Chương 425
Chử Giai Mỹ thu hồi ánh mắt, mở hộp ra.
Nhìn thấy một cọng tóc được đè bên trong hộp, sắc mặt cô ta vui vẻ, đang chuẩn bị đóng hộp lại, sự chú ý của cô lại bị món quà chân chính kia hấp dẫn.
Đây là một chiếc vòng tay bằng đá ánh trăng thiên nhiên, ánh sáng lưu chuyển, đặt biệt rực rỡ. Mặt trên còn có bông tai hình heo nhỏ, được điêu khắc từ mã não trắng sữa.
Vừa đúng là tuổi con giáp của cô ta.
Nhưng mà… tặng con heo cho cô?
“Anh mới là heo đấy” Chử Giai Mỹ nghiến răng nghiến lợi, dùng sức đóng hộp lại.
Cô ta cẩn thận lấy cọng tóc kia ra, lấy ra di động gọi một cuộc điện thoại.
“Đồ cô cần, tôi đã lấy được rồi”
Hai ngày nay sức khỏe của Tân Hoài An cũng đã hồi phục tương đối ổn, vì vậy cô liền đi xuống công viên nhỏ ở dưới lầu bệnh viện để đi dạo.
Nhưng mà cô luôn có một loại cảm giác kì lạ… dường như trong bóng tối có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của cô.
Loại cảm giác này khi ở trong phòng bệnh thì không rõ ràng, những mà vừa đi ra ngoài liền đặc biệt mãnh liệt.
Nếu như là trước đây, cô cũng sẽ không mẫn cảm đến vậy, chỉ là trải qua những chuyện gần đây, tính cảnh giác của cô cũng tăng lên không ít.
Cô bị Chử Chấn Phong âm thầm sát hại, trùng hợp được Hàn Lệ Thu cứu, không phải cô không từng nghỉ ngờ…
Mặc dù hôm đó cô đã cố ý đi kiểm tra camera, kiểm chứng những gì mà Hàn Lệ Thu đã nói, nhưng mà… Trong lòng cô Hàn Lệ Thu thủy chung là một nhân vật không đơn giản.
Tân Hoài An không dạo công viên quá lâu đã xoay người trở về phòng bệnh, trên đường thuận tiện hỏi xem tiền điều trị của bản thân trong khoảng thời gian này.
Chỗ thu phí trước đó đã được dặn dò, nói: “Cô hai có nói, Tân Hoài An cô là bạn của cô ấy, toàn bộ chỉ tiêu khi cô ở bệnh viện này đều là miễn phí”
Nhưng mà thái độ Tân Hoài An chấp nhất, đối phương cũng chỉ đành tra xem giúp cô những khoảng tiền đã chỉ cho việc trị liệu.
Chi tiêu ngược lại không đắt, hơn sáu chục triệu.
Tân Hoài An ghi nhớ con số này, cũng không nói thêm gì, sau khi cảm ơn thì xoay người đi lên lầu.
Đêm đó, cô mang theo đồ của mình, rời khỏi bệnh viện.
Trên giường bệnh, lưu lại một tấm card trị giá sáu tt sám trăm ngàn, và một tấm danh thiếp mà Hàn Lệ Thu đã cho cô, mặt trên có viết một câu: “Cám ơn cô Hàn đã cứu giúp, ngày sau gặp lại”
Tân Hoài An đi rồi.
Sau khi Hàn Lệ Thu lấy được kết quả giám định DNA, thì nhận được thông báo của cấp dưới.
“Không thể để cô ta đi như vậy được, phái người đi tìm tung tích của cô ta ngay!” Hàn Lệ Thu không chút do dự phân phó nói.
Thần sắc của cô ta có chút kích động, trong tay gắt gao cầm chặt giấy báo cáo giám định, ánh mắt nóng rực.
Cô ta phí sức đạo diễn một mành kịch hay “Ám sát”, bây giờ lại xác định được đứa trẻ trong bụng của Tân Hoài An là con của Chử Chấn Phong, sao cô ta có thể để cô rời đi như vậy!
Hàn Lệ Thu còn muốn dặn dò thêm hai câu, lại nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài.
Thần sắc cô ta vừa động, nhanh chóng đem báo cáo giám định nhét vào trong ngăn tủ.
/770
|