* 10 giờ tại địa điểm cắm trại
_ Chúng ta dựng lêu ở đây ! - Hắn trải lều ra
- Này ! - Nó kéo tay áo hắn
_ Sao ? - Hắn nhìn nó
_ Tôi không biết dựng lều ! - Nó nhún vai
_ Vậy đứng xem đi ! - Hắn đáp
_ Tôi không muốn đứng nhìn ! - Nó xụ mặt
_ Vậy thì kím gì đó làm đi ! Em không biết dựng lều càng giúp càng rối thêm thôi ! - Hắn xoa đầu nó
_ Nhật ơi ! Giúp Nghi dựng lều với ! - Nghi chạy đến chổ Nhật
_ Được thôi ! - Nhật gật đầu và theo nhỏ
_ Ánh ơi ! Đi nhặt củi với tụi này không ? - My, Hương, Yến đi về phía nó
_ Đồng ý ! Có ở đây Ánh cũng không giúp được gì ! - Nó tán thành
_ Vậy đi thôi ! - Yến kéo tay nó
_ Mấy bạn không ghét Ánh hả ? - Nó hỏi
_ À ! Chuyện lúc trước My thay mặt ba đứa xin lỗi Ánh ! - Ba nhỏ cùng cuối đầu
_ Ánh quên rồi ! - Nó cười
_ Vậy thì may quá ! - Hương cười giả tạo
_ Ánh coi chừng cái vực ! - My đẩy nó về hướng cái vực
_ Á !!! - Nó rơi xuống
_ Chết rồi mình lở tay rồi ! - My làm ra vè hốt hoảng rồi ba nhỏ cười nửa miệng
* Chổ hắn
_ Ê ! Nghe gì không ? - Hắn quay sang nhìn Quân
_ Không ! - Quân nhún vai
_ Em có nghe gì không ? - Hắn quay sang nhìn Nhật
_ Dạ không ! - Nhật lắc đầu
_ Chắc anh tưởng tượng ! - Hắn quay về với việc đang làm
_ Cô bé của mày đâu rồi Quang ? - Quân hỏi hắn
_ Chắc cô t... - Hắn chưa nói hết thì bị cắt ngang
_ Quang anh có nghe gì vừa nãy không ? - Nghi chạy tới làm ra vẻ hốt hoảng
_ Cô cũng nghe à ? - Hắn hỏi
_ Em nghe giọng đó quen quen ! - Nghi cố tình gợi ý
_ Cô nói tôi mới để ý chất giọng đó rất giống...! - Hắn chưa nói hết câu thì lao đi
_ Chờ em nữa ! - Nhật và Quân cũng chạy theo
" Tụi mày làm tốt lắm ! " - Nghi nhếch môi
_ ÁNH, EM ĐANG Ở ĐÂU ?? - Hắn chạy vào rừng
_ Bình tĩnh đi nếu cô ấy có rơi xuống vực thì cũng bất tĩnh rồi không nghe thấy mày đâu ! - Quân vỗ vai hắn
_ Cô ấy ngốc lắm lỡ mà có rơi xuống vực cũng không biết làm thế nào đâu, lại còn rất hậu đậu lở như cô ấy có chuyện gì thì đâu ai biết được, EM ĐANG Ở ĐÂU TRẢ LỜI ANH ĐI, CÓ ĐƯỢC KHÔNG, xin em đấy ! - Hắn lại hét lên và hoàn toàn sụp đổ
Hai con người im lặng nhìn hắn mà không khỏi xót xa
* Một lúc sau
_ Chúng ta về chổ mọi người đi, và đừng cho một ai biết việc này ! - Hắn lấy lại bình tĩnh
_ Tối nay phải không anh ? - Nhật tinh ý
_ Tao cũng đi ! - Quân vỗ vai hắn
_ Được rồi về thôi ! - Hắn gật đầu " Em đang ở đâu vậy, có biết anh lo lắm không, em hậu đậu, ngốc nghếch cái gì cũng không biết làm ! Nhưng anh yêu em, em đừng có bị gì nha vì em đã trở thành một phần không thể thiều trong cuộc sống của anh rồi ! Vợ heo anh nhất định sẽ tìm ra em, vì vậy em nhất định không được để bản thân có chuyện, em biết không đồ ngốc ! " - Hắn nghĩ
* Cùng lúc đó
_ Tụi mày làm tốt lắm ! - Nghi cười
_ Nhưng em sợ lỡ như hoàng tử tìm được nó thì sao ? - My đăm chiêu
_ Mày cứ yên tâm đi một người như cô ta mạng không lớn đâu có tìm được thì cũng chỉ làm hậu sự cho nó thôi ! - Nghi khẳng định
_ Chúng ta dựng lêu ở đây ! - Hắn trải lều ra
- Này ! - Nó kéo tay áo hắn
_ Sao ? - Hắn nhìn nó
_ Tôi không biết dựng lều ! - Nó nhún vai
_ Vậy đứng xem đi ! - Hắn đáp
_ Tôi không muốn đứng nhìn ! - Nó xụ mặt
_ Vậy thì kím gì đó làm đi ! Em không biết dựng lều càng giúp càng rối thêm thôi ! - Hắn xoa đầu nó
_ Nhật ơi ! Giúp Nghi dựng lều với ! - Nghi chạy đến chổ Nhật
_ Được thôi ! - Nhật gật đầu và theo nhỏ
_ Ánh ơi ! Đi nhặt củi với tụi này không ? - My, Hương, Yến đi về phía nó
_ Đồng ý ! Có ở đây Ánh cũng không giúp được gì ! - Nó tán thành
_ Vậy đi thôi ! - Yến kéo tay nó
_ Mấy bạn không ghét Ánh hả ? - Nó hỏi
_ À ! Chuyện lúc trước My thay mặt ba đứa xin lỗi Ánh ! - Ba nhỏ cùng cuối đầu
_ Ánh quên rồi ! - Nó cười
_ Vậy thì may quá ! - Hương cười giả tạo
_ Ánh coi chừng cái vực ! - My đẩy nó về hướng cái vực
_ Á !!! - Nó rơi xuống
_ Chết rồi mình lở tay rồi ! - My làm ra vè hốt hoảng rồi ba nhỏ cười nửa miệng
* Chổ hắn
_ Ê ! Nghe gì không ? - Hắn quay sang nhìn Quân
_ Không ! - Quân nhún vai
_ Em có nghe gì không ? - Hắn quay sang nhìn Nhật
_ Dạ không ! - Nhật lắc đầu
_ Chắc anh tưởng tượng ! - Hắn quay về với việc đang làm
_ Cô bé của mày đâu rồi Quang ? - Quân hỏi hắn
_ Chắc cô t... - Hắn chưa nói hết thì bị cắt ngang
_ Quang anh có nghe gì vừa nãy không ? - Nghi chạy tới làm ra vẻ hốt hoảng
_ Cô cũng nghe à ? - Hắn hỏi
_ Em nghe giọng đó quen quen ! - Nghi cố tình gợi ý
_ Cô nói tôi mới để ý chất giọng đó rất giống...! - Hắn chưa nói hết câu thì lao đi
_ Chờ em nữa ! - Nhật và Quân cũng chạy theo
" Tụi mày làm tốt lắm ! " - Nghi nhếch môi
_ ÁNH, EM ĐANG Ở ĐÂU ?? - Hắn chạy vào rừng
_ Bình tĩnh đi nếu cô ấy có rơi xuống vực thì cũng bất tĩnh rồi không nghe thấy mày đâu ! - Quân vỗ vai hắn
_ Cô ấy ngốc lắm lỡ mà có rơi xuống vực cũng không biết làm thế nào đâu, lại còn rất hậu đậu lở như cô ấy có chuyện gì thì đâu ai biết được, EM ĐANG Ở ĐÂU TRẢ LỜI ANH ĐI, CÓ ĐƯỢC KHÔNG, xin em đấy ! - Hắn lại hét lên và hoàn toàn sụp đổ
Hai con người im lặng nhìn hắn mà không khỏi xót xa
* Một lúc sau
_ Chúng ta về chổ mọi người đi, và đừng cho một ai biết việc này ! - Hắn lấy lại bình tĩnh
_ Tối nay phải không anh ? - Nhật tinh ý
_ Tao cũng đi ! - Quân vỗ vai hắn
_ Được rồi về thôi ! - Hắn gật đầu " Em đang ở đâu vậy, có biết anh lo lắm không, em hậu đậu, ngốc nghếch cái gì cũng không biết làm ! Nhưng anh yêu em, em đừng có bị gì nha vì em đã trở thành một phần không thể thiều trong cuộc sống của anh rồi ! Vợ heo anh nhất định sẽ tìm ra em, vì vậy em nhất định không được để bản thân có chuyện, em biết không đồ ngốc ! " - Hắn nghĩ
* Cùng lúc đó
_ Tụi mày làm tốt lắm ! - Nghi cười
_ Nhưng em sợ lỡ như hoàng tử tìm được nó thì sao ? - My đăm chiêu
_ Mày cứ yên tâm đi một người như cô ta mạng không lớn đâu có tìm được thì cũng chỉ làm hậu sự cho nó thôi ! - Nghi khẳng định
/21
|