Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, mắt đen láy nhìn chằm chằm người Tiểu Hồng.
Thân hình trong suốt như ngọc, linh thể hồng thạch không có bất cứ tỳ vết phô bày trước mắt Lý Vân Tiêu.
Tim Lý Vân Tiêu đập nhanh, dường như hắn đã thấy thứ không nên thấy, lòng thầm nhắc: Phi lễ chớ nhìn.
Lý Vân Tiêu tập trung kiểm tra trạng huống của Tiểu Hồng, nhưng không có bất cứ ma ảnh nào.
Tiểu Hồng cảm giác khác lạ, gò má đỏ rực run giọng hỏi:
- Đại ca ca . . . Làm . . . Làm gì vậy?
Tiểu Hồng căng thẳng thế là trong người dâng lên dị lực, nháy mắt chặn lại đồng quang của Lý Vân Tiêu. Diệu Pháp Linh Mục chỉ thấy một mảnh trắng mờ, không xem rõ được gì.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Tiểu Hồng, lực lượng trong người của nàng . . .
Tiểu Hồng ngơ ngác hỏi:
- Sao vậy?
Lý Vân Tiêu đột nhiên cảnh giác lên, hắn phát hiện bàn tay Tiểu Hồng bắt chặt tay hắn không ngừng tăng sức mạnh, mạnh đến vượt lẽ thường.
- Đại . . . Ca ca . . . Vân Tiêu . . . Ca ca . . . Xấu . . . Người xấu . . .
Người Tiểu Hồng run rẩy, thân hình và khuôn mặt vặn vẹo, trên người nàng bắt đầu hiển hiện ma văn.
Từk hi nào bàn tay Lý Vân Tiêu rực rỡ ánh sáng vàng, cứng như sắt đá, nhưng đối phương vẫn không ngừng tăng mạnh lực lượng như sợ hắn trốn mất.
Miệng Tiểu Hồng chợt phát ra tiếng cười nanh tranh hoàn toàn không hợp với nàng:
- He he.
Khóe môi cong lên như trăng non, rất quái dị.
Lý Vân Tiêu không hoảng hốt, hắn rất bình tĩnh. Đế Dạ ẩn núp trong người Tiểu Hồng đều nằm trong dự đoán của Lý Vân Tiêu.
- Ta rất tò mò vì sao chiếm cứ thân hình là Tiểu Hồng chứ không phải ngươi?
Mặt ‘Tiểu Hồng’ không ngừng cuồn cuộn mây đen, khuôn mặt nanh tranh mơ hồ có hình dạng Đế Dạ, đôi mắt to bắn ra tía sáng lạnh:
- A, tiểu tử, ngươi mạnh hơn ngày xưa nhiều.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta sai rồi, ta không nên tò mò điều tra tình huống của Tiểu Hồng, vậy thì ngươi sẽ không ra được. Làm sao để ngươi trở về, cho nàng trở lại?
‘Tiểu Hồng’ hừ lạnh:
- Bổn tọa chiếm cứ thân thể này rồi thì nàng ấy không về được nưa,x mãi cho đến chết!
Lý Vân Tiêu nhếch môi châm chọc:
- Nếu đơn giản như thế thì Tiểu Hồng chết lâu rồi. Nếu ta không đoán lầm thì trong cuộc tranh giành thân hình nghê hồng ngươi đã thua, nên chỉ là phụ trong đây.
Tiểu Hồng cười to bảo:
- Ha ha ha! Bổn tọa chính là ma chủ vạn cổ bất diệt, ngươi đùa giỡn cái gì!
Lý Vân Tiêu nói:
- Đừng lừa mình nữa, hãy chấp nhận hiện thực tàn nhẫn này đi. Có lẽ ma chủ từng rất oai nhưng bất cứ tồn tại cường đại nào đều không thể ngăn thời gian trôi. Hiện tại ma chủ chỉ còn kéo dài hơi tàn.
- Câm miệng!
Tiểu Hồng tức giận quát:
- Hôm nay bổn tọa sẽ làm ngươi quỳ dưới chân ta kéo hơi tàn!
Bàn tay nắm chặt Lý Vân Tiêu dâng lên nhiều ma khí, hóa thành vô số phù văn nhập vào người hắn, trong khoảnh khắc bao phủ toàn bộ da thịt.
Lý Vân Tiêu xì cười:
- Trò con nít, ở chung với Tiểu Hồng làm tâm tính của ngươi cũng biến thành nhi đồng rồi sao?
Lý Vân Tiêu không thèm quan tâm ma phù đầy người, một tay bấm quyết.
Những ma phù nháy mắt hòa tan, biến thành lực lượng ma nguyên nguyên thủy nhất bị hút vào người Lý Vân Tiêu.
Tiểu Hồng giật mình kêu lên:
- Ngươi . . .!
Tiểu Hồng vung tay trái đâm vào tim Lý Vân Tiêu.
Hai ngón tay Lý Vân Tiêu khép lại điểm một cái. Tiếng xé gió rạch phá không gian, kiếm khí sắc bén.
Đinh!
Chỉ kiếm đánh vào lòng bàn tay Tiểu Hồng bị lực lượng ức chế.
Hai người không ngừng dồn lực lượng vào đôi tay, từng vòng sáng khuếch tán góc độ khác nhau, không gian xung quanh bị linh áp mạnh mẽ đè run rẩy.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt, so đấu lực lượng và tu vi đươn thuần làm hắn dần bị đối phương áp chế. Kiếm chỉ tay phải khẽ run.
Tiểu Hồng cười điên dại:
- Ha ha ha! Trong cơ thể ngươi cũng có ma nguyên cường đại, chờ bổn tọa nuốt ngươi rồi thực lực sẽ tiến lên một bậc thang!
Một ma ảnh hiện ra sau lưng Tiểu Hồng, không phải Chân Ma Cự Linh mà là Đế Dạ đang nhe răng cười nhìn Lý Vân Tiêu.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút biến ra ba đầu sáu tay, một tay bấm quyết bắn ra vô số kiếm bén, tay khác nâng Giới Thần Bi đập xuống, toàn nhằm vào người Đế Dạ.
Hai tay khác lăng không kết ấn vỗ vào ngực Tiểu Hồng.
Đế Dạ giật nảy mình, cười khẩy nói:
- Muốn xua đuổi bổn tọa khỏi thân thể của nàng ta? Mơ mộng viễn vông!
Hai tay Đế Dạ kết ấn biến ra vô số vòng tròn bay lượn bốn phía, ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh kiếm bị chặn lại bên ngoài ma khí ngập trời, không thể chém xuống.
Đế Dạ mặt vặn vẹo, ấn ký hai tay đánh xuống, va chạm với song ấn giữa Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng khủng bố nổ tung, cân bằng giữa hai người đã mất.
Lý Vân Tiêu bị đánh bay xa mấy chục trượng, Tiểu Hồng chỉ thụt lùi ba bước liền ổn định thân thể.
Đế Dạ đánh một kích xong chớp mắt quay về trong cơ thể Tiểu Hồng:
- Lực lượng trong cơ thể ngươi rất hỗn độn nhưng cực kỳ cường đại, tiếc quá, không thể tập trung tu luyện một thứ, rất khó lên đỉnh cao.
Tiểu Hồng bay lên, liên tục kết ấn.
Từng vòng ma văn bay ra từ lòng bàn tay Tiểu Hồng, biển mây sôi trào như nấu nước sôi. Thật nhiều mây hóa thành bọt nước, muôn vàn cực kỳ đồ sộ.
- Hôm nay sẽ cho tên nhà quê ngươi kiến thức thân nghê hồng cộng thêm lực lượng ma nguyên sẽ là sức mạnh khủng bố đến đâu!
Khuôn mặt Tiểu Hồng tràn ngập châm chọc, ánh mắt nhìn Lý Vân Tiêu như ngó người chết.
Sắc mặt của Lý Vân Tiêu đúng là rất khó coi, vừa rồi song ấn oanh kích hắn liền hiểu lực lượng của Đế Dạ vững vàng hơn hắn một bậc. Giờ phút này, thông qua cơ thể Tiểu Hồng thi triển ra ma công uy thế hơn lúc trước.
Lý Vân Tiêu không dám khinh thường, ba đầu sáu tay tất cả đều cảnh giác. Mỗi bàn tay cầm huyền khí, sẵn sàng đón đỡ.
Tiểu Hồng đột nhiên nhướng mày, biến sắc mặt.
Đôi mắt bắn ra tia sắc bén, tức giận, không cam lòng, rất phức tạp.
Tiểu Hồng rống to:
- Coi như hôm nay ngươi may mắn!
Người Tiểu Hồng run bần bật, hai má chảy mồ hôi lạnh, tay ngừng kết ức.
Chớp mắt tất cả lực lượng tan biến hóa thành vòng sáng to lớn quét qua biển mây.
Lòng Lý Vân Tiêu rung lên, lực lượng kia như sóng biển dạt ra, chỉ tán công mà lực lượng đã cường đại như vậy.
Lý Vân Tiêu cất hết huyền khí, sáu cánh tay cùng bấm quyết. Một luồng sáng vàng dâng lên từ ấn quyết hóa thành bình chướng kết giới.
Sóng khí ập đến đụng vào ánh sáng vàng, chấn Lý Vân Tiêu lùi lại mấy bước.
Lòng Lý Vân Tiêu dậy sóng thần còn hơn sóng khí này, nếu mới rồi Đế Dạ đánh ra ma công hoàn chỉnh e rằng hắn đã dữ nhiều lành ít.
Tiểu Hồng trở về như cũ, ngồi xổm trong biển mây bật khóc:
- Hu hu hu!
Lý Vân Tiêu nuốt nước bọt khan, biểu tình cực kỳ trầm trọng cẩn thận tới gần, hỏi:
- Tiểu Hồng, sao vậy?
Tiểu Hồng khóc rất đau lòng:
- Hu hu hu, vừa rồi Tiểu Hồng lại biến xấu xa, bị người xấu nhốt lại. Hắn dùng thân thể của Tiểu Hồng làm việc xấu!
Thân hình trong suốt như ngọc, linh thể hồng thạch không có bất cứ tỳ vết phô bày trước mắt Lý Vân Tiêu.
Tim Lý Vân Tiêu đập nhanh, dường như hắn đã thấy thứ không nên thấy, lòng thầm nhắc: Phi lễ chớ nhìn.
Lý Vân Tiêu tập trung kiểm tra trạng huống của Tiểu Hồng, nhưng không có bất cứ ma ảnh nào.
Tiểu Hồng cảm giác khác lạ, gò má đỏ rực run giọng hỏi:
- Đại ca ca . . . Làm . . . Làm gì vậy?
Tiểu Hồng căng thẳng thế là trong người dâng lên dị lực, nháy mắt chặn lại đồng quang của Lý Vân Tiêu. Diệu Pháp Linh Mục chỉ thấy một mảnh trắng mờ, không xem rõ được gì.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Tiểu Hồng, lực lượng trong người của nàng . . .
Tiểu Hồng ngơ ngác hỏi:
- Sao vậy?
Lý Vân Tiêu đột nhiên cảnh giác lên, hắn phát hiện bàn tay Tiểu Hồng bắt chặt tay hắn không ngừng tăng sức mạnh, mạnh đến vượt lẽ thường.
- Đại . . . Ca ca . . . Vân Tiêu . . . Ca ca . . . Xấu . . . Người xấu . . .
Người Tiểu Hồng run rẩy, thân hình và khuôn mặt vặn vẹo, trên người nàng bắt đầu hiển hiện ma văn.
Từk hi nào bàn tay Lý Vân Tiêu rực rỡ ánh sáng vàng, cứng như sắt đá, nhưng đối phương vẫn không ngừng tăng mạnh lực lượng như sợ hắn trốn mất.
Miệng Tiểu Hồng chợt phát ra tiếng cười nanh tranh hoàn toàn không hợp với nàng:
- He he.
Khóe môi cong lên như trăng non, rất quái dị.
Lý Vân Tiêu không hoảng hốt, hắn rất bình tĩnh. Đế Dạ ẩn núp trong người Tiểu Hồng đều nằm trong dự đoán của Lý Vân Tiêu.
- Ta rất tò mò vì sao chiếm cứ thân hình là Tiểu Hồng chứ không phải ngươi?
Mặt ‘Tiểu Hồng’ không ngừng cuồn cuộn mây đen, khuôn mặt nanh tranh mơ hồ có hình dạng Đế Dạ, đôi mắt to bắn ra tía sáng lạnh:
- A, tiểu tử, ngươi mạnh hơn ngày xưa nhiều.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta sai rồi, ta không nên tò mò điều tra tình huống của Tiểu Hồng, vậy thì ngươi sẽ không ra được. Làm sao để ngươi trở về, cho nàng trở lại?
‘Tiểu Hồng’ hừ lạnh:
- Bổn tọa chiếm cứ thân thể này rồi thì nàng ấy không về được nưa,x mãi cho đến chết!
Lý Vân Tiêu nhếch môi châm chọc:
- Nếu đơn giản như thế thì Tiểu Hồng chết lâu rồi. Nếu ta không đoán lầm thì trong cuộc tranh giành thân hình nghê hồng ngươi đã thua, nên chỉ là phụ trong đây.
Tiểu Hồng cười to bảo:
- Ha ha ha! Bổn tọa chính là ma chủ vạn cổ bất diệt, ngươi đùa giỡn cái gì!
Lý Vân Tiêu nói:
- Đừng lừa mình nữa, hãy chấp nhận hiện thực tàn nhẫn này đi. Có lẽ ma chủ từng rất oai nhưng bất cứ tồn tại cường đại nào đều không thể ngăn thời gian trôi. Hiện tại ma chủ chỉ còn kéo dài hơi tàn.
- Câm miệng!
Tiểu Hồng tức giận quát:
- Hôm nay bổn tọa sẽ làm ngươi quỳ dưới chân ta kéo hơi tàn!
Bàn tay nắm chặt Lý Vân Tiêu dâng lên nhiều ma khí, hóa thành vô số phù văn nhập vào người hắn, trong khoảnh khắc bao phủ toàn bộ da thịt.
Lý Vân Tiêu xì cười:
- Trò con nít, ở chung với Tiểu Hồng làm tâm tính của ngươi cũng biến thành nhi đồng rồi sao?
Lý Vân Tiêu không thèm quan tâm ma phù đầy người, một tay bấm quyết.
Những ma phù nháy mắt hòa tan, biến thành lực lượng ma nguyên nguyên thủy nhất bị hút vào người Lý Vân Tiêu.
Tiểu Hồng giật mình kêu lên:
- Ngươi . . .!
Tiểu Hồng vung tay trái đâm vào tim Lý Vân Tiêu.
Hai ngón tay Lý Vân Tiêu khép lại điểm một cái. Tiếng xé gió rạch phá không gian, kiếm khí sắc bén.
Đinh!
Chỉ kiếm đánh vào lòng bàn tay Tiểu Hồng bị lực lượng ức chế.
Hai người không ngừng dồn lực lượng vào đôi tay, từng vòng sáng khuếch tán góc độ khác nhau, không gian xung quanh bị linh áp mạnh mẽ đè run rẩy.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt, so đấu lực lượng và tu vi đươn thuần làm hắn dần bị đối phương áp chế. Kiếm chỉ tay phải khẽ run.
Tiểu Hồng cười điên dại:
- Ha ha ha! Trong cơ thể ngươi cũng có ma nguyên cường đại, chờ bổn tọa nuốt ngươi rồi thực lực sẽ tiến lên một bậc thang!
Một ma ảnh hiện ra sau lưng Tiểu Hồng, không phải Chân Ma Cự Linh mà là Đế Dạ đang nhe răng cười nhìn Lý Vân Tiêu.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút biến ra ba đầu sáu tay, một tay bấm quyết bắn ra vô số kiếm bén, tay khác nâng Giới Thần Bi đập xuống, toàn nhằm vào người Đế Dạ.
Hai tay khác lăng không kết ấn vỗ vào ngực Tiểu Hồng.
Đế Dạ giật nảy mình, cười khẩy nói:
- Muốn xua đuổi bổn tọa khỏi thân thể của nàng ta? Mơ mộng viễn vông!
Hai tay Đế Dạ kết ấn biến ra vô số vòng tròn bay lượn bốn phía, ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh kiếm bị chặn lại bên ngoài ma khí ngập trời, không thể chém xuống.
Đế Dạ mặt vặn vẹo, ấn ký hai tay đánh xuống, va chạm với song ấn giữa Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng khủng bố nổ tung, cân bằng giữa hai người đã mất.
Lý Vân Tiêu bị đánh bay xa mấy chục trượng, Tiểu Hồng chỉ thụt lùi ba bước liền ổn định thân thể.
Đế Dạ đánh một kích xong chớp mắt quay về trong cơ thể Tiểu Hồng:
- Lực lượng trong cơ thể ngươi rất hỗn độn nhưng cực kỳ cường đại, tiếc quá, không thể tập trung tu luyện một thứ, rất khó lên đỉnh cao.
Tiểu Hồng bay lên, liên tục kết ấn.
Từng vòng ma văn bay ra từ lòng bàn tay Tiểu Hồng, biển mây sôi trào như nấu nước sôi. Thật nhiều mây hóa thành bọt nước, muôn vàn cực kỳ đồ sộ.
- Hôm nay sẽ cho tên nhà quê ngươi kiến thức thân nghê hồng cộng thêm lực lượng ma nguyên sẽ là sức mạnh khủng bố đến đâu!
Khuôn mặt Tiểu Hồng tràn ngập châm chọc, ánh mắt nhìn Lý Vân Tiêu như ngó người chết.
Sắc mặt của Lý Vân Tiêu đúng là rất khó coi, vừa rồi song ấn oanh kích hắn liền hiểu lực lượng của Đế Dạ vững vàng hơn hắn một bậc. Giờ phút này, thông qua cơ thể Tiểu Hồng thi triển ra ma công uy thế hơn lúc trước.
Lý Vân Tiêu không dám khinh thường, ba đầu sáu tay tất cả đều cảnh giác. Mỗi bàn tay cầm huyền khí, sẵn sàng đón đỡ.
Tiểu Hồng đột nhiên nhướng mày, biến sắc mặt.
Đôi mắt bắn ra tia sắc bén, tức giận, không cam lòng, rất phức tạp.
Tiểu Hồng rống to:
- Coi như hôm nay ngươi may mắn!
Người Tiểu Hồng run bần bật, hai má chảy mồ hôi lạnh, tay ngừng kết ức.
Chớp mắt tất cả lực lượng tan biến hóa thành vòng sáng to lớn quét qua biển mây.
Lòng Lý Vân Tiêu rung lên, lực lượng kia như sóng biển dạt ra, chỉ tán công mà lực lượng đã cường đại như vậy.
Lý Vân Tiêu cất hết huyền khí, sáu cánh tay cùng bấm quyết. Một luồng sáng vàng dâng lên từ ấn quyết hóa thành bình chướng kết giới.
Sóng khí ập đến đụng vào ánh sáng vàng, chấn Lý Vân Tiêu lùi lại mấy bước.
Lòng Lý Vân Tiêu dậy sóng thần còn hơn sóng khí này, nếu mới rồi Đế Dạ đánh ra ma công hoàn chỉnh e rằng hắn đã dữ nhiều lành ít.
Tiểu Hồng trở về như cũ, ngồi xổm trong biển mây bật khóc:
- Hu hu hu!
Lý Vân Tiêu nuốt nước bọt khan, biểu tình cực kỳ trầm trọng cẩn thận tới gần, hỏi:
- Tiểu Hồng, sao vậy?
Tiểu Hồng khóc rất đau lòng:
- Hu hu hu, vừa rồi Tiểu Hồng lại biến xấu xa, bị người xấu nhốt lại. Hắn dùng thân thể của Tiểu Hồng làm việc xấu!
/3771
|