bí mật gì lắm nữa, nhưng do Cận Tú Thận chính miệng nói ra thì ý nghĩa hoàn toàn khác biệt, ba người nghe ông nói, một là con tri, hai là thư ký coi như con, đều là người thân cận nhất. Ông ta muốn biểu đạt một ý tứ: Liễu Tuấn cậu cũng là người tôi tín nhiệm! Đối với tín hiệu thiện chí Cận Tú Thật đưa ra, Liễu Tuấn hoàn toàn hiểu được.
Cận Hữu Vi và Lý Huệ là lý do ông tả tỏ thiện chí! Nói thẳng một chút, Cận Tú Thật đang "gửi gắm con côi" cho Liễu Tuấn! Nghiêm Liễu tiềm lực vô hạn, Liễu Tuấn cũng y như vậy, Cận Tú Thật hi vọng ngày sau con trai và thư ký của mình có thể trở thành bạn của Liễu Tuấn. Đặc biệt là Cận Hữu Vi là thương nhân thuần túy, nếu có thể rở thành bạn thực sự của Liễu Tuấn, thì ông cơ bản là yên lòng rồi.
Còn Cù Hạo Cẩm là một nhân vật có lại lịch lớn, trước kia làm tỉnh trưởng ở tây bắc, là tâm phúc mà đương kim thủ trưởng hết sức coi trọng, có quan hệ không hề tầm thường với đương kim thủ trưởng. Liễu Tuấn không hiểu Cù bí thư , nhưng cả phái hệ của Nghiêm Liễu với phái hệ của Cù Hạo Cẩm không được hòa hợp cho lắm.
Cận Tú Thật nói ông ta sẽ tán thưởng Liễu Tuấn chỉ là lời khách sáo mà thôi.
Hiện giờ địa vị của Liễu Tuấn ở tỉnh A không cao không thấp, miễn cưỡng thì có thể được Cù Hạo Cẩm chú ý, còn có tán thưởng y không thì khó nói.
Chắc chắn Cận Tú Thật nhìn rõ điều này, cho nên mới nên mới tung tú cầu ra.
Có nên nhận lấy nó hay không, Liễu Tuấn đã có quyết định
/2140
|