Sắc mặt Trịnh Chiến cực kỳ khó coi tuyên bố trận loại cá nhân thứ hai bắt đầu. Với thực lực Phong Hào Đấu La của hắn thế nhưng không thể ngăn cản một vị Hồn Đế giết người, điều này đối với hắn mà nói, quả thực là vô cùng nhục nhã a!
Lúc Trịnh Chiến hô lên tranh tài bắt đầu thì Mộng Hồng Trần cũng đồng thời hành động, có kinh nghiệm trận trước, nàng không lập tức trang bị hồn đạo khí cận chiến lên người mình, mà trước tiên là thả ra vũ hồn.
Một tầng băng lam có chút khác thường trong nháy mắt lan tràn toàn thân, hai vàng, hai tím, hai đen, sáu cái hồn hoàn trong nháy mắt dâng lên. Thể hiện ra tu vi Hồn Đế cường đại.
Thấy sáu cái hồn hoàn xuất hiện, ngoài đài tranh tài khán giả nhất thời dâng lên một trận hoan hô. Mới vừa rồi biểu hiện của Vương Thu Nhi thật sự là quá bá đạo, khí thế của nàng thậm chí áp chế làm khán giả có chút không thở nổi, lúc này Mộng Hồng Trần cũng thể hiện ra thực lực lúc đầu nhìn qua không kém gì Vương Thu Nhi, hơi thở bị đè nén cuối cùng cũng bạo phát ra.
Đệ nhất và đệ nhị hồn hoàn của Mộng Hồng Trần lần lượt lóe sáng, một vòng sáng băng lam sắc trong nháy mắt từ dưới chân Mộng Hồng Trần khuếch tán ra. Nàng đã quyết định chủ ý. Ngươi không phải là công kích mạnh sao? Tốt lắm, ta liền dùng cách phòng ngự từ từ với ngươi, bất luận thế nào, ngươi đều phải tiến vào phạm vi băng chi độc hoàn của ta. Dù tu vi ngươi có cường thịnh trở lại, cũng không có Cực Hạn Chi Băng như Hoắc Vũ Hạo mà kháng độc, sẽ phải trúng độc thôi. Cho dù trận này không thể thắng ngươi, chỉ cần để cho Chu Tinh Băng Thiềm kịch độc trong cơ thể ngươi phát tác, như vậy, trận đoàn chiến sau ngươi đã không cách nào ra sân, tới lúc đó, chính là lúc chiến đội Nhật Nguyệt chúng ta chiến thắng.
Không thể không nói, Mộng Hồng Trần suy nghĩ cực kỳ rõ ràng, đối mặt Vương Thu Nhi loại cường giả cận chiến này, nàng lên đối kháng là cực kỳ thích hợp.
Nhưng làm Mộng Hồng Trần, thậm chí là trọng tài Trịnh Chiến đều có chút kinh ngạc chính là. Lần này, Vương Thu Nhi không phát động công kích trước, thân là một Hồn Sư am hiểu cận chiến, thế nhưng nàng không có ý tứ muốn tiến lên trước . Mà chân trái bước ra một bước, thân trên khẽ chuyển, tay phải nắm Hoàng Kim Long Thương giơ lên tại đầu vai mình, làm như muốn làm động tác ném mạnh.
Mới vừa thả ra băng chi độc hoàn Mộng Hồng Trần lập tức cũng cảm giác được một loại khí tức kinh khủng khó có thể hình dung trong nháy mắt rơi vào trên người mình, khi nàng nhìn lại Vương Thu Nhi, chỉ thấy sau tấm khăn che mặt, Vương Thu Nhi hai tròng mắt tựa hồ tản ra một loại quang thải đặc thù khác thường. Cả người lại lộ ra vẻ mơ hồ. Mà trong tay nàng chuôi trường thương hai đầu sắc bén lại càng phát ra kim quang lấp lánh chói mắt, kim quang mãnh liệt thậm chí kéo dài ngưng tụ thành quang diễm bay lên. Bộ dáng kia, nhìn qua vô cùng cường hãn. Thậm chí ngay cả trên người Vương Thu Nhi cũng bắt đầu tản mát ra kim quang chói mắt.
Một tầng lân phiến màu vàng bắt đầu từ tay phải nàng nơi cầm trường mâu lan tràn ra, hướng tới toàn thân, rất nhanh đã bao trùm toàn bộ thân thể ngoại trừ bộ mặt. Trên người nàng dâng lên sáu cái hồn hoàn, trong đó cũng là Hồn Hoàn thứ nhất và thứ hai tỏa sáng hào quang.
Trong những người đang xem cuộc chiến, chỉ có Hoắc Vũ Hạo mới biết được. Đó là đệ nhất hồn kỹ của Vương Thu Nhi: Hoàng Kim Long thể. Cùng với hồn kỹ thứ hai: Long lực lượng.
Không chỉ có thế, Hoắc Vũ Hạo biết chắc, vào giờ khắc này, Vương Thu Nhi đã kích phát năng lực thiên phú Hoàng Kim Long của mình, Hoàng Kim Chi Kiêu Ngạo, đem thuộc tính lực lượng kinh khủng của bản thân Hoàng Kim Long tăng lên tới cực hạn. Thậm chí ngay cả Hoàng Kim Chi Cảm Tri cũng mở ra . Hoắc Vũ Hạo bằng vào tinh thần lực cường đại mơ hồ có thể cảm giác được, tựa hồ có một sợi dây vô hình đã đem Vương Thu Nhi cùng Mộng Hồng Trần nối lại với nhau.
Vương Thu Nhi lúc này giống như là một tòa núi lửa đang trong trạng thái phun trào, toàn thân lan tràn kim sắc quang diễm nồng đậm, kèm theo quang diễm tăng cường, thậm chí ngay cả bản thể nàng cũng biến mất vào trong đó. Kim sắc quang diễm dần dần hội tụ thành một đầu Hoàng Kim Long cự đại. Không phát ra tiếng động nhưng khiến cho mọi người phải kinh hãi gào thét.
Này. . .
Mặc dù mọi người chiến đội Nhật Nguyệt đối với chiến đội Sử Lai Khắc cũng phán đoán là đội trưởng rất mạnh. Nhưng ai có thể nghĩ đến vị đội trưởng này thế nhưng lại có trình độ cường hãn đến như vậy? Vương Thu Nhi thể hiện ra thực lực đã hoàn toàn vượt ra khỏi phán đoán lúc trước của Mộng Hồng Trần. Nàng hiện tại cảm thấy khó thở, phảng phất như thân thể đã bị một sợi tơ vô hình bền bỉ trói buộc. Mà cảm giác sợ hãi kia dần dần khiến nàng hô hấp cũng trở nên khó khăn. Dường như một khắc sau, chuôi trường thương kinh khủng này đã xuyên thấu thân thể của nàng.
Không có nửa phần do dự, với kinh nghiệm chiến đấu hết sức phong phú Mộng Hồng Trần trước tiên kết thúc hai cái hồn kĩ trước của mình. Một áo giáp băng lam trong nháy mắt mặc lên người, đem toàn bộ thân thể nàng bao bọc lại. Lần này, trong tay nàng không xuất hiện vũ khí, mà là một tấm chắn băng màu lam.
Trang bị hồn đạo khí cấp sáu toàn thân, nàng nghĩ rằng đã dễ chịu hơn vài phần, nhưng Mộng Hồng Trần lại hoảng sợ phát hiện,trên người Vương Thu Nhi phía đối diện quang diễm biến thành đầu rồng thậm chí còn muốn hóa thành Kim Long chân chính.
Đã để cho nàng quá nhiều thời gian tụ lực rồi, cuộc chiến trước đã lưu lại bóng ma làm Mộng Hồng Trần sinh ra phán đoán sai lầm. Nàng hiểu được mình sai ở điểm nào. Vương Thu Nhi này quả thực là quá giảo hoạt. Nàng chẳng những thực lực cường đại, mà còn tính kế đánh vào tâm lý của ta.
Cắn chặt hàm răng, Mộng Hồng Trần biết, vào lúc này, đối thủ tụ lực đã gần hoàn thành, một khi công kích bộc phát, chắc chắn là một kích vô cùng chấn động.
Không chỉ là nàng, ngay cả trọng tài Trịnh Chiến cũng không tự chủ được, rất căng thẳng. Trời mới biết một kích tiếp theo của Vương Thu Nhi mang đến hậu quả như thế nào. Hoàng Kim Long Thương bộc lộ uy năng, ngay cả Trịnh Chiến cũng cảm thấy kinh hãi. Đây là khí tức mà một vị Hồn Đế có thể thả ra sao? Trong tay nàng chuôi trường thương kia tuyệt không phải là hồn đạo khí, nhưng uy năng, sợ rằng ít nhất cũng sẽ không thấp hơn hồn đạo khí cấp tám. Sử Lai Khắc học viện, quả nhiên không hổ là thiên hạ đệ nhất học viện ngày nay a!
- Ô ——
Một tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên, cự đại long đầu rốt cục dựng lên giãy dụa hướng về phía trước, thân thể nó mang màu vàng rực rỡ, khí tức kinh khủng thậm chí khiến cho mọi người hơi bị run rẩy.
Mộng Hồng Trần hít sâu một cái, một tầng băng màu lam không ngừng sáng lên trên người, nhưng đối diện cùng biển kim sắc kinh khủng kia thì lại có vẻ nhỏ bé đi nhiều.
Đây mới là thực lực chân chính của Vương Thu Nhi a! Vương Đông Nhi quay đầu nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo. Nàng phát hiện Hoắc Vũ Hạo nhìn cũng rất chăm chú, nhưng trong mắt hắn không toát ra vẻ lo lắng, mà chỉ có vui mừng.
- Hừ! Thấy Thu Nhi cường đại, ngươi rất vui vẻ sao?
Vương Đông Nhi thấp giọng hỏi.
- Đúng vậy!
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng đáp một câu, nhưng hắn rất nhanh ý thức được điểm không đúng, vội vàng nói tiếp:
- Thu Nhi cường đại, ta dĩ nhiên vui vẻ vì Sử Lai Khắc. Xem ra, cuộc tranh tài hôm nay, bọn họ thật sự có cơ hội. Ta hiện tại chẳng qua là hy vọng trọng tài có để cho bọn họ va chạm lần này. Thu Nhi tụ lực tới mức này, thật là đáng sợ.
Một đạo kim mang, ngay khi tiếng rồng ngâm vang lên cao nhất, Cự Long màu vàng đã bay lên không trung, nhất thời chiếc đuôi mau chóng quét qua, màu vàng kinh khủng trong nháy mắt như chiếu sáng cả đài tranh tài thai, mà mục tiêu của chúng cũng chỉ có một.
- Ta nhận thua!
Một câu nói khiến cho mọi người sững sờ. Mộng Hồng Trần đột nhiên dùng hai tay ôm đầu, thân thể nhanh chóng trầm xuống, đồng thời mở ra phòng hộ tráo vô địch. Tiếng thét chói tai của nàng nếu như ở khoảng cách gần sợ rằng có thể chấn vỡ cả tách thủy tinh trong tửu điếm.
Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến vốn như là một cây cung căng thẳng, nghe được nàng hét lớn, cơ hồ trong nháy mắt đã di động. Một tầng bình chướng màu trắng trong nháy mắt dâng lên, muốn ngăn trở đường đi của Hoàng Kim Long Thương.
Thế nhưng, quang mang màu vàng trong chớp mắt xuyên thấu bình chướng, tốc độ không giảm tiếp tục lao đi.
Ngay sau Cự Long màu vàng là tầng bình chướng bị xé nát bấy.
Bất quá, mượn khoảng khắc ngăn cản trong nháy mắt này, Trịnh Chiến đã đến trước mặt Mộng Hồng Trần, hai tay vòng trước ngực, một tấm chắn trắng noãn như ngọc đã hiện ra trước người hắn.
Kim mang bay vụt đến, khi còn cách tấm chắn không tới ba thước thì bất chợt, trong không khí phát ra tiếng.
- Ầm!
Lấy tấm chắn kia làm trung tâm, từng mảng tia sáng lớn vặn vẹo nhanh chóng sôi trào, khuếch tán hướng ra phía ngoài.
Lúc Hoàng Kim Cự Long lao đến, một tiếng nổ kinh khủng vang lên. Cả đài tranh tài đều biến thành một thế giới kinh khủng tràn ngập màu trắng, vàng hoà lẫn.
Trên đài chủ tịch, Kính Hồng Trần sớm đã ngồi không yên, đột nhiên đứng lên, khẩn trương nhìn lên đài, sắc mặt biến hóa âm tình bất định.
Làm sao có thể? Sử Lai Khắc học viện làm sao có thể có đội viên thực lực cường đại đến trình độ như vậy? Hắn cũng không biết Vương Thu Nhi Hoàng Kim Long Thương có uy lực thế nào. Nhưng đối với Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến hắn rất quen thuộc a! Trịnh Chiến lúc trước phát ra tầng bình chướng thứ nhất để ngăn cản là một phòng ngự hồn đạo khí cấp bảy. Lực phòng ngự tương đối mạnh, hơn nữa lại hết sức sự mềm dẻo. Đó là độc chiêu của Trịnh Chiến, một loại bình chướng có thể ném ra.
Nhưng hồn đạo khí cấp bảy kia chỉ hơi ngăn trở một chút công kích của Vương Thu Nhi thì đã bể nát. Mà hiện tại, thứ Trịnh Chiến sử dụng, chính là hồn đạo khí cường đại hắn dựa vào mà thành danh, Bất Phá Thần Thuẫn. Đây cũng là hồn đạo khí cấp chín a! Nhưng théo tình trạng trước mắt, hồn đạo khí cấp chín Bất Phá Thần Thuẫn cũng không chiếm thượng phong tuyệt đối. Phẩm chất không hề áp đảo đối phương chút nào.
Ngồi bệt xuống đài, Mộng Hồng Trần lúc này sắc mặt đã trở nên tái nhợt. Nàng rất rõ ràng, nếu như không phải mình cơ trí lựa chọn nhận thua ngay lập tức, thì hiện tại kẻ phải chịu lực lượng kinh khủng này đánh sâu vào đúng là mình a! Đừng nói mạng , sợ rằng ngay cả bột phấn cũng sẽ không dư lại gì! Đây là năng lực công kích cấp độ nào a! Thật có thể xé người ra thành mảnh vụn.
Màu vàng cùng màu trắng đối kháng cả thảy kéo dài mấy giây đồng hồ mới dần dần nhạt đi, một ít quang mang màu vàng cũng dần dần hiện ra nguyên hình, chính là Vương Thu Nhi Hoàng Kim Long Thương.
Ơ nơi xa, Vương Thu Nhi vẫn đứng tại chỗ, cũng dần dần hiện thân. Tay phải khẽ vẫy, Hoàng Kim Long thương đã hóa thành một đạo lưu quang một lần nữa trở lại trong lòng bàn tay của nàng. Trên người nàng lân phiến màu vàng cũng như thủy triều rút đi.
Trịnh Chiến thở dài một hơi, cúi đầu nhìn thoáng qua Bất Phá Thần Thuẫn của mình, hoảng sợ phát hiện, ở vị trí trung ương của Bất Phá Thần Thuẫn mơ hồ có chút lõm xuống.
Lúc Trịnh Chiến hô lên tranh tài bắt đầu thì Mộng Hồng Trần cũng đồng thời hành động, có kinh nghiệm trận trước, nàng không lập tức trang bị hồn đạo khí cận chiến lên người mình, mà trước tiên là thả ra vũ hồn.
Một tầng băng lam có chút khác thường trong nháy mắt lan tràn toàn thân, hai vàng, hai tím, hai đen, sáu cái hồn hoàn trong nháy mắt dâng lên. Thể hiện ra tu vi Hồn Đế cường đại.
Thấy sáu cái hồn hoàn xuất hiện, ngoài đài tranh tài khán giả nhất thời dâng lên một trận hoan hô. Mới vừa rồi biểu hiện của Vương Thu Nhi thật sự là quá bá đạo, khí thế của nàng thậm chí áp chế làm khán giả có chút không thở nổi, lúc này Mộng Hồng Trần cũng thể hiện ra thực lực lúc đầu nhìn qua không kém gì Vương Thu Nhi, hơi thở bị đè nén cuối cùng cũng bạo phát ra.
Đệ nhất và đệ nhị hồn hoàn của Mộng Hồng Trần lần lượt lóe sáng, một vòng sáng băng lam sắc trong nháy mắt từ dưới chân Mộng Hồng Trần khuếch tán ra. Nàng đã quyết định chủ ý. Ngươi không phải là công kích mạnh sao? Tốt lắm, ta liền dùng cách phòng ngự từ từ với ngươi, bất luận thế nào, ngươi đều phải tiến vào phạm vi băng chi độc hoàn của ta. Dù tu vi ngươi có cường thịnh trở lại, cũng không có Cực Hạn Chi Băng như Hoắc Vũ Hạo mà kháng độc, sẽ phải trúng độc thôi. Cho dù trận này không thể thắng ngươi, chỉ cần để cho Chu Tinh Băng Thiềm kịch độc trong cơ thể ngươi phát tác, như vậy, trận đoàn chiến sau ngươi đã không cách nào ra sân, tới lúc đó, chính là lúc chiến đội Nhật Nguyệt chúng ta chiến thắng.
Không thể không nói, Mộng Hồng Trần suy nghĩ cực kỳ rõ ràng, đối mặt Vương Thu Nhi loại cường giả cận chiến này, nàng lên đối kháng là cực kỳ thích hợp.
Nhưng làm Mộng Hồng Trần, thậm chí là trọng tài Trịnh Chiến đều có chút kinh ngạc chính là. Lần này, Vương Thu Nhi không phát động công kích trước, thân là một Hồn Sư am hiểu cận chiến, thế nhưng nàng không có ý tứ muốn tiến lên trước . Mà chân trái bước ra một bước, thân trên khẽ chuyển, tay phải nắm Hoàng Kim Long Thương giơ lên tại đầu vai mình, làm như muốn làm động tác ném mạnh.
Mới vừa thả ra băng chi độc hoàn Mộng Hồng Trần lập tức cũng cảm giác được một loại khí tức kinh khủng khó có thể hình dung trong nháy mắt rơi vào trên người mình, khi nàng nhìn lại Vương Thu Nhi, chỉ thấy sau tấm khăn che mặt, Vương Thu Nhi hai tròng mắt tựa hồ tản ra một loại quang thải đặc thù khác thường. Cả người lại lộ ra vẻ mơ hồ. Mà trong tay nàng chuôi trường thương hai đầu sắc bén lại càng phát ra kim quang lấp lánh chói mắt, kim quang mãnh liệt thậm chí kéo dài ngưng tụ thành quang diễm bay lên. Bộ dáng kia, nhìn qua vô cùng cường hãn. Thậm chí ngay cả trên người Vương Thu Nhi cũng bắt đầu tản mát ra kim quang chói mắt.
Một tầng lân phiến màu vàng bắt đầu từ tay phải nàng nơi cầm trường mâu lan tràn ra, hướng tới toàn thân, rất nhanh đã bao trùm toàn bộ thân thể ngoại trừ bộ mặt. Trên người nàng dâng lên sáu cái hồn hoàn, trong đó cũng là Hồn Hoàn thứ nhất và thứ hai tỏa sáng hào quang.
Trong những người đang xem cuộc chiến, chỉ có Hoắc Vũ Hạo mới biết được. Đó là đệ nhất hồn kỹ của Vương Thu Nhi: Hoàng Kim Long thể. Cùng với hồn kỹ thứ hai: Long lực lượng.
Không chỉ có thế, Hoắc Vũ Hạo biết chắc, vào giờ khắc này, Vương Thu Nhi đã kích phát năng lực thiên phú Hoàng Kim Long của mình, Hoàng Kim Chi Kiêu Ngạo, đem thuộc tính lực lượng kinh khủng của bản thân Hoàng Kim Long tăng lên tới cực hạn. Thậm chí ngay cả Hoàng Kim Chi Cảm Tri cũng mở ra . Hoắc Vũ Hạo bằng vào tinh thần lực cường đại mơ hồ có thể cảm giác được, tựa hồ có một sợi dây vô hình đã đem Vương Thu Nhi cùng Mộng Hồng Trần nối lại với nhau.
Vương Thu Nhi lúc này giống như là một tòa núi lửa đang trong trạng thái phun trào, toàn thân lan tràn kim sắc quang diễm nồng đậm, kèm theo quang diễm tăng cường, thậm chí ngay cả bản thể nàng cũng biến mất vào trong đó. Kim sắc quang diễm dần dần hội tụ thành một đầu Hoàng Kim Long cự đại. Không phát ra tiếng động nhưng khiến cho mọi người phải kinh hãi gào thét.
Này. . .
Mặc dù mọi người chiến đội Nhật Nguyệt đối với chiến đội Sử Lai Khắc cũng phán đoán là đội trưởng rất mạnh. Nhưng ai có thể nghĩ đến vị đội trưởng này thế nhưng lại có trình độ cường hãn đến như vậy? Vương Thu Nhi thể hiện ra thực lực đã hoàn toàn vượt ra khỏi phán đoán lúc trước của Mộng Hồng Trần. Nàng hiện tại cảm thấy khó thở, phảng phất như thân thể đã bị một sợi tơ vô hình bền bỉ trói buộc. Mà cảm giác sợ hãi kia dần dần khiến nàng hô hấp cũng trở nên khó khăn. Dường như một khắc sau, chuôi trường thương kinh khủng này đã xuyên thấu thân thể của nàng.
Không có nửa phần do dự, với kinh nghiệm chiến đấu hết sức phong phú Mộng Hồng Trần trước tiên kết thúc hai cái hồn kĩ trước của mình. Một áo giáp băng lam trong nháy mắt mặc lên người, đem toàn bộ thân thể nàng bao bọc lại. Lần này, trong tay nàng không xuất hiện vũ khí, mà là một tấm chắn băng màu lam.
Trang bị hồn đạo khí cấp sáu toàn thân, nàng nghĩ rằng đã dễ chịu hơn vài phần, nhưng Mộng Hồng Trần lại hoảng sợ phát hiện,trên người Vương Thu Nhi phía đối diện quang diễm biến thành đầu rồng thậm chí còn muốn hóa thành Kim Long chân chính.
Đã để cho nàng quá nhiều thời gian tụ lực rồi, cuộc chiến trước đã lưu lại bóng ma làm Mộng Hồng Trần sinh ra phán đoán sai lầm. Nàng hiểu được mình sai ở điểm nào. Vương Thu Nhi này quả thực là quá giảo hoạt. Nàng chẳng những thực lực cường đại, mà còn tính kế đánh vào tâm lý của ta.
Cắn chặt hàm răng, Mộng Hồng Trần biết, vào lúc này, đối thủ tụ lực đã gần hoàn thành, một khi công kích bộc phát, chắc chắn là một kích vô cùng chấn động.
Không chỉ là nàng, ngay cả trọng tài Trịnh Chiến cũng không tự chủ được, rất căng thẳng. Trời mới biết một kích tiếp theo của Vương Thu Nhi mang đến hậu quả như thế nào. Hoàng Kim Long Thương bộc lộ uy năng, ngay cả Trịnh Chiến cũng cảm thấy kinh hãi. Đây là khí tức mà một vị Hồn Đế có thể thả ra sao? Trong tay nàng chuôi trường thương kia tuyệt không phải là hồn đạo khí, nhưng uy năng, sợ rằng ít nhất cũng sẽ không thấp hơn hồn đạo khí cấp tám. Sử Lai Khắc học viện, quả nhiên không hổ là thiên hạ đệ nhất học viện ngày nay a!
- Ô ——
Một tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên, cự đại long đầu rốt cục dựng lên giãy dụa hướng về phía trước, thân thể nó mang màu vàng rực rỡ, khí tức kinh khủng thậm chí khiến cho mọi người hơi bị run rẩy.
Mộng Hồng Trần hít sâu một cái, một tầng băng màu lam không ngừng sáng lên trên người, nhưng đối diện cùng biển kim sắc kinh khủng kia thì lại có vẻ nhỏ bé đi nhiều.
Đây mới là thực lực chân chính của Vương Thu Nhi a! Vương Đông Nhi quay đầu nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo. Nàng phát hiện Hoắc Vũ Hạo nhìn cũng rất chăm chú, nhưng trong mắt hắn không toát ra vẻ lo lắng, mà chỉ có vui mừng.
- Hừ! Thấy Thu Nhi cường đại, ngươi rất vui vẻ sao?
Vương Đông Nhi thấp giọng hỏi.
- Đúng vậy!
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng đáp một câu, nhưng hắn rất nhanh ý thức được điểm không đúng, vội vàng nói tiếp:
- Thu Nhi cường đại, ta dĩ nhiên vui vẻ vì Sử Lai Khắc. Xem ra, cuộc tranh tài hôm nay, bọn họ thật sự có cơ hội. Ta hiện tại chẳng qua là hy vọng trọng tài có để cho bọn họ va chạm lần này. Thu Nhi tụ lực tới mức này, thật là đáng sợ.
Một đạo kim mang, ngay khi tiếng rồng ngâm vang lên cao nhất, Cự Long màu vàng đã bay lên không trung, nhất thời chiếc đuôi mau chóng quét qua, màu vàng kinh khủng trong nháy mắt như chiếu sáng cả đài tranh tài thai, mà mục tiêu của chúng cũng chỉ có một.
- Ta nhận thua!
Một câu nói khiến cho mọi người sững sờ. Mộng Hồng Trần đột nhiên dùng hai tay ôm đầu, thân thể nhanh chóng trầm xuống, đồng thời mở ra phòng hộ tráo vô địch. Tiếng thét chói tai của nàng nếu như ở khoảng cách gần sợ rằng có thể chấn vỡ cả tách thủy tinh trong tửu điếm.
Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến vốn như là một cây cung căng thẳng, nghe được nàng hét lớn, cơ hồ trong nháy mắt đã di động. Một tầng bình chướng màu trắng trong nháy mắt dâng lên, muốn ngăn trở đường đi của Hoàng Kim Long Thương.
Thế nhưng, quang mang màu vàng trong chớp mắt xuyên thấu bình chướng, tốc độ không giảm tiếp tục lao đi.
Ngay sau Cự Long màu vàng là tầng bình chướng bị xé nát bấy.
Bất quá, mượn khoảng khắc ngăn cản trong nháy mắt này, Trịnh Chiến đã đến trước mặt Mộng Hồng Trần, hai tay vòng trước ngực, một tấm chắn trắng noãn như ngọc đã hiện ra trước người hắn.
Kim mang bay vụt đến, khi còn cách tấm chắn không tới ba thước thì bất chợt, trong không khí phát ra tiếng.
- Ầm!
Lấy tấm chắn kia làm trung tâm, từng mảng tia sáng lớn vặn vẹo nhanh chóng sôi trào, khuếch tán hướng ra phía ngoài.
Lúc Hoàng Kim Cự Long lao đến, một tiếng nổ kinh khủng vang lên. Cả đài tranh tài đều biến thành một thế giới kinh khủng tràn ngập màu trắng, vàng hoà lẫn.
Trên đài chủ tịch, Kính Hồng Trần sớm đã ngồi không yên, đột nhiên đứng lên, khẩn trương nhìn lên đài, sắc mặt biến hóa âm tình bất định.
Làm sao có thể? Sử Lai Khắc học viện làm sao có thể có đội viên thực lực cường đại đến trình độ như vậy? Hắn cũng không biết Vương Thu Nhi Hoàng Kim Long Thương có uy lực thế nào. Nhưng đối với Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến hắn rất quen thuộc a! Trịnh Chiến lúc trước phát ra tầng bình chướng thứ nhất để ngăn cản là một phòng ngự hồn đạo khí cấp bảy. Lực phòng ngự tương đối mạnh, hơn nữa lại hết sức sự mềm dẻo. Đó là độc chiêu của Trịnh Chiến, một loại bình chướng có thể ném ra.
Nhưng hồn đạo khí cấp bảy kia chỉ hơi ngăn trở một chút công kích của Vương Thu Nhi thì đã bể nát. Mà hiện tại, thứ Trịnh Chiến sử dụng, chính là hồn đạo khí cường đại hắn dựa vào mà thành danh, Bất Phá Thần Thuẫn. Đây cũng là hồn đạo khí cấp chín a! Nhưng théo tình trạng trước mắt, hồn đạo khí cấp chín Bất Phá Thần Thuẫn cũng không chiếm thượng phong tuyệt đối. Phẩm chất không hề áp đảo đối phương chút nào.
Ngồi bệt xuống đài, Mộng Hồng Trần lúc này sắc mặt đã trở nên tái nhợt. Nàng rất rõ ràng, nếu như không phải mình cơ trí lựa chọn nhận thua ngay lập tức, thì hiện tại kẻ phải chịu lực lượng kinh khủng này đánh sâu vào đúng là mình a! Đừng nói mạng , sợ rằng ngay cả bột phấn cũng sẽ không dư lại gì! Đây là năng lực công kích cấp độ nào a! Thật có thể xé người ra thành mảnh vụn.
Màu vàng cùng màu trắng đối kháng cả thảy kéo dài mấy giây đồng hồ mới dần dần nhạt đi, một ít quang mang màu vàng cũng dần dần hiện ra nguyên hình, chính là Vương Thu Nhi Hoàng Kim Long Thương.
Ơ nơi xa, Vương Thu Nhi vẫn đứng tại chỗ, cũng dần dần hiện thân. Tay phải khẽ vẫy, Hoàng Kim Long thương đã hóa thành một đạo lưu quang một lần nữa trở lại trong lòng bàn tay của nàng. Trên người nàng lân phiến màu vàng cũng như thủy triều rút đi.
Trịnh Chiến thở dài một hơi, cúi đầu nhìn thoáng qua Bất Phá Thần Thuẫn của mình, hoảng sợ phát hiện, ở vị trí trung ương của Bất Phá Thần Thuẫn mơ hồ có chút lõm xuống.
/447
|