CHƯƠNG 1115: DU LONG THỨC
“Quả thật hai người các anh che giấu đủ sâu, nếu biết trước các anh là loại người mặt người dạ thú này thì lúc trước tôi tuyệt đối sẽ không để các anh ở lại nhà họ Lâm.” Lâm Thanh Diện thản nhiên mở miệng.
Tiêu Phong cười nhạo một tiếng nói: “Trên thế giới này ba chữ vô dụng nhất chính là “nếu biết trước”, mặc dù bây giờ cậu đã biết, nhưng rốt cuộc vợ cậu cũng không tỉnh lại được nữa, cảm giác này có phải vô cùng khó chịu hay không?”
Nghe thấy những lời này của cậu ta, sắc mặt Lâm Thanh Diện lập tức trầm xuống, mở miệng nói: “Các anh sẽ chết rất thê thảm.”
Hai người họ đã sớm xuất hiện trên sổ đen của Lâm Thanh Diện, bây giờ gặp phải, đương nhiên Lâm Thanh Diện sẽ không cho họ bất kì đường sống nào.
Tiêu Phong và Tiêu Vân đều nhếch miệng, hiển nhiên cũng không để lời nói của Lâm Thanh Diện vào mắt.
“Chỉ dựa vào cậu mà muốn giết chúng tôi thì còn kém nhiều lắm!” Tiêu Vân hừ lạnh một câu.
Lúc này Vân Sơn đi đến sau lưng Lâm Thanh Diện, mở miệng hỏi: “Chủ nhân, cần tôi giúp anh giải quyết hai người này không?”
Lâm Thanh Diện xua tay, nói: “Hai người họ để tôi tự mình giải quyết, các người ở bên cạnh xem là được.”
Hai người này hại Hứa Bích Hoài hôn mê bất tỉnh, đương nhiên anh phải tự tay giết sạch hai người.
Vân Sơn thấy Lâm Thanh Diện nói như vậy thì đành phải khẽ gật đầu, chờ một lúc nếu như Lâm Thanh Diện có nguy hiểm gì thì anh ta và Tú Nương đương nhiên sẽ lao lên giải quyết Tiêu Phong, Tiêu Vân ngay đầu tiên.
Lâm Trung Thiên cũng không rõ Lâm Thanh Diện đã trải qua những gì ở dưới đất, cho nên không biết Lâm Thanh Diện có thể đối phó với sự liên thủ của hai người đó hay không, ông tràn đầy lo lắng mở miệng nói: “Lâm Thanh Diện, con đừng kích động, con vẫn nên nhanh chóng nghĩ cách rời khỏi đây trước đi, chuyện báo thù có thể để sau này hãy nói, hiện tại bảo vệ tính mạng quan trọng hơn!”
Lâm Thanh Diện nhìn Lâm Trung Thiên, mở miệng nói: “Ba, ba yên tâm, hai người họ không làm gì được con.”
Nói xong, anh quay đầu nói với Vân Sơn: “Tháo bỏ sợi dây trên người ba tôi ra, bảo vệ ông ấy thật tốt.”
Vân Sơn lập tức gật đầu, sau đó liền đi về phía Lâm Trung Thiên.
Tiêu Phong liếc mắt nhìn Lâm Trung Thiên một cái, hừ lạnh một tiếng: “Nếu cậu đã ra tới đây thì ông ta cũng không còn tác dụng gì, trước khi giải quyết cậu, trước hết tôi để cậu nếm thử cảm giác đánh mất người thân thật sự là như thế nào!”
Nói xong, cậu ta liền phóng ra một luồng sức mạnh tinh khiết, bắn thẳng đến trên người Lâm Trung Thiên.
Nhưng mà luồng sức mạnh kia còn chưa kịp tới trước mặt Lâm Trung Thiên thì một cái tay đã ngăn luồng sức mạnh đó lại.
Vân Sơn nghiêng đầu liếc nhìn luồng sức mạnh đánh vào tay mình kia, không hề làm gì mà luồng sức mạnh kia liền biến thành một làn khói, tiêu tán không nhìn thấy.
Một đòn dùng toàn lực của Tiêu Phong thậm chí còn không để lại bất kì dấu vết gì trên tay Vân Sơn.
“Điều này sao có thể?” Tiêu Phong lập tức kinh ngạc thốt lên, nhìn Vân Sơn với vẻ mặt tràn đầy sự không thể tưởng tượng nổi, trong lòng sinh ra một chút sợ hãi.
Vân Sơn chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, nói với hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân một câu: “Nếu không phải do mệnh lệnh của chủ nhân thì hiện tại các người đã chết trên tay tôi.”
Tiêu Vân đi đến bên cạnh Tiêu Phong, mở miệng hỏi: “Người kia thực lực thế nào? Sao có thể dựa vào thân thể liền đỡ được một đòn toàn lực của anh?”
Tiêu Phong híp mắt lại, mở miệng nói: “Nhìn không ra, nhưng cũng không cần lo lắng quá, có lẽ anh ta chỉ đang gắng gượng chống đỡ thôi, mục tiêu của chúng ta là Lâm Thanh Diện, hiện tại không cần để ý tới những người khác.”
Tiêu Vân khẽ gật đầu, sau đó nghiêng đầu đưa mắt nhìn vào Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện đi về phía trước hai bước, kiếm Trảm Tiên đột nhiên xuất hiện trong tay anh.
“Các anh yên tâm, đây là ân oán giữa tôi với các anh, hai người họ sẽ không ra tay.” Lâm Thanh Diện thản nhiên nói.
Tiêu Phong hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Cho dù các cậu hợp thành một khối thì cũng không phải đối thủ của hai chúng tôi!”
Lâm Thanh Diện nhếch miệng, bây giờ nếu mình đúng là thực lực Hóa cảnh đỉnh phong, một người đấu với hai người họ quả thật là vô cùng phí công.
Nhưng hiện tại thanh kiếm trong tay anh chính là thần kiếm kiếm Trảm Tiên mà năm đó Ma thần Tu La sử dụng, có thanh kiếm này trong tay, đừng nói hai người họ, cho dù là nhiều cao thủ Hóa cảnh đến thì Lâm Thanh Diện cũng tự tin có thể chém họ dưới kiếm.
“Động thủ đi!”
Lâm Thanh Diện hô một tiếng với hai người, sau đó giơ kiếm Trảm Tiên lên, tạo tư thế ra chiêu.
Hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân cũng không do dự, trực tiếp dùng nội lực biến hóa ra vũ khí cho riêng mình.
Hai cây trường thương!
Hai người họ là anh em sinh đôi, tâm ý tương thông, phối hợp với nhau có thể nói là không chê vào đâu được, hai người họ liên thủ thì cho dù có ba người Hóa cảnh đỉnh phong cũng có thể đánh bại, chứ đừng nói là một mình Lâm Thanh Diện.
Hai người đều chĩa trường thương trong tay mình về phía Lâm Thanh Diện, sau đó đồng thanh hét lên một tiếng rồi lao về phía Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cũng không do dự, kiếm trong tay hướng thẳng về phía hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân.
Một đường kiếm quang kinh động trời đất xuất hiện, trong trời đất tràn ngập kiếm ý, người bình thường như Lâm Trung Thiên nhìn thấy thì không khỏi run lên.
“Đây…đây chính là thủ đoạn thật sự của Lâm Thanh Diện sao? Nó… vẫn là người sao?” Lâm Trung Thiên tự lẩm bẩm.
Mặc dù trước đó đã từng thấy sức mạnh của Lâm Thanh Diện nhưng ông chưa bao giờ thấy cao thủ chiến đấu cấp bậc này, cho nên sau khi nhìn thấy đường kiếm kinh động trời đất xuất hiện thì trong lòng tràn đầy kinh hãi.
Điều này đã hoàn toàn vượt qua sự hiểu biết của ông về chiến đấu, xem ra những năm qua ông thật sự vẫn luôn trì trệ không tiến bộ.
Thực tế không riêng gì Lâm Trung Thiên khiếp sợ mà ngay cả chính bản thân Lâm Thanh Diện cũng hơi kinh ngạc, vừa rồi chẳng qua anh chỉ đơn giản chém ra một kiếm về phía trước, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có thanh thế lớn như vậy.
Xem ra kiếm Trảm Tiên hoàn hảo thật sự có thể coi là thứ vũ khí sắc bén trảm tiên trừ ma.
Cho dù thực lực không mạnh như vậy thì cầm kiếm Trảm Tiên cũng có thể phát ra uy lực chấn động trời đất.
Hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân đều chau mày, họ không ngờ Lâm Thanh Diện vừa xuất hiện đã sử dụng một chiêu lợi hại như vậy, họ đã dùng tất cả vốn liếng mới miễn cưỡng tránh thoát một chiêu này của Lâm Thanh Diện.
Tiêu Phong nhìn chằm chặp vào Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Cậu đây là vừa ra tay đã dùng đến chiêu lợi hại nhất của mình à? Chẳng lẽ cậu cho rằng như vậy là có thể hù dọa hai chúng tôi? Vừa bắt đầu cậu đã lộ ra lá bài tẩy của mình, trái lại tôi thật sự muốn nhìn một chút tiếp theo cậu muốn đối phó với chúng tôi như thế nào!”
Lâm Thanh Diện không nhịn được bật cười, không ngờ họ lại cho rằng một đòn bình thường vừa rồi của mình trở thành con át chủ bài.
Lúc này trong đầu anh chợt nảy ra một ý nghĩ tò mò, một đòn bình thường đã có thể có uy lực như vậy, vậy nếu mình thi triển Trảm Tiên cửu thức một chút thì có thể phóng bao nhiêu uy lực?
Nghĩ như vậy, Lâm Thanh Diện trực tiếp dựa theo ký ức trong đầu mình, bắt đầu thi triển chiêu thức thứ nhất của Trảm Tiên cửu thức theo từng bước một.
Mặc dù với thực lực của anh bây giờ, muốn thật sự thi triển chiêu thức này vẫn còn chút khó khăn, nhưng cho dù chỉ phát huy được một nửa sức mạnh thì hẳn là cũng có thể giải quyết được hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân.
Một đường lại một đường kiếm ý lần lượt ngưng tụ trên thân kiếm Trảm Tiên, trong nháy mắt, kiếm ý trên thân kiếm Trảm Tiên đã biến thành một loại kinh khủng.
Tiếp theo Lâm Thanh Diện trực tiếp phóng ra những kiếm ý này và bay về phía Tiêu Phong, Tiêu Vân.
“Đây mới là con át chủ bài thật sự của tôi!”
“Du long thức!”