Chương 789
Dù không thể ngắt lời nhưng lúc phải lắng nghe thì cô cũng nên lắng nghe. Đây là sự tôn trọng cơ bản khi ăn cơm ở nhà người khác.
“Không phải Gia Mỹ và giám đốc Trần mới bàn bạc chuyện kết hôn sao? Có vẻ như con bé Gia Mỹ không muốn cho lắm.” Tống Cần Dung trầm ngâm nói.
Liễu Giai Tâm có chút khác thường, giọng điệu hơi cứng rắn: “Không đến lượt nó giở tính đâu.”
Đây là cách bà ấy xử lý Chử Gia Mỹ sau khi trải qua những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.
Dẫu sao bà ấy nuôi nắng từ nhỏ tới lớn như con gái ruột của mình. Hơn nữa do bị nhóm người Hàn Lệ Thu và Tô Phương Đình dụ dỗ mới làm những chuyện này.
Bà ấy không nỡ mạnh tay với cô ta. Chỉ đành đuổi cô ta đi, sau này không qua lại nữa.
Tống Cẩn Dung suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng gật đầu nói: “Ừ. Dù sao thì Gia Mỹ và giám đốc Trần đã ở bên cạnh nhau ba năm rồi, nếu kéo dài thêm nữa cũng khó lòng ăn nói với nhà họ Trần. Gia Mỹ là con gái của con, chuyện kết hôn của nó con có quyền quyết định.”
“Vâng.” Liễu Giai Tâm trả lời.
Bà ấy đã tìm ra cách để thực hiện cuộc hôn nhân này.
Hoàng hôn buông xuống.
Trong phòng, Thiên Nam đang chơi trò ghép hình của mình để hoàn thành nốt phần cuối cùng.
Tần Hoài An lấy trong túi ra chiếc mặt nạ da người mà Chử Chấn Phong tặng cho cô, vô cùng hứng thú nghiên cứu.
Mặt nạ được làm bằng vật liệu sinh học mới nhất được phát triển vào thời điểm hiện tại, mô phỏng hoàn hảo cấu trúc da của lớp biểu bì của con người.
Đáng tiếc là chiếc mặt nạ này là hàng được đặc chế, hơn nữa chỉ có thể sử dụng một lần. Sau khi tháo ra rồi thì đã không còn hiệu quả nữa.
Tần Hoài An chạm vào chiếc mặt nạ mỏng manh trong tay, món vũ khí hóa trang này mạnh hơn đồ trang điểm gấp trăm lần. Nếu nó có thể thay đổi diện mạo, vậy nếu tái tạo diện mạo của một người thì sao?
Tần Hoài An đắm chìm trong suy nghĩ, nên không để ý có người đi vào, cho đến khi Thiên Nam gọi lớn: “Bói”
Cô định thần lại, quay đầu lại nhìn thấy người đàn ông với vẻ rầu rĩ và bất lực. Anh vừa đưa ngón tay lên môi, như thể đang ra hiệu cho Thiên Nam im lặng, nhưng lại không nghĩ đến việc bị thằng nhóc phá hỏng kế hoạch của mình.
Người đàn ông này lặng lẽ lẻn vào phòng cô, tiến đến phía sau cô, còn cố ý hù dọa cô?
Hai chữ lờ mờ hiện lên trong mắt Tần Hoài An: Trẻ con.
“Chử Chấn Phong, không phải phẩm chất đạo đức cơ bản của một người là trước khi vào phòng người khác phải gõ cửa sao?” Cô lạnh lùng hỏi, cau mày bắt mãn.
Chử Chấn Phong đề tay xuống, không cảm thầy ngượng ngùng và còn thoải mái nói: “Tôi đến thăm con trai tôi!”
Thiên Nam tiến đến nắm tay anh, ngẩng đầu nói với anh: “Bố, con có quà cho bố này!”
Nói xong, cậu bé kéo anh sang một bên và tự hào chỉ vào trò chơi xếp hình trước mặt.
“Bố, nhìn kìa! Đây là bầu trời đầy sao mà con vừa ghép được đó!”
/770
|