Tuân Mệnh, Nữ Vương Bệ Hạ

Chương 4 : Khẩu chiến .

/6


Chương 4 : Khẩu chiến .

EDIT: Quynhgiao240

Tôi chống đỡ không nổi, nên nhờ Lâm Sâm đi tìm phòng học giúp tôi. Không có biện pháp a, nếu cứ tiếp tục đi, e rằng tôi sẽ hết hơi mà chết.

Ừm, nhân lúc này, tôi muốn đánh một giấc cho thoải mái. . . . . . Trời xanh, mây trắng, cây cầu nhỏ và dòng nước chảy ra, Đào Hoa dịu dàng đung đưa theo gió, hương thơm hoa cỏ tỏa ra. . . . . . oh, cô gái xinh đẹp đang chiêm bao. . . . . . =^0^=

Tôi nằm trên một bãi cỏ màu xanh, chớp mắt nhìn bầu trời. Bãi cỏ mềm mại, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng. Tôi hít lấy hít để, thật tốt, mùi thơm thanh mát thấm vào tận ruột gan.

Trên mãi cỏ có một cấy anh đào cổ thụ, vô cùng tươi tốt, trông về phía xa đó, giống như mặt biển màu hồng phấn ( chắc là to lắm). Gió lớn nổi lên, cánh hoa giống như tuyết màu Hạ, thật nhiều cánh hoa tung bay theo gió, giống như vương quốc mộng mơ huyền ảo.

Tôi nhắm mắt lại, hưởng thụ giây phút tốt đẹp này.

Nhưng chỉ cần nghĩ tới cái tên quái lạ vừa mới đá tôi, tâm tình tốt đẹp không biết chạy đi đâu mất .
     
"Đứng lại! Lưu Nhâm, cái tên hỗn đản ! Đứng lại cho tao  ——"

"Đừng chạy! Kêu mày đừng chạy!"

"A —— các anh em, đợi bắt được hắn, nên trị tội thế nào? Khẩu khí cũng thật lớn. . . . . ."

"Tôi không có nói sai, sáng sớm nay, đua xe chính là Ảnh thiếu gia thắng !Các người thua rồi còn không phục, cái đồ đáng khinh!"

"Cái tên chết bầm này! Câm miệng! Mày không thấy có một con nhỏ nhà quê đi xe đạp tới phá lão đại của bọn tao (Y Lưu Xuyên - Quang Minh Vương Tử) sao? ! Còn nói lung tung nữa tao cắt lưỡi mày. . . . . ."

Ồn ào xôn xao ——

Ngô. . . . . . Đây là thể loại giấc mơ gì. . . . . . Thật ồn ào, hỗn loạn. . . . . . Ai nha, đầu sắp nổ tung rồi ! Tôi mê man chậm rãi mở mắt ra. Đột nhiên ——

Một chân to lớn từ không trung đạp lên mặt tôi ( A, nỡ lòng nào ), chủ nhân của cái chân đó liền vấp té, bổ nhào về phía bên cạnh mặt tôi.
     
Giẫm. . . . . . Giẫm lên mặt của tôi ? ! Tên đó dám giẫm lên mặt của bổn tiểu thư ? !

Ngay lúc tôi đang mù tịt vì phân biệt đâu là mơ đâu là thật, từ phía sau có mấy nam sinh chạy lại, đỡ cái tên đang nằm gục cạnh tôi, cái tên hỗn đản đã giẫm mặt tôi.

A! Đúng vậy! Đây không phải là mơ!

Tôi thật sự đã bị người ta giẫm vào mặt, má trái truyền tới cảm giác đau đớn khiến cho tôi tỉnh táo hơn, nhận biết đây đều là sự thật.

Hỗn —— đản!

Tôi ôm má trái một cái nhảy thoắt đến trước mặt bọn họ, nổi trận lôi đình  quát: "Mới vừa rồi cái tên vô liêm sỉ nào, giơ cái chân heo lên đạp tôi?"

Mấy tên ngốc kia giờ mới phát hiện sự tồn tại của tôi, đầu như máy móc  xoay qua nhìn tôi.

Mấy người đó mặc đồng phục rất giống cái tên đi xe "Rolls-Royce" màu trắng, bọn họ vây quanh một nam sinh mặc đồng phục màu đen.

"Cô là ai? Từ đâu đến ?" Một nam sinh có cái đầu tròn giống như dưa hấu chỉ vào mũi tôi hỏi.
     
"Rốt cuộc nói ai chân heo ? Nói! Nói mau!"

Điện quang trong mắt tôi hóa đá! Oa a, lửa lớn a.

Ngày đầu tiên chuyển tới học viện này, chẳng những bị người đá, còn bị giẫm ! Hôm nay không dạy dỗ hắn, tên tôi"Mễ Kì" sẽ viết ngược!

Mấy người đó, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt mờ mịt. Chỉ có nam sinh mặc đồng phục màu đen, chột dạ cúi đầu.

Không đợi tôi vung móng vuốt lên, "Đầu dưa hấu" trước mắt sáng ngời, ánh mắt lướt qua tôi, nhìn về phía sau tôi, sau đó quơ cánh tay cao hứng kêu lên: "Lão đại, lão đại, bắt được Lưu Nhâm rồi, nên xử trí thế nào?"

"Đập nát hàm răng của hắn."

Nói xong, một người diện mạo tuấn mỹ, khiến hoa nhường nguyệt thẹn ( Đây là miêu tả đàn ông ?:v) đi tới trước mặt tôi —— lại có thể là cái tên chết tiệt "Rolls-Royce"màu trắng (Y Lưu Xuyên) !

Ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, làn da giống như giọt sương đọng trên hoa hướng dương bị chiếu sáng.

Ở vai trái của hắn, có một chú mèo Ba Tư màu trắng đang ngồi trên đó, một đôi mắt to màu xanh lam, ánh sáng xinh đẹp, ánh mắt sắc bén cùng chủ nhân của nó giống nhau .

Theo sau Y Lưu Xuyên, la một đám người hầu, tất cả đều mặc đồng phục màu trắng.

Một người hầu giống như "bí đao lùn" cầm quạt bằng plastic, tới quạt cho Y Lưu Xuyên. Một người hầu khác đầu hình tam giác, phi nhanh tới lấy một lớp màng bằng plastic từ nách rút ra, trải lên trên mặt đất, sau đó lấy từ trong túi quần ra một cái túi bơm màu đồng, bắt đầu bơm căng lớp màng plastic.

"Tôi sai rồi, tôi sai rồi. . . . . . Về sau sẽ không nói lung tung nữa, đừng bẻ răng của tôi, cầu xin các người tha cho tôi. . . . . ."

" Đồng phục màu đen "  bị chế trụ, vừa giãy dụa vừa đau khổ xin tha, mặt bởi vì sợ hãi mà nhăn như mướp đắng.

"Nhanh chút, mở miệng ra, nếu không muốn miệng của mày bị nát nhừ!" Một nam sinh giơ nắm tay tên, ngón trỏ của hắn có một chiếc nhẫn có một viên đá hình chóp nhọn phản chiếu  dưới ánh mặt trời .

Má ơi, chiếc nhẫn đó không phải làm từ kim cương chứ? Một quyền này xuống chắc chắn miệng sẽ nở hoa. . . . . .

"Uy uy uy ! Dừng tay! Tôi nói mấy người dừng tay! Các người dám xem bổn tiểu thư là không khí! Thật là đáng giận!"

Ông trời làm chứng, tôi cũng không muốn cứu cái tên " Đồng phục màu đen" kia, mà vì có cừu hận dám giẫm lên mặt tôi.

Nhưng mà ông trời lại làm chứng, bon họ cũng không bởi vì tiếng tôi ngăn cản mà dừng tay, tiếng kêu thảm thiết của " Đồng phục màu đen" vang lên.

"Rolls-Royce" Màu trắng nghe thấy tiếng kêu của tôi, mới chuyển lực chú ý sang tôi, thần sắc kinh ngạc: "Ồ? Sao lại đụng tới một củ hành tây?"

Tên xấu xa kia, dám xem nhẹ một người xinh đẹp như vậy, còn dám trợn tròn mắt nói dối —— nói tôi là hành tây!

Lửa cháy bùng bùng trong mắt tôi, liều mạng nhịn xuống núi lửa mới không bùng nổ: "Ha, hẳn là tôi nên hỏi các người ‘ làm sao lại đụng tới một đám cỏ dại ’! Tôi đang say giấc tại đây, là thủ hạ của cậu quấy rầy đến tôi ! Nhanh chóng xin lỗi chị hai đi!"

"Rolls-Royce"màu trắng từ trên xuống dưới đánh giá tôi, hừ nhẹ một tiếng: "Dám lớn tiếng như vậy, đừng nói với tôi cô là, như thế nào nhỉ? Là bạn gái mới của cái tên Ảnh kia?"

"Tên đáng chết, mau quên thật! Sáng nay cậu đã, đá tôi một cái đó!"

Chuyện nhục nhã này, Mễ Kỳ tôi cả đời cũng không quên !

"Ha, ha ha, ha ha ha. . . . . . Thì ra là Tiểu Lô Ti a!" Y Lưu Xuyên cười đầy cuồng vọng, xuyên qua không khí đâm thẳng vào trái tim tôi!
( Không phải Cupid đã đâm mũi tên tình yêu đó chứ - _ - : v)

". . . . . . Đừng nói, cô vẫn còn mặc cái quần lót màu hồng nhạt đó? !"

Chết tiệt, hỗn đản, dám cười nhạo tôi! >o<

Hít sâu! Bình tĩnh ! Mễ Kì, cố nhịn nha.

Tôi tiến lên từng bước, chỉ vào cậu ta đang cười trào phúng nói : "Oa ha ha, chỉ nhìn một góc quần lót mà có thể khiến cậu hưng phấn thành thế này, cậu thật không có chừng mực nha!"

Nụ cười của Y Lưu Xuyên nhất thời cứng đờ.


P/S: Sorry nha mọi người, mình nhầm anh Ảnh vẫn chưa xuất hiện

/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status