Trường Kiếm Cười Đuổi Nấm

Chương 58 - Chương 58

/74


Chuyển Luân Vương đã đi khỏi nhưng hồn phách trên sáu cây cầu vẫn không ngừng đi lại, không hề có chút khác biệt nào. Có điều đình đài trôi nổi bên trên lại trống không, hiện ra một cái ghế đá vô cùng to lớn. Cổ Tiểu Ma còn đang suy nghĩ không biết có nên tiến lên xem không, lại thấy Tử Vi cau mày, bước từng bước về phía đình đài kia, nhất thời dưới chân sinh ra một đóa hoa sen, nâng hắn lên hư không, ánh sáng thánh khiết quẩn quanh những cánh hoa, quỷ sai ở cửa và hồn phách trên sáu cầu nhìn mà choáng váng. Cổ Tiểu Ma chần chừ một chút, kéo ống tay áo Tử Vi, cũng đi theo.

Nhìn từ bên dưới thì đình đài này không cao là mấy, cũng không quá rộng lớn, có lẽ là vì chỉ vừa nhìn đã có thể thấy được cái ghế đá kia, vậy mà lên tới phía trên mới phát hiện cả một tòa đài cao chỉ bày đầy ghế đá, xoay trái xoay phải, vô cùng mất trật tự, chỉ có cái ghế đá trông thấy từ bên dưới kia là còn ngay ngắn, đám còn lại trông vô cùng hỗn loạn.

Cổ Tiểu Ma gãi đầu, nhìn Tử Vi hồi lâu, lúc này mới nói khẽ: Cái đài này có chút kì lạ.

...

Cái này còn cần ngươi nói sao, ai cũng nhìn ra được đấy có được không? Cổ Tiểu Ma vô lực đi quanh đài một vòng, Đầu Trâu ở bên dưới đã gấp đến độ dậm chân: Thần Đế, ngài không thể tự tiện xông vào Đài Chuyển Luân được!

Cổ Tiểu Ma lại lưu luyến nhìn mũi của hắn một cái, Tử Vi đã hoàn toàn ngó lơ Đầu Trâu, chỉ vô cùng tò mò mà sờ lên cái ghế đá kia, nói: Ta đã từng tới âm phủ mấy lần, nhưng chưa bao giờ tới điện thứ mười này...

Bố cục như vậy, hẳn là muốn che giấu thứ gì đó. Cổ Tiểu Ma nhìn khắp bốn phía, đây là nơi chúng sinh linh đầu thai, nhưng chỉ có sáu cây cầu nhỏ, ngoài chúng ra, không còn có cửa hay sân nào khác. Nói như thế, những hồn phách đặc biệt kia sẽ phải tới nơi nào?

Âm phủ vẫn luôn vận hành theo quy luật, đã lâu rồi chưa từng có dị động nào như thế.

Chín vị Đại Điện Chủ tề tựu trong điện thứ nãm, Diêm La Thiên Tử cau mày, quỷ sai ở điện thứ nhất đang run rẩy co thành một cục, trông chừng không nghiêm, khiến âm phủ rơi vào đại loạn, tội danh tương đối nghiêm trọng.

Người này qua được điện thứ tư rồi bỗng nhiên mất tích, các ngươi... lại không phát hiện được chút gì sao?

Diêm Vương thứ tội, tiểu vương đã kiểm tra, người này không thân chỉ có hồn, là vật chết. Tần Nghiễm Vương thân đầy mồ hôi lạnh nói.

“Sao hắn lại xông và nơi âm phủ lục giới muốn tránh cũng không kịp này? Tống Đế Vương cất lời: Tìm chết sao?

Đây là câu nói nực cười cỡ nào, tới âm phủ, vốn đã là người chết. Chuyển Luân Vương hừ lạnh một tiếng, hai đầu nhìn xung quanh, không nói gì.

Chuyển Luân ái khanh, ngươi có ý gì không? Diêm La Thiên Tử hỏi.

Người này tự tiện xông vào âm phủ, lại là vật chết, hẳn là tới vì hồn phách kia. Đầu nhỏ của Chuyển Luân vương nói chuyện: Thiên Tử có còn nhớ vài ngày trước đột nhiên có một hồn phách vô cùng kì lạ vọt tới trấn Thái An, toàn thân nám đen, không thể đầu thai nên mới phải ở lại điện thứ mười không.

Diêm La Thiên Tử gật đầu: Theo ý của ái khanh, người nọ đến vì hồn phách kia?

Hai cái đầu kiêu ngạo của Chuyển Luân Vương gật một cái.

Nói vậy, ắt hẳn chúng ta phải xem chừng điện thứ mười cho thật kĩ. Ngũ Quan Vương thật thà nói.

Cũng không cần. Lúc này vẻ mặt của Chuyển Luân Vương rất kì lạ, khiến người khác không nhịn được mà tò mò: Hồn phách đặc biệt vẫn bị ta giữ lại trong Đài Chuyển Luân, không ai có thể phá nổi Chuyển Luân trận của ta.

....

Chính vào lúc này, Tử Vi và Cổ Tiểu Ma đang cau mày nhìn mấy cái ghế đá kia.

Ngài nói xem phía sau bọn chúng có thể có cơ quan gì không? Cuối cùng Cổ Tiểu Ma đã không nhịn được mà phải mở miệng nói chuyện, lần lượt sắp xếp lại mấy cái ghế này, mệt đến đầu đầy mồ hôi.

Tử Vi nhìn lướt qua, ngạc nhiên nói: Trên mấy cái ghế này, có chút vết lõm.

Dĩ nhiên, đó là dấu vết đã có người ngồi qua. Cổ Tiểu Ma lần lượt nhìn khắp, lại phát hiện có một cái ghế trông rất mới. Theo như lẽ thường, những thứ dùng để giấu đồ, chắc chắn sẽ không để cho ai ngồi lên. Nàng thầm vui mừng, vỗ tay: Ta biết rồi, cái ghế kia chính là cơ quan.

Nàng rạo rực tiến đến xem xét cái ghế kia, đặt mông ngồi xuống.

Trong phút chốc, Đài Chuyển Luân lay động, Tử Vi ghé mắt, bốn phương tám hướng đều có tiếng kim loại phá không mà đến. Hắn xoay người nhảy lên, giơ tay đánh rơi binh khí phía đông, lại động thân đi đón binh khí phía nam, chờ xoay người lại đã sớm không kịp, chỉ có thể nhanh chóng quay về phía nàng xem xét, lại thấy Cổ Tiểu Ma đang dùng một tư thế khá khó coi ngồi trên cái ghế kia, đùi phải giơ cao, ám khí dính trên ghế đá, tay trái vòng ra sau thắt lưng, miệng ngậm một cây ám khí, thậm chí tóc cũng bị cắm một cây, vô


/74

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status