19h30
* Phòng khách
_ Con lên bảo thằng Quang xuống ăn cơm luôn đi Ánh - Baba hắn nhìn nó dịu dàng
_ Dạ thôi để anh ấy ngủ đi ạ ! Anh ấy mệt cả ngày rồi ạ! - Nó giải thích " Sao tim đập nhanh vậy ta ?? Hết sốt rồi giờ bệnh tim hả ta ?? " - Nó tự hỏi
_ Sao lại mệt ?? - Mama hắn thắc mắc
_ Dạ vì con bệnh nên anh ấy chăm sóc con cả ngày ý ạ ! - Nó đáp
_ Con bệnh sao ?? Đâu ta xem nào ! - Mama hắn bước đến chổ nó
_ Dạ giờ thì không có gì rồi ạ ! - Nó cười
_ Vẫn còn ấm này ! - Bà sờ trán nó
_ Cơ mà con bảo sao ?? Thằng Quang nó chăm sóc con cơ à ?? - Baba hắn hỏi
_ Vâng ! - Nó gật đầu " Sao mỗi lần nghe đến tên anh ta là tim mình lại như vậy ?" - Nó đặt tay lên ngực
_ Haha! Thế thì lạ thật đấy ! - Ông bật cười
_ Sao lại lạ ạ ?? - Nó mở to mắt
_ Thôi không có gì ! Vào bàn ăn thôi kẻo thức ăn nguội hết bây giờ ! - Ông đi vào bàn
_ Vâng ! - Nó cũng ngồi vào bàn
* 1 lúc sau
_ Con ăn xong rồi ạ ! - Nó buông đũa
_ Vậy con lên phòng nghỉ đi, mai đi học sớm đấy ! - Mama hắn dặn dò
_ Dạ ! Àh mama nhớ chừa thức ăn cho anh Quang với ạ ! - Nó chợt nhớ
_ Sao ? - Bà mở to mắt
_ Dạ ý con là nhỡ nửa đêm anh Quang có thức giấc thì có đồ để ăn ! - Nó giải thích
_ Con chu đáo quá ! - Bà nhìn nó trìu mến
_ Dạ ! - Nó cúi đầu
* 00h phòng hắn
_ Sao cô chưa ngủ ? - Hắn hỏi nó
_ Chuyện sáng nay cám ơn anh nhiều ! - Nó cười " Trời ơi ! Tim lại đập rộn ràng, chắc móc ra đem quăng quá ! " - Nó nghĩ
_ Chuyện gì ? - Hắn nhìn nó
_ Thì anh chăm sóc tôi ý mà ! - Nó giải thích
_ Ừ ! Sao cô còn không ngủ đi ? Mới khỏe là thức đêm rồi ! - Hắn ngồi dậy
_ Một tí nữa đã ! - Nó đáp
_ Mà cô đang làm gì đấy ?? - Hắn đến chỗ nó
_ Chép bài ! - Nó vẫn cặm cụi
_ Ghi chép cái gì ! Ngủ đi ! - Hắn xoa đầu nó
_ Không được, không để thiếu bài được ! - Nó ngước lên nhìn hắn
_ Thôi ngủ đi để đấy tôi chép cho ! - Hắn để tay lên vai nó
_ Thôi tôi phiền anh từ sáng tới giờ rồi không cần đâu ! - Nó từ chối
_ Không có bướng nữa vợ à ! - Hắn bế nó lên
_ Ái nè nè ! Anh gọi tôi là gì ?? - Nó mở to mắt
_ Vợ, heo ! - Hắn đặt nó xuống giường
_ Heo cái đầu anh ! - Nó trề môi
_ Chứ em muốn tôi gọi như thế nào đây, vợ heo ! - Hắn phì cười
_ Tùy anh ! - Nó đắp chăn qua khỏi đầu vì giờ mặt nó còn đỏ hơn quả cà chua chính " Trời ơi mình sốt nữa hả taz ?? Sao mặt nóng bừng bừng vầy nè ?? "
_ Vậy tôi gọi vợ heo nhá ! - Hắn nằm xuống cạnh nó
_ ... - Im ắng
_ Này ! Giận tôi à ?? - Hắn lây nó
_ Không ! Tôi không dư hơi như an ! - Nó đáp nhưng vẫn chưa mở chăn
_ Vậy tôi xuống nhà kiếm chút gì bỏ bụng đã - Hắn bật dậy
_ Ừ ! - Nó giờ mới mở chăn ra khỏi đầu
_ Em lo mà ngủ đi đấy ! - Hắn dặn
" Giờ thì tôi biết em là ai rồi ! Em là định mệnh và là một phần trong cuộc sống của tôi. Vì, trái tim tôi bảo thế ! " - Hắn mỉm cười
* Phòng khách
_ Con lên bảo thằng Quang xuống ăn cơm luôn đi Ánh - Baba hắn nhìn nó dịu dàng
_ Dạ thôi để anh ấy ngủ đi ạ ! Anh ấy mệt cả ngày rồi ạ! - Nó giải thích " Sao tim đập nhanh vậy ta ?? Hết sốt rồi giờ bệnh tim hả ta ?? " - Nó tự hỏi
_ Sao lại mệt ?? - Mama hắn thắc mắc
_ Dạ vì con bệnh nên anh ấy chăm sóc con cả ngày ý ạ ! - Nó đáp
_ Con bệnh sao ?? Đâu ta xem nào ! - Mama hắn bước đến chổ nó
_ Dạ giờ thì không có gì rồi ạ ! - Nó cười
_ Vẫn còn ấm này ! - Bà sờ trán nó
_ Cơ mà con bảo sao ?? Thằng Quang nó chăm sóc con cơ à ?? - Baba hắn hỏi
_ Vâng ! - Nó gật đầu " Sao mỗi lần nghe đến tên anh ta là tim mình lại như vậy ?" - Nó đặt tay lên ngực
_ Haha! Thế thì lạ thật đấy ! - Ông bật cười
_ Sao lại lạ ạ ?? - Nó mở to mắt
_ Thôi không có gì ! Vào bàn ăn thôi kẻo thức ăn nguội hết bây giờ ! - Ông đi vào bàn
_ Vâng ! - Nó cũng ngồi vào bàn
* 1 lúc sau
_ Con ăn xong rồi ạ ! - Nó buông đũa
_ Vậy con lên phòng nghỉ đi, mai đi học sớm đấy ! - Mama hắn dặn dò
_ Dạ ! Àh mama nhớ chừa thức ăn cho anh Quang với ạ ! - Nó chợt nhớ
_ Sao ? - Bà mở to mắt
_ Dạ ý con là nhỡ nửa đêm anh Quang có thức giấc thì có đồ để ăn ! - Nó giải thích
_ Con chu đáo quá ! - Bà nhìn nó trìu mến
_ Dạ ! - Nó cúi đầu
* 00h phòng hắn
_ Sao cô chưa ngủ ? - Hắn hỏi nó
_ Chuyện sáng nay cám ơn anh nhiều ! - Nó cười " Trời ơi ! Tim lại đập rộn ràng, chắc móc ra đem quăng quá ! " - Nó nghĩ
_ Chuyện gì ? - Hắn nhìn nó
_ Thì anh chăm sóc tôi ý mà ! - Nó giải thích
_ Ừ ! Sao cô còn không ngủ đi ? Mới khỏe là thức đêm rồi ! - Hắn ngồi dậy
_ Một tí nữa đã ! - Nó đáp
_ Mà cô đang làm gì đấy ?? - Hắn đến chỗ nó
_ Chép bài ! - Nó vẫn cặm cụi
_ Ghi chép cái gì ! Ngủ đi ! - Hắn xoa đầu nó
_ Không được, không để thiếu bài được ! - Nó ngước lên nhìn hắn
_ Thôi ngủ đi để đấy tôi chép cho ! - Hắn để tay lên vai nó
_ Thôi tôi phiền anh từ sáng tới giờ rồi không cần đâu ! - Nó từ chối
_ Không có bướng nữa vợ à ! - Hắn bế nó lên
_ Ái nè nè ! Anh gọi tôi là gì ?? - Nó mở to mắt
_ Vợ, heo ! - Hắn đặt nó xuống giường
_ Heo cái đầu anh ! - Nó trề môi
_ Chứ em muốn tôi gọi như thế nào đây, vợ heo ! - Hắn phì cười
_ Tùy anh ! - Nó đắp chăn qua khỏi đầu vì giờ mặt nó còn đỏ hơn quả cà chua chính " Trời ơi mình sốt nữa hả taz ?? Sao mặt nóng bừng bừng vầy nè ?? "
_ Vậy tôi gọi vợ heo nhá ! - Hắn nằm xuống cạnh nó
_ ... - Im ắng
_ Này ! Giận tôi à ?? - Hắn lây nó
_ Không ! Tôi không dư hơi như an ! - Nó đáp nhưng vẫn chưa mở chăn
_ Vậy tôi xuống nhà kiếm chút gì bỏ bụng đã - Hắn bật dậy
_ Ừ ! - Nó giờ mới mở chăn ra khỏi đầu
_ Em lo mà ngủ đi đấy ! - Hắn dặn
" Giờ thì tôi biết em là ai rồi ! Em là định mệnh và là một phần trong cuộc sống của tôi. Vì, trái tim tôi bảo thế ! " - Hắn mỉm cười
/21
|