Dưới ánh mắt đầy mong chờ của Trương Tiên Huy Tống Vĩnh Kỳ lại chậm rãi mở miệng nói ra: "Ai nói trẫm đem Lương quý phi đày vào lãnh cung là bởi vì nàng vu hãm Lan quý phi?"
Lời nói đơn giản rõ ràng như vậy nhưng lại khiến cho Trương Tiên Huy và Lương Khuê đều sửng sốt, bọn họ liếc nhìn nhau sau đó không hiểu nhìn về phía Tống Vĩnh Kỳ, rõ ràng chuyện chính là như thế nếu không thì bọn họ cũng không cần phải đối địch với nhau rồi, sao bây giờ nghe ý tứ của Tống Vĩnh Kỳ lại giống như chuyện này còn có nguyên nhân khác nữa.
"Hoàng thượng, chuyện này thật sự là tiểu nữ tuổi trẻ không hiểu chuyện, cái này..." Đương nhiên Trương Tiên Huy không thể nói nữ nhi của mình không làm chuyện này mà ông ta chỉ có thể nói Lương quý phi còn trẻ không hiểu chuyện hi vọng Hoàng thượng không vì chuyện này làm khó Lương quý phi.
Lương Khuê là người tận mắt thấy toàn bộ quá trình nên đương nhiên biết tất cả chuyện này đều là bởi vì hai quý phi kia cho nên lúc ông ta nhìn về phía Tống Vĩnh Kỳ cũng là vẻ mặt không hiểu.
"Trẫm chưa bao giờ nói nguyên nhân là bởi vì Lương quý phi âm mưu hãm hại Lan quý phi cả, sở dĩ trẫm đem Lương quý phi đày vào lãnh cung là bởi vì nàng có ý định hạ độc Ôn Yến, Phi Long Môn là thứ mà trẫm còn phải kiêng kị mà con gái của Trương Tiên Huy ngươi lại bởi vì tranh giành tình cảm mà làm hại đến Ôn Yến, nếu như ta không để nàng tới lãnh cung suy nghĩ lại một chút thì đến lúc đó sợ rằng nàng sẽ khiến cho thiên hạ đại loạn mất."
Giọng nói của Tống Vĩnh Kỳ không lớn nhưng lại làm cho cả triều đình lâm vào khiếp sợ, trước đó mơ hồ có nghe đồn nói là Ôn Yến trúng độc chỉ có điều cảm xúc của Tống Vĩnh Kỳ không có gì khác lạ mà hậu cung cũng là một mảnh thái bình cho nên tất cả mọi người đều quy kết rằng đó chỉ là lời đồn mà thôi.
Không ngờ đó lại là thật, tất cả mọi người đều khiếp sợ sau khi nhìn thấy sắc mặt Trương Tiên Huy thay đổi.
Bây giờ thực sự đúng là ai cũng không thể trêu chọc được Phi Long Môn, ngoại trừ sản nghiệp ở các nơi trên cả nước thì Phi Long Môn còn có Phi Long vệ, hiện tại ngay cả quân ở Khắc Châu đều là người của Phi Long Môn lãnh binh, nếu như chọc vào môn chủ của Phi Long Môn thì Tống Vĩnh Kỳ thật sự cũng không dám đứng ra che chở.
"Hoàng thượng, tiểu nữ không có, người hạ độc Ôn Yến môn chủ chính là Lan quý phi, Lan quý phi từng nói qua kế hoạch của nàng với tiểu nữ, thật sự là Lan quý phi."
Ý đồ mưu hại môn chủ Phi Long Môn thì cho dù ông ta có quyền cao chức trọng, cho dù ông ta trên triều đình có nhất ngôn cửu đỉnh thì Trương Tiên Huy cũng không thể nào cam đoan được an toàn của mình.
Thông qua chuyện quân Khắc Châu bọn họ đã hiểu rõ Phi Long Môn quả thực quá cường đại, ngay cả Tống Vĩnh Kỳ bây giờ cũng không dám trắng trợn đối đầu với Phi Long Môn huống chi ông ta chỉ là một quan viên triều đình...
Lương Khuê nghe thấy trong lúc tình thế cấp bách Trương Tiên Huy lại nói ra tên mình thì trên mặt hiện lên một nụ cười châm biếm, cho dù hôm nay mình không đứng ở phía đối lập với Trương Tiên Huy thì ông ta cũng vẫn sẽ đem mình đẩy ra làm kẻ chịu tội thôi, giữa bọn họ chỉ còn lại lợi dụng lẫn nhau và trốn tránh trách nhiệm lẫn nhau.
"Hoàng thượng, chuyện này không phải Chỉ Lan làm, nàng vẫn luôn sùng bái Ôn Yến như thần tượng của mình và cũng thực sự mong cho ngài và môn chủ Ôn Yến có thể ở bên nhau nên nàng sẽ không làm chuyện như vậy." Lương Khuê sốt ruột giải thích, đáy lòng ông ta cũng đã bối rối một mảnh, cho dù bọn họ ai cũng mong Ôn Yến chết đi, mong cho nàng bị trúng độc nhưng ở trên triều đình ông ta nhất định phải có dáng vẻ rộng lượng.
"Đương nhiên không phải do Lan quý phi làm rồi, trẫm có chứng cứ." Thấy vẻ mặt Lương Khuê sốt ruột nên Tống Vĩnh Kỳ vội vàng trấn an, mặc dù y đang muốn thay đổi lề lối triều đình nhưng trước mắt mà nói thì thực sự không nên một lần cùng diệt trừ hai khối u ác tính.
"Hoàng thượng, nữ nhi của thần cũng sẽ không làm như vậy, nàng là người lương thiện chắc chắn sẽ không làm ra cái chuyện hạ độc hại người như thế." Trương Tiên Huy thấy Lương Khuê không cần bất kỳ lý do gì đã được Hoàng thượng tín nhiệm nên ông ta không cam lòng mở miệng.
Trước kia chỉ cần bọn họ kiên trì như vậy thì Tống Vĩnh Kỳ đều sẽ thỏa hiệp nhưng lần này ông ta lại có chút không chắc chắn bởi vì đây không phải đại sự triều chính mà là việc liên quan đến Ôn Yến nên rất nhiều chuyện chắc chắn đều trở nên không chắc chắn.
"Nhưng trẫm lại có nhân chứng chứng minh là nàng làm." Tống Vĩnh Kỳ cười nhìn Trương Tiên Huy, trong con ngươi cũng đã mang theo mấy phần sát ý.
"Hoàng thượng đây là chuyện không thể nào, chuyện này sao có thể chứ, nữ nhi của thần không hề làm chuyện đó chẳng lẽ Hoàng thượng muốn ép nàng thừa nhận sao?" Trương Tiên Huy có chút nóng nảy, ông ta không rõ vì sao Hoàng thượng lại chắc chắn như thế, hôm qua lúc ông ta nói chuyện phiếm với nữ nhi Lương quý phi đã từng thề son sắt nói với ông ta rằng nàng không hề động tay với Ôn Yến.
Tống Vĩnh Kỳ cười nhìn Trương Tiên Huy sau đó vẫy tay ra hiệu cho Lộ công công lúc này Lộ công công mới quay người phân phó thị vệ bên cạnh, thị vệ kia nhanh chóng rời đi sau đó liền trở về rất nhanh, hắn ta áp giải một nữ tử áo trắng tới, nữ tử kia thân hình gầy gò chậm rãi đi đến trước mặt hành lễ với Tống Vĩnh Kỳ sau đó quay đầu nhìn về phía Trương Tiên Huy, trong đáy mắt tất cả đều là oán độc.
"Là ngươi, Tiểu Thiến sao ngươi lại..." Trương Tiên Huy nhìn thấy Tiểu Thiến vẻ mặt là không thể tin được.
Tiểu Thiến là thị nữ thân cận bên người nữ nhi của ông ta sau này lại tự dưng biến mất, ông ta đã từng hỏi qua nữ nhi nhưng Lương quý phi chỉ nói là đã để Tiểu Thiến đi làm một số chuyện nhưng không ngờ ông ta gặp lại Tiểu Thiến lại là ở thời điểm này.
"Nếu Trương đại nhân đã nhận ra nàng ta vậy thì trẫm cũng không cần giải thích nữa đúng không?" Tống Vĩnh Kỳ nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Trương Tiên Huy nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
"Không đúng, Hoàng thượng, Tiểu Thiến này đã rất lâu rồi không còn ở chỗ Lương quý phi nữa, nàng ta bị phái đi làm cái gì." Trương Tiên Huy sốt ruột giải thích, ông ta luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng lại không nghĩ ra vấn đề nằm ở chỗ nào.
"Bây giờ mà Trương đại nhân vẫn còn chưa rõ sao, Quý phi nương nương bảo ta đến bên người môn chủ Ôn Yến làm nội ứng, là nương nương hạ lệnh cho ta hạ độc môn chủ, loại độc kia Hoàng thượng cũng đã tìm thấy ở trong tẩm cung của Lương quý phi, nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực rồi mà Trương đại nhân vẫn còn muốn cãi chày cãi cối nữa sao." Tiểu Thiến nhìn Trương Tiên Huy, trên mặt đều là nụ cười thống khổ.
Lúc đầu nàng ta cũng có một cuộc sống tốt đẹp nhưng sau đó tất cả đều bị Lương quý phi kia phá hỏng hết, vì Lương quý phi muốn thuốc mê tình từ Như Quý Phi mà đã đem bản thân mình chắp tay đưa lên, sau đó nếu như không có môn chủ Ôn Yến và hai hài tử của nàng thì có lẽ nàng ta đã chết từ lâu rồi, rất khó khăn mới sống tiếp được, giải được độc rồi nhưng không ngờ lại bị trúng độc khác.
Hôm đó An Nhiên vụng trộm lấy máu của nàng ta bị nàng ta phát giác sau đó nàng ta vụng trộm đi theo cậu bé tới gian phòng của môn chủ Ôn Yến nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ nàng ta mới biết được thì ra cơn ác mộng thuộc về mình còn rất xa mới kết thúc.
Sau đó nàng ta nghe nói Lương quý phi muốn để Lan quý phi đến hạ độc Ôn Yến liền chủ động xin đi làm khối đã cứng rắn vặn ngã Lương quý phi kia.
Lần này nàng ta xuất hiện trên triều đình có thể nói là hành động bất ngờ đủ làm cho Trương Tiên Huy chấn kinh.
Nàng ta từng là tâm phúc của Lương quý phi đã vì nàng mà bày ra không ít mưu kế nhưng không ngờ Lương quý phi vậy mà lại khinh địch đem mình vứt bỏ như vậy, đầu tiên nàng ta còn không tin nhưng sau khi biết hết chân tướng mọi chuyện thì nàng ta vẫn luôn ẩn nhẫn chờ đợi một cơ hội tốt để nàng ta có thể tự tay đem Lương quý phi đẩy xuống vực sâu.
Đây cũng chỉ là một thù trả một thù mà thôi.
"Tiểu Thiến ngươi không thể nói bậy như vậy, là tự ngươi làm đúng không? Chủ tử của ngươi sẽ không hồ đồ như thế, rốt cuộc là ngươi có ý đồ gì, ngươi không thể nói lung tung được mau giải thích rõ ràng với Hoàng thượng tất cả mọi chuyện đều không phải là chủ ý của Lương quý phi." Nghe Tiểu Thiến nói xong cả người Trương Tiên Huy đã trở nên bối rối, ông ta biết rõ tất cả đã không đủ để xoay chuyển đất trời nữa rồi.
Bây giờ ông ta chỉ có thể hi vọng Tiểu Thiến sẽ niệm tình chủ tớ lúc trước với Lương quý phi sau đó chủ động nhận hết tội về mình, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Thiến như vậy khả năng chuyện đó xảy ra gần như là không có.
"Tiểu Thiến, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, làm sao Lương quý phi có thể..." Trương Tiên Huy nhẹ giọng hỏi, đầu óc ông ta đang nhanh chóng chuyển động nhớ lại trước kia lúc Lương quý phi và Tiểu Thiến vẫn còn ở cùng nhau, ông ta nghĩ xem phải dùng lời nói như thế nào mới gợi lại được chuyện trước kia khiến Tiểu Thiến có thể nhớ tới tình cảm với Lương quý phi.
Lại không ngờ ông ta còn chưa kịp mở miệng thì Tiểu Thiến đã thấp giọng nói một câu: "Trương đại nhân ngài là người rõ ràng nhất mà, nương nương đã từng nói qua đây đều là chủ ý của ngài, nếu như nương nương khăng khăng muốn làm chuyện đó thì ta còn có thể thuyết phục một hai nhưng đây lại là chủ ý của ngài, năm đó lúc ta còn ở trong phủ ngài đã từng nói qua rằng bất kỳ người nào cũng không được chất vấn quyết định của ngài."
Lời nói đơn giản rõ ràng như vậy nhưng lại khiến cho Trương Tiên Huy và Lương Khuê đều sửng sốt, bọn họ liếc nhìn nhau sau đó không hiểu nhìn về phía Tống Vĩnh Kỳ, rõ ràng chuyện chính là như thế nếu không thì bọn họ cũng không cần phải đối địch với nhau rồi, sao bây giờ nghe ý tứ của Tống Vĩnh Kỳ lại giống như chuyện này còn có nguyên nhân khác nữa.
"Hoàng thượng, chuyện này thật sự là tiểu nữ tuổi trẻ không hiểu chuyện, cái này..." Đương nhiên Trương Tiên Huy không thể nói nữ nhi của mình không làm chuyện này mà ông ta chỉ có thể nói Lương quý phi còn trẻ không hiểu chuyện hi vọng Hoàng thượng không vì chuyện này làm khó Lương quý phi.
Lương Khuê là người tận mắt thấy toàn bộ quá trình nên đương nhiên biết tất cả chuyện này đều là bởi vì hai quý phi kia cho nên lúc ông ta nhìn về phía Tống Vĩnh Kỳ cũng là vẻ mặt không hiểu.
"Trẫm chưa bao giờ nói nguyên nhân là bởi vì Lương quý phi âm mưu hãm hại Lan quý phi cả, sở dĩ trẫm đem Lương quý phi đày vào lãnh cung là bởi vì nàng có ý định hạ độc Ôn Yến, Phi Long Môn là thứ mà trẫm còn phải kiêng kị mà con gái của Trương Tiên Huy ngươi lại bởi vì tranh giành tình cảm mà làm hại đến Ôn Yến, nếu như ta không để nàng tới lãnh cung suy nghĩ lại một chút thì đến lúc đó sợ rằng nàng sẽ khiến cho thiên hạ đại loạn mất."
Giọng nói của Tống Vĩnh Kỳ không lớn nhưng lại làm cho cả triều đình lâm vào khiếp sợ, trước đó mơ hồ có nghe đồn nói là Ôn Yến trúng độc chỉ có điều cảm xúc của Tống Vĩnh Kỳ không có gì khác lạ mà hậu cung cũng là một mảnh thái bình cho nên tất cả mọi người đều quy kết rằng đó chỉ là lời đồn mà thôi.
Không ngờ đó lại là thật, tất cả mọi người đều khiếp sợ sau khi nhìn thấy sắc mặt Trương Tiên Huy thay đổi.
Bây giờ thực sự đúng là ai cũng không thể trêu chọc được Phi Long Môn, ngoại trừ sản nghiệp ở các nơi trên cả nước thì Phi Long Môn còn có Phi Long vệ, hiện tại ngay cả quân ở Khắc Châu đều là người của Phi Long Môn lãnh binh, nếu như chọc vào môn chủ của Phi Long Môn thì Tống Vĩnh Kỳ thật sự cũng không dám đứng ra che chở.
"Hoàng thượng, tiểu nữ không có, người hạ độc Ôn Yến môn chủ chính là Lan quý phi, Lan quý phi từng nói qua kế hoạch của nàng với tiểu nữ, thật sự là Lan quý phi."
Ý đồ mưu hại môn chủ Phi Long Môn thì cho dù ông ta có quyền cao chức trọng, cho dù ông ta trên triều đình có nhất ngôn cửu đỉnh thì Trương Tiên Huy cũng không thể nào cam đoan được an toàn của mình.
Thông qua chuyện quân Khắc Châu bọn họ đã hiểu rõ Phi Long Môn quả thực quá cường đại, ngay cả Tống Vĩnh Kỳ bây giờ cũng không dám trắng trợn đối đầu với Phi Long Môn huống chi ông ta chỉ là một quan viên triều đình...
Lương Khuê nghe thấy trong lúc tình thế cấp bách Trương Tiên Huy lại nói ra tên mình thì trên mặt hiện lên một nụ cười châm biếm, cho dù hôm nay mình không đứng ở phía đối lập với Trương Tiên Huy thì ông ta cũng vẫn sẽ đem mình đẩy ra làm kẻ chịu tội thôi, giữa bọn họ chỉ còn lại lợi dụng lẫn nhau và trốn tránh trách nhiệm lẫn nhau.
"Hoàng thượng, chuyện này không phải Chỉ Lan làm, nàng vẫn luôn sùng bái Ôn Yến như thần tượng của mình và cũng thực sự mong cho ngài và môn chủ Ôn Yến có thể ở bên nhau nên nàng sẽ không làm chuyện như vậy." Lương Khuê sốt ruột giải thích, đáy lòng ông ta cũng đã bối rối một mảnh, cho dù bọn họ ai cũng mong Ôn Yến chết đi, mong cho nàng bị trúng độc nhưng ở trên triều đình ông ta nhất định phải có dáng vẻ rộng lượng.
"Đương nhiên không phải do Lan quý phi làm rồi, trẫm có chứng cứ." Thấy vẻ mặt Lương Khuê sốt ruột nên Tống Vĩnh Kỳ vội vàng trấn an, mặc dù y đang muốn thay đổi lề lối triều đình nhưng trước mắt mà nói thì thực sự không nên một lần cùng diệt trừ hai khối u ác tính.
"Hoàng thượng, nữ nhi của thần cũng sẽ không làm như vậy, nàng là người lương thiện chắc chắn sẽ không làm ra cái chuyện hạ độc hại người như thế." Trương Tiên Huy thấy Lương Khuê không cần bất kỳ lý do gì đã được Hoàng thượng tín nhiệm nên ông ta không cam lòng mở miệng.
Trước kia chỉ cần bọn họ kiên trì như vậy thì Tống Vĩnh Kỳ đều sẽ thỏa hiệp nhưng lần này ông ta lại có chút không chắc chắn bởi vì đây không phải đại sự triều chính mà là việc liên quan đến Ôn Yến nên rất nhiều chuyện chắc chắn đều trở nên không chắc chắn.
"Nhưng trẫm lại có nhân chứng chứng minh là nàng làm." Tống Vĩnh Kỳ cười nhìn Trương Tiên Huy, trong con ngươi cũng đã mang theo mấy phần sát ý.
"Hoàng thượng đây là chuyện không thể nào, chuyện này sao có thể chứ, nữ nhi của thần không hề làm chuyện đó chẳng lẽ Hoàng thượng muốn ép nàng thừa nhận sao?" Trương Tiên Huy có chút nóng nảy, ông ta không rõ vì sao Hoàng thượng lại chắc chắn như thế, hôm qua lúc ông ta nói chuyện phiếm với nữ nhi Lương quý phi đã từng thề son sắt nói với ông ta rằng nàng không hề động tay với Ôn Yến.
Tống Vĩnh Kỳ cười nhìn Trương Tiên Huy sau đó vẫy tay ra hiệu cho Lộ công công lúc này Lộ công công mới quay người phân phó thị vệ bên cạnh, thị vệ kia nhanh chóng rời đi sau đó liền trở về rất nhanh, hắn ta áp giải một nữ tử áo trắng tới, nữ tử kia thân hình gầy gò chậm rãi đi đến trước mặt hành lễ với Tống Vĩnh Kỳ sau đó quay đầu nhìn về phía Trương Tiên Huy, trong đáy mắt tất cả đều là oán độc.
"Là ngươi, Tiểu Thiến sao ngươi lại..." Trương Tiên Huy nhìn thấy Tiểu Thiến vẻ mặt là không thể tin được.
Tiểu Thiến là thị nữ thân cận bên người nữ nhi của ông ta sau này lại tự dưng biến mất, ông ta đã từng hỏi qua nữ nhi nhưng Lương quý phi chỉ nói là đã để Tiểu Thiến đi làm một số chuyện nhưng không ngờ ông ta gặp lại Tiểu Thiến lại là ở thời điểm này.
"Nếu Trương đại nhân đã nhận ra nàng ta vậy thì trẫm cũng không cần giải thích nữa đúng không?" Tống Vĩnh Kỳ nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Trương Tiên Huy nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
"Không đúng, Hoàng thượng, Tiểu Thiến này đã rất lâu rồi không còn ở chỗ Lương quý phi nữa, nàng ta bị phái đi làm cái gì." Trương Tiên Huy sốt ruột giải thích, ông ta luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng lại không nghĩ ra vấn đề nằm ở chỗ nào.
"Bây giờ mà Trương đại nhân vẫn còn chưa rõ sao, Quý phi nương nương bảo ta đến bên người môn chủ Ôn Yến làm nội ứng, là nương nương hạ lệnh cho ta hạ độc môn chủ, loại độc kia Hoàng thượng cũng đã tìm thấy ở trong tẩm cung của Lương quý phi, nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực rồi mà Trương đại nhân vẫn còn muốn cãi chày cãi cối nữa sao." Tiểu Thiến nhìn Trương Tiên Huy, trên mặt đều là nụ cười thống khổ.
Lúc đầu nàng ta cũng có một cuộc sống tốt đẹp nhưng sau đó tất cả đều bị Lương quý phi kia phá hỏng hết, vì Lương quý phi muốn thuốc mê tình từ Như Quý Phi mà đã đem bản thân mình chắp tay đưa lên, sau đó nếu như không có môn chủ Ôn Yến và hai hài tử của nàng thì có lẽ nàng ta đã chết từ lâu rồi, rất khó khăn mới sống tiếp được, giải được độc rồi nhưng không ngờ lại bị trúng độc khác.
Hôm đó An Nhiên vụng trộm lấy máu của nàng ta bị nàng ta phát giác sau đó nàng ta vụng trộm đi theo cậu bé tới gian phòng của môn chủ Ôn Yến nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ nàng ta mới biết được thì ra cơn ác mộng thuộc về mình còn rất xa mới kết thúc.
Sau đó nàng ta nghe nói Lương quý phi muốn để Lan quý phi đến hạ độc Ôn Yến liền chủ động xin đi làm khối đã cứng rắn vặn ngã Lương quý phi kia.
Lần này nàng ta xuất hiện trên triều đình có thể nói là hành động bất ngờ đủ làm cho Trương Tiên Huy chấn kinh.
Nàng ta từng là tâm phúc của Lương quý phi đã vì nàng mà bày ra không ít mưu kế nhưng không ngờ Lương quý phi vậy mà lại khinh địch đem mình vứt bỏ như vậy, đầu tiên nàng ta còn không tin nhưng sau khi biết hết chân tướng mọi chuyện thì nàng ta vẫn luôn ẩn nhẫn chờ đợi một cơ hội tốt để nàng ta có thể tự tay đem Lương quý phi đẩy xuống vực sâu.
Đây cũng chỉ là một thù trả một thù mà thôi.
"Tiểu Thiến ngươi không thể nói bậy như vậy, là tự ngươi làm đúng không? Chủ tử của ngươi sẽ không hồ đồ như thế, rốt cuộc là ngươi có ý đồ gì, ngươi không thể nói lung tung được mau giải thích rõ ràng với Hoàng thượng tất cả mọi chuyện đều không phải là chủ ý của Lương quý phi." Nghe Tiểu Thiến nói xong cả người Trương Tiên Huy đã trở nên bối rối, ông ta biết rõ tất cả đã không đủ để xoay chuyển đất trời nữa rồi.
Bây giờ ông ta chỉ có thể hi vọng Tiểu Thiến sẽ niệm tình chủ tớ lúc trước với Lương quý phi sau đó chủ động nhận hết tội về mình, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Thiến như vậy khả năng chuyện đó xảy ra gần như là không có.
"Tiểu Thiến, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, làm sao Lương quý phi có thể..." Trương Tiên Huy nhẹ giọng hỏi, đầu óc ông ta đang nhanh chóng chuyển động nhớ lại trước kia lúc Lương quý phi và Tiểu Thiến vẫn còn ở cùng nhau, ông ta nghĩ xem phải dùng lời nói như thế nào mới gợi lại được chuyện trước kia khiến Tiểu Thiến có thể nhớ tới tình cảm với Lương quý phi.
Lại không ngờ ông ta còn chưa kịp mở miệng thì Tiểu Thiến đã thấp giọng nói một câu: "Trương đại nhân ngài là người rõ ràng nhất mà, nương nương đã từng nói qua đây đều là chủ ý của ngài, nếu như nương nương khăng khăng muốn làm chuyện đó thì ta còn có thể thuyết phục một hai nhưng đây lại là chủ ý của ngài, năm đó lúc ta còn ở trong phủ ngài đã từng nói qua rằng bất kỳ người nào cũng không được chất vấn quyết định của ngài."
/642
|