Bị nhảy chương nội dung liền mạch nhá các bác
Đột nhiên óc Lý Vân Tiêu lóe tia sáng, có nhiều tin tức tràn vào, như chuyện cũ yên lặng bị phủ bụi trong ký ức đột nhiên kích động lên.
Trong thức hải linh đài dần hiện ra một ma ảnh hoành vĩ ngồi xếp bằng hư không.
Ma ảnh một tay bắt ấn hóa thành ba đầu sáu tay, ấn quyết sáu tay khác nhau, chậm rãi biến hóa chỉ ấn.
Cùng với ấn quyết lên xuống, quy tắc hư không tương hợp tương ứng, hồn nhiên một thể với nó.
Lý Vân Tiêu thầm kêu lên:
- Đế!
Lý Vân Tiêu lập tức tập trung thần thức nhìn chăm chú vào thân hình vĩ ngạn kia, cẩn thận cố gắng ghi nhớ mỗi động tác.
Bộ pháp quyết này dường như cực kỳ cường đại, phức tạp mà hoa lệ nhưng đem lại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ cho Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu biết đây là bởi vì đế chi ma nguyên ở trong cơ thể hắn, nhưng không hoàn chỉnh. Cảnh tượng hiện tại chắc là vì Lý Vân Tiêu tu luyện ma công kích phát ra ký ức phủ bụi.
Lòng Lý Vân Tiêu máy động, hắn giật mình phát hiện trong linh đài của mình, cách thân hình vĩ ngạn không xa có một bóng người dừng chân nhìn đăm đăm, cũng cố ghi nhớ ấn quyết của Đế như Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
=Tiểu Hồng!
Bóng người kia tuy mơ hồ nhưng đúng thật là Tiểu Hồng.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cảnh tượng trước mắt khiến Lý Vân Tiêu hoang mang, tại sao thức hải linh đài của hai người hòa cùng nhau?
Lý Vân Tiêu ngây ra một giây rồi gác kỳ cảnh sang một bên, không quan tâm Tiểu Hồng có phát hiện hắn không, tiếp tục xem Ma Đế thi triển.
Thi triển trăm ấn quyết của Đế rồi không gian bên trên sáu tay lay nhẹ, trở nên mơ hồ.
Lý Vân Tiêu mở to mắt, hắn không xa lạ gì tình hình này, là cảnh tượng lúc lục đạo ma binh buông xuống.
Quả nhiên cùng với hư không lung lay, lục đạo ma binh xuất hiện từ từ đáp xuống.
Nhưng chỉ có năm binh khí xuất hiện, đó là A Hàm Trảm Cốt đao, A Ma Luân Bảo, A Lại Huyền Việt, A Nam Kiền Sát, A Át Phạn Sát rơi vào năm bàn tay.
Còn tay phải trước mặt biến đổi chỉ ấn, năm ma binh rung rung khí âm trong trẻo háo thnàh từng vòn sóng tán đi.
Năm khí âm chấn động như hòa cùng thủ ấn kia, một mảnh ma quang tán đi trên đầu ngón tay phải.
Lý Vân Tiêu trợn to mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm đầu ngón tay, một quyển đan thanh phá không ra từ trong hư vô rơi vào lòng bàn tay hắn.
Lòng Lý Vân Tiêu vô cùng rung động:
- Ma binh thứ sáu sao?
Trong ký ức thức hải của Lý Vân Tiêu chưa từng có ký ức về ma binh này.
Hai ngón tay Ma Đế nâng đan thanh thư quyển, mắt Đế bắn ra ma quang rơi vào đan thanh thư quyển, từng vòng sóng gợn lan tỏa.
Thư quyển bay lơ lửng từ từ trải ra trước mặt Ma Đế, ánh sáng tường hóa phát ra, có phù văn và tranh lấp lóe trên đan thanh thư quyển.
Người Lý Vân Tiêu run rẩy, mắt càng trợn to, hắn cảm nhận rõ ràng dù là Tiểu Hồng cũng cực kỳ kích động.
Một thanh âm du dương vang lên, không mặn không nhạt nói:
- Chậc chậc, hiếm có thật, mọi người đều ở.
Lý Vân Tiêu giật mình tỉnh lại từ trạng thái tập trung tinh thần, thần thức quét qua thấy bên kia ma Đế có một bóng người.
Bóng người đó mở miệng rồi mới từ trong hư vô hóa thân đi ra, khuôn mặt giống Đế y như đúc, đó chính là Ma Chủ Phổ.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Phổ đại nhân...
Nhưng rất nhanh Lý Vân Tiêu bình tĩnh lại. Nếu trong thức hải này Lý Vân Tiêu vào được, Tiểu Hồng cũng có thể vào vậy tất nhiên Ma Chủ Phổ cũng có thể.
Tim Lý Vân Tiêu đập nhanh thầm nghĩ:
- Viện thì sao?
Lý Vân Tiêu đang suy nghĩ chợt giọng Tiểu Hồng vang lên:
- Vân Tiêu Ca ca.
Dường như đến lúc này Tiểu Hồng mới thấy Lý Vân Tiêu, đi vài bước nên tới nơi. Nhưng khiến người ngạc nhiên là cự ly gần trong gang tấc thế nhưng Tiểu Hồng đi cỡ nào cũng không thể đến bên cạnh Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu nói:
- Hãy ở yên tại chỗ, chúng ta vì ma nguyên Ma Chủ mà sinh ra một số hiện tượng kỳ lạ, dường như thức hải dung hợp cùng nhau, không phải chân thực.
Tiểu Hồng dừng bước, hỏi:
- Vậy là ta đang nằm mơ? Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không phải nằm mơ, chúng ta yên lặng xem đi.
Tiểu Hồng khẽ ừ, không nói gì nữa.
Ma Chủ Phổ dời mắt khỏi Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng mà chuyển sang hư không khác, cười khẩy nói:
- Nếu ngươi cũng ở thì lộ mặt đi, lấp ló, ngươi làm mất mặt quá.
Giữa hư không vang tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng rùng mình, bọn họ vô cùng quen thuộc thanh âm kia, là Ma Viện.
Hư không đó khuếch tán sương mù, thân hình Viện dần hiện ra. Viện nhìn Ma Chủ Phổ đăm đăm, nhếch môi cười nhạt.
Rất nhanh Viện nhìn hướng Lý Vân Tiêu, nét châm biếm đổi ngay thành sát khí lạnh băng. Chỉ bị Viện nhìn một cái Lý Vân Tiêu đã như rơi vào hầm băng, hắn vận chuyển ma công mới xua tan khí lạnh.
Không phải vì Viện mạnh cỡ nào khiến Lý Vân Tiêu rợn tóc gáy mà vì nàng hận hắn sâu sắc, ánh mắt lạnh băng khiến người rét run.
- Ha ha.
Lý Vân Tiêu vẫy tay chào:
- Viện đại nhân, chúng ta lại gặp mặt.
Viện khẽ ừ, nghi ngờ hỏi:
- Ngươi cố ý đến Ma giới chịu chết?
- Ha ha, đại nhân đừng nói buồn vậy.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Chẳng lẽ ta không thể đến tiễn đại nhân đi chết sao?
Viện liếc Lý Vân Tiêu lại quét mắt qua Tiểu Hồng, Ma Phổ:
- Ta hiểu rồi, ba người muốn hợp sức đối phó ta.
Lý Vân Tiêu rộng rãi thừa nhận:
- Xem như đi, đại nhân sợ không?
Viện khinh thường cười khẩy nói:
- Hừ! Bổn tọa ở trong Viện bộ, tùy thời chào đón các ngươi đến chịu chết.
Mặt Viện tràn đầy khí lạnh và châm chọc, không hề kiêng dè nói ra vị trí mình ở, đó là sự tự tin tuyệt đối, tự tin thực lực của mình có thể tiêu diệt tất cả.
Ma Phổ con ngươi co rút nhìn Viện chằm chằm:
- Ngươi đã bước chân vào Thánh Ma cảnh?!
Viện cười khẩy nói:
- Như thế nào, sợ?
Ma Phổ biểu tình tràn đầy giật mình, biểu tình cực kỳ khó xem.
Sợ thì không đến mức, nhưng đối phương bước chân vào Thánh Ma cảnh thì vô cùng khó khăn nếu muốn đánh chết nàng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nàng chỉ mới vào Thánh Ma cảnh không lâu, hơn nữa vì nuốt Trọc Khôn chủ Địa Giới ngày xưa nên cảnh giới cực kỳ bất ổn. Lần này nàng trốn về Ma giới vì bế quan ổn định cảnh giới. Phổ đại nhân, nếu muốn chặn giết ma này thì hiện tại là thời cơ tốt nhất.
Viện không hề kiêng dè, nàng rất là rộng rãi nói:
- Lý Vân Tiêu nói đúng, hiện tại cảnh giới của ta không ổn định, là lúc yếu ớt nhất. Chờ khi ta hoàn toàn dung hợp lực lượng Trọc Khôn thì các ngươi sẽ là con cá nằm trên thớt mặc cho ta bằm chặt.
Con ngươi Ma Chủ Phổ co rút:
- Viện bộ sao?
Ma giới rộng lớn vô biên nhưng ít khi thay đổi địa thế, 6e điều danh xưng bộ tộc hay thay đổi, tộc trưởng chết là bộ tộc đổi tên ngay.
Nhưng Viện bộ hiện nổi tiếng lừng lẫy trên mảnh đất Ma giới, ma Phổ vào giới nhiều năm đã hỏi thăm rõ ràng từ lâu.
Phổ nhìn hướng Lý Vân Tiêu, dò hỏi:
- Lý Vân Tiêu, ngươi nghĩ sao?
Mắt Lý Vân Tiêu hấp hyá nói:
- Nếu Phổ đại nhân cảm thấy được thì ta sẽ liều mình bồi quân tử một lần!
Đột nhiên óc Lý Vân Tiêu lóe tia sáng, có nhiều tin tức tràn vào, như chuyện cũ yên lặng bị phủ bụi trong ký ức đột nhiên kích động lên.
Trong thức hải linh đài dần hiện ra một ma ảnh hoành vĩ ngồi xếp bằng hư không.
Ma ảnh một tay bắt ấn hóa thành ba đầu sáu tay, ấn quyết sáu tay khác nhau, chậm rãi biến hóa chỉ ấn.
Cùng với ấn quyết lên xuống, quy tắc hư không tương hợp tương ứng, hồn nhiên một thể với nó.
Lý Vân Tiêu thầm kêu lên:
- Đế!
Lý Vân Tiêu lập tức tập trung thần thức nhìn chăm chú vào thân hình vĩ ngạn kia, cẩn thận cố gắng ghi nhớ mỗi động tác.
Bộ pháp quyết này dường như cực kỳ cường đại, phức tạp mà hoa lệ nhưng đem lại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ cho Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu biết đây là bởi vì đế chi ma nguyên ở trong cơ thể hắn, nhưng không hoàn chỉnh. Cảnh tượng hiện tại chắc là vì Lý Vân Tiêu tu luyện ma công kích phát ra ký ức phủ bụi.
Lòng Lý Vân Tiêu máy động, hắn giật mình phát hiện trong linh đài của mình, cách thân hình vĩ ngạn không xa có một bóng người dừng chân nhìn đăm đăm, cũng cố ghi nhớ ấn quyết của Đế như Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
=Tiểu Hồng!
Bóng người kia tuy mơ hồ nhưng đúng thật là Tiểu Hồng.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cảnh tượng trước mắt khiến Lý Vân Tiêu hoang mang, tại sao thức hải linh đài của hai người hòa cùng nhau?
Lý Vân Tiêu ngây ra một giây rồi gác kỳ cảnh sang một bên, không quan tâm Tiểu Hồng có phát hiện hắn không, tiếp tục xem Ma Đế thi triển.
Thi triển trăm ấn quyết của Đế rồi không gian bên trên sáu tay lay nhẹ, trở nên mơ hồ.
Lý Vân Tiêu mở to mắt, hắn không xa lạ gì tình hình này, là cảnh tượng lúc lục đạo ma binh buông xuống.
Quả nhiên cùng với hư không lung lay, lục đạo ma binh xuất hiện từ từ đáp xuống.
Nhưng chỉ có năm binh khí xuất hiện, đó là A Hàm Trảm Cốt đao, A Ma Luân Bảo, A Lại Huyền Việt, A Nam Kiền Sát, A Át Phạn Sát rơi vào năm bàn tay.
Còn tay phải trước mặt biến đổi chỉ ấn, năm ma binh rung rung khí âm trong trẻo háo thnàh từng vòn sóng tán đi.
Năm khí âm chấn động như hòa cùng thủ ấn kia, một mảnh ma quang tán đi trên đầu ngón tay phải.
Lý Vân Tiêu trợn to mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm đầu ngón tay, một quyển đan thanh phá không ra từ trong hư vô rơi vào lòng bàn tay hắn.
Lòng Lý Vân Tiêu vô cùng rung động:
- Ma binh thứ sáu sao?
Trong ký ức thức hải của Lý Vân Tiêu chưa từng có ký ức về ma binh này.
Hai ngón tay Ma Đế nâng đan thanh thư quyển, mắt Đế bắn ra ma quang rơi vào đan thanh thư quyển, từng vòng sóng gợn lan tỏa.
Thư quyển bay lơ lửng từ từ trải ra trước mặt Ma Đế, ánh sáng tường hóa phát ra, có phù văn và tranh lấp lóe trên đan thanh thư quyển.
Người Lý Vân Tiêu run rẩy, mắt càng trợn to, hắn cảm nhận rõ ràng dù là Tiểu Hồng cũng cực kỳ kích động.
Một thanh âm du dương vang lên, không mặn không nhạt nói:
- Chậc chậc, hiếm có thật, mọi người đều ở.
Lý Vân Tiêu giật mình tỉnh lại từ trạng thái tập trung tinh thần, thần thức quét qua thấy bên kia ma Đế có một bóng người.
Bóng người đó mở miệng rồi mới từ trong hư vô hóa thân đi ra, khuôn mặt giống Đế y như đúc, đó chính là Ma Chủ Phổ.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Phổ đại nhân...
Nhưng rất nhanh Lý Vân Tiêu bình tĩnh lại. Nếu trong thức hải này Lý Vân Tiêu vào được, Tiểu Hồng cũng có thể vào vậy tất nhiên Ma Chủ Phổ cũng có thể.
Tim Lý Vân Tiêu đập nhanh thầm nghĩ:
- Viện thì sao?
Lý Vân Tiêu đang suy nghĩ chợt giọng Tiểu Hồng vang lên:
- Vân Tiêu Ca ca.
Dường như đến lúc này Tiểu Hồng mới thấy Lý Vân Tiêu, đi vài bước nên tới nơi. Nhưng khiến người ngạc nhiên là cự ly gần trong gang tấc thế nhưng Tiểu Hồng đi cỡ nào cũng không thể đến bên cạnh Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu nói:
- Hãy ở yên tại chỗ, chúng ta vì ma nguyên Ma Chủ mà sinh ra một số hiện tượng kỳ lạ, dường như thức hải dung hợp cùng nhau, không phải chân thực.
Tiểu Hồng dừng bước, hỏi:
- Vậy là ta đang nằm mơ? Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không phải nằm mơ, chúng ta yên lặng xem đi.
Tiểu Hồng khẽ ừ, không nói gì nữa.
Ma Chủ Phổ dời mắt khỏi Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng mà chuyển sang hư không khác, cười khẩy nói:
- Nếu ngươi cũng ở thì lộ mặt đi, lấp ló, ngươi làm mất mặt quá.
Giữa hư không vang tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng rùng mình, bọn họ vô cùng quen thuộc thanh âm kia, là Ma Viện.
Hư không đó khuếch tán sương mù, thân hình Viện dần hiện ra. Viện nhìn Ma Chủ Phổ đăm đăm, nhếch môi cười nhạt.
Rất nhanh Viện nhìn hướng Lý Vân Tiêu, nét châm biếm đổi ngay thành sát khí lạnh băng. Chỉ bị Viện nhìn một cái Lý Vân Tiêu đã như rơi vào hầm băng, hắn vận chuyển ma công mới xua tan khí lạnh.
Không phải vì Viện mạnh cỡ nào khiến Lý Vân Tiêu rợn tóc gáy mà vì nàng hận hắn sâu sắc, ánh mắt lạnh băng khiến người rét run.
- Ha ha.
Lý Vân Tiêu vẫy tay chào:
- Viện đại nhân, chúng ta lại gặp mặt.
Viện khẽ ừ, nghi ngờ hỏi:
- Ngươi cố ý đến Ma giới chịu chết?
- Ha ha, đại nhân đừng nói buồn vậy.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Chẳng lẽ ta không thể đến tiễn đại nhân đi chết sao?
Viện liếc Lý Vân Tiêu lại quét mắt qua Tiểu Hồng, Ma Phổ:
- Ta hiểu rồi, ba người muốn hợp sức đối phó ta.
Lý Vân Tiêu rộng rãi thừa nhận:
- Xem như đi, đại nhân sợ không?
Viện khinh thường cười khẩy nói:
- Hừ! Bổn tọa ở trong Viện bộ, tùy thời chào đón các ngươi đến chịu chết.
Mặt Viện tràn đầy khí lạnh và châm chọc, không hề kiêng dè nói ra vị trí mình ở, đó là sự tự tin tuyệt đối, tự tin thực lực của mình có thể tiêu diệt tất cả.
Ma Phổ con ngươi co rút nhìn Viện chằm chằm:
- Ngươi đã bước chân vào Thánh Ma cảnh?!
Viện cười khẩy nói:
- Như thế nào, sợ?
Ma Phổ biểu tình tràn đầy giật mình, biểu tình cực kỳ khó xem.
Sợ thì không đến mức, nhưng đối phương bước chân vào Thánh Ma cảnh thì vô cùng khó khăn nếu muốn đánh chết nàng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nàng chỉ mới vào Thánh Ma cảnh không lâu, hơn nữa vì nuốt Trọc Khôn chủ Địa Giới ngày xưa nên cảnh giới cực kỳ bất ổn. Lần này nàng trốn về Ma giới vì bế quan ổn định cảnh giới. Phổ đại nhân, nếu muốn chặn giết ma này thì hiện tại là thời cơ tốt nhất.
Viện không hề kiêng dè, nàng rất là rộng rãi nói:
- Lý Vân Tiêu nói đúng, hiện tại cảnh giới của ta không ổn định, là lúc yếu ớt nhất. Chờ khi ta hoàn toàn dung hợp lực lượng Trọc Khôn thì các ngươi sẽ là con cá nằm trên thớt mặc cho ta bằm chặt.
Con ngươi Ma Chủ Phổ co rút:
- Viện bộ sao?
Ma giới rộng lớn vô biên nhưng ít khi thay đổi địa thế, 6e điều danh xưng bộ tộc hay thay đổi, tộc trưởng chết là bộ tộc đổi tên ngay.
Nhưng Viện bộ hiện nổi tiếng lừng lẫy trên mảnh đất Ma giới, ma Phổ vào giới nhiều năm đã hỏi thăm rõ ràng từ lâu.
Phổ nhìn hướng Lý Vân Tiêu, dò hỏi:
- Lý Vân Tiêu, ngươi nghĩ sao?
Mắt Lý Vân Tiêu hấp hyá nói:
- Nếu Phổ đại nhân cảm thấy được thì ta sẽ liều mình bồi quân tử một lần!
/3771
|