Học viện Thần? trong lòng Lisa vui vẻ, Các ngươi cũng đến học viện Thần sao?
Đúng vậy. Mộ Như Nguyệt gật đầu, nhàn nhạt nói.
Vậy thì tốt quá , Lisa cười hì hì nói, Chúng ta cũng muốn đến học viện báo danh, muốn đi cùng nhau không?
Lần này, Mộ Như Nguyệt còn chưa kịp mở miệng, Dạ Vô Trần đã giành trước, nói: Không cần! Nguyệt Nhi, gia hỏa này không có ý tốt, chúng ta đừng nên đi cùng bọn họ.
Lúc nói chuyện, ánh mắt cảnh cáo nhìn Lisa, âm lãnh làm Lisa giật mình.
Nàng ủy khuất bĩu môi, hình như nàng cũng không có làm cái gì nha, sao nam nhân này lại chán ghét nàng như vậy?
Dù thế nào Lisa cũng không nghĩ ra, là lời vừa nãy nàng nói đã khiến Dạ Vô Trần bất mãn, cho nên càng không cho phép nàng tiếp cận Mộ Như Nguyệt...
Cốc Thần nhìn Lisa một cái, rồi đi về phía Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần, ôm quyền nói: Hai vị, nơi này cách học viện Thần còn một đoạn đường, chúng ta đồng hành cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau, nếu như cùng thông qua khảo thí thì sau này chính là bạn học, hơn nữa chúng ta có thể nói cho các ngươi một số quy định của học viện....
Quy định? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, khó hiểu nhìn Cốc Thần.
Cốc Thần cười nhạt: Thần học viện có một quy định, chính là những người đến báo danh đều không thể quen biết nhau, trong hai người quen nhau, chỉ có một người có thể vào học viện.
Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày: Tại sao học viện lại có quy định kì quái như vậy? Nghe nói là vì ngăn học viên mới kéo bè kết phái, nhưng lý do thật sự là gì ai mà biết được? Ta nghe nói, viện trưởng học viện Thần là một lão nhân kì quái, luôn thích đặt ra một vào quy định kì quặc, hơn nữa, người trong học viện càng không thể thành thân với nhau, ai vi phạm sẽ bị đuổi khỏi học viện.
Người nói lời này là Y Liên đang khoanh tay đứng một bên, nàng khẽ cong môi, bất đắc dĩ nói: Cho nên, sau khi tới học viện, ta, Lisa và Cốc Thần phải làm như không quen biết, nếu không chỉ có một người có thể vào học viện, có điều, ta và Lisa nếu may mắn, nói không chừng còn có thể được phân ở cùng một nơi, như vậy có thể giả bộ làm quen bằng hữu mới.
Dứt lời, nàng hơi ngừng một chút, nói tiếp: Mộ cô nương, trong học viện Thần có rất nhiều quy định, không giống những thế lực khác quy định đồng môn không được chém giết lẫn nhau, học viện Thần cho phép chém giết, dù ngươi chết họ cũng sẽ không quản, bởi vậy, không phải ai trong học viện cũng đều thuận buồm xuôi gió! Nhất định sẽ có nguy hiểm.
Mộ Như Nguyệt nhìn Dạ Vô Trần, khẽ nhíu mày.
Chẳng lẽ, nàng và Vô Trần sau khi vào học viện phải giả làm người xa lạ? Gia hỏa này đồng ý sao?
Nguyệt Nhi , Lisa cười hì hì, nói: Học viện chỉ quy định học viên mới không được quen biết lẫn nhau, lại không nói sau khi vào học viện vẫn không thể quen biết nha?
Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, điều này cũng đúng, có điều, vậy phải ủy khuất Vô Trần...
Nguyệt Nhi , Dạ Vô Trần ôm nàng vào ngực, hung hăng nói, Không được trêu hoa ghẹo nguyệt! Cũng không cho trêu chọc nam nhân khác! Mỗi lần nhìn thấy nam nhân khác ở bên cạnh nàng, ta liền khó chịu, hận không thể giết bọn hắn!
Dù thế nào, cùng nàng đi báo danh còn tốt hơn là ngốc trong đan thư một thời gian.
Huống chi, hắn cũng chỉ cần chịu đựng một thời gian ngắn lúc đầu thôi...
Đúng vậy. Mộ Như Nguyệt gật đầu, nhàn nhạt nói.
Vậy thì tốt quá , Lisa cười hì hì nói, Chúng ta cũng muốn đến học viện báo danh, muốn đi cùng nhau không?
Lần này, Mộ Như Nguyệt còn chưa kịp mở miệng, Dạ Vô Trần đã giành trước, nói: Không cần! Nguyệt Nhi, gia hỏa này không có ý tốt, chúng ta đừng nên đi cùng bọn họ.
Lúc nói chuyện, ánh mắt cảnh cáo nhìn Lisa, âm lãnh làm Lisa giật mình.
Nàng ủy khuất bĩu môi, hình như nàng cũng không có làm cái gì nha, sao nam nhân này lại chán ghét nàng như vậy?
Dù thế nào Lisa cũng không nghĩ ra, là lời vừa nãy nàng nói đã khiến Dạ Vô Trần bất mãn, cho nên càng không cho phép nàng tiếp cận Mộ Như Nguyệt...
Cốc Thần nhìn Lisa một cái, rồi đi về phía Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần, ôm quyền nói: Hai vị, nơi này cách học viện Thần còn một đoạn đường, chúng ta đồng hành cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau, nếu như cùng thông qua khảo thí thì sau này chính là bạn học, hơn nữa chúng ta có thể nói cho các ngươi một số quy định của học viện....
Quy định? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, khó hiểu nhìn Cốc Thần.
Cốc Thần cười nhạt: Thần học viện có một quy định, chính là những người đến báo danh đều không thể quen biết nhau, trong hai người quen nhau, chỉ có một người có thể vào học viện.
Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày: Tại sao học viện lại có quy định kì quái như vậy? Nghe nói là vì ngăn học viên mới kéo bè kết phái, nhưng lý do thật sự là gì ai mà biết được? Ta nghe nói, viện trưởng học viện Thần là một lão nhân kì quái, luôn thích đặt ra một vào quy định kì quặc, hơn nữa, người trong học viện càng không thể thành thân với nhau, ai vi phạm sẽ bị đuổi khỏi học viện.
Người nói lời này là Y Liên đang khoanh tay đứng một bên, nàng khẽ cong môi, bất đắc dĩ nói: Cho nên, sau khi tới học viện, ta, Lisa và Cốc Thần phải làm như không quen biết, nếu không chỉ có một người có thể vào học viện, có điều, ta và Lisa nếu may mắn, nói không chừng còn có thể được phân ở cùng một nơi, như vậy có thể giả bộ làm quen bằng hữu mới.
Dứt lời, nàng hơi ngừng một chút, nói tiếp: Mộ cô nương, trong học viện Thần có rất nhiều quy định, không giống những thế lực khác quy định đồng môn không được chém giết lẫn nhau, học viện Thần cho phép chém giết, dù ngươi chết họ cũng sẽ không quản, bởi vậy, không phải ai trong học viện cũng đều thuận buồm xuôi gió! Nhất định sẽ có nguy hiểm.
Mộ Như Nguyệt nhìn Dạ Vô Trần, khẽ nhíu mày.
Chẳng lẽ, nàng và Vô Trần sau khi vào học viện phải giả làm người xa lạ? Gia hỏa này đồng ý sao?
Nguyệt Nhi , Lisa cười hì hì, nói: Học viện chỉ quy định học viên mới không được quen biết lẫn nhau, lại không nói sau khi vào học viện vẫn không thể quen biết nha?
Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, điều này cũng đúng, có điều, vậy phải ủy khuất Vô Trần...
Nguyệt Nhi , Dạ Vô Trần ôm nàng vào ngực, hung hăng nói, Không được trêu hoa ghẹo nguyệt! Cũng không cho trêu chọc nam nhân khác! Mỗi lần nhìn thấy nam nhân khác ở bên cạnh nàng, ta liền khó chịu, hận không thể giết bọn hắn!
Dù thế nào, cùng nàng đi báo danh còn tốt hơn là ngốc trong đan thư một thời gian.
Huống chi, hắn cũng chỉ cần chịu đựng một thời gian ngắn lúc đầu thôi...
/1551
|