Chàng đồng ý rồi? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, Vậy chúng ta đi thôi, học viện sắp tổ chức báo danh rồi...
Đi qua nơi hỗn loạn là tới học viện Thần mà cả Thần giới cực kì hướng tới. Trước khi sắp tới học viện, mọi người đều phân tán ra, từng người tự đến chỗ báo danh.
Học viện Thần là đệ nhất học phủ ở Thần giới, dòng người ào ạt đến báo danh, xa xa nhìn lại chi chít đầu người...
Cứ thế này, hẳn là còn phải đợi hồi lâu.
Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, thời tiết nóng bức, khó chịu như đứng trong lò lửa...
Thời gian chậm rãi trôi qua, mặt trời ngã về tây, ánh nắng chiều vàng nhạt bao phủ khắp quảng trường, chợt một thanh âm già nua vang lên bên tai Mộ Như Nguyệt.
Người tiếp theo!
Ân? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, Rốt cuộc đến ta rồi sao?
Nam nhân trung niên nọ nhàn nhạt liếc Mộ Như Nguyệt một cái, mặt không biểu tình nói: Họ tên và cấp bậc của ngươi!
Mộ Như Nguyệt, thần tướng sơ cấp.
Thần tướng sơ cấp?
Phốc!
Nghe vậy, trong đám người phía sau truyền đến thanh âm trào phúng: Thần tướng sơ cấp? Hừ, vừa đạt tới tiêu chuẩn báo danh của học viện mà thôi, xem ra lần này còn có không ít phế vật...
Mộ Như Nguyệt không nói thêm gì, cầm lệnh bài nam nhân trung niên đưa cho, cất bước đi vào học viện, chẳng bao lâu đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người...Thấy nàng không để ý mình trào phúng, hồng y nữ tử biến sắc, ánh mắt trầm xuống.
Theo lý mà nói, nàng và Mộ Như Nguyệt không có thù oán gì, không nên trào phúng nàng như vậy. Nhưng ai bảo học viện có quy định, bất luận ngươi có thế lực hay thân phận gì, đến đây đều phải xếp hàng, bất kì ai chen ngang đều sẽ bị hủy tư cách báo danh!
Vì có thể báo danh sớm một chút, nàng đã đợi ở đây hồi lâu, nếu không phải nữ nhân thần tướng sơ cấp kia kéo dài thời gian, có lẽ nàng đã báo danh xong rồi!
Cho nên, nàng cho rằng học viện Thần hẳn là nên hủy bỏ tư cách báo danh của thần tướng sơ cấp, tranh thủ thời gian cho thiên tài bọn họ! Loại phế vật kia đừng nói là tiến vào học viện, ngay cả tư cách tham gia khảo thí cũng không có!
Bởi vì bọn họ tuyệt đối không thể thông qua khảo thí nhập học!
Ký túc xá của ta hẳn là chỗ này.
Mộ Như Nguyệt cất lệnh bài, ngước mắt nhìn gian phòng trước mắt. Vừa mở cửa phòng ra, hai thân ảnh quen thuộc liền xuất hiện trước mắt nàng.
Hai người kia hơi sửng sốt, bỗng một thân ảnh nhỏ xinh nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ôm nàng thật chặt.
Nguyệt Nhi, ngươi đừng nói là ngươi ở cùng ký túc xá với chúng ta chứ? Lisa nở nụ cười đáng yêu, đôi mắt sáng ngời.
Thật không khéo, đúng là như thế. Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nhấc chân đi vào phòng.
Hoan nghênh ngươi, Nguyệt Nhi , Y Liên cười nói, Ta vốn cho rằng có thể ở cùng chỗ với Lisa là may mắn rồi, không ngờ ngươi cũng được phân tới đây, đây chính là vận khí của chúng ta sao? Trong học viện, một phòng có bốn người ở, ngoài ba người chúng ta, hẳn là còn một người nữa....
Đang nói, một tiếng kêu la từ ngoài cửa truyền vào.
Các ngươi mang tất cả hành lý của bổn công chúa vào, sau đó dọn dẹp căn phòng này một chút, quá bẩn làm sao người ở được.
Đi qua nơi hỗn loạn là tới học viện Thần mà cả Thần giới cực kì hướng tới. Trước khi sắp tới học viện, mọi người đều phân tán ra, từng người tự đến chỗ báo danh.
Học viện Thần là đệ nhất học phủ ở Thần giới, dòng người ào ạt đến báo danh, xa xa nhìn lại chi chít đầu người...
Cứ thế này, hẳn là còn phải đợi hồi lâu.
Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, thời tiết nóng bức, khó chịu như đứng trong lò lửa...
Thời gian chậm rãi trôi qua, mặt trời ngã về tây, ánh nắng chiều vàng nhạt bao phủ khắp quảng trường, chợt một thanh âm già nua vang lên bên tai Mộ Như Nguyệt.
Người tiếp theo!
Ân? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, Rốt cuộc đến ta rồi sao?
Nam nhân trung niên nọ nhàn nhạt liếc Mộ Như Nguyệt một cái, mặt không biểu tình nói: Họ tên và cấp bậc của ngươi!
Mộ Như Nguyệt, thần tướng sơ cấp.
Thần tướng sơ cấp?
Phốc!
Nghe vậy, trong đám người phía sau truyền đến thanh âm trào phúng: Thần tướng sơ cấp? Hừ, vừa đạt tới tiêu chuẩn báo danh của học viện mà thôi, xem ra lần này còn có không ít phế vật...
Mộ Như Nguyệt không nói thêm gì, cầm lệnh bài nam nhân trung niên đưa cho, cất bước đi vào học viện, chẳng bao lâu đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người...Thấy nàng không để ý mình trào phúng, hồng y nữ tử biến sắc, ánh mắt trầm xuống.
Theo lý mà nói, nàng và Mộ Như Nguyệt không có thù oán gì, không nên trào phúng nàng như vậy. Nhưng ai bảo học viện có quy định, bất luận ngươi có thế lực hay thân phận gì, đến đây đều phải xếp hàng, bất kì ai chen ngang đều sẽ bị hủy tư cách báo danh!
Vì có thể báo danh sớm một chút, nàng đã đợi ở đây hồi lâu, nếu không phải nữ nhân thần tướng sơ cấp kia kéo dài thời gian, có lẽ nàng đã báo danh xong rồi!
Cho nên, nàng cho rằng học viện Thần hẳn là nên hủy bỏ tư cách báo danh của thần tướng sơ cấp, tranh thủ thời gian cho thiên tài bọn họ! Loại phế vật kia đừng nói là tiến vào học viện, ngay cả tư cách tham gia khảo thí cũng không có!
Bởi vì bọn họ tuyệt đối không thể thông qua khảo thí nhập học!
Ký túc xá của ta hẳn là chỗ này.
Mộ Như Nguyệt cất lệnh bài, ngước mắt nhìn gian phòng trước mắt. Vừa mở cửa phòng ra, hai thân ảnh quen thuộc liền xuất hiện trước mắt nàng.
Hai người kia hơi sửng sốt, bỗng một thân ảnh nhỏ xinh nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ôm nàng thật chặt.
Nguyệt Nhi, ngươi đừng nói là ngươi ở cùng ký túc xá với chúng ta chứ? Lisa nở nụ cười đáng yêu, đôi mắt sáng ngời.
Thật không khéo, đúng là như thế. Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nhấc chân đi vào phòng.
Hoan nghênh ngươi, Nguyệt Nhi , Y Liên cười nói, Ta vốn cho rằng có thể ở cùng chỗ với Lisa là may mắn rồi, không ngờ ngươi cũng được phân tới đây, đây chính là vận khí của chúng ta sao? Trong học viện, một phòng có bốn người ở, ngoài ba người chúng ta, hẳn là còn một người nữa....
Đang nói, một tiếng kêu la từ ngoài cửa truyền vào.
Các ngươi mang tất cả hành lý của bổn công chúa vào, sau đó dọn dẹp căn phòng này một chút, quá bẩn làm sao người ở được.
/1551
|