- Lại sắp đột phá sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, thời gian này cũng không có gì kỳ quái, mình luyện hóa Thái Hư Chân Hỏa cũng ở trong Hạo Thiên Tháp đến chin tháng, trong chin tháng này tương đương với việc tu luyện hai mươi năm ở ngoài, đột phá cũng là chuyện bình thường, hai nàng hiện tại đang đột phá tới hợp thể trung kỳ, thực lực đã vượt qua Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng, Yêu Cơ bọn họ.
- Còn mấy ngày nữa là tới thành Hạo Đặc, chỉ hi vọng có thể ngăn cản được đám người Viễn cổ hổ tộc kia.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau khi ổn định thần trí, Nhạc Thành tiếp tục yên tĩnh tu luyện.
- Đại bá, phụ thân, cô cô, biểu muội ta đã trở về.
Ở phá quân sơn, một hồng y nữ tử khẽ cất tiếng nói.
Nữ tử này dung nhan kiều diễm, tuyệt đối là tuyệt sắc, trên người tràn ngập khí tức thành thục.
- Kiều tỷ, thanh âm của muội đủ khiến cho cả Phá Quân sơn nghe được.
Một bóng hình xinh đẹp tiến tới, dĩ nhiên chính là Lệnh Hồ Huyền Tố mà nữ tử kia ngoại trừ Nhạc Kiều không có người thứ hai.
- Ta sợ muội không nghe được, đại bá phụ thân còn cô cô chưa đi sao?
Nhạc Kiều mỉm cười khẽ nói với Lệnh Hồ Huyền Tố.
- Đứa trẻ này đúng là quen được chiều chuộng, ngươi mấy ngày nay làm gì, không ở Đấu khí học viện sao?
Nhạc Tử Sơn đi tới gần cất tiếng hỏi, trong mắt hiện ra một vẻ từ ái.
- Phụ thân, đấu khí học viện đến quỷ uyên lịch lãm, con tiện đường nên tới đây.
Nhạc Kiều khẽ nói. Từ khi đám người Hàn Nguyệt tiến vào trong Huyền Thiên nội lục, Nhạc Kiều phải tiến vào trong đấu khí học viện làm đạo sư, đồng thời hiện tại nàng đã là phó viện trưởng của đấu khí học viện.
- Vậy thì ở đây vài ngày đi, nhìn ngươi có vẻ mệt mỏi.
Nhạc Tử Sơn nhìn nữ tử này thương yêu mà nói.
- Kiều tỷ, lần sau tỷ đi phải dẫn muội đi dạo một chút. Bạn đang đọc truyện tại
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, thời gian này cũng không có gì kỳ quái, mình luyện hóa Thái Hư Chân Hỏa cũng ở trong Hạo Thiên Tháp đến chin tháng, trong chin tháng này tương đương với việc tu luyện hai mươi năm ở ngoài, đột phá cũng là chuyện bình thường, hai nàng hiện tại đang đột phá tới hợp thể trung kỳ, thực lực đã vượt qua Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng, Yêu Cơ bọn họ.
- Còn mấy ngày nữa là tới thành Hạo Đặc, chỉ hi vọng có thể ngăn cản được đám người Viễn cổ hổ tộc kia.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau khi ổn định thần trí, Nhạc Thành tiếp tục yên tĩnh tu luyện.
- Đại bá, phụ thân, cô cô, biểu muội ta đã trở về.
Ở phá quân sơn, một hồng y nữ tử khẽ cất tiếng nói.
Nữ tử này dung nhan kiều diễm, tuyệt đối là tuyệt sắc, trên người tràn ngập khí tức thành thục.
- Kiều tỷ, thanh âm của muội đủ khiến cho cả Phá Quân sơn nghe được.
Một bóng hình xinh đẹp tiến tới, dĩ nhiên chính là Lệnh Hồ Huyền Tố mà nữ tử kia ngoại trừ Nhạc Kiều không có người thứ hai.
- Ta sợ muội không nghe được, đại bá phụ thân còn cô cô chưa đi sao?
Nhạc Kiều mỉm cười khẽ nói với Lệnh Hồ Huyền Tố.
- Đứa trẻ này đúng là quen được chiều chuộng, ngươi mấy ngày nay làm gì, không ở Đấu khí học viện sao?
Nhạc Tử Sơn đi tới gần cất tiếng hỏi, trong mắt hiện ra một vẻ từ ái.
- Phụ thân, đấu khí học viện đến quỷ uyên lịch lãm, con tiện đường nên tới đây.
Nhạc Kiều khẽ nói. Từ khi đám người Hàn Nguyệt tiến vào trong Huyền Thiên nội lục, Nhạc Kiều phải tiến vào trong đấu khí học viện làm đạo sư, đồng thời hiện tại nàng đã là phó viện trưởng của đấu khí học viện.
- Vậy thì ở đây vài ngày đi, nhìn ngươi có vẻ mệt mỏi.
Nhạc Tử Sơn nhìn nữ tử này thương yêu mà nói.
- Kiều tỷ, lần sau tỷ đi phải dẫn muội đi dạo một chút. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|