Vũ Hoàng sợ đến nước mắt nước mũi chảy ra, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.
Hắn không dám dùng Nguyên lực chống đối, rất nhanh thì đem cái trán dập phá, tiên huyết chảy đầy đất.
Dập đầu một lúc, lại không thấy bất luận động tĩnh gì, đợi lần thứ hai ngẩng đầu lên, đâu còn cái bóng của Lý Vân Tiêu.
Đột nhiên ngoài cửa Trương quản sự đi đến, thấy tình cảnh trước mắt, không khỏi sửng sốt nói:
- Đại nhân, ngài, ngài làm cái gì vậy?
Vũ Hoàng lau mồ hôi lạnh nói:
- Không cẩn thận té ngã, tại sao ngươi lại trở về?
Trương quản sự lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng lại không dám hỏi đến, nói:
- Ta vừa nghĩ tới một việc, đại nhân để cho chúng ta ở Thiên Vũ Đại Lục tìm khối Linh Sơn Bảo Địa, cháu ta nói có một nơi cũng không tệ lắm.
- Nga, vậy ngươi nhanh thay ta làm tốt a.
Vũ Hoàng phất phất tay, trong lòng vui sướng đã sớm sợ đến hoàn toàn không có, cảm giác sợ hãi đến bây giờ còn lái đi không được, chỉ cảm thấy cả người đều ướt đẫm mồ hôi, nói:
- Ta thật muốn nghỉ ngơi, không nên đến quấy rầy ta.
Lý Vân Tiêu ly khai cứ điểm Bích Lạc tông, liền thu được Tô Liên Y đưa tin.
Hai người rất nhanh gặp mặt.
Tô Liên Y vừa thấy hình dạng của Lý Vân Tiêu, liền đoán được bảy tám phần, nói:
- Bích Lạc tông chạy thoát?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Lần này sợ là triệt để ẩn độn, muốn tìm ra mà nói dường như rất khó.
Tô Liên Y nói:
- Nếu bọn họ một lòng ẩn độn, tứ hải to lớn đích xác rất khó tìm. Nếu không phải, vậy sớm muộn cũng sẽ lộ ra hành tích.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chỉ có thể nghĩ như vậy. Bất Động Quy Lâm của Cảnh Thất đều ở trong trận kia bị phá huỷ, ta cũng không tin hắn chịu được, còn Vĩnh Sinh Chi Giới không lâu sau sẽ mở ra, hai người này thật có thể chịu được sao?
Tô Liên Y nói:
- Vừa rồi thời điểm ta ở Đại Luân Đảo ghi danh, nghe được một tin tức, lánh đời tông môn đã bắt đầu cùng Vạn Nhất Thiên mưu đồ đoạt lại Thương Minh. Bọn họ xem thực lực ta không tệ, còn nghĩ mời chào ta vào, vì vậy mới tiết lộ chút tin tức, chẳng biết Vân Thiếu có hứng thú không?
Lý Vân Tiêu nói:
- Chuyện Thương Minh trước để cho Vạn Nhất Thiên quan tâm đi thôi, nếu mượn tay lánh đời tông môn vẫn không thể đoạt lại Thương Minh, vậy thì không còn dùng được. Tuy ta cũng có ý đối phó Đinh Sơn, nhưng còn chuyện trọng yếu hơn, Đinh Sơn để Vạn Nhất Thiên giải quyết đi.
Tô Liên Y hỏi:
- Chuyện trọng yếu hơn? Chẳng biết Vân Thiếu ý chỉ...
Lý Vân Tiêu đang muốn trả lời, chợt thấy một người vội vàng chạy tới, vài bước đã tới trước mặt hai người, hành lễ nói:
- Các hạ là Lý Vân Tiêu đại nhân?
Lý Vân Tiêu vừa nhìn phục sức của người này, còn có tiêu ký trên người, nhất thời biết thân phận người này, nói:
- Long Nha Sơn Trang thực sự là tin tức linh thông, ta mới vừa đến đã tìm tới.
Người kia vui mừng nói:
- Quả nhiên là Vân Tiêu đại nhân, kẻ hèn này là Tín Sứ của Long Nha Sơn Trang, gặp qua đại nhân. Mong đại nhân có thể đi Sơn Trang ta tụ họp một chút, trang chủ đại nhân đã chờ đợi nhiều ngày.
Hắn rất sợ Lý Vân Tiêu không đi, còn bổ sung nói:
- Để tìm đại nhân, toàn bộ tổ tình báo của Sơn Trang chúng ta xuất động, mỗi ngày mười hai canh giờ không gián đoạn tìm hiểu chung quanh, lúc này mới có thể ở trước tiên biết chỗ của đại nhân.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Ta cùng Tuyệt Thiên Hàn không có giao tình, hắn tìm ta làm chi? Chớ không phải là muốn chém ta chứ?
Người nọ lại càng hoảng sợ, cười khổ nói:
- Đại nhân thật biết nói đùa, trang chủ đại nhân là thành tâm thành ý mời, mong Vân Tiêu đại nhân có thể đi một chuyến.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tốt, đã như vậy, ta liền theo ngươi đi xem trong hồ lô của Tuyệt Thiên Hàn rốt cuộc muốn làm cái gì.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, thiên hạ này nơi nào cũng có thể tùy ý đi.
Người kia vui mừng, tìm được và mang Lý Vân Tiêu về đó là một công lớn, vội vàng ở phía trước dẫn đường, rất sợ hai người đổi ý.
Lý Vân Tiêu cũng muốn đi Long Nha Sơn Trang tìm hiểu chuyện của Ngô Đại Thành, bằng không hắn mới không có thời gian rảnh rỗi phản ứng Tuyệt Thiên Hàn.
Hai người rất nhanh được đưa tới nơi dùng chân của Long Nha Sơn Trang, người phụ trách nơi đây tự mình ra nghênh tiếp, đồng thời trước tiên thông tri thượng cấp.
Rất nhanh liền tiến nhập Truyền Tống Trận, mấy canh giờ sau, hai người xuất hiện ở trên một hòn đảo.
Toàn bộ đảo nhỏ như là một ngọn núi cao, từ dưới nhìn lên, dọc theo sơn thế tràn đầy kiến trúc, có chút giống Thiên lĩnh Long gia, nhưng không có nguy nga như Thiên lĩnh.
Lý Vân Tiêu nói:
- Long Nha Sơn Trang không phải tương truyền xây dựng ở trên một cái răng lớn sao, đảo này phi thường phổ thông a.
Người phụ trách cũng tự mình đưa tiễn mà đến, cười nói:
- Trên đời làm sao có Long Nha lớn như vậy, Long Nha đích thật là có, hơn nữa tương truyền là răng Chân Long, cũng không biết thật giả, là trấn trang chi bảo của sơn trang ta.
- Chân Long chi xỉ?
Lý Vân Tiêu lấy làm kinh hãi, nếu thật là Chân Long chi xỉ, vậy vật này không phải là Long bảo đơn giản như vậy.
Nói Long bảo chẳng qua là Long Tộc Thập Phương Thần Cảnh để lại thân thể hài cốt, mà Chân Long Hài Cốt lại không phải là một cấp bậc.
Thanh âm của Xa Vưu truyền đến, có chút kích động nói:
- Mau đi xem Long Nha một chút, nếu thật là Chân Long liền đoạt lấy!
Lý Vân Tiêu truyền âm nói:
- Văn minh một chút, chúng ta đều là người đọc sách, không nên hơi một tí liền dùng chữ “đoạt”, có thể nói”mượn” a .
- Đúng đúng đúng, mượn, chính là mượn! Nếu thật là Chân Long chi xỉ, liền mượn dùng mấy trăm năm a!
Xa Vưu gào gào nói.
Hắn bây giờ tu luyện cũng dừng ở bình cảnh, cần tiến một bước phải có cơ duyên, vốn cho là Chân Long Bí Tàng sẽ ở Long Vực, nhưng chỉ là một Trữ Vật Không Gian mà thôi, hoàn toàn thất vọng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Xem trước một chút đi, Sơn Trang chưa chắc có vật tốt như vậy.
Đột nhiên một thanh âm cao vút truyền đến, cười to nói:
- Ha ha, Vân Tiêu công tử, ngươi thật khiến ta nhớ chết a!
Một đạo quang mang lăng liệt phá không mà đến, ở trên không trung đình trệ, dần dần hóa thành thân ảnh của Tuyệt Thiên Hàn, phi thân rơi xuống, trực tiếp ôm lấy Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu có chút không nói rõ được, nghiêng người một cái liền tránh khỏi, vươn tay ra ngăn hắn lại nói:
- Đại nhân nhiệt tình như vậy, thực sự làm ta có chút sợ, vẫn là trước nói rõ đi.
Tuyệt Thiên Hàn tuy là mặt tươi cười, nhưng nhìn ra thập phần sầu lo, khổ sở nói:
- Vân Tiêu công tử khoái nhân khoái ngữ, ta liền đi thẳng vào vấn đề, chỉ là nơi đây không phải chỗ nói chuyện, theo ta vào trong trang đi.
Hắn không nói lời gì, trực tiếp lôi kéo Lý Vân Tiêu cùng Tô Liên Y hóa thành một đạo lưu quang bay đi.
Ở trên ngọn núi cao nhất đảo nhỏ, có một tòa cung điện kim bích huy hoàng, phảng phất ẩn vào đám mây.
Tuyệt Thiên Hàn từ lâu thiết yến, mang lên các loại Quỳnh Tương Linh Quả. Hắn ngồi ở thủ tọa, cũng không mời rượu, mà là tự rót tự uống, tiếng thở dài không ngừng.
Hắn không dám dùng Nguyên lực chống đối, rất nhanh thì đem cái trán dập phá, tiên huyết chảy đầy đất.
Dập đầu một lúc, lại không thấy bất luận động tĩnh gì, đợi lần thứ hai ngẩng đầu lên, đâu còn cái bóng của Lý Vân Tiêu.
Đột nhiên ngoài cửa Trương quản sự đi đến, thấy tình cảnh trước mắt, không khỏi sửng sốt nói:
- Đại nhân, ngài, ngài làm cái gì vậy?
Vũ Hoàng lau mồ hôi lạnh nói:
- Không cẩn thận té ngã, tại sao ngươi lại trở về?
Trương quản sự lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng lại không dám hỏi đến, nói:
- Ta vừa nghĩ tới một việc, đại nhân để cho chúng ta ở Thiên Vũ Đại Lục tìm khối Linh Sơn Bảo Địa, cháu ta nói có một nơi cũng không tệ lắm.
- Nga, vậy ngươi nhanh thay ta làm tốt a.
Vũ Hoàng phất phất tay, trong lòng vui sướng đã sớm sợ đến hoàn toàn không có, cảm giác sợ hãi đến bây giờ còn lái đi không được, chỉ cảm thấy cả người đều ướt đẫm mồ hôi, nói:
- Ta thật muốn nghỉ ngơi, không nên đến quấy rầy ta.
Lý Vân Tiêu ly khai cứ điểm Bích Lạc tông, liền thu được Tô Liên Y đưa tin.
Hai người rất nhanh gặp mặt.
Tô Liên Y vừa thấy hình dạng của Lý Vân Tiêu, liền đoán được bảy tám phần, nói:
- Bích Lạc tông chạy thoát?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Lần này sợ là triệt để ẩn độn, muốn tìm ra mà nói dường như rất khó.
Tô Liên Y nói:
- Nếu bọn họ một lòng ẩn độn, tứ hải to lớn đích xác rất khó tìm. Nếu không phải, vậy sớm muộn cũng sẽ lộ ra hành tích.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chỉ có thể nghĩ như vậy. Bất Động Quy Lâm của Cảnh Thất đều ở trong trận kia bị phá huỷ, ta cũng không tin hắn chịu được, còn Vĩnh Sinh Chi Giới không lâu sau sẽ mở ra, hai người này thật có thể chịu được sao?
Tô Liên Y nói:
- Vừa rồi thời điểm ta ở Đại Luân Đảo ghi danh, nghe được một tin tức, lánh đời tông môn đã bắt đầu cùng Vạn Nhất Thiên mưu đồ đoạt lại Thương Minh. Bọn họ xem thực lực ta không tệ, còn nghĩ mời chào ta vào, vì vậy mới tiết lộ chút tin tức, chẳng biết Vân Thiếu có hứng thú không?
Lý Vân Tiêu nói:
- Chuyện Thương Minh trước để cho Vạn Nhất Thiên quan tâm đi thôi, nếu mượn tay lánh đời tông môn vẫn không thể đoạt lại Thương Minh, vậy thì không còn dùng được. Tuy ta cũng có ý đối phó Đinh Sơn, nhưng còn chuyện trọng yếu hơn, Đinh Sơn để Vạn Nhất Thiên giải quyết đi.
Tô Liên Y hỏi:
- Chuyện trọng yếu hơn? Chẳng biết Vân Thiếu ý chỉ...
Lý Vân Tiêu đang muốn trả lời, chợt thấy một người vội vàng chạy tới, vài bước đã tới trước mặt hai người, hành lễ nói:
- Các hạ là Lý Vân Tiêu đại nhân?
Lý Vân Tiêu vừa nhìn phục sức của người này, còn có tiêu ký trên người, nhất thời biết thân phận người này, nói:
- Long Nha Sơn Trang thực sự là tin tức linh thông, ta mới vừa đến đã tìm tới.
Người kia vui mừng nói:
- Quả nhiên là Vân Tiêu đại nhân, kẻ hèn này là Tín Sứ của Long Nha Sơn Trang, gặp qua đại nhân. Mong đại nhân có thể đi Sơn Trang ta tụ họp một chút, trang chủ đại nhân đã chờ đợi nhiều ngày.
Hắn rất sợ Lý Vân Tiêu không đi, còn bổ sung nói:
- Để tìm đại nhân, toàn bộ tổ tình báo của Sơn Trang chúng ta xuất động, mỗi ngày mười hai canh giờ không gián đoạn tìm hiểu chung quanh, lúc này mới có thể ở trước tiên biết chỗ của đại nhân.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Ta cùng Tuyệt Thiên Hàn không có giao tình, hắn tìm ta làm chi? Chớ không phải là muốn chém ta chứ?
Người nọ lại càng hoảng sợ, cười khổ nói:
- Đại nhân thật biết nói đùa, trang chủ đại nhân là thành tâm thành ý mời, mong Vân Tiêu đại nhân có thể đi một chuyến.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tốt, đã như vậy, ta liền theo ngươi đi xem trong hồ lô của Tuyệt Thiên Hàn rốt cuộc muốn làm cái gì.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, thiên hạ này nơi nào cũng có thể tùy ý đi.
Người kia vui mừng, tìm được và mang Lý Vân Tiêu về đó là một công lớn, vội vàng ở phía trước dẫn đường, rất sợ hai người đổi ý.
Lý Vân Tiêu cũng muốn đi Long Nha Sơn Trang tìm hiểu chuyện của Ngô Đại Thành, bằng không hắn mới không có thời gian rảnh rỗi phản ứng Tuyệt Thiên Hàn.
Hai người rất nhanh được đưa tới nơi dùng chân của Long Nha Sơn Trang, người phụ trách nơi đây tự mình ra nghênh tiếp, đồng thời trước tiên thông tri thượng cấp.
Rất nhanh liền tiến nhập Truyền Tống Trận, mấy canh giờ sau, hai người xuất hiện ở trên một hòn đảo.
Toàn bộ đảo nhỏ như là một ngọn núi cao, từ dưới nhìn lên, dọc theo sơn thế tràn đầy kiến trúc, có chút giống Thiên lĩnh Long gia, nhưng không có nguy nga như Thiên lĩnh.
Lý Vân Tiêu nói:
- Long Nha Sơn Trang không phải tương truyền xây dựng ở trên một cái răng lớn sao, đảo này phi thường phổ thông a.
Người phụ trách cũng tự mình đưa tiễn mà đến, cười nói:
- Trên đời làm sao có Long Nha lớn như vậy, Long Nha đích thật là có, hơn nữa tương truyền là răng Chân Long, cũng không biết thật giả, là trấn trang chi bảo của sơn trang ta.
- Chân Long chi xỉ?
Lý Vân Tiêu lấy làm kinh hãi, nếu thật là Chân Long chi xỉ, vậy vật này không phải là Long bảo đơn giản như vậy.
Nói Long bảo chẳng qua là Long Tộc Thập Phương Thần Cảnh để lại thân thể hài cốt, mà Chân Long Hài Cốt lại không phải là một cấp bậc.
Thanh âm của Xa Vưu truyền đến, có chút kích động nói:
- Mau đi xem Long Nha một chút, nếu thật là Chân Long liền đoạt lấy!
Lý Vân Tiêu truyền âm nói:
- Văn minh một chút, chúng ta đều là người đọc sách, không nên hơi một tí liền dùng chữ “đoạt”, có thể nói”mượn” a .
- Đúng đúng đúng, mượn, chính là mượn! Nếu thật là Chân Long chi xỉ, liền mượn dùng mấy trăm năm a!
Xa Vưu gào gào nói.
Hắn bây giờ tu luyện cũng dừng ở bình cảnh, cần tiến một bước phải có cơ duyên, vốn cho là Chân Long Bí Tàng sẽ ở Long Vực, nhưng chỉ là một Trữ Vật Không Gian mà thôi, hoàn toàn thất vọng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Xem trước một chút đi, Sơn Trang chưa chắc có vật tốt như vậy.
Đột nhiên một thanh âm cao vút truyền đến, cười to nói:
- Ha ha, Vân Tiêu công tử, ngươi thật khiến ta nhớ chết a!
Một đạo quang mang lăng liệt phá không mà đến, ở trên không trung đình trệ, dần dần hóa thành thân ảnh của Tuyệt Thiên Hàn, phi thân rơi xuống, trực tiếp ôm lấy Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu có chút không nói rõ được, nghiêng người một cái liền tránh khỏi, vươn tay ra ngăn hắn lại nói:
- Đại nhân nhiệt tình như vậy, thực sự làm ta có chút sợ, vẫn là trước nói rõ đi.
Tuyệt Thiên Hàn tuy là mặt tươi cười, nhưng nhìn ra thập phần sầu lo, khổ sở nói:
- Vân Tiêu công tử khoái nhân khoái ngữ, ta liền đi thẳng vào vấn đề, chỉ là nơi đây không phải chỗ nói chuyện, theo ta vào trong trang đi.
Hắn không nói lời gì, trực tiếp lôi kéo Lý Vân Tiêu cùng Tô Liên Y hóa thành một đạo lưu quang bay đi.
Ở trên ngọn núi cao nhất đảo nhỏ, có một tòa cung điện kim bích huy hoàng, phảng phất ẩn vào đám mây.
Tuyệt Thiên Hàn từ lâu thiết yến, mang lên các loại Quỳnh Tương Linh Quả. Hắn ngồi ở thủ tọa, cũng không mời rượu, mà là tự rót tự uống, tiếng thở dài không ngừng.
/3771
|