- A.
Từng thanh âm thảm thiết vang lên, trong nháy mắt đã có ba đấu vương bị đánh chết.
- Giết.
Lão giả áo vàng kia quát lạnh một tiếng, đấu khí trên người sau đó trở nên tràn ngập, không gian cũng trở nên vặn vẹo, gần mười mấy người hộ viện của Nhạc gia đã tan nát.
Mười mấy người bị giết chết, hộ viện của Nhạc gia chỉ còn hơn ba mươi người, nhìn thấy đối phương nhấc tay lên là giết người, thực lực như vậy khiến cho bọn họ phải choáng váng.
Ở trong cửa hang binh khí của Nhạc gia, một cô gái áo trắng nhìn cảnh tượng trên không trung, sắc mặt của nàng biến đổi, pháo hoa lúc nãy chính là tín hiệu báo có chuyện ở trong Thất tinh thành.
Mà cô gái tuyệt sắc này dĩ nhiên chính là Vân Phỉ Phỉ, lúc này nàng mặc một bộ quần áo màu hồng, thân thể mềm mại dễ nhìn.
Gặp cô gái này mới biết cái nào gọi là vưu vật trời sanh, đây chính là vưu vật, hơn nữa còn là vưu vật trong vưu vật.
Dáng người nóng bỏng, dung nhan tuyệt mỹ, Nhạc Thành ban đầu gặp nàng cũng rung động không dứt.
- Mọi người mau cùng ta trở về đại trạch của Nhạc gia, toàn bộ cường giả đi tới đó.
Vân Phỉ Phỉ cất tiếng nói với mọi người ở cửa hàng binh khí của Nhạc gia.
- Mọi người đi mau, Nhạc gia đã xảy ra chuyện rồi.
Trong cửa hàng binh khí, mấy chục đạo thân ảnh hướng về phía Nhạc gia mà đi tới, bọn họ có hai Đấu Vương còn có ba người có thực lực Đấu Hoàng.
Ở trong đại trạch của Nhạc gia, sáu đạo thân ảnh gặp người là giết, hiện tại Nhạc gia đã có hơn trăm người bị giết chết.
- Các ngươi là ai, tại sao lại xông vào Nhạc gia?
Một tiếng hét lớn vang lên, một lão phụ nhân tuổi chừng năm mươi tuổi cất tiếng.
- Phùng tẩu, những người này tìm lão gia, bọn họ gặp người là giết, nhất định là cừu nhân của Nhạc gia.
Lúc này một số hộ viện của Nhạc gia tiên tới mà nói.
Phùng tẩu nhìn thấy máu tươi xung quanh thì đã biết thân phận của sáu người này. Sáu người kia thấy lão phụ nhân không có bất kỳ đấu khí ma pháp kia lại không úy kỵ mình thì ngạc nhiên.
- Khặc khặc, nhất định ngươi biết Nhạc gia ở nơi nào, mau dẫn bọn ta đi, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Lão giả áo vàng chăm chú nhìn Phùng tẩu mà nói.
- Các ngươi là ai, nơi này chính là Nhạc gia, đến lúc Nhạc Thành thiếu gia trở lại sẽ không tha cho các ngươi.
Phùng tẩu cắn răng mà nói.
- Hừ, Nhạc Thành, hiện tại các ngươi không cứu được các ngươi đâu!
Lão giả hắc bào kia âm lệ cười mà nói, nhắc tới Nhạc Thành sáu người ở đây đều cảm thấy không thoải mái, Nhạc Thành ở trên Huyền Thiên nội lục có một thế lực lớn, không ai không biết.
- Không nói sao, không nói thì các ngươi phải chết.
Hắc bào lão giả kia tay áo mở rộng, mưới mấy sợi dây màu đen xuyên qua lồng ngực của Phùng tẩu, nghiền nát nội tạng của Phùng tẩu, mà mười mấy người xung quanh không cách nào ngăn cản được.
- Các ngươi là lũ ác ma, các ngươi muốn làm gì?
Phùng Tẩu sợ hãi mà nổi giận nói.
- Nói mau, người của Nhạc gia ở đâu, không nói thì ngươi phải chết.
Lão giả hắc y kia cất tiếng quát.
- Các ngươi là cừu nhân của Nhạc gia, đừng hòng ta nói.
Phùng Tẩu tức giận mà quát./
- Muốn chết.
Sắc mặt của lão gia áo vàng trở nên lạnh lẽo, một đạo chưởng ấn từ trong tay hắn đánh lên trên người Phùng tẩu, thân thể phùng tẩu sau đó liền bị bay đi mấy chục thước.
- Ngươi nói mau, người của Nhạc gia ở đâu?
Lão giả áo vàng hướng về một hộ viện mà lạnh nhạt hỏi.
- Ta nói, ta nói các ngươi đừng giết ta, lão gia bọn họ đều ở Phá Quân sơn trong Quỷ Uyên, lão gia bọn họ đi lâu vẫn chưa trở về.
Một hộ viện trắng bệch sắc mặt mà cất tiếng nói.
- Quỷ Uyên, Phá Quân sơn sao? Ngươi cũng chết đi.
Lão giả áo vàng cười lạnh, một đạo đấu khí màu vàng xuất hiện giết chết hộ vệ kia.
- Đi, chúng ta mau đi tới Phá Quân sơn của Quỷ Uyên.
Lão giả áo vàng cất tiếng nói.
Sau một lát, đã có một bóng hình xinh đẹp nhảy xuống đại trạch của Nhạc gia, chính là Vân Phỉ Phỉ.
- Là ai dám càn rỡ ở Nhạc gia?
Khuôn mặt của Vân Phỉ Phỉ vô cùng nổi giận, trên mặt hiện ra một vẻ lạnh lẽo.
- Phỉ Phỉ…
Một thanh âm yếu ớt truyền vào tai của Phỉ Phỉ yếu ớt vô cùng.
- Phùng tẩu, là Phùng tẩu.
Vân Phỉ Phỉ cuối cùng cũng kiếm được Phùng tẩu.
- Phùng tẩu ,người thế nào, chuyện này là sao?
Vân Phỉ Phỉ nhìn thấy bộ dáng của Phùng tẩu thì cất tiếng hỏi.
- Phỉ Phỉ, con mau đi báo cho lão gia, bảo lão gia chạy mau, mau đi huyền thiên nội lục tìm thiếu gia, có cừu gia tìm lão gia, những cừu gia kia rất lợi hại.
Phùng Tẩu nói xong thì hai mắt đã vĩnh viễn nhắm lại.
- Phùng Tẩu, Phùng Tẩu.
Nhìn Phùng tẩu ở trước mặt, Vân Phỉ Phỉ cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật, nàng kiểm tra Phùng Tẩu một phen thì phát hiện lục phủ ngũ tạng đều bị đánh nát.
- Yên tâm đi phùng tẩu, bất kể là ai con cũng nhất định sẽ báo thù chong phùng tẩu.
Vân Phỉ Phỉ rưng rưng nước mắt nhìn Phùng tẩu mà nói.
- Có chuyện gì vậy, là ai dám càn rỡ với nhạc gia?
Lúc này ba đấu hoàng và không ít đấu vương tiến tới cất tiếng hỏi.
- Các ngươi hãy an táng cho phùng tẩu thật tốt, chăm sóc cho cửa hàng binh khí của nhạc gia, ta muốn đi Phá Quân sơn một chuyến.
Vân Phỉ Phỉ nói với ba đấu hoàng sau đó tung người về phía quỷ uyên.
Ở trong một hải vực, một ma thú đang cấp tốc tung bay, mà ở trên lưng ma thú này có tới mười thân ảnh.
- Khiếu Thiên Hổ, ngươi có thể nhanh lên một chút không, ta lo lắng chúng ta không tới kịp.
Tử Điện Mãng ngồi trên lưng Khiếu Thiên Hổ rồi nói, hiện tại tốc độ của Khiếu Thiên Hổ đã là nhanh nhất cho nên bọn họ ngồi lên trên lưng Khiếu Thiên Hổ chạy tới Phá Quân sơn.
- Tốc độ hiện tại của ta đã là nhanh nhất rồi, hi vọng không có chuyện gì không may, nếu không ta sẽ cho hổ tộc kia không xong.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Tử Long, còn bao lâu nữa mới tới Phá Quân sơn?
Nhạc Cốc trưởng lão lo lắng hỏi Tử Điện Mãng.
- Nhạc Cốc trưởng lão, hiện tại là thâm hải, với tốc độ của Khiếu Thiên Hổ thì khoảng chừng bảy ngày nữa là tới.
Tử Điện Mãng nói.
- Khiếu Thiên Hổ, chúng ta tới lập anh trấn hay là Phá Quân sơn?
Yêu Cơ cất tiếng hỏi Khiếu Thiên Hổ.
- Chúng ta tới Phá Quân sơn trước.
Từng thanh âm thảm thiết vang lên, trong nháy mắt đã có ba đấu vương bị đánh chết.
- Giết.
Lão giả áo vàng kia quát lạnh một tiếng, đấu khí trên người sau đó trở nên tràn ngập, không gian cũng trở nên vặn vẹo, gần mười mấy người hộ viện của Nhạc gia đã tan nát.
Mười mấy người bị giết chết, hộ viện của Nhạc gia chỉ còn hơn ba mươi người, nhìn thấy đối phương nhấc tay lên là giết người, thực lực như vậy khiến cho bọn họ phải choáng váng.
Ở trong cửa hang binh khí của Nhạc gia, một cô gái áo trắng nhìn cảnh tượng trên không trung, sắc mặt của nàng biến đổi, pháo hoa lúc nãy chính là tín hiệu báo có chuyện ở trong Thất tinh thành.
Mà cô gái tuyệt sắc này dĩ nhiên chính là Vân Phỉ Phỉ, lúc này nàng mặc một bộ quần áo màu hồng, thân thể mềm mại dễ nhìn.
Gặp cô gái này mới biết cái nào gọi là vưu vật trời sanh, đây chính là vưu vật, hơn nữa còn là vưu vật trong vưu vật.
Dáng người nóng bỏng, dung nhan tuyệt mỹ, Nhạc Thành ban đầu gặp nàng cũng rung động không dứt.
- Mọi người mau cùng ta trở về đại trạch của Nhạc gia, toàn bộ cường giả đi tới đó.
Vân Phỉ Phỉ cất tiếng nói với mọi người ở cửa hàng binh khí của Nhạc gia.
- Mọi người đi mau, Nhạc gia đã xảy ra chuyện rồi.
Trong cửa hàng binh khí, mấy chục đạo thân ảnh hướng về phía Nhạc gia mà đi tới, bọn họ có hai Đấu Vương còn có ba người có thực lực Đấu Hoàng.
Ở trong đại trạch của Nhạc gia, sáu đạo thân ảnh gặp người là giết, hiện tại Nhạc gia đã có hơn trăm người bị giết chết.
- Các ngươi là ai, tại sao lại xông vào Nhạc gia?
Một tiếng hét lớn vang lên, một lão phụ nhân tuổi chừng năm mươi tuổi cất tiếng.
- Phùng tẩu, những người này tìm lão gia, bọn họ gặp người là giết, nhất định là cừu nhân của Nhạc gia.
Lúc này một số hộ viện của Nhạc gia tiên tới mà nói.
Phùng tẩu nhìn thấy máu tươi xung quanh thì đã biết thân phận của sáu người này. Sáu người kia thấy lão phụ nhân không có bất kỳ đấu khí ma pháp kia lại không úy kỵ mình thì ngạc nhiên.
- Khặc khặc, nhất định ngươi biết Nhạc gia ở nơi nào, mau dẫn bọn ta đi, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Lão giả áo vàng chăm chú nhìn Phùng tẩu mà nói.
- Các ngươi là ai, nơi này chính là Nhạc gia, đến lúc Nhạc Thành thiếu gia trở lại sẽ không tha cho các ngươi.
Phùng tẩu cắn răng mà nói.
- Hừ, Nhạc Thành, hiện tại các ngươi không cứu được các ngươi đâu!
Lão giả hắc bào kia âm lệ cười mà nói, nhắc tới Nhạc Thành sáu người ở đây đều cảm thấy không thoải mái, Nhạc Thành ở trên Huyền Thiên nội lục có một thế lực lớn, không ai không biết.
- Không nói sao, không nói thì các ngươi phải chết.
Hắc bào lão giả kia tay áo mở rộng, mưới mấy sợi dây màu đen xuyên qua lồng ngực của Phùng tẩu, nghiền nát nội tạng của Phùng tẩu, mà mười mấy người xung quanh không cách nào ngăn cản được.
- Các ngươi là lũ ác ma, các ngươi muốn làm gì?
Phùng Tẩu sợ hãi mà nổi giận nói.
- Nói mau, người của Nhạc gia ở đâu, không nói thì ngươi phải chết.
Lão giả hắc y kia cất tiếng quát.
- Các ngươi là cừu nhân của Nhạc gia, đừng hòng ta nói.
Phùng Tẩu tức giận mà quát./
- Muốn chết.
Sắc mặt của lão gia áo vàng trở nên lạnh lẽo, một đạo chưởng ấn từ trong tay hắn đánh lên trên người Phùng tẩu, thân thể phùng tẩu sau đó liền bị bay đi mấy chục thước.
- Ngươi nói mau, người của Nhạc gia ở đâu?
Lão giả áo vàng hướng về một hộ viện mà lạnh nhạt hỏi.
- Ta nói, ta nói các ngươi đừng giết ta, lão gia bọn họ đều ở Phá Quân sơn trong Quỷ Uyên, lão gia bọn họ đi lâu vẫn chưa trở về.
Một hộ viện trắng bệch sắc mặt mà cất tiếng nói.
- Quỷ Uyên, Phá Quân sơn sao? Ngươi cũng chết đi.
Lão giả áo vàng cười lạnh, một đạo đấu khí màu vàng xuất hiện giết chết hộ vệ kia.
- Đi, chúng ta mau đi tới Phá Quân sơn của Quỷ Uyên.
Lão giả áo vàng cất tiếng nói.
Sau một lát, đã có một bóng hình xinh đẹp nhảy xuống đại trạch của Nhạc gia, chính là Vân Phỉ Phỉ.
- Là ai dám càn rỡ ở Nhạc gia?
Khuôn mặt của Vân Phỉ Phỉ vô cùng nổi giận, trên mặt hiện ra một vẻ lạnh lẽo.
- Phỉ Phỉ…
Một thanh âm yếu ớt truyền vào tai của Phỉ Phỉ yếu ớt vô cùng.
- Phùng tẩu, là Phùng tẩu.
Vân Phỉ Phỉ cuối cùng cũng kiếm được Phùng tẩu.
- Phùng tẩu ,người thế nào, chuyện này là sao?
Vân Phỉ Phỉ nhìn thấy bộ dáng của Phùng tẩu thì cất tiếng hỏi.
- Phỉ Phỉ, con mau đi báo cho lão gia, bảo lão gia chạy mau, mau đi huyền thiên nội lục tìm thiếu gia, có cừu gia tìm lão gia, những cừu gia kia rất lợi hại.
Phùng Tẩu nói xong thì hai mắt đã vĩnh viễn nhắm lại.
- Phùng Tẩu, Phùng Tẩu.
Nhìn Phùng tẩu ở trước mặt, Vân Phỉ Phỉ cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật, nàng kiểm tra Phùng Tẩu một phen thì phát hiện lục phủ ngũ tạng đều bị đánh nát.
- Yên tâm đi phùng tẩu, bất kể là ai con cũng nhất định sẽ báo thù chong phùng tẩu.
Vân Phỉ Phỉ rưng rưng nước mắt nhìn Phùng tẩu mà nói.
- Có chuyện gì vậy, là ai dám càn rỡ với nhạc gia?
Lúc này ba đấu hoàng và không ít đấu vương tiến tới cất tiếng hỏi.
- Các ngươi hãy an táng cho phùng tẩu thật tốt, chăm sóc cho cửa hàng binh khí của nhạc gia, ta muốn đi Phá Quân sơn một chuyến.
Vân Phỉ Phỉ nói với ba đấu hoàng sau đó tung người về phía quỷ uyên.
Ở trong một hải vực, một ma thú đang cấp tốc tung bay, mà ở trên lưng ma thú này có tới mười thân ảnh.
- Khiếu Thiên Hổ, ngươi có thể nhanh lên một chút không, ta lo lắng chúng ta không tới kịp.
Tử Điện Mãng ngồi trên lưng Khiếu Thiên Hổ rồi nói, hiện tại tốc độ của Khiếu Thiên Hổ đã là nhanh nhất cho nên bọn họ ngồi lên trên lưng Khiếu Thiên Hổ chạy tới Phá Quân sơn.
- Tốc độ hiện tại của ta đã là nhanh nhất rồi, hi vọng không có chuyện gì không may, nếu không ta sẽ cho hổ tộc kia không xong.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Tử Long, còn bao lâu nữa mới tới Phá Quân sơn?
Nhạc Cốc trưởng lão lo lắng hỏi Tử Điện Mãng.
- Nhạc Cốc trưởng lão, hiện tại là thâm hải, với tốc độ của Khiếu Thiên Hổ thì khoảng chừng bảy ngày nữa là tới.
Tử Điện Mãng nói.
- Khiếu Thiên Hổ, chúng ta tới lập anh trấn hay là Phá Quân sơn?
Yêu Cơ cất tiếng hỏi Khiếu Thiên Hổ.
- Chúng ta tới Phá Quân sơn trước.
/1346
|