CHƯƠNG 1072: TỰ TRUYỆN CỦA TẦN TRƯỜNG SINH.
Trên đường trở về Kinh Đô, Lâm Thanh Diện cầm quyển tự truyện của Tần Trường Sinh để đọc.
Trước đó anh đã gọi vài cuộc điện thoại cho Hứa Bích Hoài, nhưng vì hôm đó trời mưa, điện thoại bị vào nước nên tín hiệu không tốt lắm, vì vậy gọi không được.
Thêm vào hiện anh đang ở khu vực hơi hẻo lánh, thế nên anh đành phải đợi đến khi vào đến thành phố rồi mới nghĩ cách gọi điện thoại.
Lúc này anh đã đọc gần hết cuốn tự truyện của Tần Trường Sinh, lúc ra về, anh mang theo quyển tự truyện của Tần Trường Sinh, bản đồ và miếng ngọc màu huyết bên mình.
Tuy anh không biết được tác dụng của những thứ này, nhưng chắc chắn giá trị của nó không đơn giản như anh nghĩ, vì vậy nên anh cần cất giữ cẩn thận, hoặc biết đâu có ngày nào đó cần sử dụng đến.
Gấp lại trang cuối cùng của quyền tự truyện Tần Trường Sinh, Lâm Thanh Diện cũng thở dài, những gì Tần Trường Sinh trải nghiệm có dùng từ phong phú bao la cũng không đủ để hình dung được, anh chưa bao giờ tưởng tượng rằng cuộc đời của một con người lại có thể trải qua nhiều sự việc đến như vậy.
Điều đó cũng dễ hiểu, sau khi đọc xong quyển tự truyện của Tần Trường Sinh, Lâm Thanh Diện biết Tần Trường Sinh là một trong những người thuộc đợt tân sinh nhân đầu tiên của những thần tiên năm xưa khi mới đặt chân lên Thương Nguyên Giới, vì vậy nên tính ra thì có thể nói Tần Trường Sinh không chỉ là người của Thương Nguyên Giới, mà tuổi đời của ông đã hơn năm nghìn năm.
Anh chưa bao giờ tưởng tượng được có người lại có thể sống lâu như vậy, điều này đã hoàn toàn vượt ngoài nhận thức của Lâm Thanh Diện.
Nhưng sau khi biết được những chuyện của Thương Nguyên Giới, Lâm Thanh Diện cũng không mấy ngạc nhiên đối với chuyện sống hơn năm nghìn năm nữa, bởi vì người ở Thương Nguyên Giới tu luyện theo hướng thần tiên, khi thực lực đạt đến một cảnh giới nhất định, thì tuổi thọ cũng sẽ được kéo dài hơn, thậm chí có người còn có thể đạt đến đẳng cấp trường sinh.
Ở Trái Đất, cho dù đã đạt tới Tông Sư cảnh, thậm chí là Hóa cảnh, thì vẫn bị coi như là đang luyện tập võ mà thôi, mà còn ở Thương Nguyên Giới không có chuyện chuyện luyện tập võ, những gì họ tu luyện là loại pháp thuật chân chính có thể nghịch thiên đổi mệnh.
Lúc trước lão tổ tông nhà họ Ngô có nói qua, cuộc đại chiến năm xưa của Tu La ma thần và các vị thần tiên đã phá hủy căn cơ thế giới, khiến cho linh khí tán loạn, vì vậy nên những vị thần tiên đó mới bất đắc dĩ phải đến Thương Nguyên Giới, vì ở Thương Nguyên Giới có loại linh khí mà lão tổ tông nhà họ Ngô nói.
Người ở Thương Nguyên Giới tu luyện nhờ vào linh khí đó, tốc độ tu luyện tăng nhanh gấp mười, gấp trăm lần so với người luyện võ dựa vào Nội Kình ở Trái Đất, vì vậy mà ở Thương Nguyện Giới, Tông Sư cảnh chỉ đơn thuần là khởi đầu trên con đường tu luyện mà thôi.
Còn Hóa cảnh, chỉ có thể miễn cưỡng được coi là bước đầu tiên bước vào cánh cửa tu luyện, mở ra con đường tu luyện.
Ở Thương Nguyên Giới, mọi người gọi chung giai đoạn Nội Kình và Tông Sư cảnh là thời kỳ Luyện Khí, còn Hóa cảnh được coi là thời Trúc Cơ.
Thần cảnh cao hơn được gọi là Thông Huyền cảnh, hiện tại trên Trái Đất, cảnh giới cao nhất đạt được chính là Thần cảnh.
Mà cảnh giới này ở Thương Nguyên Giới, chẳng qua chỉ là bước đầu tiên bước vào cánh cửa cường giả mà thôi.
Bên trên Thông Huyền cảnh, còn có Thần Hải cảnh và Kim Đan cảnh, những cảnh giới được nhắc đến trong quyển tự truyện của Tần Trường Sinh chỉ có bấy nhiêu đó.
Nhưng mà qua lời kể của Tần Trường Sinh có thể đoán ra được, trước khi ông ra có mặt ở Trái Đất, cảnh giới của ông đã cao hơn Kim Đan cảnh, vì trong những câu miêu tả Kim Đan cảnh thì có chút gì đó giống như khinh miệt.
Lâm Thanh Diện hoàn toàn không tưởng tượng được người ở Thương Nguyên Giới lại tu luyện đến cảnh giới cao như vậy, chả trách ban đầu, họ toàn tự xưng mình là thần tiên, chỉ Thần cảnh thôi mà Lâm Thanh Diện cũng đã cảm thấy lợi hại rồi, nên anh cũng không biết được người được coi là cường giả Kim Đan cảnh sẽ có uy lực khả năng hủy thiên diệt địa như thế nào.
Đồng thời trong lòng Lâm Thanh Diện cũng có chút cảm thán, ở Thương Nguyên Giới, Tần Trường Sinh từng là bá chủ xưng bá một phương, kết quả chỉ vì cố tình đột nhập vượt qua truyền thông đạo mà ông bị thương nặng, sau khi đến Trái Đất không thể không dùng cách đoạt xá để tái sinh, cuối cùng thì vẫn phải chết dưới tay của Lâm Thanh Diện, khiến ai nấy không thể không cảm thấy có chút tiếc nuối.
Một người cho dù mạnh đến thế nào đi nữa, cuối cùng thì vẫn không thể thoát được sự sắp xếp của vận mệnh.
Tần Trường Sinh khi còn ở Thương Nguyên Giới, ông đã kinh diễm thế nhân, người ở thiên hạ không ai có thể so sánh với ông được, ông dựa vào sự cố gắng nổ lực của chính mình, trở thành một trong những người mạnh nhất trong những người mạnh thuộc hàng đỉnh cao của Thương Nguyên Giới.
Sau đó, Tần Trường Sinh vì muốn bản thân mình bước lên tầm cao mới cao hơn, ông bước vào một khu thần tích của Thương Nguyên Giới, ở đó ông phát hiện ra sự tồn tại của Huyền Công.
Ở Thương Nguyên Giới tuy là dựa vào linh khí để tăng thực lực, nhưng mà sức mạnh mà họ tu luyện từ việc dựa vào linh khí đem so với Nội Kình, thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu, cả hai có thể được coi là tương đồng như nhau, chẳng qua chỉ là nguồn gốc khác nhau mà thôi.
Mà còn sức mạnh được tu luyện từ Huyền Công thì có thể khiến cho nội lực của con người tăng vượt không chỉ một cấp bậc, so với người đồng cảnh giới, người tu luyện bằng Huyền Công cơ hồ có thể dễ dàng đánh bật tất cả những người tu luyện bằng pháp quyết khác.
Điều này làm cho Tần Trường Sinh nhìn thấy được tia hy vọng xưng bá ở Thương Nguyên Giới.
Nhưng hiển nhiên điều ông ta không thể ngờ tới chính là, khi ông nắm được tin liên quan đến Huyền Công, lúc ông vừa mới từ thần tích bước ra thì toàn bộ các thế lực lớn ở Thương Nguyên Giới cũng biết tin.
Các thế lực ở Thương Nguyên Giới hợp tác lại bao vây trừ khử Tần Trường Sinh, giết sạch toàn bộ người của Tần Trường Sinh ở Thương Nguyên Giới.
Tần Trường Sinh khi còn ở trong thần tích vì muốn đoạt được Huyền Công mà đã trải qua vô vàng khó khăn và thử thách, vì vậy với sức lực còn lại, ông làm sao có thể chống chọi lại với sự hợp tác của các thế lực của Thương Nguyên Giới, vì vậy ông chỉ còn biết chạy trốn thoát thân.
Người của ông từng người từng người một chết dưới tay của các thế lực lớn ở Thương Nguyên Giới, cuối cùng chỉ còn lại bốn người canh giữ.
Nhìn thấy sắp chết dưới tay của các thế lực lớn ở Thương Nguyên Giới, Tần Trường Sinh bất đắc dĩ không thể không nghĩ cách, ông kết hợp với bốn người canh giữ còn lại, cố tình đột nhập vượt qua truyền thông đạo nối kết giữa Thương Nguyên Giới và Trái Đất, liều mạng chạy trốn đến Trái Đất.
Vốn dĩ Lâm Thanh Diện còn tưởng Huyền Công chỉ là công pháp cao cấp hơn so với việc tu luyện bằng Nội Kình, chứ anh không bao giờ nghĩ rằng Huyền Công lại liên quan đến nhiều thứ như vậy, có thể khiến cho các thế lực lớn ở Thương Nguyên Giới vì Huyền Công mà hợp tác lại để trừ khử Tần Trường Sinh, đủ để thấy rằng sức hấp dẫn của Huyền Công đối với họ mạnh đến mức độ nào.
Lâm Thanh Diện thậm chí còn cảm thấy có chút may mắn trong lòng, vì thời gian trước ở thành phố Merce đã giải quyết người đến từ Thương Nguyên Giới, chứ nếu không lỡ như mà để người đó lấy được Huyền Công, rồi đưa về Thương Nguyên Giới, lúc đó thì thật sự Trái Đất không còn ưu thế gì khi đối mặt với Thương Nguyên Giới.
Như hiện giờ Trái Đất còn có thể bình yên như vậy, cũng chỉ nhờ vào phong ấn năm xưa của Tu La ma thần lưu giữ lại, thêm vào là độ khó khăn nguy hiểm khi xuyên qua truyền thông đạo.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng không khỏi có chút lo lắng, anh muốn nhanh chóng đề cao thực lực của mình, chỉ cần bản thân anh đủ mạnh, thì cho dù có xuất hiện thêm biến cố nào thì anh mới có thể bình tĩnh giải quyết.
Thêm vào đó, với tình hình hiện nay, đối với Lâm Thanh Diện mà nói thì Thần cảnh đã không còn đủ, anh cần phải đạt đến cảnh giới mạnh và cao hơn nữa.
Và lẽ đương nhiên, những cảnh giới như Thần Hải cảnh, Kim Đan cảnh có chút xa vời đối với Lâm Thanh Diện, mục tiêu hiện tại của anh là đạt đến Thần cảnh rồi tính tiếp.
Anh hít hơi sâu và thôi không nghĩ đến những chuyện này nữa, xoay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, anh thấy bóng dáng nhà cao tầng đã thấp thoáng xuất hiện, có vẻ như khoảng cách đến thành phố không còn xa nữa.
Anh đây là bắt một chiếc ô tô đi từ một thôn nhỏ đến thành phố gần nhất.
Không lâu sau, khi đến thành phố, việc đầu tiên mà anh làm chính là tìm buồng điện thoại công cộng và gọi điện thoại cho Hứa Bích Hoài, nhưng điều anh không thể ngờ tới chính là anh vẫn không liên lạc được cho cô.
Thế là anh liền gọi cho Tô Thành Hải để hỏi xem Hứa Bích Hoài hiện tại đang làm gì.
Ở đầu dây bên kia, Tô Thành Hải nghe được câu hỏi của Lâm Thanh Diện, ông im lặng trầm ngâm lúc, sau đó trả lời với giọng điệu có chút bất lực: “Lâm Thanh Diện, con khoan hãy kích động, tình hình của Bích Hoài hiện có chút không tốt lắm, nó đã hôn mê hai ngày rồi, mọi người lại không liên lạc được con, con về đây trước đi rồi nói tiếp.”
/1841
|