Trải qua một hồi giả vờ sửa chữa lung tung, những phòng khác cũng đã có điện lại, chỉ còn duy nhất căn phòng cuối cùng: phòng tắm.
Mộc Tử rút ra kết luận: rất rõ ràng, sự cố đường dây chính đến từ phòng tắm! Do đó, đương nhiên hắn cần phải vào phòng tắm để kiểm tra. Hà Lệ không chút nghi ngờ đối với điều này, vào thời điểm Mộc Tử mở cửa kính của phòng tắm ra, nàng đã không thể chờ được nữa nhảy tọt lên ghế sô pha, tiếp tục theo dõi bộ phim tình cảm của nàng…
Cứ như vậy, cuối cùng Mộc Tử đã được bước vào phòng tắm như mong muốn, hơn nữa có thể trong tình huống Hà Lệ không hề quấy rầy, nhanh chóng làm những công việc mà bản thân cần làm.
Đây là một gian phòng tắm xa xỉ khoảng ba mươi mét vuông, được trang trí bằng phong cách độc đáo và sang trọng, toàn bộ mặt nền của phòng tắm được lát hoàn toàn bằng đá cẩm thạch trắng, một chiếc bồn tắm trắng tinh, thật lớn với nhiều chức năng nằm giữa phòng, phía trên là một chùm đèn thủy tinh cao cấp màu vàng, xung quanh nửa thành bồn tắm được bao bọc bởi một chiếc kệ mạ vàng uốn cong, nằm trong bồn tắm chỉ cần khẽ vươn tay là có thể tùy ý lấy được tất cả các đồ vật được xếp ngăn nắp trên kệ: có các sản phẩm làm sạch như dầu gội đầu, sữa tắm, có các loại sách như tập san, báo chí, còn có mấy chậu cây cảnh xanh ngắt. Đáy bồn tắm lớn, cùng với trên nền nhà xung quanh bệ bồn tắm được lót một chiếc thảm dày màu hồng phấn. Nhìn lên trên, toàn bộ trần nhà phòng tắm được che phủ bởi những dây leo xanh ngọc rất sống động, còn có đủ thứ hoa tươi, sáu chiếc đèn bách đăng nhỏ vàng rực rải rác tại mỗi góc, ngay phía trên bồn tắm là một chùm đèn thủy tinh tráng lệ khổng lồ, cùng với những chiếc tiểu đăng trong góc phòng chiếu sáng lẫn nhau…
Được rồi, dựa theo những phỏng đoán trước đây, tiếp theo sẽ bước vào giai đoạn quan trọng nhất – tìm kiếm toàn bộ tài nguyên có thể lợi dụng được, bố trí hiện trường tai nạn hoàn mỹ nhất có thể, khiến cho người mẫu xinh đẹp bên ngoài phòng tắm kia không bao giờ thấy được ánh mặt trời của ngày mai nữa. Không có Hà Lệ nhìn chằm chằm bên cạnh, điều này khiến Mộc Tử thoải mái hơn nhiều. Điều duy nhất phải chú ý bây giờ chính là thời gian! Nhìn đồng hồ, hiện tại đã là mười giờ, mình đi vào đây đã hơn một giờ rồi, nếu như kéo dài thời gian quá lâu, Hà Lệ rất có thể sinh ra nghi ngờ, mặc dù hiện nay tín hiệu điện thoại, inte của toàn bộ biệt thự đã bị mình làm nhiễu và chặn lại, thế nhưng ngộ nhỡ Hà Lệ tỉnh lại từ trong phim truyền hình, suy xét tỉ mỉ một chút, rất dễ dàng có thể tìm được đủ loại điểm đáng ngờ về người thợ sữa chửa mà mình giả mạo… Hơn nữa, còn có Phong Ảnh! Hắn không thể xác định, Âu Dương Lục Sắc còn có thể trì hoãn Phong Ảnh được trong thời gian bao lâu, nếu Phong Ảnh trở lại trước khi Hà Lệ đi tắm, tất cả mọi thứ đều lãng phí…
Trước tiên, Mộc Tử đưa mắt về phía chiếc bồn tắm đa chức năng, giá trị xa xỉ kia để xem xét, trong tình huống bình thường, bồn tắm trong phòng tắm đều được lắp đặt sát vách tường, thế nhưng không biết xuất phát từ những ý tưởng gì, Hà Lệ rất sáng tạo đem bồn tắm đặt ở chính giữa phòng tắm, chiếc kệ mạ vàng cao hơn một mét gác lên nửa vòng cung, trang trí bên ngoài chiếc kệ là một bức rèm che thủy tinh màu vàng, giống như một chiếc màn bao xung quanh bồn tắm ở chính giữa, tạo thành một căn phòng nhỏ độc lập.
Trong đầu Mộc Tử nhanh chóng hiện ra cảnh mỹ nhân đi tắm động lòng người, tuy nhiên, hắn cũng không sa vào những suy nghĩ viển vông làm cho người ta phấn khích này, mà rất nhanh chóng rút ra một kết luận khách quan: bởi vì có mối liên hệ giữa chiếc kệ vừa bức rèm che, vào thời điểm Hà Lệ ra vào bồn tắm đều chỉ có thể có một hướng duy nhất, cũng có thể gọi là lối ra, đó chính là xung quanh bồn tắm - chỗ hổng của chiếc kệ cong! Mỗi khi đi tắm, Hà Lệ không có khả năng mỗi lần đều nhảy qua chiếc kệ cao hơn một mét kia, do đó, chỗ hổng của chiếc kệ cong này chính là cửa ra vào cố định duy nhất của nàng, cũng là lối vào bồn tắm phải đi qua!
Con đường phải qua… Nếu như muốn bố trí vụ tai nạn vào lúc ra hoặc vào bồn tắm, như vậy chỉ cần lợi dụng nền nhà trơn trượt lúc tắm, đó là điều rất dễ dàng nghĩ đến. Trong đầu Mộc Tử nhanh chóng chuyển sang quan sát cánh cửa ra vào cũng không tính quá rộng kia, hắn nắm lấy chiếc kệ mạ vàng kia rồi khẽ lay vài cái, phát hiện cái kệ màu vàng sáng bóng này mặc dù xinh xắn nhưng lại không thật sự kiên cố, hơn nữa cũng không phải là dùng các loại đinh tán để cố định trên mặt mà là một chỉnh thể, trực tiếp bày biện trên sàn nhà mà thôi. Được rồi, ngoại trừ chiếc kệ không quá kiên cố bên ngoài này, chỉ cần trượt chân ở chỗ này, căn bản không còn thứ nào để có thể đưa tay vịn vào nữa… Như vậy, làm sao mới có thể khiến nàng trượt chân tại thời điểm rời khỏi bồn tắm đây? Xung quanh đế bồn tắm được lót thảm màu phấn hồng, sử dụng để đề phòng bị trượt coi như khá tốt, cũng không thể lấy đi cả tấm thảm đấy?
Mộc Tử nhẹ nhàng nhấc một góc của tấm thảm màu phấn hồng lên, cẩn thận quan sát một chút cấu tạo mặt trái của tấm thảm, nhẹn nhàng thở phào một cái. Vấn đề này đã được giải quyết! Mặc dù tính chống trượt nhìn có vẻ tốt nhưng nó có một khuyết điểm, chính mình chỉ cần động tay chân một chút là có thể hoàn toàn lợi dụng khuyết điểm này, hơn nữa rất khó bị phát hiện…
Tốt rồi, vấn đề tiếp theo cần phải giải quyết là gia tăng khả năng Hà Lệ ngã một phát vào thời điểm rời khỏi bồn tắm. Một người chậm rãi ra khỏi bồn tắm cùng với một người nóng vội rời khỏi bồn tắm có sự chênh lệch rất lớn về cơ hội bị trượt giữa chúng… Nói cách khác, lúc Hà Lệ đi tắm phải là hoảng sợ, gấp gáp khó dằn nổi. Làm thế nào mới có thể đảm bảo lúc rời khỏi bồn tắm, nàng ở trong tình trạng rối loạn này đây?
Vậy cần phải làm cho nàng không ở lại trong bồn tắm lâu hơn, phải mau chóng rời khỏi bồn tắm lớn!
Mà điều này cũng có nghĩa là còn phải làm ra một tai nạn khác, khiến trong lúc ngâm mình trong bồn tắm, Hà Lệ sẽ bị tấn công bởi tai nạn thứ nhất! Nói cách khác là còn thuận tiện giải quyết một vấn đề khác, đó chính là dù cho Hà Lệ thật sự ngã một phát, cũng chỉ có thể bị thương một chút, trừ khi trong tình huống đặc biệt xui xẻo, nếu không rất khó để một người ngã phát chết tươi.
Như vậy mục tiêu đã hết sức rõ ràng – nhất định phải gây ra một tai nạn khác, vụ tai nạn này cần phải xảy ra tại thời điểm Hà Lệ còn nằm trong bồn tắm! Hơn nữa, tổn thương mà tai nạn này gây ra cho Hà Lệ nhất định phải nghiêm trọng hơn so với bị té trượt!
Bởi vì đã có những suy luận và sự chuẩn bị trước đó, Mộc Tử trực tiếp loại trừ khả năng gây ra tai nạn ở công tắc thiết bị điện, vòi nước, trước tiên hắn đưa mắt về phía kệ để đồ. Hắn vừa vân vê tóc trên trán, vừa tưởng tượng về hình ảnh Hà Lệ mình ngọc nằm dọc trong bồn tắm, một người ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, dễ chịu, đặc biệt là đã chuẩn bị kỹ càng để ngâm mình trong một thời gian dài, người đó sẽ trở nên rất lười biếng. Mọi đồ vật có thể với tay đến, thông thường hắn đều theo thói quen thò tay lấy dùng, mà lười mở mắt ra xem xét một chút… Rất rõ ràng, Hà Lệ chính là một người như vậy, mỗi lần nàng đều ở trong phòng tắm hơn một giờ đồng hồ, như vậy ít nhất 50 phút sẽ dùng cho việc ngâm mình trong bồn tắm, quan sát kệ để đồ quanh bồn tắm của nàng, trên đó bày biện một đống cái loại sản phẩm làm sạch, bắt đầu từ hàng thứ nhất, theo thứ tự là dầu gội đầu, kem dưỡng tóc, sữa tắm, thuốc nhỏ mắt, tinh dầu…
Sau khi nghiên cứu những đồ vật trên kệ trong chốc lát, Mộc Tử rút ra một kết luận, nếu như động tay chân trên một vài đồ vật ở đây, ví dụ như lặng lẽ đổi vị trí những vật phẩm có công dụng khác nhau với nhau, thông thường sẽ không khiến cho Hà Lệ chú ý mấy, nhưng loại tình huống này có thể tạo ra tai nạn cũng rất thấp, đơn giản như làm hại mắt một chút, vân vân.
Như vậy, nhất định phải có một tai nạn gây ra tổn thương tương đối lớn. Mộc Tử đứng trong phòng, một lần nữa đưa mắt quan sát toàn bộ bày biện lớn nhỏ trong phòng tắm.
Mỗi cái hiện trường gây ra vụ tai nạn đều là không gian ba chiều đấy. Nhìn thẳng, nhìn xuống, nhìn lên, xoay tròn…
Nếu muốn tạo ra một vài tai nạn va chạm nhỏ, cũng không khó khăn lắm trong một gian phòng tắm xa hoa như thế này, điểm khó là ở chỗ những tai nạn này nhất định phải gây ra đủ tổn thương…
“Đã sửa chửa xong chưa vậy? Hử? Không phải toàn bộ đã xong rồi sao?
Đúng lúc Mộc Tử đang sa vào trong các cảnh bố cục và suy diễn, âm thanh của Hà Lệ bỗng nhiên vang lên từ phía sau lưng làm Mộc Tử khiếp sợ đến mức toàn thân run lên!
Hà Lệ cũng không phát hiện cái giật mình này của Mộc Tử, nàng vừa quay đầu quan sát tất cả đèn treo lớn nhỏ mỗi góc toàn bộ phòng tắm đều đã sáng lên, vừa nói: “Không phải toàn bộ đã sáng hết rồi sao? Như vậy là không còn vấn đề gì nữa à nha? Sẽ không bị cúp điện lần nữa đúng không?”
Mộc Tử nhanh chóng thoát khỏi cơn khiếp sợ, vặn cổ phát ra âm thanh răng rắc, làm ra vẻ tôi mệt mỏi quá, chỉ vào chùm đèn treo lớn ngay phía trên bồn tắm, trả lời: “Là đại gia hỏa này có vấn đề! Hiện tại cuối cùng đã sửa xong, tuy nhiên tôi còn phải cố định lại một chút, cô có thể tìm cho tôi một cái ghế được không? Cái thang gấp của tôi không đủ cao.”
“Được rồi, anh chờ một chút.” Hà Lệ nói xong, quay người đi ra khỏi phòng tắm.
Nhìn qua bóng lưng nhanh chóng rời đi của Hà Lệ, Mộc Tử không khỏi cảm than, khó trách lại có nhiều người đàn ông quỳ gối dưới váy quả lựu (1) của nàng như vậy, bất kể dáng người hay là khuôn mặt, Hà Lệ đều hoàn toàn được xưng tụng là cực phẩm… Sau đó, với tốc độ ánh sáng, Mộc Tử đột nhiên có một suy nghĩ kỳ quái:
Vì cái gì mà ta phải giết chết nàng?
~~o0o~~
Chú thích:
(1) – Thời Đại Đường, váy quả lựu là kiểu dáng trang phục được các cô gái trẻ cực kỳ coi trọng. Chiếc váy này có màu đỏ như quả lựu, không nhuộm màu sắc khác, thường khiến cho những cô gái mặc nó trở nên xinh đẹp động lòng người.
http://baike.baidu.com/view/7087.htm
Mộc Tử rút ra kết luận: rất rõ ràng, sự cố đường dây chính đến từ phòng tắm! Do đó, đương nhiên hắn cần phải vào phòng tắm để kiểm tra. Hà Lệ không chút nghi ngờ đối với điều này, vào thời điểm Mộc Tử mở cửa kính của phòng tắm ra, nàng đã không thể chờ được nữa nhảy tọt lên ghế sô pha, tiếp tục theo dõi bộ phim tình cảm của nàng…
Cứ như vậy, cuối cùng Mộc Tử đã được bước vào phòng tắm như mong muốn, hơn nữa có thể trong tình huống Hà Lệ không hề quấy rầy, nhanh chóng làm những công việc mà bản thân cần làm.
Đây là một gian phòng tắm xa xỉ khoảng ba mươi mét vuông, được trang trí bằng phong cách độc đáo và sang trọng, toàn bộ mặt nền của phòng tắm được lát hoàn toàn bằng đá cẩm thạch trắng, một chiếc bồn tắm trắng tinh, thật lớn với nhiều chức năng nằm giữa phòng, phía trên là một chùm đèn thủy tinh cao cấp màu vàng, xung quanh nửa thành bồn tắm được bao bọc bởi một chiếc kệ mạ vàng uốn cong, nằm trong bồn tắm chỉ cần khẽ vươn tay là có thể tùy ý lấy được tất cả các đồ vật được xếp ngăn nắp trên kệ: có các sản phẩm làm sạch như dầu gội đầu, sữa tắm, có các loại sách như tập san, báo chí, còn có mấy chậu cây cảnh xanh ngắt. Đáy bồn tắm lớn, cùng với trên nền nhà xung quanh bệ bồn tắm được lót một chiếc thảm dày màu hồng phấn. Nhìn lên trên, toàn bộ trần nhà phòng tắm được che phủ bởi những dây leo xanh ngọc rất sống động, còn có đủ thứ hoa tươi, sáu chiếc đèn bách đăng nhỏ vàng rực rải rác tại mỗi góc, ngay phía trên bồn tắm là một chùm đèn thủy tinh tráng lệ khổng lồ, cùng với những chiếc tiểu đăng trong góc phòng chiếu sáng lẫn nhau…
Được rồi, dựa theo những phỏng đoán trước đây, tiếp theo sẽ bước vào giai đoạn quan trọng nhất – tìm kiếm toàn bộ tài nguyên có thể lợi dụng được, bố trí hiện trường tai nạn hoàn mỹ nhất có thể, khiến cho người mẫu xinh đẹp bên ngoài phòng tắm kia không bao giờ thấy được ánh mặt trời của ngày mai nữa. Không có Hà Lệ nhìn chằm chằm bên cạnh, điều này khiến Mộc Tử thoải mái hơn nhiều. Điều duy nhất phải chú ý bây giờ chính là thời gian! Nhìn đồng hồ, hiện tại đã là mười giờ, mình đi vào đây đã hơn một giờ rồi, nếu như kéo dài thời gian quá lâu, Hà Lệ rất có thể sinh ra nghi ngờ, mặc dù hiện nay tín hiệu điện thoại, inte của toàn bộ biệt thự đã bị mình làm nhiễu và chặn lại, thế nhưng ngộ nhỡ Hà Lệ tỉnh lại từ trong phim truyền hình, suy xét tỉ mỉ một chút, rất dễ dàng có thể tìm được đủ loại điểm đáng ngờ về người thợ sữa chửa mà mình giả mạo… Hơn nữa, còn có Phong Ảnh! Hắn không thể xác định, Âu Dương Lục Sắc còn có thể trì hoãn Phong Ảnh được trong thời gian bao lâu, nếu Phong Ảnh trở lại trước khi Hà Lệ đi tắm, tất cả mọi thứ đều lãng phí…
Trước tiên, Mộc Tử đưa mắt về phía chiếc bồn tắm đa chức năng, giá trị xa xỉ kia để xem xét, trong tình huống bình thường, bồn tắm trong phòng tắm đều được lắp đặt sát vách tường, thế nhưng không biết xuất phát từ những ý tưởng gì, Hà Lệ rất sáng tạo đem bồn tắm đặt ở chính giữa phòng tắm, chiếc kệ mạ vàng cao hơn một mét gác lên nửa vòng cung, trang trí bên ngoài chiếc kệ là một bức rèm che thủy tinh màu vàng, giống như một chiếc màn bao xung quanh bồn tắm ở chính giữa, tạo thành một căn phòng nhỏ độc lập.
Trong đầu Mộc Tử nhanh chóng hiện ra cảnh mỹ nhân đi tắm động lòng người, tuy nhiên, hắn cũng không sa vào những suy nghĩ viển vông làm cho người ta phấn khích này, mà rất nhanh chóng rút ra một kết luận khách quan: bởi vì có mối liên hệ giữa chiếc kệ vừa bức rèm che, vào thời điểm Hà Lệ ra vào bồn tắm đều chỉ có thể có một hướng duy nhất, cũng có thể gọi là lối ra, đó chính là xung quanh bồn tắm - chỗ hổng của chiếc kệ cong! Mỗi khi đi tắm, Hà Lệ không có khả năng mỗi lần đều nhảy qua chiếc kệ cao hơn một mét kia, do đó, chỗ hổng của chiếc kệ cong này chính là cửa ra vào cố định duy nhất của nàng, cũng là lối vào bồn tắm phải đi qua!
Con đường phải qua… Nếu như muốn bố trí vụ tai nạn vào lúc ra hoặc vào bồn tắm, như vậy chỉ cần lợi dụng nền nhà trơn trượt lúc tắm, đó là điều rất dễ dàng nghĩ đến. Trong đầu Mộc Tử nhanh chóng chuyển sang quan sát cánh cửa ra vào cũng không tính quá rộng kia, hắn nắm lấy chiếc kệ mạ vàng kia rồi khẽ lay vài cái, phát hiện cái kệ màu vàng sáng bóng này mặc dù xinh xắn nhưng lại không thật sự kiên cố, hơn nữa cũng không phải là dùng các loại đinh tán để cố định trên mặt mà là một chỉnh thể, trực tiếp bày biện trên sàn nhà mà thôi. Được rồi, ngoại trừ chiếc kệ không quá kiên cố bên ngoài này, chỉ cần trượt chân ở chỗ này, căn bản không còn thứ nào để có thể đưa tay vịn vào nữa… Như vậy, làm sao mới có thể khiến nàng trượt chân tại thời điểm rời khỏi bồn tắm đây? Xung quanh đế bồn tắm được lót thảm màu phấn hồng, sử dụng để đề phòng bị trượt coi như khá tốt, cũng không thể lấy đi cả tấm thảm đấy?
Mộc Tử nhẹ nhàng nhấc một góc của tấm thảm màu phấn hồng lên, cẩn thận quan sát một chút cấu tạo mặt trái của tấm thảm, nhẹn nhàng thở phào một cái. Vấn đề này đã được giải quyết! Mặc dù tính chống trượt nhìn có vẻ tốt nhưng nó có một khuyết điểm, chính mình chỉ cần động tay chân một chút là có thể hoàn toàn lợi dụng khuyết điểm này, hơn nữa rất khó bị phát hiện…
Tốt rồi, vấn đề tiếp theo cần phải giải quyết là gia tăng khả năng Hà Lệ ngã một phát vào thời điểm rời khỏi bồn tắm. Một người chậm rãi ra khỏi bồn tắm cùng với một người nóng vội rời khỏi bồn tắm có sự chênh lệch rất lớn về cơ hội bị trượt giữa chúng… Nói cách khác, lúc Hà Lệ đi tắm phải là hoảng sợ, gấp gáp khó dằn nổi. Làm thế nào mới có thể đảm bảo lúc rời khỏi bồn tắm, nàng ở trong tình trạng rối loạn này đây?
Vậy cần phải làm cho nàng không ở lại trong bồn tắm lâu hơn, phải mau chóng rời khỏi bồn tắm lớn!
Mà điều này cũng có nghĩa là còn phải làm ra một tai nạn khác, khiến trong lúc ngâm mình trong bồn tắm, Hà Lệ sẽ bị tấn công bởi tai nạn thứ nhất! Nói cách khác là còn thuận tiện giải quyết một vấn đề khác, đó chính là dù cho Hà Lệ thật sự ngã một phát, cũng chỉ có thể bị thương một chút, trừ khi trong tình huống đặc biệt xui xẻo, nếu không rất khó để một người ngã phát chết tươi.
Như vậy mục tiêu đã hết sức rõ ràng – nhất định phải gây ra một tai nạn khác, vụ tai nạn này cần phải xảy ra tại thời điểm Hà Lệ còn nằm trong bồn tắm! Hơn nữa, tổn thương mà tai nạn này gây ra cho Hà Lệ nhất định phải nghiêm trọng hơn so với bị té trượt!
Bởi vì đã có những suy luận và sự chuẩn bị trước đó, Mộc Tử trực tiếp loại trừ khả năng gây ra tai nạn ở công tắc thiết bị điện, vòi nước, trước tiên hắn đưa mắt về phía kệ để đồ. Hắn vừa vân vê tóc trên trán, vừa tưởng tượng về hình ảnh Hà Lệ mình ngọc nằm dọc trong bồn tắm, một người ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, dễ chịu, đặc biệt là đã chuẩn bị kỹ càng để ngâm mình trong một thời gian dài, người đó sẽ trở nên rất lười biếng. Mọi đồ vật có thể với tay đến, thông thường hắn đều theo thói quen thò tay lấy dùng, mà lười mở mắt ra xem xét một chút… Rất rõ ràng, Hà Lệ chính là một người như vậy, mỗi lần nàng đều ở trong phòng tắm hơn một giờ đồng hồ, như vậy ít nhất 50 phút sẽ dùng cho việc ngâm mình trong bồn tắm, quan sát kệ để đồ quanh bồn tắm của nàng, trên đó bày biện một đống cái loại sản phẩm làm sạch, bắt đầu từ hàng thứ nhất, theo thứ tự là dầu gội đầu, kem dưỡng tóc, sữa tắm, thuốc nhỏ mắt, tinh dầu…
Sau khi nghiên cứu những đồ vật trên kệ trong chốc lát, Mộc Tử rút ra một kết luận, nếu như động tay chân trên một vài đồ vật ở đây, ví dụ như lặng lẽ đổi vị trí những vật phẩm có công dụng khác nhau với nhau, thông thường sẽ không khiến cho Hà Lệ chú ý mấy, nhưng loại tình huống này có thể tạo ra tai nạn cũng rất thấp, đơn giản như làm hại mắt một chút, vân vân.
Như vậy, nhất định phải có một tai nạn gây ra tổn thương tương đối lớn. Mộc Tử đứng trong phòng, một lần nữa đưa mắt quan sát toàn bộ bày biện lớn nhỏ trong phòng tắm.
Mỗi cái hiện trường gây ra vụ tai nạn đều là không gian ba chiều đấy. Nhìn thẳng, nhìn xuống, nhìn lên, xoay tròn…
Nếu muốn tạo ra một vài tai nạn va chạm nhỏ, cũng không khó khăn lắm trong một gian phòng tắm xa hoa như thế này, điểm khó là ở chỗ những tai nạn này nhất định phải gây ra đủ tổn thương…
“Đã sửa chửa xong chưa vậy? Hử? Không phải toàn bộ đã xong rồi sao?
Đúng lúc Mộc Tử đang sa vào trong các cảnh bố cục và suy diễn, âm thanh của Hà Lệ bỗng nhiên vang lên từ phía sau lưng làm Mộc Tử khiếp sợ đến mức toàn thân run lên!
Hà Lệ cũng không phát hiện cái giật mình này của Mộc Tử, nàng vừa quay đầu quan sát tất cả đèn treo lớn nhỏ mỗi góc toàn bộ phòng tắm đều đã sáng lên, vừa nói: “Không phải toàn bộ đã sáng hết rồi sao? Như vậy là không còn vấn đề gì nữa à nha? Sẽ không bị cúp điện lần nữa đúng không?”
Mộc Tử nhanh chóng thoát khỏi cơn khiếp sợ, vặn cổ phát ra âm thanh răng rắc, làm ra vẻ tôi mệt mỏi quá, chỉ vào chùm đèn treo lớn ngay phía trên bồn tắm, trả lời: “Là đại gia hỏa này có vấn đề! Hiện tại cuối cùng đã sửa xong, tuy nhiên tôi còn phải cố định lại một chút, cô có thể tìm cho tôi một cái ghế được không? Cái thang gấp của tôi không đủ cao.”
“Được rồi, anh chờ một chút.” Hà Lệ nói xong, quay người đi ra khỏi phòng tắm.
Nhìn qua bóng lưng nhanh chóng rời đi của Hà Lệ, Mộc Tử không khỏi cảm than, khó trách lại có nhiều người đàn ông quỳ gối dưới váy quả lựu (1) của nàng như vậy, bất kể dáng người hay là khuôn mặt, Hà Lệ đều hoàn toàn được xưng tụng là cực phẩm… Sau đó, với tốc độ ánh sáng, Mộc Tử đột nhiên có một suy nghĩ kỳ quái:
Vì cái gì mà ta phải giết chết nàng?
~~o0o~~
Chú thích:
(1) – Thời Đại Đường, váy quả lựu là kiểu dáng trang phục được các cô gái trẻ cực kỳ coi trọng. Chiếc váy này có màu đỏ như quả lựu, không nhuộm màu sắc khác, thường khiến cho những cô gái mặc nó trở nên xinh đẹp động lòng người.
http://baike.baidu.com/view/7087.htm
/129
|