Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 25 - Chương 25

/535


Vậy ngộ nhỡ Nhạc Du vẫn bình an ở trong nhà thì sao? Cậu chờ đợi cũng vô ích mà. Sở Niệm có chút bất đắc dĩ, nói.

Sao lại vô ích, cứ coi như là tôi nghĩ nhiều, bình an là tốt nhất. Nhưng giờ tôi vẫn chưa thấy Nhạc Du, sao tôi có thể an tâm trở về đây? Lại nói, tôi để một cô gái đi vào, tôi còn tính là đàn ông nữa không!

Đàn ông? Sở Niệm quái dị nhìn Mặc Vân Hiên đang nhíu chặt mày, không chút khách khí dùng ngón tay chọc chọc lồng ngực cậu ta.

Anh cả à, cậu nhiều lắm cũng chỉ tính là thanh niên thôi, cậu đã từng thấy người đàn ông nam nào mà vào lúc này còn trẻ con thế không? Chả có chút bình tĩnh, chững chạc nào.

Mặc Vân Hiên cạn khí, chỉ chỉ Sở Niệm đang khinh thường đầy mặt nhìn mình, lúc lâu vẫn chẳng nói nên lời.

Sở Niệm hừ một tiếng, sau đó dời mục tiêu về phía Thương Sùng đang đứng im lặng ở bên cạnh. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã mất đi vẻ ngang ngược ban nãy, thay bằng vẻ nịnh hót, không ngừng cười hắc hắc.

Dùng khóe mắt liếc Mặc Vân Hiên đang giận đến đỏ bừng mặt vì dáng vẻ nịnh nót của mình với Thương Sùng, cô liền thưởng cho cậu ta một cái nhìn xem thường.

Làm sao Mặc Vân Hiên có thể được đãi ngộ như Thương Sùng chứ? Nếu coi Mặc Vân Hiên như chú Tuần Lộc ngoan ngoãn thì Thương Sùng chính là một lão hồ ly vừa phúc hắc vừa giảo hoạt.

Làm sao Tuần Lộc đấu được với hồ ly chứ? Làm sao chân giò nhỏ hun khói lại sánh được với chân voi thô kệch! không dùng một chiêu vừa dỗ vừa lừa đó, làm sao cô có thể dụ dỗ lão hồ ly đó rời đi chứ?

Dùng khẩu hình mắng một câu 'ngu ngốc', Sở Niệm liền hướng về phía Thương Sùng lắc lắc cái đuôi.

Anh cả à, ngài cũng đi về trước đi. Chờ tôi tìm được Nhạc Du, tôi nhất định sẽ nhanh chóng về nhà.

Thương Sùng nhếch môi cười khẽ, trong con ngươi đen láy đầy ý cười bí hiểm, hỏi: Sao vậy? Chẳng lẽ ở trong mắt em, tôi chỉ là một người đánh xe ngựa thôi à? Dùng xong rồi liền đuổi đi sao?

Làm sao có thể? Thuê người đánh xe còn phải trả tiền, anh thì đâu cần chứ.

Nếu đã như vậy thì sao tôi phải về?

Nhưng anh cũng không thể ở đây chứ! Sở Niệm vô thức nói ra những lời này, thân thể khựng lại, thấy Thương Sùng có chút hoài nghi nhìn mình chằm chằm, lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn, hai mắt nhìn sang nơi khác.

Tôi đến thăm Nhạc Du mà, dẫn anh theo thì không thích hợp cho lắm.

Thương Sùng suy nghĩ một chút,


/535

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status