Chương 426
Cửa phòng mở ra, cô ta ngẩng mặt, lộ ra nụ cười vô h: hôm nay anh không đến công ty à?”
“Ừ”” Hàn Âu Dương gật gật đầu, đi đến trước mặt của cô ta, nhéo khuôn mặt trái xoan của cô ta: “Hai ngày nữa là hôn lễ của chúng ta, còn những việc cuối cùng cần chuẩn bị, anh cũng lười chạy lên công ty”
Hàn Lệ Thu chớp chớp mắt, ảm đạm nói: “Đều tại em, hai cái chân này của em không tiện, bằng không em cũng có thể giúp anh chia sẻ không ít công việc, sẽ không để anh phải vất vả thế này”
“Tuyệt đối đừng nói như vậy, có thể cưới được em là vinh hạnh của anh, sao anh nỡ để em tự mình làm lụng vất vả chứ?”
Hàn Âu Dương cong môi, mỉm cười: “Áo cưới anh đã kêu người sửa xong mang qua đây cho em, anh đi thử với em nhé?”
“Được” Hàn Lệ Thu vui vẻ trả lời.
Âu Dương, Hàn Âu Dương giúp cô ta đẩy xe lăn, tự mình giúp cô ta mặc áo cưới.
Khi giúp cô ta cởi quần, nhìn thấy hai chân tỉ lệ khác thường, gầy quá mức của cô ta, trong mắt anh ta chợt lóe một tia kinh ngạc cùng với chán ghét.
Nhưng mà đều bị tươi cười dịu dàng mà anh ta lộ ra che dấu.
“Em mặc chiếc váy cưới này thật sự rất đẹp.” Anh ta khen nói.
Hàn Lệ Thu kéo lên một nụ cười, nhưng ý cười lại không chạm tới đáy mắt.
“Đúng rồi, bên phía bố em gần đây có chút chuyện, hôn lễ ngày hôm đó có thể không đến được”
Lúc cởi áo cưới, Hàn Lệ Thu đột nhiên nói.
Lần này trong nhà gặp khó khăn, nếu như anh ta có thể giúp đỡ được cái gì đó, mới xem như chân chính bộc lộ tài năng, sẽ không bị người ta coi khinh anh ta là đồ “Ở rể”.
Hàn Lệ Thu hiểu rõ nhưng không nói thẳng ra, khóe môi từ đầu đến cuối vẫn nở nụ cười nhàn nhạt.
Tập đoàn Chử Thị.
Trong văn phòng chủ tịch.
“Anh Chử, tình hình bên phía Ma Đô vẫn đang diễn ra thuận lợi, sao anh còn phải đích thân đến đó? Huống chị, tháng sau chính là hôn lễ của anh và cô Thanh Hà…”
Sau khi Vệ Nam báo cáo xong tình hình ở Ma Đô, không ngờ anh Chử lại đột nhiên đưa ra quyết định như vậy.
Vả lại, chú hai Chử cũng đang kiểm soát tình hình ở bên đó, chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện rắc rối gì.
“Hàn Thiên Hùng là một trong những chủ nhân nhiệm kỳ trước của Tập đoàn Hàn Thị, có thời gian đảm nhiệm dài nhất, đủ để nói rõ thực lực của ông ta. Ông ta sẽ dễ dàng mà sa lưới sao?”
Chử Chấn Phong giễu cợt nói, vẻ mặt lạnh lùng kiên quyết cho thấy anh đã hạ quyết tâm, không thể chen vào.
“Tình hình bây giờ tưởng chừng như chúng ta đang chiếm ưu thế, nhưng trên thực tế đã rơi vào thế giăng co, tôi nhất định phải tự mình đi gặp tên cáo già này.”
Vệ Nam ngẩn người, đành phải gật đầu nói: “Vậy thì, tôi sẽ đi thu xếp ngay”
Chử Chấn Phong nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, khi anh ta đang chuẩn bị lui ra ngoài, cất giọng nói: “Chờ đã”
“Anh Chử, anh còn có dặn dò?” Động tác của Vệ Nam dừng lại một lát, tò mò nhìn anh.
Môi mỏng của anh mấp máy, cuối cũng cũng không nói gì mà xua tay: “Không có… đi xuống đi”
Sau khi Vệ Nam rời đi, anh không khỏi cảm thấy bất lực.
Anh vậy mà lại theo bản năng muốn hỏi thăm tin tức của Tân Hoài An.
/770
|