CHƯƠNG 1116: KIẾM Ý DU LONG
Trong thoáng chốc, toàn bộ trời đất đều có chút mờ mịt.
Ngay sau đó, mọi người nghe thấy tiếng rồng ngâm vang lên từng cơn, tiếp theo một con thần long được tạo thành bởi kiếm ý ngưng tụ xuất hiện ở giữa trời đất này, khiến tất cả mọi người nhìn ngây người.
Hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân từ đi khi đi theo Tần Trường Sinh đến nay chưa bao giờ thấy công kích có thanh thế lớn như vậy, hơn nữa cũng chưa từng thấy có ai có thể làm kiếm ý ngưng tụ thành một con rồng!
Họ đều cho rằng đạo kiếm quang trước đó Lâm Thanh Diện phóng ra kia đã là công kích mạnh nhất của anh, hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Thanh Diện còn có thể phóng ra chiêu thức khủng bố như vậy.
Thần long này do kiếm ý ngưng tụ mà thành, e rằng có thể so sánh với uy lực của hàng trăm hàng nghìn đường kiếm quang hội tụ lại với nhau.
Trong lòng hai người sinh ra một tia sợ hãi, họ đều hiểu rõ họ hoàn toàn không có bất kì khả năng nào có thể thoát khỏi kiếm ý du long này.
Lâm Thanh Diện cũng không ngờ được là chiêu thức thứ nhất của Trảm Tiên cửu thức đã có uy lực khủng bố như vậy, với lại dựa vào suy đoán của Lâm Thanh Diện thì hiện tại anh hẳn là chỉ là phát huy được một nửa uy lực của Du long thức.
Vậy nếu phát huy được hết toàn bộ uy lực của Du long thức thì ước chừng toàn bộ Quan Lĩnh sẽ phải xây dựng lại.
Anh lập tức nhìn Vân Sơn và Tú Nương một cái, trực tiếp thông qua ý niệm, truyền cho hai người một mệnh lệnh.
“Mau dẫn ba tôi và thuộc hạ của ông rời khỏi nơi này.”
Vân Sơn và Tú Nương không chút do dự, bắt đầu di chuyển, tốc độ nhanh chóng, chỉ có thể nhìn thấy từng vệt tàn ảnh.
Trong chớp mắt, Vân Sơn và Tú Nương đã dẫn Lâm Trung Thiên cùng với mấy tên thuộc hạ kia rời khỏi phạm vi công kích của Du long thức.
Lâm Thanh Diện như một vị thẩm phán nhìn chằm chằm hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân đã bị bao phủ dưới kiếm ý du long. Giờ này phút này, trong mắt Lâm Thanh Diện họ đã trở thành người chết.
Sau khi hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân lấy lại tinh thần từ trong chấn động cũng ý thức được dựa vào thực lực của họ thì hoàn toàn không có khả năng chống lại được sự công kích của kiếm ý du long này, trước mắt họ chỉ còn lại một con đường, đó là chạy trốn.
“Anh hai, chúng ta làm thế nào bây giờ? Sự công kích của tên nhóc này thật sự quá mức kinh khủng, dựa vào thực lực của chúng ta hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được.” Tiêu Vân run giọng nói.
Tiêu Phong cũng hít sâu một hơi, nói: “Chuyện đến nước này thì chỉ có thể chạy trốn trước. Thật sự không biết rốt cuộc tên nhóc này sao lại làm được như vậy, rõ ràng cậu ta chỉ có thực lực Hóa cảnh đỉnh phong, lại có thể phóng ra công kích khủng bố như vậy, loại công kích cấp độ này, e rằng cũng chỉ có Cao thủ Thần cảnh mới có thể làm được!”
“Bây giờ không phải là lúc nghĩ những thứ này, mau chạy đi anh cả!”
Tiêu Vân sốt ruột nói một câu với Tiêu Phong, sau đó túm lấy cậu ta nhanh chóng chạy trốn ra xa.
Lâm Thanh Diện thấy thế thì trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười khẩy, nói: “Các anh cho rằng đã đến mức này rồi còn trốn được sao?”
Anh vừa dứt lời thì tốc độ của kiếm ý du long đột nhiên tăng lên, phi thẳng về phía hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân.
Thân thể hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân trực tiếp bị kiếm ý du long bao phủ, ngay sau đó, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên trên bầu trời Quan Lĩnh.
Một lúc lâu sau, uy lực của kiếm ý du long tiêu tán, bóng dáng hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân hiện ra, hai người đều đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, như là hóa đá.
Lâm Thanh Diện nhanh chóng đi tới đó, đi đến trước mặt hai anh em Tiêu Phong, Tiêu Vân, liếc nhìn trên thân hai người họ.
Chỉ thấy lúc này hai người họ toàn thân cao thấp đều bị kiếm ý cắt ra từng lỗ nhỏ, chi chít chằng chịt, khoảng chừng hơn vạn vết, máu không ngừng chảy ra, trong nháy mắt hai người trở thành hai người máu, đáng sợ dị thường.