Lý Đồng chống tay lên bàn, nghiêng người lại gần Tiết Phương Hoa, bình tĩnh nhíu mày nhìn cô ta qua lớp kính râm: “Cô nói thật chứ?” Tiết Phương Hoa nâng chiếc cốc lên uống một ngụm, cố gắng bình tĩnh lại, cứ nhắc tới việc Cảnh Y Nhân mang thai là cô ta như bị một ngọn lửa thiêu đốt trong lồng ngực.
“Không hẳn là một trăm phần trăm, nhưng chắc cũng phải tám chín phần.”
“Đứa bé đó không được sống!” Lý Đồng quyết tuyệt, giọng nói quả quyết như thể cô ta quyết định được chuyện này vậy.
“Cô định làm thế nào?”
Lý Đồng nhếch miệng cười khẩy một cái: “Tôi tìm cô đương nhiên là vìmuốn chúng ta hợp tác rồi. Cô không thể dụ dỗ đàn ông, tất nhiên bên anh cả của Cảnh Y Nhân sẽ do tôi phụ trách, còn đứa con của Cảnh Y Nhân thì đành để cô phải ra tay vậy.”
“...” Tiết Phương Hoa cũng không phải kẻ ngây thơ, tự nhiên hiểu được phân công như vậy rõ ràng là cô ta sẽ nguy hiểm hơn, còn Lý Đồng thì lúc nào cũng có thể an toàn thoát thân.
Tiết Phương Hoa nắm hai tay đặt dưới cằm mà cười nhạt: “Nếu cô đã biết tình hình của tôi thì cô hẳn phải biết rõ bất kể tôi có làm gì sai đi nữa, anh Lục Minh cũng sẽ không làm gì tôi cả.” “Nhưng cô thì không giống thế. Đương nhiên không thể làm hại con của anh Lục Minh. Việc này quả thực để tôi làm thì hợp lý hơn, nhưng cô cảm thấy với bộ dạng bây giờ của cô, anh cả cảnh Triệt của Cảnh Y Nhân sẽ để ý đến cô sao?”
“...” Lý Đồng sầm mặt lại, dĩ nhiên cô ta thừa biết Tiết Phương Hoa đang châm chọc danh tiếng của mình bị ô uế, đàn ông đều không thích cô ta nữa. “Tôi khắc có biện pháp của tôi! Cô không cần quan tâm!” “Được, vậy thì đợi đến khi tôi nhìn thấy chứng cứ cô và anh cả của Cảnh Y Nhân cùng ngủ trên một chiếc giường, tôi mới ra tay vậy.”
“...” Lý Đông tức giận nghiến răng một cái, nếu Tiết Phương Hoa có chứng cứ cô ta và người đàn ông khác qua đêm với nhau thì cả đời này, Lý Đông cũng đừng mơ tới chuyện gả cho Lục Minh.
Lý Đồng im lặng rất lâu, Tiết Phương Hoa lại mở miệng: “Cô có thể từ chối, tôi chẳng sao cả, dù sao cô cũng không còn cơ hội tới gần...”
“Được, tôi đồng ý với cô...” Không đợi Tiết Phương Hoa nói xong, Lý Đồng cắn răng đồng ý.
Lúc này, cô ta đành bất chấp, không lo nghĩ được nhiều như vậy nữa. Lục Minh đã đuổi cô ta ra khỏi công ty, cơ hội tới gần Lục Minh lại càng xa vời. Cô ta chỉ muốn trừ khử Cảnh Y Nhân để trả mối thù bị sỉ nhục lần trước, còn Tiết Phương Hoa, chờ thời cơ đến, cô ta sẽ từ từ đối phó với chứng cứ lúc đó của cô ta cũng không muộn. Đợi đến khi Cảnh Y Nhân và Tiết Phương Hoa đều bị loại bỏ, cô ta mới có thể trở về bên cạnh Lục Minh.
Tiết Phương Hoa cười nhạt nhìn Lý Đồng, trong lòng cả hai đều nghĩ giống nhau, sau vụ này sẽ loại bỏ đối phương...
Sau khi rời khỏi quán cà phê, Lý Đồng nhếch miệng cười âm hiểm và đắc ý.
Cảnh Y Nhân mang thai? Ngay bây giờ, cô ta đã có biện pháp đồng thời giải quyết cả Cảnh Y Nhân và Tiết Phương Hoa rồi! Lý Đồng lập tức đến phòng tập thể dục ở trung tâm thương mại Hồng Bảo Thạch...
Hôm nay, Lục Minh ở công ty cực kỳ bận bịu. Anh biết hôm nay Cảnh Y Nhân sẽ không đến phòng tập múa, hơn nữa trưa nay Tiết Phương Hoa đến đây, mặc dù bận tối mắt nhưng anh vẫn thấp thỏm không yên, mới ba rưỡi chiều đã tan làm để về nhà sớm. Lúc anh về đến nhà đã sắp bốn giờ. Vừa bước qua cửa, người giúp việc trong nhà đã cung kính cúi đầu chào: “Ngài Lục” rồi để dép ở cửa. Lúc vào nhà, Lục Minh thấy cảnh Y Nhân đang có chân lên ghế sopha, ôm một chiếc gối ôm hình con gấu màu hồng nhạt trong lòng, thì người ra xem tiết mục giải trí trên ti vi.
Lục Minh thay giấy, cởi áo khoác đưa cho quản gia Ngô, anh hơi nhíu mày, nhanh chóng bước tới gần ghế sô pha trong phòng khách.
“Không hẳn là một trăm phần trăm, nhưng chắc cũng phải tám chín phần.”
“Đứa bé đó không được sống!” Lý Đồng quyết tuyệt, giọng nói quả quyết như thể cô ta quyết định được chuyện này vậy.
“Cô định làm thế nào?”
Lý Đồng nhếch miệng cười khẩy một cái: “Tôi tìm cô đương nhiên là vìmuốn chúng ta hợp tác rồi. Cô không thể dụ dỗ đàn ông, tất nhiên bên anh cả của Cảnh Y Nhân sẽ do tôi phụ trách, còn đứa con của Cảnh Y Nhân thì đành để cô phải ra tay vậy.”
“...” Tiết Phương Hoa cũng không phải kẻ ngây thơ, tự nhiên hiểu được phân công như vậy rõ ràng là cô ta sẽ nguy hiểm hơn, còn Lý Đồng thì lúc nào cũng có thể an toàn thoát thân.
Tiết Phương Hoa nắm hai tay đặt dưới cằm mà cười nhạt: “Nếu cô đã biết tình hình của tôi thì cô hẳn phải biết rõ bất kể tôi có làm gì sai đi nữa, anh Lục Minh cũng sẽ không làm gì tôi cả.” “Nhưng cô thì không giống thế. Đương nhiên không thể làm hại con của anh Lục Minh. Việc này quả thực để tôi làm thì hợp lý hơn, nhưng cô cảm thấy với bộ dạng bây giờ của cô, anh cả cảnh Triệt của Cảnh Y Nhân sẽ để ý đến cô sao?”
“...” Lý Đồng sầm mặt lại, dĩ nhiên cô ta thừa biết Tiết Phương Hoa đang châm chọc danh tiếng của mình bị ô uế, đàn ông đều không thích cô ta nữa. “Tôi khắc có biện pháp của tôi! Cô không cần quan tâm!” “Được, vậy thì đợi đến khi tôi nhìn thấy chứng cứ cô và anh cả của Cảnh Y Nhân cùng ngủ trên một chiếc giường, tôi mới ra tay vậy.”
“...” Lý Đông tức giận nghiến răng một cái, nếu Tiết Phương Hoa có chứng cứ cô ta và người đàn ông khác qua đêm với nhau thì cả đời này, Lý Đông cũng đừng mơ tới chuyện gả cho Lục Minh.
Lý Đồng im lặng rất lâu, Tiết Phương Hoa lại mở miệng: “Cô có thể từ chối, tôi chẳng sao cả, dù sao cô cũng không còn cơ hội tới gần...”
“Được, tôi đồng ý với cô...” Không đợi Tiết Phương Hoa nói xong, Lý Đồng cắn răng đồng ý.
Lúc này, cô ta đành bất chấp, không lo nghĩ được nhiều như vậy nữa. Lục Minh đã đuổi cô ta ra khỏi công ty, cơ hội tới gần Lục Minh lại càng xa vời. Cô ta chỉ muốn trừ khử Cảnh Y Nhân để trả mối thù bị sỉ nhục lần trước, còn Tiết Phương Hoa, chờ thời cơ đến, cô ta sẽ từ từ đối phó với chứng cứ lúc đó của cô ta cũng không muộn. Đợi đến khi Cảnh Y Nhân và Tiết Phương Hoa đều bị loại bỏ, cô ta mới có thể trở về bên cạnh Lục Minh.
Tiết Phương Hoa cười nhạt nhìn Lý Đồng, trong lòng cả hai đều nghĩ giống nhau, sau vụ này sẽ loại bỏ đối phương...
Sau khi rời khỏi quán cà phê, Lý Đồng nhếch miệng cười âm hiểm và đắc ý.
Cảnh Y Nhân mang thai? Ngay bây giờ, cô ta đã có biện pháp đồng thời giải quyết cả Cảnh Y Nhân và Tiết Phương Hoa rồi! Lý Đồng lập tức đến phòng tập thể dục ở trung tâm thương mại Hồng Bảo Thạch...
Hôm nay, Lục Minh ở công ty cực kỳ bận bịu. Anh biết hôm nay Cảnh Y Nhân sẽ không đến phòng tập múa, hơn nữa trưa nay Tiết Phương Hoa đến đây, mặc dù bận tối mắt nhưng anh vẫn thấp thỏm không yên, mới ba rưỡi chiều đã tan làm để về nhà sớm. Lúc anh về đến nhà đã sắp bốn giờ. Vừa bước qua cửa, người giúp việc trong nhà đã cung kính cúi đầu chào: “Ngài Lục” rồi để dép ở cửa. Lúc vào nhà, Lục Minh thấy cảnh Y Nhân đang có chân lên ghế sopha, ôm một chiếc gối ôm hình con gấu màu hồng nhạt trong lòng, thì người ra xem tiết mục giải trí trên ti vi.
Lục Minh thay giấy, cởi áo khoác đưa cho quản gia Ngô, anh hơi nhíu mày, nhanh chóng bước tới gần ghế sô pha trong phòng khách.
/1497
|