Chương 30: Gây sự
Editor: Quỷ Quỷ
Về đến nhà, Tô Tình nói:”Có muốn vào phòng tôi ngồi một lúc không? Tôi làm nước ép dưa hấu lạnh cho anh.”
Trần Dương thật sự là muốn vào ngồi một chút, nhưng anh vẫn cắn răng, lạnh lùng cự tuyệt nói:”Không, hôm nay tôi hơi mệt, muốn đi ngủ sớm.”
Trong mắt Tô Tình hiện lên một chút thất vọng, nhưng vẫn nói thêm:”Được rồi, anh đi nghỉ sớm đi.”
Trở về phòng mình, Trần Dương đóng cửa lại.
Anh không bật đền, trong phòng một mảnh u ám. Sau đó, anh châm một điếu thuốc, từng làn khói tỏa ra.
Bình thường, Trần Dương không có thói quen hút thuốc, trừ những lúc đặc biệt phiền muộn.
Trần Dương luôn luôn phóng khoáng không e dè, không vướng bận điều gì. Nhưng hiện giờ Tô Tình lại làm trái tim anh hỗn loạn, điều này làm cho Trần Dương vô cùng mâu thuẫn.
Trần Dương hút xong điếu thuốc liền nằm lên giường.
Vừa mới nhắm mắt, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.
Là Tô Tình.
“Trần Dương, anh đang ngủ sao?” Tô Tình ở ngoài cửa hỏi.
Trần Dương phi ra mở cửa. Tô Tình đứng đó, mặc quần áo ở nhà màu xanh, buộc tóc đuôi ngựa, giản dị mà xinh đẹp.
Trần Dương thấy Tô Tình cầm cốc nước ép dưa hấu lạnh trong tay, trong lòng không khỏi ấm áp.
Tô Tình thản nhiên cười nói:”Ướp lạnh đó, anh uống một chút rồi ngủ tiếp, sẽ rất thoải mái.”
Trần Dương nhếch miệng cười nói:”Chị Tình, chị thật tốt.”
Tô TÌnh vui sướng nói:”Mau uống đi, tôi sẽ không quấy rầy anh nữa.” Nói xong cô liền quay người đi.
Trần Dương không nhịn được nói:”Chị Tình.”
Tô Tình khó hiểu nhìn Trần Dương.
Trần Dương nói:”Vào trong cùng uống đi, tôi còn có chuyện muốn nói với chị.”
Tô Tình đỏ mặt tai hồng, cô không biết Trần Dương muốn nói gì. Cho dù anh thổ lộ hay cự tuyệt, đều làm cho cô hoảng loạn.
Tô Tình cuối cùng vẫn gật đầu, vào trong phòng.
Trần Dương tìm một cái cốc, rót một ít nước dưa hấu cho cô. Sau đó anh uống cạn cốc của mình.
“Chị Tình, tôi thích chị.” Trần Dương bỗng nhiên nói.
Tô Tình xấu hổ đỏ bừng mặt, tim đập chân run, trong một lúc không biết phản ứng thế nào.
Trần Dương tiếp tục nói:”Lần đầu tiên nhìn thấy chị, tôi đã cảm thấy chị không giống người bình thường, vô cùng hấp dẫn tôi. Đến mức tôi nằm mơ cũng nghĩ đến chị.”
Tô Tình muốn mở miệng, nhưng lại không biết phải nói thế nào. Cô cũng có rất nhiều điều muốn nói, trong lòng cô cũng thích Trần Dương. Nhưng cô lại có rất nhiều điều băn khoăn.
“Chị nghe tôi nói hết đã, chị Tình.” Trần Dương nói.
Tô Tình cảm thấy nao nao, cảm thấy có chút gì đó không đúng.
Trần Dương nói:”Tôi vô cùng không muốn làm chị tổn thương. Trước kia, Trần Dương tôi cả ngày cà lơ phất phơ, là một tên vô lại. Tôi không nhớ rõ tôi đã ngủ với bao nhiều phụ nữ. Chỉ biết, giống như đại gia trong các quán bar, cứ thuận mắt là ngủ với nhau. Sáng hôm sau tỉnh dậy thì coi như không có chuyện gì, không vướng bận gì cả. Từ nhỏ tôi đã sống cùng với sư phụ, sư phụ dạy dỗ tôi vô cùng nghiêm khắc, tôi sớm đã có thói quen không dựa vào bất kỳ ai trong cuộc đời này. Ở nước ngoài mấy năm nay, tôi chỉ có một thân một mình, tự do vô cùng. Tôi chưa hề nghĩ sẽ ở bên che chở cho người phụ nữ nào suốt đời.”
Gương mặt Tô Tình trắng bệch, cô run giọng hỏi:”Anh có ý gì?”
Trần Dương hít sâu một hơi nói:”Vốn dĩ, tôi chỉ muốn gần gũi với chị, nhưng không hề nghĩ tới tương lai. Nhưng hiện giờ, tôi thực sự rất mâu thuẫn. Tôi nói những lời này, chính là không muốn chị bị tổn thương.”
“Anh muốn chia tay?” Tô Tình thê lương nói:”Không, chúng ta cho tới giờ còn chưa có gì với nhau, sao lại nói chia tay?”
Ban đầu Trần Dương muốn chậm rãi làm Tô Tình nguội lạnh, nhưng cô đối với anh quá tốt. Thời gian càng lâu, anh sợ sẽ làm cô tổn thương nhiều hơn.
Cho nên anh liền đổi ý, nói rõ ràng vào lúc này.
“Chị Tình.” Trần Dương nói:”Nếu trong lòng tôi không có chị, tôi sẽ không nói những lời này đâu. Nếu tôi chỉ đơn giản là muốn chơi đùa, tôi lại càng không nói như vậy. Tôi thẳng thắn với chị, là vì tôi càng ngày càng thích chị, để ý quan tâm đến chị. Nhưng, nói đến kết hôn, một gia đình. Tôi còn chưa sẵn sàng, tôi thậm chí còn sợ kết hôn.”
Tô Tình nhìn Trần Dương chằm chằm, cô có thể cảm nhận được anh đang nói rất chân thành.
Trong chốc lát, nỗi thương tâm của cô dịu đi được một chút.
“Tôi hiểu ý anh, Trần Dương.” Tô Tình đứng lên nói:”Tôi hẳn là nên cảm ơn anh vì đã thẳng thắn.” Sau đó, cô liền đi ra khỏi phòng.
Trong lòng Trần Dương cảm thấy mất mát, mình đúng là một tên khốn!
Nhưng cho dù thế nào, anh cũng không muốn kết hôn, không muốn bị ràng buộc với Tân Hải này. Anh đã quá quen thuộc với cuộc sống tự do tự tại.
Không lâu sau, trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước chảy.
Trần Dương vừa mới u buồn liền bị kích động. Aiii, vẫn không chống cự nổi ham muốn nguyên thủy kêu gọi.
Trần Dương nghĩ hôm nay muốn nói rõ ràng với Tô Tình, ngày sau chỉ sợ khó có cơ hội nhìn thấy. Trần Dương liền không do dự nhoài người tới, cậy viên gạch ra.
Thân thể trắng trẻo mềm mại của Tô Tình hiện lên trước mắt anh.
Trần Dương mê mẩn ngắm nhìn.
Nhưng đúng lúc này, Tô Tình bỗng nhiên hồ nghi nhìn về phía này. Trần Dương giật mình, lập tức lấp viên gạch vào.
Mẹ kiếp, thanh danh một đời không thể để bị hủy hoại trong chốc lát!
Cứ như vậy, Trần Dương không dám nhìn nữa.
Rất nhanh sau đó, Tô Tình đã tắm xong.
Chỉ là Trần Dương không ngờ, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Vẫn là Tô Tình.
Trần Dương mở cửa, nhìn thấy Tô Tình anh không khỏi ngây người, máu nóng sôi trào trong cơ thể, hooc môn không ngừng kích thích ham muốn.
Đơn giản là giờ phút này Tô Tình thật sự quá quyến rũ gợi cảm.
Cô mặc áo ngủ màu tím, tóc ướt sũng, trên trán có mấy sợi tóc bết nước.
Hơn nữa, cô đang không mặc áo lót, có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng khuôn ngực dưới lớp áp ngủ.
Trần Dương gian nan nuốt nước bọt. Tô Tình sắc mặt bình tĩnh, thậm chí có chút lãnh đạm. Cô đi vào nằm xuống trên giường Trần Dương.
Trần Dương giật mình rống lên:”Chị Tình!”
Tô Tình thản nhiên lạnh lùng nói:”Không phải anh muốn lên giường với tôi sao? Đến đây đi, tôi cam đoan sẽ không dây dưa với anh, sẽ giống như những người phụ nữ trước kia của anh, qua đêm nay, mai tôi sẽ đi.”
Trần Dương lờ mờ cảm nhận Tô Tình đã nguội lạnh, không khỏi cảm thấy đau lòng. Nhưng anh không hề từ chối, ngược lại sải bước về phía chiếc giường, kéo chăn bọc lấy thấy cơ thể mềm mại của Tô Tình. Anh ôm cô vào lòng :”Thật xin lỗi, chị Tình.”
Tô Tình cũng không nói gì, chỉ dựa vào ngực Trần Dương, nước mắt từng giọt chảy xuống. Nước mắt trong suốt, khiến người ta đau lòng.
Tô Tình thực sự thích Trần Dương, lúc trước cũng từng rất yêu chồng trước. Đối với tình yêu vô cùng thận trọng, cô biết rõ cô và Trần Dương không hợp, nhưng không thể kìm chế được.
Những lời nói hôm nay của anh đúng là làm cô rất đau lòng. Cô quyết định cam chịu, nên mới có màn hiến thân lúc này đây.
Được anh ôm trong lòng, Tô Tình cũng không biết mình đang thấy ấm áp hay đang cảm động. Cô biết, chính mình không nhìn lầm Trần Dương, chẳng qua là do chính mình mạng khổ thôi.
Trần Dương ôm cơ thể mềm mại của Tô Tình mà cảm thấy đau lòng, nhưng dần dần lại bị mê hoặc. Mùi hương thiên nhiên từ cơ thể cô cứ quẩn quanh bên mũi anh.
Trần Dương thật sự kích động, anh đã suy nghĩ về khoảnh khắc này từ lâu lắm rồi.
Nhưng anh lại không muốn làm Tô Tình tổn thương.
Tô Tình cảm nhận được trái tim Trần Dương đang đập rất mạnh, cảm nhận được lửa nóng trong anh. Cô đột nhiên cũng có chút động tâm, cô là người phụ nữ sắp ba mươi tuổi, cũng có nhu cầu sinh lý bình thường. Trần Dương lại cường tráng nam tính như vậy.
Cho nên Tô Tình chủ động đặt tay lên hông Trần Dương, cô bỗng tự giễu nói:”Tôi cũng không còn là xử nữ, không còn gì đáng giá cả. Anh muốn tôi, thì đừng nhịn nữa.”
Trần Dương vừa nghe lời này, cảm thấy không chịu nổi nữa. Bàn tay to dịu dàng chiếm hữu khuôn ngực của cô cách lớp áo ngủ.
Anh rất nhanh gia tăng tốc độ, giờ khắc này, cuối cùng cũng đến.
Đây là giấc mơ của mình!
Nhưng đúng lúc này, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Bên ngoài truyền đến âm thanh ma sát của lốp xe. Trong lòng Trần Dương căng thẳng, biết rằng phiền toái đã tìm đến cửa.
Tô Tình lập tức tỉnh táo, cô không khỏi cảm thấy hoang đường, vội vàng dùng chăn che đi cơ thể mình.
Trần Dương không khỏi cảm thán, xem ra hôm nay không thể làm chuyện này. Ngày sau chưa chắc cô ấy lại cho chính mình cơ hội. Anh lập tức bốc hỏa, mẹ nó, là tên nào có mắt như mù dám tới quấy rầy mình.
Khi anh còn đang nghĩ như vậy, cánh cửa lập tức bị đá văng.
Sau đó, tên chột hiện ra.
Tên chột mặc áo sơ mi đen, đeo mắt kính. Nhìn hắn đang rất không đứng đắn, ánh mắt quét về phía này, lập tức nhận ra tình huống hương diễm trong phòng. Ánh mắt dâm tà của hắn đảo qua người Tô Tình, cuối cùng dừng lại ở Trần Dương.
“Xem ra tao đến không đúng lúc, quấy rầy chuyện tót của mày.” Tên chột cười lạnh nói:”Này cẩu tạp chủng, mày thật có diễm phúc, ngoắc được con hồ ly lẳng lơ như vậy, đám cực phẩm này đều qua tay mày…”
Tên chột lời mẽ bẩn thỉu. Đến nước này Trần Dương đương nhiên sẽ không đấu mồm với hắn, đây không phải là phong cách của anh.
Trong mắt Trần Dương hiện lên tia rét lạnh, anh hừ một tiếng, đột nhiên sải bước lao tới, chớp mắt đã đến trước mặt tên chột. Tiếp đó, “chát” một tiếng, một cái bạt tai hung hăng giáng xuống mặt tên chột.
Tên chột chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe lên, căn bản còn chưa nhìn rõ cái gì, đã bị hung hăng tát một cái. Đây là một loại đau đớn bỏng rát, tên chột cảm giác hai má đều đang sưng lên. Hắn nhất thời không kiềm chế được, đường đường là vua vệ sĩ, lại dễ dàng bị tên nhãi nhép Trần Dương cho ăn vả.
Chát!
Trần Dương lại táng thêm một phát, rồi một cước đá trúng bụng tên chột, làm hắn nặng nề rơi về phía sau, cuối cùng không chống đỡ được mà ngã xuống đất. Trần Dương không đợi cho tên chột kịp phản ứng, lại vọt người lên, một cước dẫm nát mặt tên chột.
/34
|