* 6h phòng hắn
_ Này dậy đi ! - Nó quay sang gọi hắn
_ Sao hôm nay em dậy sớm thế ? - Hắn mở mắt
_ Không được sao ?? - Nó ngồi dậy
_ Ừ thì Không có vần đề ! - Hắn nhún vai
_ Không biết sao mà đến trường đây ! Mới vào mà haizz ... ! - Nó thở dài
_ Vào học bình thường thôi ! - Hắn bật dậy
_ Ừ ! - Nó mở cửa tolet
* 1 lát sau
_ Hai đứa dậy chưa ?? - Mama hắn ló đầu vào
_ Dạ rồi ! - Nó và hắn đồng thanh
_ Ừ ! Mama đi làm đây một ngày tốt lành nhé hai đứa ! - Bà cười
_ Một ngày tốt lành ạ ! - Lại đồng thanh
_ Đi thôi ! - Hắn mở cửa
_ Khoan ! Anh chỉ tôi thắt cái này với ! - Nó níu tay áo hắn
_ Đến trường tôi thắt cho ! Nhưng tôi không chỉ đâu ! - Hắn nắm cổ tay nó kéo đi
_ ... - Im ắng " Kì vậy ta tim như nhảy múa vậy ? " - Nó nghĩ
_ Này đi giày nhanh đi còn đến trường, muộn bây giờ ! - Hắn lây nó
_ À ! Ờ biết rồi ! - Nó bị hắn kéo ra khỏi dòng suy nghĩ và cuối xuống mang giày
_ Đợi tôi lấy xe ! - Hắn vào gara
+ Nó im lặng nhìn theo lòng gợi lên một sự vui sướng lạ thường " Sao hôm nay trong lòng mình cứ vui vui thế nào ấy ! " - Nó cúi xuống chân
_ Kétt ! Lên đi ! - Hắn đậu xe trước mặt nó
_ Này ! - Nó nhìn hắn
_ Tôi qên mất ! - Hắn lại bế nó lên
_ Cám ơn ! - Nó đỏ mặt " Cái gì vậy trời ?? Sao lại như vậy ?? Tim ơi đập bình thường tí coi ! " - Nó ngớ người
_ Bám chắc vào nhé !? - Hắn lao đi
* 15' sau
_ Em định ngồi đến chiều
luôn à ?? - Hắn nhìn nó
_ Tới trường rồi hả ?? - Nó giật mình nhảy xuống " Sao hôm nay đường đến trường nhanh thế ? " - Nó nghĩ
_ Chờ tôi nhé ! - Hắn nhìn nó dịu dàng
_ Ờ ! Nhanh đấy ! - Nó cười
_ Ánh ! - Giọng nói tinh nghịch
_ Nhật ! - Nó cười
_ Đợi anh họ à ?? - Nhật hỏi
_ Ừ ! - Nó gật đầu
_ Vào thôi ! - Hắn xuất hiện phía sau nó
_ Ôi trời làm tôi giật cả mình ! - Nó giật bắn mình " Gần quá, mình có thể cảm nhận được cả hơi thở của anh ấy ! " - Nó thoáng bối rối
_ Vào thôi ! - Hắn nắm tay nó
_ Anh làm gì vậy ? - Nó rút tay ra mặt đỏ bừng
_ Em bị sao nữa vậy mặt đỏ bừng kìa ? - Hắn đưa tay lên trán nó
_ Không có gì ! - Nó chạy thẳng vào trường
_ Này đợi Nhật với ! - Nhật chạy theo
_ Sao lạ vậy ? - Hắn tự hỏi
_ Ê ! Sao hôm qua mày nghỉ vậy ?? - Một bàn tay chụp lấy vai hắn
_ Bận ! - Hắn đáp
_ Bận gì nói tao nghe coi ?! - Quân choàng vai hắn
_ Nhiều chuyện, kệ tao ! - Hắn không chút biểu cảm
_ Cô bé của mày đâu ?? Nghỉ à ?? - Quân thắc mắc
_ Chạy vào rồi ! - Hắn hướng mắt vào trường
_ Sao vậy mày chọc giận nhỏ à ? - Quân tò mò
_ Không biết ! Vào thôi ! - Hắn lắc đầu và rảo bước
* Lớp nó
_ Chắc Ánh chết quá Nhật ơi ! - Nó úp mặt xuống bàn
_ Sao vậy nói Nhật nghe ?? - Nhật cuối xuống nhìn nó
_ Nói cũng được mà Nhật không được nói ai nghe nhá, nhất là tên khó ưa kia ! - Nó cau có
_ Ừ được mà ! Haha ! - Nhật bật cười khi thấy khuông mặt cau có của nó
_ Hôm qua Ánh sốt ! - Nó bắt đầu kể
_ À ! Hèn gì hôm qua nghỉ học ! - Nhật gật gù
_ Anh ta chăm sóc Ánh cả ngày ! Tối đó còn chép bài cho Ánh cơ ! - Nó đưa mắt nhìn bâng quơ ngoài cửa sổ
_ HẢ ? - Nhật la toán lên và đứng bật dậy
_ Be bé thôi ! - Nó kéo Nhật ngồi xuống
_ Xin lỗi ! Nhưng mà anh Quang chăm sóc Ánh, lại còn chép bài cho Ánh đó là chuyện không tưởng ! Rồi tiếp theo ?! - Nhật nhỏ tiếng lại
_ Tiếp sau đó mỗi lần nhắc đến tên anh ta hoặc đứng gần anh ta tim Ánh đập rất nhanh và mạnh ! Lại còn đỏ mặt nữa cơ ! - Nó kể
_ Hihi ! Nhật biết tại sao nè ! - Nhật hớn hở
_ Sao ?? - Nó mở to mắt chờ câu trả lời
_ Ánh yêu rồi ! Híhí ! - Nhật láu lỉnh
_ Yêu hả ?? - Nó ngỡ ngàn
_ Ùm ! - Nhật gật đầu
Reng... Reng
_ Học thôi ! - Nó đánh trống lãng " [ Ánh yêu rồi ! ] mình sao ?? Yêu á ?? Anh ta hả ?? Không thể nào ?? Vậy những cảm xúc đó là sao ? Áááá ! Ánh ơi, mày điên rồi ? - Câu nói của Nhật cứ vây lấy nó và những câu hỏi không lời giải đáp
_ Này dậy đi ! - Nó quay sang gọi hắn
_ Sao hôm nay em dậy sớm thế ? - Hắn mở mắt
_ Không được sao ?? - Nó ngồi dậy
_ Ừ thì Không có vần đề ! - Hắn nhún vai
_ Không biết sao mà đến trường đây ! Mới vào mà haizz ... ! - Nó thở dài
_ Vào học bình thường thôi ! - Hắn bật dậy
_ Ừ ! - Nó mở cửa tolet
* 1 lát sau
_ Hai đứa dậy chưa ?? - Mama hắn ló đầu vào
_ Dạ rồi ! - Nó và hắn đồng thanh
_ Ừ ! Mama đi làm đây một ngày tốt lành nhé hai đứa ! - Bà cười
_ Một ngày tốt lành ạ ! - Lại đồng thanh
_ Đi thôi ! - Hắn mở cửa
_ Khoan ! Anh chỉ tôi thắt cái này với ! - Nó níu tay áo hắn
_ Đến trường tôi thắt cho ! Nhưng tôi không chỉ đâu ! - Hắn nắm cổ tay nó kéo đi
_ ... - Im ắng " Kì vậy ta tim như nhảy múa vậy ? " - Nó nghĩ
_ Này đi giày nhanh đi còn đến trường, muộn bây giờ ! - Hắn lây nó
_ À ! Ờ biết rồi ! - Nó bị hắn kéo ra khỏi dòng suy nghĩ và cuối xuống mang giày
_ Đợi tôi lấy xe ! - Hắn vào gara
+ Nó im lặng nhìn theo lòng gợi lên một sự vui sướng lạ thường " Sao hôm nay trong lòng mình cứ vui vui thế nào ấy ! " - Nó cúi xuống chân
_ Kétt ! Lên đi ! - Hắn đậu xe trước mặt nó
_ Này ! - Nó nhìn hắn
_ Tôi qên mất ! - Hắn lại bế nó lên
_ Cám ơn ! - Nó đỏ mặt " Cái gì vậy trời ?? Sao lại như vậy ?? Tim ơi đập bình thường tí coi ! " - Nó ngớ người
_ Bám chắc vào nhé !? - Hắn lao đi
* 15' sau
_ Em định ngồi đến chiều
luôn à ?? - Hắn nhìn nó
_ Tới trường rồi hả ?? - Nó giật mình nhảy xuống " Sao hôm nay đường đến trường nhanh thế ? " - Nó nghĩ
_ Chờ tôi nhé ! - Hắn nhìn nó dịu dàng
_ Ờ ! Nhanh đấy ! - Nó cười
_ Ánh ! - Giọng nói tinh nghịch
_ Nhật ! - Nó cười
_ Đợi anh họ à ?? - Nhật hỏi
_ Ừ ! - Nó gật đầu
_ Vào thôi ! - Hắn xuất hiện phía sau nó
_ Ôi trời làm tôi giật cả mình ! - Nó giật bắn mình " Gần quá, mình có thể cảm nhận được cả hơi thở của anh ấy ! " - Nó thoáng bối rối
_ Vào thôi ! - Hắn nắm tay nó
_ Anh làm gì vậy ? - Nó rút tay ra mặt đỏ bừng
_ Em bị sao nữa vậy mặt đỏ bừng kìa ? - Hắn đưa tay lên trán nó
_ Không có gì ! - Nó chạy thẳng vào trường
_ Này đợi Nhật với ! - Nhật chạy theo
_ Sao lạ vậy ? - Hắn tự hỏi
_ Ê ! Sao hôm qua mày nghỉ vậy ?? - Một bàn tay chụp lấy vai hắn
_ Bận ! - Hắn đáp
_ Bận gì nói tao nghe coi ?! - Quân choàng vai hắn
_ Nhiều chuyện, kệ tao ! - Hắn không chút biểu cảm
_ Cô bé của mày đâu ?? Nghỉ à ?? - Quân thắc mắc
_ Chạy vào rồi ! - Hắn hướng mắt vào trường
_ Sao vậy mày chọc giận nhỏ à ? - Quân tò mò
_ Không biết ! Vào thôi ! - Hắn lắc đầu và rảo bước
* Lớp nó
_ Chắc Ánh chết quá Nhật ơi ! - Nó úp mặt xuống bàn
_ Sao vậy nói Nhật nghe ?? - Nhật cuối xuống nhìn nó
_ Nói cũng được mà Nhật không được nói ai nghe nhá, nhất là tên khó ưa kia ! - Nó cau có
_ Ừ được mà ! Haha ! - Nhật bật cười khi thấy khuông mặt cau có của nó
_ Hôm qua Ánh sốt ! - Nó bắt đầu kể
_ À ! Hèn gì hôm qua nghỉ học ! - Nhật gật gù
_ Anh ta chăm sóc Ánh cả ngày ! Tối đó còn chép bài cho Ánh cơ ! - Nó đưa mắt nhìn bâng quơ ngoài cửa sổ
_ HẢ ? - Nhật la toán lên và đứng bật dậy
_ Be bé thôi ! - Nó kéo Nhật ngồi xuống
_ Xin lỗi ! Nhưng mà anh Quang chăm sóc Ánh, lại còn chép bài cho Ánh đó là chuyện không tưởng ! Rồi tiếp theo ?! - Nhật nhỏ tiếng lại
_ Tiếp sau đó mỗi lần nhắc đến tên anh ta hoặc đứng gần anh ta tim Ánh đập rất nhanh và mạnh ! Lại còn đỏ mặt nữa cơ ! - Nó kể
_ Hihi ! Nhật biết tại sao nè ! - Nhật hớn hở
_ Sao ?? - Nó mở to mắt chờ câu trả lời
_ Ánh yêu rồi ! Híhí ! - Nhật láu lỉnh
_ Yêu hả ?? - Nó ngỡ ngàn
_ Ùm ! - Nhật gật đầu
Reng... Reng
_ Học thôi ! - Nó đánh trống lãng " [ Ánh yêu rồi ! ] mình sao ?? Yêu á ?? Anh ta hả ?? Không thể nào ?? Vậy những cảm xúc đó là sao ? Áááá ! Ánh ơi, mày điên rồi ? - Câu nói của Nhật cứ vây lấy nó và những câu hỏi không lời giải đáp
/21
|