Ôm thằng nhóc như ông cụ non trong vòng tay, cảm giác thật yên bình. Nhưng nhanh chóng nhận ra có cái gì đó sai sai. Trường nào lại cho 1 đứa nhóc làm bác sĩ y tế học đường chứ? Nhớ lại cảnh tượng lúc trước khi ngất đi, đám người đó rõ ràng có dạng người rồi rất nhanh lại biến thành yêu quái. Đứa trẻ này không phải cũng là yêu quái giả dạng con người chứ.
Nó vẫn úp mặt vào trong người cô, ôm cô đáp trả như mẹ ôm con chẳng hề có tí ngượng ngùng gì. Nhớ lại nàng mèo lúc nãy khi cô ta phấn khích liền thòi cái đuôi ra. Nhật Tâm nghĩ vậy liền đánh liều đưa tay vuốt vuốt cái mông của thằng nhóc trong người xem có cái đuôi nào không.
“Tâm Tâm à, em có sở thích cũng biến thái lắm đó nha, đã lén lút sờ mông anh hai lần rồi. Chẳng lẽ Tâm Tâm như vậy mà là lại thích ấu dâm sao?”
“Không! Không phải vậy ta chỉ…” Giải thích thế nào đây, không ngờ cái tên này đầu óc cũng không bình thường, cũng không thể nói là nghi ngờ hắn là yêu quái kiểm tra xem có đuôi hay không. Vẫn còn đang bối rồi tìm kiếm câu trả lời hợp lý.
“Không cần phải xấu hổ như vậy, em thích thì cứ mạnh dạn đi. Ở đây và cả ở đây nữa”. Vừa nói hắn vừa đặt tay Nhật Tâm vào mông hắn và cả những nơi tư mật của hắn. Bất ngờ, kinh ngạc, rối loạn… cô hét lên.
“Biến Thái, đồ biến thái” rồi đẩy văng hắn khỏi người.
Hắn rớt xuống đất liền làm bộ dạng trẻ con khóc oa oa. Nhìn cái bộ dạng đáng thương đó cô cũng xót ruột, nhưng mà nhớ những lời lẽ vô cũng biến thái không phù hợp của hắn thì liền cảm giác đó đành bay mất.
“Ngươi đừng có diễn trò nữa, ta không có mắc lừa ngươi đâu”.
“Tâm Tâm dù sao cũng là anh giúp em, đừng có tàn nhẫn vậy mà. Coi như chưa có làm gì, bắt đầu lại được không?”
Nhật Tâm không nói thêm một lời nào mở cửa bước ra. Trước mắt là một khoảng trống không đen ngòm, bất ngờ mất thăng bằng rơi tự do trong khoảng không đó.
Từ trên không trung xuất hiện một người thanh lịch trong bộ vest trắng .
“Là hắn sao? Tên gì nhỉ? Hình như là… Shi”.
Đó chính là anh chằng kì lạ lúc nào cũng ăn mặc rất lịch sự trong đoàn người đến đón cô bữa trước. Chợt nhớ ra điều gì đó cô hét lên.
“Cứu! Cứu tôi với”.
Anh ta lao tới ôm cô vào trong lòng rồi bay lên. Cô mừng quýnh đưa tay ôm lấy anh, chợt phát hiện ra đôi cánh đầy lông vũ tiệp với màu tối đen của không gian, hoảng hột lại buông tay ra, nhưng anh đã ôm cô rất chặt nên không bị rơi xuống một lần nữa.
Có một giọt sáng nhỏ lơ lửng trong không gian, Shi đưa ngón tay chạm vào nó liền loang rộng thành một vùng sáng lớn, họ xuyên qua đó thì thấy mình đang trồi lên từ sàn của phòng y tế.
Tên nhóc kia như biết bọn họ sẽ trồi lên từ đó đã đứng đợi từ lúc nào.
“ToKi, cuối cùng đã có chuyện gì? Sao cô ấy lại bị rơi vào khoảng không?”
“Thấy Tâm Tâm thích ấu dâm nên anh toại nguyện cho cô ấy, nhưng cô ấy lại lao ra ngoài”
Shi đưa mắt nhìn về phía Nhật Tâm có chút tức giận.
“Ta không có biến thái như vậy. Hắn mới là biến thái đó. Ta đúng là có tiện tay phủi bụi cái mông hắn. Hắn tự nhiên lại nghĩ thành cái chuyện kia. Ta cũng không biết mở cửa sẽ rớt vào khoảng không”.
“Phủi bụi rất nhẹ nhàng và lén lút. Ai mà tin chứ.”
“ToKi, dù sao cô ấy cũng là hôn thê của em anh cũng không nên như vậy”
“Em cũng đừng quá tham lam, Tâm Tâm chỉ là trên danh nghĩa, đâu có tình cảm. Người em yêu là Sư rư. Nên về cơ bản anh vẫn có quyền theo đuổi.”
“Anh cũng đâu có tình cảm với cô ấy nên anh vẫn không thể hóa trưởng thành. Cho đến khi khế ước chưa được phá bỏ em sẽ có trách nhiệm với cô ấy.”
Sau khi nghe hai người cãi một hồi Nhật Tâm liền nổi điên.
“Hai người cãi đủ chưa. Cái gì mà hôn thê? Cái gì mà khế ước. Tôi và anh chưa hề gặp mặt. Còn các người là gì vậy. kẻ thì mèo không ra mèo người không ra người, đứa thì có nanh có móng, còn anh thì còn có cả cánh. Còn cái khoảng không kia nữa. Tôi muốn ra khỏi đây”.
Bọn ToKi và Shi như chợt nhớ ra và hiểu được điều gì đó liền nhanh chóng giải thích cho Nhật Tâm hiểu vấn đề.
Bọn học thực ra cũng chẳng biết cô nàng Nhật Tâm này là ai. Nhưng Shi biết ở Châu Á hắn có một vị hôn thê đã được định sẵn từ trước khi bọn họ ra đời. Mà lí do tại sao bọn họ lại thành phu thê như vậy thì gia tộc cũng không ai nói với Shi một lời nào. Trước khi ông qua đời đã đang kí học cho cô và mời cô đến MONS nơi ông là cưu hiệu trưởng, dặn do Shi phải hết sức bảo vệ và yêu thương cô. Nhưng ông lại không biết Shi đang có tình cảm với Sư rư bạn ấu thơ của cậu. Từ khi có tình cảm với Sư rư, Shi cũng luôn tìm cách có thể hủy khế ước giao kèo hôn sự với họ.
Thì ra giao kèo này có thể cắt đứt khi Shi và Nhật Tâm đủ 20 tuổi với điều kiện cả hai bên tình nguyện với một số nghi thức.
Nhật Tâm vô cùng kinh hãi khi cô biết bản thân mình đang ở trong học viên yêu quái. Nếu không tốt nghiệp thì cô cũng không thể ra khỏi trường. Còn điều bất ngờ hơn cô cũng không phải là người bình thương. Có thể là yêu quái, bán yêu, linh vật… nhưng không phải con người. Vì nếu là người cô sẽ không đọc được nội dung bưu phẩm kia, cũng không thể bước vào trường.
Học viên vô số những huyễn cảnh và kết giới, được tạo ra bởi tâm thức của người sử dụng. Lần thứ nhất vô tâm cô không tìm được đường xuống cầu thang mà cứ chạy loanh quanh bởi trong tâm tưởng của cô chỉ có ý niệm “chạy, tìm đường thoát” mà cô lại không biết bản thân muốn thoát đi đâu. Nên cánh cửa và câu thang không biết đưa cô đi đâu nên nó cứ thả cô ở chỗ cũ.
Tương tư với cánh cửa ở phòng y tế. Khi cô mở cửa cô chỉ nghĩ là mở cửa để ra khỏi phòng, nhưng đi đâu làm gì thì vẫn không nghĩ tới hay những suy nghĩ về việc đó trống rỗng. Kí ức của cô chỉ hoàn toàn là cảnh sắc ở bên ngoài học viên không được phép dẫn tới nên tất cả chỉ là một khoảng trống không.
Nhật Tâm đã hiểu được hoàn cảnh của mình. Cô bị mắc kẹt trong yêu ma giới với một vị hôn phu không có tình cảm, không biết được mình là ai, giống loại gì, không người thân, không bạn bè, không luôn cả những kiến thức và kĩ năng cơ bản. Giờ đây cô phải bắt đầu lại mọi thứ từ số không, mọi việc đều phải học hỏi như một đứa trẻ.
Nó vẫn úp mặt vào trong người cô, ôm cô đáp trả như mẹ ôm con chẳng hề có tí ngượng ngùng gì. Nhớ lại nàng mèo lúc nãy khi cô ta phấn khích liền thòi cái đuôi ra. Nhật Tâm nghĩ vậy liền đánh liều đưa tay vuốt vuốt cái mông của thằng nhóc trong người xem có cái đuôi nào không.
“Tâm Tâm à, em có sở thích cũng biến thái lắm đó nha, đã lén lút sờ mông anh hai lần rồi. Chẳng lẽ Tâm Tâm như vậy mà là lại thích ấu dâm sao?”
“Không! Không phải vậy ta chỉ…” Giải thích thế nào đây, không ngờ cái tên này đầu óc cũng không bình thường, cũng không thể nói là nghi ngờ hắn là yêu quái kiểm tra xem có đuôi hay không. Vẫn còn đang bối rồi tìm kiếm câu trả lời hợp lý.
“Không cần phải xấu hổ như vậy, em thích thì cứ mạnh dạn đi. Ở đây và cả ở đây nữa”. Vừa nói hắn vừa đặt tay Nhật Tâm vào mông hắn và cả những nơi tư mật của hắn. Bất ngờ, kinh ngạc, rối loạn… cô hét lên.
“Biến Thái, đồ biến thái” rồi đẩy văng hắn khỏi người.
Hắn rớt xuống đất liền làm bộ dạng trẻ con khóc oa oa. Nhìn cái bộ dạng đáng thương đó cô cũng xót ruột, nhưng mà nhớ những lời lẽ vô cũng biến thái không phù hợp của hắn thì liền cảm giác đó đành bay mất.
“Ngươi đừng có diễn trò nữa, ta không có mắc lừa ngươi đâu”.
“Tâm Tâm dù sao cũng là anh giúp em, đừng có tàn nhẫn vậy mà. Coi như chưa có làm gì, bắt đầu lại được không?”
Nhật Tâm không nói thêm một lời nào mở cửa bước ra. Trước mắt là một khoảng trống không đen ngòm, bất ngờ mất thăng bằng rơi tự do trong khoảng không đó.
Từ trên không trung xuất hiện một người thanh lịch trong bộ vest trắng .
“Là hắn sao? Tên gì nhỉ? Hình như là… Shi”.
Đó chính là anh chằng kì lạ lúc nào cũng ăn mặc rất lịch sự trong đoàn người đến đón cô bữa trước. Chợt nhớ ra điều gì đó cô hét lên.
“Cứu! Cứu tôi với”.
Anh ta lao tới ôm cô vào trong lòng rồi bay lên. Cô mừng quýnh đưa tay ôm lấy anh, chợt phát hiện ra đôi cánh đầy lông vũ tiệp với màu tối đen của không gian, hoảng hột lại buông tay ra, nhưng anh đã ôm cô rất chặt nên không bị rơi xuống một lần nữa.
Có một giọt sáng nhỏ lơ lửng trong không gian, Shi đưa ngón tay chạm vào nó liền loang rộng thành một vùng sáng lớn, họ xuyên qua đó thì thấy mình đang trồi lên từ sàn của phòng y tế.
Tên nhóc kia như biết bọn họ sẽ trồi lên từ đó đã đứng đợi từ lúc nào.
“ToKi, cuối cùng đã có chuyện gì? Sao cô ấy lại bị rơi vào khoảng không?”
“Thấy Tâm Tâm thích ấu dâm nên anh toại nguyện cho cô ấy, nhưng cô ấy lại lao ra ngoài”
Shi đưa mắt nhìn về phía Nhật Tâm có chút tức giận.
“Ta không có biến thái như vậy. Hắn mới là biến thái đó. Ta đúng là có tiện tay phủi bụi cái mông hắn. Hắn tự nhiên lại nghĩ thành cái chuyện kia. Ta cũng không biết mở cửa sẽ rớt vào khoảng không”.
“Phủi bụi rất nhẹ nhàng và lén lút. Ai mà tin chứ.”
“ToKi, dù sao cô ấy cũng là hôn thê của em anh cũng không nên như vậy”
“Em cũng đừng quá tham lam, Tâm Tâm chỉ là trên danh nghĩa, đâu có tình cảm. Người em yêu là Sư rư. Nên về cơ bản anh vẫn có quyền theo đuổi.”
“Anh cũng đâu có tình cảm với cô ấy nên anh vẫn không thể hóa trưởng thành. Cho đến khi khế ước chưa được phá bỏ em sẽ có trách nhiệm với cô ấy.”
Sau khi nghe hai người cãi một hồi Nhật Tâm liền nổi điên.
“Hai người cãi đủ chưa. Cái gì mà hôn thê? Cái gì mà khế ước. Tôi và anh chưa hề gặp mặt. Còn các người là gì vậy. kẻ thì mèo không ra mèo người không ra người, đứa thì có nanh có móng, còn anh thì còn có cả cánh. Còn cái khoảng không kia nữa. Tôi muốn ra khỏi đây”.
Bọn ToKi và Shi như chợt nhớ ra và hiểu được điều gì đó liền nhanh chóng giải thích cho Nhật Tâm hiểu vấn đề.
Bọn học thực ra cũng chẳng biết cô nàng Nhật Tâm này là ai. Nhưng Shi biết ở Châu Á hắn có một vị hôn thê đã được định sẵn từ trước khi bọn họ ra đời. Mà lí do tại sao bọn họ lại thành phu thê như vậy thì gia tộc cũng không ai nói với Shi một lời nào. Trước khi ông qua đời đã đang kí học cho cô và mời cô đến MONS nơi ông là cưu hiệu trưởng, dặn do Shi phải hết sức bảo vệ và yêu thương cô. Nhưng ông lại không biết Shi đang có tình cảm với Sư rư bạn ấu thơ của cậu. Từ khi có tình cảm với Sư rư, Shi cũng luôn tìm cách có thể hủy khế ước giao kèo hôn sự với họ.
Thì ra giao kèo này có thể cắt đứt khi Shi và Nhật Tâm đủ 20 tuổi với điều kiện cả hai bên tình nguyện với một số nghi thức.
Nhật Tâm vô cùng kinh hãi khi cô biết bản thân mình đang ở trong học viên yêu quái. Nếu không tốt nghiệp thì cô cũng không thể ra khỏi trường. Còn điều bất ngờ hơn cô cũng không phải là người bình thương. Có thể là yêu quái, bán yêu, linh vật… nhưng không phải con người. Vì nếu là người cô sẽ không đọc được nội dung bưu phẩm kia, cũng không thể bước vào trường.
Học viên vô số những huyễn cảnh và kết giới, được tạo ra bởi tâm thức của người sử dụng. Lần thứ nhất vô tâm cô không tìm được đường xuống cầu thang mà cứ chạy loanh quanh bởi trong tâm tưởng của cô chỉ có ý niệm “chạy, tìm đường thoát” mà cô lại không biết bản thân muốn thoát đi đâu. Nên cánh cửa và câu thang không biết đưa cô đi đâu nên nó cứ thả cô ở chỗ cũ.
Tương tư với cánh cửa ở phòng y tế. Khi cô mở cửa cô chỉ nghĩ là mở cửa để ra khỏi phòng, nhưng đi đâu làm gì thì vẫn không nghĩ tới hay những suy nghĩ về việc đó trống rỗng. Kí ức của cô chỉ hoàn toàn là cảnh sắc ở bên ngoài học viên không được phép dẫn tới nên tất cả chỉ là một khoảng trống không.
Nhật Tâm đã hiểu được hoàn cảnh của mình. Cô bị mắc kẹt trong yêu ma giới với một vị hôn phu không có tình cảm, không biết được mình là ai, giống loại gì, không người thân, không bạn bè, không luôn cả những kiến thức và kĩ năng cơ bản. Giờ đây cô phải bắt đầu lại mọi thứ từ số không, mọi việc đều phải học hỏi như một đứa trẻ.
/5
|