Editor: Tường An
Sợ chỉ cần chớp mắt là Mộ Như Nguyệt sẽ biến mất không thấy...
Ngươi... ngươi còn sống?
Nữ nhân này thật sự còn sống?
Ta cũng không phải đi chịu chết, các ngươi đều nhìn ta như vậy làm gì?
Vừa dứt lời, ba người thế nhưng đồng thời nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ánh mắt như lang như hổ của các nàng làm Mộ Như Nguyệt sợ tới mức lui lại vài bước.
Nguyệt Nhi.
Lisa ôm chặt Mộ Như Nguyệt, hận không thể hung hăng cắn nàng một cái, chẳng qua đây cũng chỉ là tưởng tượng thôi...
Thật tốt quá, ngươi trở về rồi, chúng ta đều cho rằng ngươi đã chết.
Đó là các ngươi nghĩ như vậy! Y Liên trợn trắng mắt, Ta vẫn luôn tin tưởng nàng còn sống, là các ngươi không nhìn thấy thi thể nàng, cũng không nghe được lời đồn đãi nàng đã chết thì đã vội vàng tin lời Tiêu Vũ nói...
Lisa ngượng ngùng lè lưỡi, nói: Còn không phải là vì ta nghe nói các đệ tử bị phái đến Phong Bắc bình nguyên đều có đi mà không có về sao? Nguyệt Nhi đã đi một năm trời còn chưa trở về, ta mới tưởng rằng mấy người đó thật sự giết Nguyệt Nhi, có điều, Nguyệt Nhi, ngươi ở đó rốt cuộc làm gì vậy? Sao ta có cảm giác thực lực của ngươi hình như mạnh hơn rồi?
Cái này... Mộ Như Nguyệt nhún vai, nói: Chuyện này không thể nói rõ trong chốc lát được, nhưng mà, ta có quà tặng cho các ngươi.
Cái gì? Lisa tròn mắt, nghiêng đầu hỏi.
Mộ Như Nguyệt cười khẽ, lấy ra ba viên linh thạch cao cấp đưa cho ba người. Đây là ba linh thạch cao cấp, có thể giúp các ngươi đột phá tới thần vương sơ cấp, ngày mai chính là khảo hạch rồi, các ngươi phải nâng cao thực lực lên mới có thể thông qua khảo hạch lần này.
Linh... linh thạch cao cấp? Thiên Diệp trợn tròn mắt, giật mình nhìn Mộ Như Nguyệt.
Mặc dù nàng là công chúa của đế quốc cũng chưa từng nhìn thấy đồ vật trân quý như thế, vậy mà Mộ Như Nguyệt mắt cũng không nháy liền tặng linh thạch cao cấp cho bọn họ?
Nhất thời, trong lòng Thiên Diệp ngũ vị tạp trần, đối với Mộ Như Nguyệt, nàng thật sự không biết phải báo đáp thế nào...
Lisa không hề khách khí nhận lấy, cho Mộ Như Nguyệt một cái ôm thật chặt.
Nguyệt Nhi, ngươi đối với ta thật sự quá tốt, về sau ta liền bán mình cho ngươi, làm nha hoàn của ngươi cả đời.
Tuy Y Liên không biểu lộ trực tiếp như Lisa nhưng vẫn ưu nhã cười nói: Nguyệt Nhi, ta nợ ngươi quá nhiều ân tình, cả đời này không thể trả hết, nhưng sau này chỉ cần ngươi nói một câu, Y Liên ta núi đao biển lửa quyết không chối từ!
Có lời này là đủ rồi. Mộ Như Nguyệt mỉm cười, vỗ vỗ vai Y Liên, nói: Sau này có yêu cầu, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với các ngươi, hiện tại các ngươi đi hấp thu năng lượng linh thạch tiến hành đột phá trước đi.
Được.
Lisa và Y Liên nhìn nhau, sau đó cùng đi về phòng mình.
Nhưng từ đầu đến cuối, Thiên Diệp lại không có bất cứ động tác gì...
Ngươi không đi sao? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhìn Thiên Diệp, Ngày mai là trận đầu tiên, khảo hạch cấp bậc học viên, xem trong một năm nay các ngươi đã tiến bộ bao nhiêu, nếu như không có tiến triển gì sẽ bị học viện khai trừ.
Thiên Diệp nắm chặt linh thạch trong tay, đáy mắt hiện lên một tia sáng, cười lạnh nói: Thời điểm ta mới vào học viện là thần tướng trung cấp, hiện tại đột phá đến thần tướng cao cấp đã đủ ứng phó trận đầu khảo hạch, cho nên, chờ trận đấu ngày mai kết thúc, ta mới hấp thu linh thạch.
Sợ chỉ cần chớp mắt là Mộ Như Nguyệt sẽ biến mất không thấy...
Ngươi... ngươi còn sống?
Nữ nhân này thật sự còn sống?
Ta cũng không phải đi chịu chết, các ngươi đều nhìn ta như vậy làm gì?
Vừa dứt lời, ba người thế nhưng đồng thời nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ánh mắt như lang như hổ của các nàng làm Mộ Như Nguyệt sợ tới mức lui lại vài bước.
Nguyệt Nhi.
Lisa ôm chặt Mộ Như Nguyệt, hận không thể hung hăng cắn nàng một cái, chẳng qua đây cũng chỉ là tưởng tượng thôi...
Thật tốt quá, ngươi trở về rồi, chúng ta đều cho rằng ngươi đã chết.
Đó là các ngươi nghĩ như vậy! Y Liên trợn trắng mắt, Ta vẫn luôn tin tưởng nàng còn sống, là các ngươi không nhìn thấy thi thể nàng, cũng không nghe được lời đồn đãi nàng đã chết thì đã vội vàng tin lời Tiêu Vũ nói...
Lisa ngượng ngùng lè lưỡi, nói: Còn không phải là vì ta nghe nói các đệ tử bị phái đến Phong Bắc bình nguyên đều có đi mà không có về sao? Nguyệt Nhi đã đi một năm trời còn chưa trở về, ta mới tưởng rằng mấy người đó thật sự giết Nguyệt Nhi, có điều, Nguyệt Nhi, ngươi ở đó rốt cuộc làm gì vậy? Sao ta có cảm giác thực lực của ngươi hình như mạnh hơn rồi?
Cái này... Mộ Như Nguyệt nhún vai, nói: Chuyện này không thể nói rõ trong chốc lát được, nhưng mà, ta có quà tặng cho các ngươi.
Cái gì? Lisa tròn mắt, nghiêng đầu hỏi.
Mộ Như Nguyệt cười khẽ, lấy ra ba viên linh thạch cao cấp đưa cho ba người. Đây là ba linh thạch cao cấp, có thể giúp các ngươi đột phá tới thần vương sơ cấp, ngày mai chính là khảo hạch rồi, các ngươi phải nâng cao thực lực lên mới có thể thông qua khảo hạch lần này.
Linh... linh thạch cao cấp? Thiên Diệp trợn tròn mắt, giật mình nhìn Mộ Như Nguyệt.
Mặc dù nàng là công chúa của đế quốc cũng chưa từng nhìn thấy đồ vật trân quý như thế, vậy mà Mộ Như Nguyệt mắt cũng không nháy liền tặng linh thạch cao cấp cho bọn họ?
Nhất thời, trong lòng Thiên Diệp ngũ vị tạp trần, đối với Mộ Như Nguyệt, nàng thật sự không biết phải báo đáp thế nào...
Lisa không hề khách khí nhận lấy, cho Mộ Như Nguyệt một cái ôm thật chặt.
Nguyệt Nhi, ngươi đối với ta thật sự quá tốt, về sau ta liền bán mình cho ngươi, làm nha hoàn của ngươi cả đời.
Tuy Y Liên không biểu lộ trực tiếp như Lisa nhưng vẫn ưu nhã cười nói: Nguyệt Nhi, ta nợ ngươi quá nhiều ân tình, cả đời này không thể trả hết, nhưng sau này chỉ cần ngươi nói một câu, Y Liên ta núi đao biển lửa quyết không chối từ!
Có lời này là đủ rồi. Mộ Như Nguyệt mỉm cười, vỗ vỗ vai Y Liên, nói: Sau này có yêu cầu, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với các ngươi, hiện tại các ngươi đi hấp thu năng lượng linh thạch tiến hành đột phá trước đi.
Được.
Lisa và Y Liên nhìn nhau, sau đó cùng đi về phòng mình.
Nhưng từ đầu đến cuối, Thiên Diệp lại không có bất cứ động tác gì...
Ngươi không đi sao? Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhìn Thiên Diệp, Ngày mai là trận đầu tiên, khảo hạch cấp bậc học viên, xem trong một năm nay các ngươi đã tiến bộ bao nhiêu, nếu như không có tiến triển gì sẽ bị học viện khai trừ.
Thiên Diệp nắm chặt linh thạch trong tay, đáy mắt hiện lên một tia sáng, cười lạnh nói: Thời điểm ta mới vào học viện là thần tướng trung cấp, hiện tại đột phá đến thần tướng cao cấp đã đủ ứng phó trận đầu khảo hạch, cho nên, chờ trận đấu ngày mai kết thúc, ta mới hấp thu linh thạch.
/1551
|