Tuyệt Diễm Thiên Hạ: Đại Công Chúa Khuynh Thành
Chương 1 - Phượng Hoàng Niết Bàn, Dục Hỏa Trùng Sinh
/5
|
“Diễm nhi, đã đén lúc con phải hoàn thành sứ mệnh của mình rồi.” Phượng Quân Vũ đứng trước cửa sổ, ánh trăng chiếu lên long bào càng sáng chói mắt. Từ ngoài cửa, Lan Thanh Tâm bước vào, trên tay là chiếc áo khoác.
“Bệ hạ, đã khuya rồi, người cũng nên đi nghỉ rồi.” Thanh Tâm nhẹ nhàng khoác áo lên vai Quân Vũ.
“Tâm nhi, ta làm như vậy có đúng không? Ta chỉ mong Diễm nhi là môt nữ tử bình thường có thể sóng cuộc sống vô lo vô nghĩ.” Phượng Quân Vũ ôm Lan Thanh Tâm vào lòng.
“Thiếp cũng chỉ mong Diễm nhi có thể có một cuộc sống bình thường nhưng nàng đã lựa chọn như vậy thì chúng ta cũng chẳng thể làm gì.” Lan Thanh Tâm thở dài tựa vào lòng Phượng Quân Vũ.
“Bẩm Phụ hoàng, đoàn sứ giả Thiên Hoàng quốc, Phương Vân quốc, Nam Sở quốc đẫ đến kinh thành. Khoảng 2 canh giờ nữa sẽ đến hoàng cung.” Nhị hoàng tử- Phượng Quân Khanh đứng trước đại điện bẩm báo.
“Yến tiệc chuẩn bị như thế nào rồi Long nhi?” Hoàng đế Phong Ly quốc- Phượng Quân Vũ quay sang hỏi Thái tử- Phượng Quân Long.
“Bẩm Phụ hoàng, yến tiệc đã chuẩn bị xong.” Phượng Quân Long bước ra bẩm báo.
“Nếu không có việc gì nữa thì bãi triều Long nhi con đi theo ta.” Phượng quân Vũ cùng Phượng Quân Long ra khỏi đại điện.
“Cung tiễn Hoàng thượng, thái tử.” Giọng nói ẻo lả của Trương công công vang lên.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Thái tử thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.” Chúng đại thần hô lớn.
“Phụ hoàng, người muốn đến chỗ Diễm nhi ạ?” Từ xa hoàng hậu Lan Thanh Tâm đang đến gần.
“Mẫu hậu.” Phượng Quân Long cúi đầu.
“Ừ! Long nhi chúng ta cùng bệ hạ đén chỗ Diễm nhi nào. Cũng đã 15 năm trôi qua rồi, nàng cũng đã trở thành thiếu nữ rồi. Cũng đã đến lúc cho thiên hạ biết rằng hộ quốc công chúa của Phong Ly quốc giỏi giang đến nhường nào rồi.” Phượng Quân Vũ, Lan Thanh Tâm, Phượng Quân Long đi về hướng Mẫu Đơn điện.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, hoàng huynh đợi nhi thần với.” Thúy Nga công chúa- nhị công chúa- Phượng Ngọc Như cùng Thúy Quỳnh công chúa- tam công chúa- Phượng Ngọc Nhi lại gần. Phượng Ngọc Như- Dệ nhất tài nữ Phong Ly quốc, tài hoa hơn người còn xinh đẹp thập phần. Tam công chúa- Phượng Ngọc Nhi tuy không giỏi giang như tỷ tỷ nhưng lại có vẻ trẻ con khiến người ta yêu thích.
“Ngọc Như, Ngọc Nhi có chuyện gì vậy?” Phượng Quân Vũ hơi nhíu mày.
“Phụ hoàng, mẫu hậu và hoàng huynh đến Mẫu Đơn điện ạ.” Phượng Ngọc Nhi tươi cười hỏi.
“Ừ.”
“Vậy nhi thần cùng nhị tỷ có thể đi cùng không ạ? Nhi thần cũng muốn gặp đại tỷ.” Phượng Ngọc Nhi kéo tay Phượng Ngọc Như.
“Cũng được.” Nói rồi bọn họ cùng nhau đi về hướng Mẫu Đơn điện.
Mẫu Đơn điện, nơi ở của hộ quốc công chúa, nó được xem là cấm địa của hoàng cung, người ngoài không được phép bước vào dù chỉ nửa bước. Bên trong Mẫu Đơn điện toàn là hoa nhưng chỉ có đọc nhất một loài hoa là mẫu đơn. Giữa rừng mẫu đơn kia là một đình nhỏ, bên trong đình nhỏ, nhìn xuyên qua những dải lụa trắng bao quanh đình là một bóng dáng đang nằm.
“Nô tì tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử, nhị công chúa, tam công chúa.” Thanh Y- Tì nữ bên cạnh Ngọc Diễm xuất hiện.
“Miễn lễ. Diễm nhi đang ngủ à?” Phượng Quân Vũ hướng mắt về phía đình nhỏ kia.
“Bẩm hoàng thượng, công chúa vừa nghỉ trưa ạ. Nhưng công chúa đã dặn rằng không cho phép ai làm phiền công chú nghỉ trưa ạ.” Thanh Y bẩm báo với hoàng thượng.
“Sao có thể thế được, phụ hoàng đã đến thăm, đại tỷ sao có thể không đón.” Ngọc Nhi dãy nảy, nàng muốn đến đây là vì muốn xem đại tỷ là người như thế nào. Nàng không muốn người khác nổi bật hơn tỷ muội nàng.
“Ngọc Nhi.” Hoàng Quân Vũ quát lớn khiến ngọc Nhi giật mình.
“Không sao, cứ để nàng ngủ. Khi nào Diễm nhi tỉnh, ngươi nhớ bảo nàng tới tha dự yến tiệc.” Hoàng Quân Vũ phân phó Thanh Y rồi cúng mọi người rời khỏi.
Tại Lan Uyển, nơi đây được trồng toàn hoa lan mà hoàng hậu yêu thích. Hoàng thượng đã đặc biết xây nên nơi này để dành tặng cho hoàng hậu.
“Không hổ danh là Lan Uyển của hoàng hậu nương nương, ở đây quả thật rất đẹp.” Phượng Lam Tình- Minh Nguyệt quận chúa, nữ nhi An Nam vương không tiếc lời khen ngợi.
“Biểu tỷ, không biết hôm nay Ngọc Diễm biểu tỷ có tham gia yến tiệc không?” Phượng Liên Nhi- Tinh Nguyệt quận chúa, nữ nhi Tây Nam vương quay sang hỏi Phượng Ngọc Nhi.
“Hình như là có thì phải.” Lời Ngọc Nhi vừa dứt thì giọng nói ẻo lả của công công vang lên.
“Sứ giả Thiên Hoàng quốc đến.”
Từ xa có một thân bạch y đang tiến vào, bên cạnh còn có hai người khác. Thân bạch y kia, chính là Thiên Dật vương gia- Nhị hoàng tử Thiên Hoàng quốc- Hoàng Phủ Dật, Vị vương gia tài năng hơn người, vị quân sư thông minh tuyệt đỉnh của Thiên Hoàng Quốc. Một thân bạch y phiêu dật, môi mỏng khẽ nhếc lên làm chao đảo tâm hồn nữ tử. Thông minh như thế, quyền thế như vậy và bộ dạng phong trần thoát tục như thế, nữ tử nào cũng ngày đem mong ước. Theo sau Hoàng Phủ Dật là tam hoàng tử Thiên Hoàng quốc- Hoàng Phủ Ngạn, nếu Hoàng Phủ Dật mang theo vẻ thoát tục thì Hoàng Phủ Ngạn lại một thân âm tà. Người còn lại là vị Tả Tướng trẻ tuổi của Thiên Hoàng Quốc- Hàn Phong, điều khiến mọi người thắc mắc là vì sao hoàng đế Thiên Hoàng quốc lại đẻ cho một hoa hoa công tử suốt ngày bám rễ ở thanh lâu nhận chức Tả Tướng đức cao vọng trọng kia. Ba bóng dáng kia vừa ngồi xuống thì đã có những ánh mắt ái mộ đặt trên người.
“Sứ giả Phương Vân quốc, Nam Sở quốc đến.” Giọng nói ẻo lả của công công lần nữa vang lên. Vân Phong- Thái tử Phương Vân quốc một thân hồng y cùng Dạ vương gia Nam Sở quốc- Nam Cung Dạ một thân hắc y bước vào. Nếu Vân phong mang theo vẻ quyến rũ, nam tính thì Nam Cung Dạ lại là băng sơn ngàn nawmm không đổi.
Trong một cuộc chiến, nếu Hoàng Phủ Dật sử dụng tài năng cùng trí thoongminh của mình thì Van Phong sẽ đi kèm với những thủ đoạn, còn cách giải quyết của Nam Cung Dạ chính là dùng vũ lực. Hoàng Phủ Dật, Vân Phong, Nam Cung dạ và Phượng Quân Long là bộ tứ chiến thần nổi dnah khắp thiên hạ, là người trong lòng của hàng vạn nữ tử.
Một khác sau, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cùng Thái Tử bước vào.
“Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế. Thái tử thiên tuế, thiên tuế, thiên tuế.” Tất cả mọi người quỳ xuống hô lớn.
“Bình thân.” Hoàng thượng ngồi trên long ỷ nhìn xuống bên cạnh là hoàng hậu và thái tử.
“Phượng Đan công chúa đến.” Tiến Trương công công mang theo vẻ vui mừng. Cuối cùng cũng xuất hiện vị hộ quốc công chúa Phong Ly quốc- Phương Đan công chúa, vị vông chúa bí ẩn trong mắt người đời. Tất cả cùng hướng mắt về phía cửa điện.
“Bệ hạ, đã khuya rồi, người cũng nên đi nghỉ rồi.” Thanh Tâm nhẹ nhàng khoác áo lên vai Quân Vũ.
“Tâm nhi, ta làm như vậy có đúng không? Ta chỉ mong Diễm nhi là môt nữ tử bình thường có thể sóng cuộc sống vô lo vô nghĩ.” Phượng Quân Vũ ôm Lan Thanh Tâm vào lòng.
“Thiếp cũng chỉ mong Diễm nhi có thể có một cuộc sống bình thường nhưng nàng đã lựa chọn như vậy thì chúng ta cũng chẳng thể làm gì.” Lan Thanh Tâm thở dài tựa vào lòng Phượng Quân Vũ.
“Bẩm Phụ hoàng, đoàn sứ giả Thiên Hoàng quốc, Phương Vân quốc, Nam Sở quốc đẫ đến kinh thành. Khoảng 2 canh giờ nữa sẽ đến hoàng cung.” Nhị hoàng tử- Phượng Quân Khanh đứng trước đại điện bẩm báo.
“Yến tiệc chuẩn bị như thế nào rồi Long nhi?” Hoàng đế Phong Ly quốc- Phượng Quân Vũ quay sang hỏi Thái tử- Phượng Quân Long.
“Bẩm Phụ hoàng, yến tiệc đã chuẩn bị xong.” Phượng Quân Long bước ra bẩm báo.
“Nếu không có việc gì nữa thì bãi triều Long nhi con đi theo ta.” Phượng quân Vũ cùng Phượng Quân Long ra khỏi đại điện.
“Cung tiễn Hoàng thượng, thái tử.” Giọng nói ẻo lả của Trương công công vang lên.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Thái tử thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.” Chúng đại thần hô lớn.
“Phụ hoàng, người muốn đến chỗ Diễm nhi ạ?” Từ xa hoàng hậu Lan Thanh Tâm đang đến gần.
“Mẫu hậu.” Phượng Quân Long cúi đầu.
“Ừ! Long nhi chúng ta cùng bệ hạ đén chỗ Diễm nhi nào. Cũng đã 15 năm trôi qua rồi, nàng cũng đã trở thành thiếu nữ rồi. Cũng đã đến lúc cho thiên hạ biết rằng hộ quốc công chúa của Phong Ly quốc giỏi giang đến nhường nào rồi.” Phượng Quân Vũ, Lan Thanh Tâm, Phượng Quân Long đi về hướng Mẫu Đơn điện.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, hoàng huynh đợi nhi thần với.” Thúy Nga công chúa- nhị công chúa- Phượng Ngọc Như cùng Thúy Quỳnh công chúa- tam công chúa- Phượng Ngọc Nhi lại gần. Phượng Ngọc Như- Dệ nhất tài nữ Phong Ly quốc, tài hoa hơn người còn xinh đẹp thập phần. Tam công chúa- Phượng Ngọc Nhi tuy không giỏi giang như tỷ tỷ nhưng lại có vẻ trẻ con khiến người ta yêu thích.
“Ngọc Như, Ngọc Nhi có chuyện gì vậy?” Phượng Quân Vũ hơi nhíu mày.
“Phụ hoàng, mẫu hậu và hoàng huynh đến Mẫu Đơn điện ạ.” Phượng Ngọc Nhi tươi cười hỏi.
“Ừ.”
“Vậy nhi thần cùng nhị tỷ có thể đi cùng không ạ? Nhi thần cũng muốn gặp đại tỷ.” Phượng Ngọc Nhi kéo tay Phượng Ngọc Như.
“Cũng được.” Nói rồi bọn họ cùng nhau đi về hướng Mẫu Đơn điện.
Mẫu Đơn điện, nơi ở của hộ quốc công chúa, nó được xem là cấm địa của hoàng cung, người ngoài không được phép bước vào dù chỉ nửa bước. Bên trong Mẫu Đơn điện toàn là hoa nhưng chỉ có đọc nhất một loài hoa là mẫu đơn. Giữa rừng mẫu đơn kia là một đình nhỏ, bên trong đình nhỏ, nhìn xuyên qua những dải lụa trắng bao quanh đình là một bóng dáng đang nằm.
“Nô tì tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử, nhị công chúa, tam công chúa.” Thanh Y- Tì nữ bên cạnh Ngọc Diễm xuất hiện.
“Miễn lễ. Diễm nhi đang ngủ à?” Phượng Quân Vũ hướng mắt về phía đình nhỏ kia.
“Bẩm hoàng thượng, công chúa vừa nghỉ trưa ạ. Nhưng công chúa đã dặn rằng không cho phép ai làm phiền công chú nghỉ trưa ạ.” Thanh Y bẩm báo với hoàng thượng.
“Sao có thể thế được, phụ hoàng đã đến thăm, đại tỷ sao có thể không đón.” Ngọc Nhi dãy nảy, nàng muốn đến đây là vì muốn xem đại tỷ là người như thế nào. Nàng không muốn người khác nổi bật hơn tỷ muội nàng.
“Ngọc Nhi.” Hoàng Quân Vũ quát lớn khiến ngọc Nhi giật mình.
“Không sao, cứ để nàng ngủ. Khi nào Diễm nhi tỉnh, ngươi nhớ bảo nàng tới tha dự yến tiệc.” Hoàng Quân Vũ phân phó Thanh Y rồi cúng mọi người rời khỏi.
Tại Lan Uyển, nơi đây được trồng toàn hoa lan mà hoàng hậu yêu thích. Hoàng thượng đã đặc biết xây nên nơi này để dành tặng cho hoàng hậu.
“Không hổ danh là Lan Uyển của hoàng hậu nương nương, ở đây quả thật rất đẹp.” Phượng Lam Tình- Minh Nguyệt quận chúa, nữ nhi An Nam vương không tiếc lời khen ngợi.
“Biểu tỷ, không biết hôm nay Ngọc Diễm biểu tỷ có tham gia yến tiệc không?” Phượng Liên Nhi- Tinh Nguyệt quận chúa, nữ nhi Tây Nam vương quay sang hỏi Phượng Ngọc Nhi.
“Hình như là có thì phải.” Lời Ngọc Nhi vừa dứt thì giọng nói ẻo lả của công công vang lên.
“Sứ giả Thiên Hoàng quốc đến.”
Từ xa có một thân bạch y đang tiến vào, bên cạnh còn có hai người khác. Thân bạch y kia, chính là Thiên Dật vương gia- Nhị hoàng tử Thiên Hoàng quốc- Hoàng Phủ Dật, Vị vương gia tài năng hơn người, vị quân sư thông minh tuyệt đỉnh của Thiên Hoàng Quốc. Một thân bạch y phiêu dật, môi mỏng khẽ nhếc lên làm chao đảo tâm hồn nữ tử. Thông minh như thế, quyền thế như vậy và bộ dạng phong trần thoát tục như thế, nữ tử nào cũng ngày đem mong ước. Theo sau Hoàng Phủ Dật là tam hoàng tử Thiên Hoàng quốc- Hoàng Phủ Ngạn, nếu Hoàng Phủ Dật mang theo vẻ thoát tục thì Hoàng Phủ Ngạn lại một thân âm tà. Người còn lại là vị Tả Tướng trẻ tuổi của Thiên Hoàng Quốc- Hàn Phong, điều khiến mọi người thắc mắc là vì sao hoàng đế Thiên Hoàng quốc lại đẻ cho một hoa hoa công tử suốt ngày bám rễ ở thanh lâu nhận chức Tả Tướng đức cao vọng trọng kia. Ba bóng dáng kia vừa ngồi xuống thì đã có những ánh mắt ái mộ đặt trên người.
“Sứ giả Phương Vân quốc, Nam Sở quốc đến.” Giọng nói ẻo lả của công công lần nữa vang lên. Vân Phong- Thái tử Phương Vân quốc một thân hồng y cùng Dạ vương gia Nam Sở quốc- Nam Cung Dạ một thân hắc y bước vào. Nếu Vân phong mang theo vẻ quyến rũ, nam tính thì Nam Cung Dạ lại là băng sơn ngàn nawmm không đổi.
Trong một cuộc chiến, nếu Hoàng Phủ Dật sử dụng tài năng cùng trí thoongminh của mình thì Van Phong sẽ đi kèm với những thủ đoạn, còn cách giải quyết của Nam Cung Dạ chính là dùng vũ lực. Hoàng Phủ Dật, Vân Phong, Nam Cung dạ và Phượng Quân Long là bộ tứ chiến thần nổi dnah khắp thiên hạ, là người trong lòng của hàng vạn nữ tử.
Một khác sau, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cùng Thái Tử bước vào.
“Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế. Thái tử thiên tuế, thiên tuế, thiên tuế.” Tất cả mọi người quỳ xuống hô lớn.
“Bình thân.” Hoàng thượng ngồi trên long ỷ nhìn xuống bên cạnh là hoàng hậu và thái tử.
“Phượng Đan công chúa đến.” Tiến Trương công công mang theo vẻ vui mừng. Cuối cùng cũng xuất hiện vị hộ quốc công chúa Phong Ly quốc- Phương Đan công chúa, vị vông chúa bí ẩn trong mắt người đời. Tất cả cùng hướng mắt về phía cửa điện.
/5
|