Công chúa Ca Đặc cùng Mật Mật Tư lao ra khỏi doanh trướng, nhất thời vô số mũi tên ma pháp bắn thẳng vào hai người. Nhưng xung quanh người công chúa Ca Đặc bùng lên một vòng sáng màu vàng đất, chấn bay tất cả những mũi tên nhằm vào nàng.
- Có cả vật ma pháp loại phòng ngự!
Tề Bắc nhướng mày, hắn cũng không cảm thấy nhiều bất ngờ. “Chỉ cần cô hoặc cha cô lắm tiền thì ma pháp vật cao cấp tới cỡ nào chẳng mua được.” Lúc này công chúa Ca Đặc giơ cái thứ kim loại hình trụ kia hướng về phía lưới ma pháp đang bắn tới. Nàng nhấn vào cái nút trên thân thanh kim loại, chớp mắt tạo ra một đạo ánh sáng từ đầu thứ đó mạnh mẽ bắn ra.
- Con mẹ nó! Là kích quang phát xạ khí a. (DG:súng ánh sáng, súng la de :11:)
Con ngươi Tề Bắc co rút lại, cả người bật mạnh lên phía trước, đá văng mấy tên Hắc Giáp quân ra. Chùm sáng kia sau khi đâm xuyên qua ngực hai tên hộ vệ thương đội thì xé nát lưới ma pháp. Nếu Tề Bắc không kịp đẩy lui mấy tên Hắc Giáp quân kia thì tính mạng bọn họ cũng không còn nữa rồi. Công chúa Ca Đặc và Mật Mật Tư đang muốn đột phá vòng vây thì Hắc Giáp quân cũng kéo tới. Mật Mật Tư cũng bắt chước công chúa, hắn quay vũ khí về phía sau đồng thời nhấn nút. Hắc Giáp quân cũng đã rút kinh nghiệm liền dạt qua hai bên tránh đòn.
- Uỳnh.
Một tiếng nổ vang lên, Mật Mật Tư lăn lộn kêu hét dưới mặt đất. Cánh tay cầm vũ khí đã bị nổ nát bét còn thanh vũ khí kỳ quái kia cũng đã cong queo không ra hình thù. Công chúa Ca Đặc mặt biến sắc. Thứ vũ khí này gọi là Năng Lượng Địa Tinh, nó được phục chế đựa theo những tài liệu còn sót lại của nền văn minh Địa Tinh xa xưa. Chính vì là đồ phục chế nên thứ đồ này đầy những hạn chế. Vật này mặc dù uy lực kinh người nhưng lại không hề ổn định. Ba lần khai hỏa đã là cực hạn của nó, một khi vận khí không tốt thì Mật Mật Tư này chính là ví dụ. Nếu không phải bị dồn đến chân tường thì công chúa Ca Đặc cũng không muốn sử dụng thứ vũ khí này.
- Xúc xúc chạy mau! Mặc kệ ta!
Mật Mật Tư bi tráng hét lên. Trong mắt Ca Đặc công chúa thoáng qua một chút do dự. Nàng rút ra một thanh chủy thủ cắm thẳng vào tim Mật Mật Tư.
- Xúc xúc…Người..
Mật Mật Tư há to mồm. Hắn vốn muốn đổi mạng cho công chúa nhưng thật không ngờ chính nàng lại tiễn hắn lên đường. Trong khi dân dần mất đi ý thức, Mật Mật Tư bỗng chợt hiểu ra. Hắn đã biết quá nhiều, công chúa sợ hắn không chịu nổi cực hình, đem bí mật nói ra nên nàng mới ra tay giết người diệt khẩu.
- Thật là một nữ nhân ác đôc.
Tề Bắc than thầm một câu. Hắn bỗng nhiên búng người thật mạnh, cả người bung lên cao giống như một con chim ưng vồ mồi nhào tới công chúa Ca Đặc. Hắn có lòng tin tuyệt đối có thể dùng nội lực Thần Long quyết phá tan được vòng sáng bảo hộ trên người công chúa. Cùng lúc đó, một đạo ánh sáng ma pháp màu xanh bùng lên trên người Ca Đặc công chúa, một cơn lốc xuất hiện mang cả người nàng lao ra khỏi cốc. Nhưng Tề Bắc nào dễ dàng buông tha. Hắn đẩy nội lực Thần Long quyết đến cực hạn, tốc độ của hắn bỗng nhiên tăng vọt, cả người như một tia chớp lao về phía Ca Đặc công chúa. Bàn tay Tề Bắc bao trùm bởi ánh sáng màu vàng kim, trong nháy mắt xé tan vòng sáng bảo hộ trên người công chúa bắt được xiêm y của nàng.
“Xoẹt” Một tiếng vang lên. Tề Bắc mang cả kiện y phục kéo xuống nhưng ngay sau đó hắn té xuống lăn lóc. Còn công chúa Ca Đặc quay người lại nhìn hắn, dung nhan tuyệt mỹ bất chợt lộ ra.
- Nặc Đức Tề Bắc. Ta nhất định sẽ trả thù.
Ca Đặc công chúa phẫn hận hét lên, cả người nàng đã biến mất không thấy bóng dáng cho dù âm thanh vẫn quanh quẩn trong cốc. Tề Bắc loạng choạng đứng lên, không cam lòng hét to một tiếng, chỉ chút xíu nữa thôi là hắn kéo được nàng xuống rồi. Hiện tại hắn mới để ý xiêm y hắn giật từ trên người Ca Đặc công chúa có điểm lạ kỳ. Quan sát kỹ thì ngạc nhiên phát hiện đó chính là một dụng cụ giả bụng bầu.
- Chủ nhân. Ta không đuổi kịp nàng. Ma pháp vật Cuồng Phong Chi Dực mà nàng sở hữu chính là Ma Pháp phong hệ Vương phẩm.
Tiểu Cửu nhanh chóng xuất hiện trước mặt Tề Bắc thấp giọng báo cáo. Nàng tuy là Ma Pháp Sư song hệ phong thổ nhưng cũng chỉ là Ma Pháp Sư cao cấp mà thôi.
- Bỏ đi!
Tề Bắc đem đồ ngụy trang của công chúa Ca Đặc thu vào giới chỉ rồi lắc mình tiến vào trong cốc. Hiện tại bên trong cốc, huyết chiến đã kết thúc, chỉ còn sót lại hơn mười tên Ca Đặc cùng với mấy dong binh. Chủ đã bỏ chạy thoát thân thì họ làm gì còn tinh thần mà chống cự. Mọi người buông bỏ mặc cho Hắc Giáp quân chém giết. Dù sao thì Tề Bắc cũng đã hạ lệnh giết sạch.
- Dừng tay!
Tề Bắc vội ra lệnh. Hắn muốn moi ít thông tin từ đám người này. Hắc Giáp quân đằng đằng sát khí thu đội nhìn chằm chằm vào bọn họ. Trong cốc lúc này nồng nặc mùi máu tươi, thi thể ngổn ngang trên mặt đất, chẳng có mấy cái là nguyên vẹn. Cảnh tượng như tu la địa ngục này làm người chứng kiến không khỏi buồn nôn. Mấy người không liên quan bên kia cũng là sợ đến phát run, quan sát nhất cử nhất động của đám thị huyết, chỉ sợ Hắc Giáp quân giết chưa đã tay mà đem họ làm thịt luôn một thể. Chỉ có ba nữ Tinh Linh xinh đẹp là còn giữ được bình tĩnh, ánh mắt quan sát tới lui, đánh giá Tề Bắc và Hắc Giáp quân, thi thoảng còn xì xầm bàn luận đôi câu.
Bây giờ trời vẫn còn khuya cùng với bão tuyết đang hoành hành. Tề Bắc liền hạ lệnh cho toàn quân nghỉ ngơi tại chỗ. Đêm nay sẽ là một đêm rất dài vì ít kẻ dám yên ổn mà ngủ bởi một phần vì e ngại Hắc Giáp quân, một phần vì mấy tên tù binh bị tra tấn hét như heo bị chọc tiết. Tề Bắc ngồi trong doanh trướng, trước mặt hắn chính là xiêm y của Ca Đặc công chúa. Huyễn Ảnh ôn nhu đứng một bên dùng hai bàn tay nhỏ bé bóp vai cho hắn. Không thể phủ định, xiêm y ngụy trang này làm thật tinh xảo, ngay từ đầu hắn đã không thể nào nhìn ra chút sơ hở nào.Tề Bắc gõ nhẹ một cái vào cái bụng giả, cũng có âm thanh vọng lại như hang thật. Chẳng qua là cái bụng giả này tại sao lại không dùng vật liệu mềm mại chế thành mà lại dùng loại vật liệu cứng như gỗ thế này? Điều này làm Tề Bắc nghi ngờ cái bụng giả này không đơn giản như bề ngoài. Tề Bắc vươn tay, hắc trường kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay. Kiếm quang màu vàng lóe ra trước mũi kiếm, rạch thẳng vào cái bụng giả kia. Nhưng cái làm Tề Bắc thấy kinh ngạc chính là cái bụng kia không hề hấn gì, chỉ để lại vết xước mờ mờ. Tề Bắc thử lại mấy lầm cũng không có gì khác xảy ra. Vật này thực sự quỷ dị, hắn nghĩ mãi cũng không tìm ra được loại vật liệu nào mà cứng rắn như vậy, dắn xoa đầu dùng tay trái vỗ mấy cái vào đó.
- Thiếu gia…Ngươi…
Huyễn Ảnh thấy Tề Bắc suy tư khổ sở quá liền muốn lên tiếng chấn an hắn một chút. Nhưng lúc này Tề Bắc sửng sốt một chút, vung tay cắt lời Huyễn Ảnh. Lúc nãy hắn vỗ vào cái bụng Thần Long ấn ký dường như có chút phản ứng. Hắn lại đặt tay trái lên cái bụng lần nữa. Lần này hắn đã cảm giác được lực hút mãnh liệt từ Thần Long lạc ấn. Bỗng nó run lên, tựa hồ trong đó như có một mạng sống đang cố chống lại hấp lực từ Thần Long ấn ký. Lúc sau rốt cục mạnh sống bên trong cũng thua cuộc, đành để một tia năng lượng kỳ bí bị Thần Long ấn ký hút ra ngoài.
- Có cả vật ma pháp loại phòng ngự!
Tề Bắc nhướng mày, hắn cũng không cảm thấy nhiều bất ngờ. “Chỉ cần cô hoặc cha cô lắm tiền thì ma pháp vật cao cấp tới cỡ nào chẳng mua được.” Lúc này công chúa Ca Đặc giơ cái thứ kim loại hình trụ kia hướng về phía lưới ma pháp đang bắn tới. Nàng nhấn vào cái nút trên thân thanh kim loại, chớp mắt tạo ra một đạo ánh sáng từ đầu thứ đó mạnh mẽ bắn ra.
- Con mẹ nó! Là kích quang phát xạ khí a. (DG:súng ánh sáng, súng la de :11:)
Con ngươi Tề Bắc co rút lại, cả người bật mạnh lên phía trước, đá văng mấy tên Hắc Giáp quân ra. Chùm sáng kia sau khi đâm xuyên qua ngực hai tên hộ vệ thương đội thì xé nát lưới ma pháp. Nếu Tề Bắc không kịp đẩy lui mấy tên Hắc Giáp quân kia thì tính mạng bọn họ cũng không còn nữa rồi. Công chúa Ca Đặc và Mật Mật Tư đang muốn đột phá vòng vây thì Hắc Giáp quân cũng kéo tới. Mật Mật Tư cũng bắt chước công chúa, hắn quay vũ khí về phía sau đồng thời nhấn nút. Hắc Giáp quân cũng đã rút kinh nghiệm liền dạt qua hai bên tránh đòn.
- Uỳnh.
Một tiếng nổ vang lên, Mật Mật Tư lăn lộn kêu hét dưới mặt đất. Cánh tay cầm vũ khí đã bị nổ nát bét còn thanh vũ khí kỳ quái kia cũng đã cong queo không ra hình thù. Công chúa Ca Đặc mặt biến sắc. Thứ vũ khí này gọi là Năng Lượng Địa Tinh, nó được phục chế đựa theo những tài liệu còn sót lại của nền văn minh Địa Tinh xa xưa. Chính vì là đồ phục chế nên thứ đồ này đầy những hạn chế. Vật này mặc dù uy lực kinh người nhưng lại không hề ổn định. Ba lần khai hỏa đã là cực hạn của nó, một khi vận khí không tốt thì Mật Mật Tư này chính là ví dụ. Nếu không phải bị dồn đến chân tường thì công chúa Ca Đặc cũng không muốn sử dụng thứ vũ khí này.
- Xúc xúc chạy mau! Mặc kệ ta!
Mật Mật Tư bi tráng hét lên. Trong mắt Ca Đặc công chúa thoáng qua một chút do dự. Nàng rút ra một thanh chủy thủ cắm thẳng vào tim Mật Mật Tư.
- Xúc xúc…Người..
Mật Mật Tư há to mồm. Hắn vốn muốn đổi mạng cho công chúa nhưng thật không ngờ chính nàng lại tiễn hắn lên đường. Trong khi dân dần mất đi ý thức, Mật Mật Tư bỗng chợt hiểu ra. Hắn đã biết quá nhiều, công chúa sợ hắn không chịu nổi cực hình, đem bí mật nói ra nên nàng mới ra tay giết người diệt khẩu.
- Thật là một nữ nhân ác đôc.
Tề Bắc than thầm một câu. Hắn bỗng nhiên búng người thật mạnh, cả người bung lên cao giống như một con chim ưng vồ mồi nhào tới công chúa Ca Đặc. Hắn có lòng tin tuyệt đối có thể dùng nội lực Thần Long quyết phá tan được vòng sáng bảo hộ trên người công chúa. Cùng lúc đó, một đạo ánh sáng ma pháp màu xanh bùng lên trên người Ca Đặc công chúa, một cơn lốc xuất hiện mang cả người nàng lao ra khỏi cốc. Nhưng Tề Bắc nào dễ dàng buông tha. Hắn đẩy nội lực Thần Long quyết đến cực hạn, tốc độ của hắn bỗng nhiên tăng vọt, cả người như một tia chớp lao về phía Ca Đặc công chúa. Bàn tay Tề Bắc bao trùm bởi ánh sáng màu vàng kim, trong nháy mắt xé tan vòng sáng bảo hộ trên người công chúa bắt được xiêm y của nàng.
“Xoẹt” Một tiếng vang lên. Tề Bắc mang cả kiện y phục kéo xuống nhưng ngay sau đó hắn té xuống lăn lóc. Còn công chúa Ca Đặc quay người lại nhìn hắn, dung nhan tuyệt mỹ bất chợt lộ ra.
- Nặc Đức Tề Bắc. Ta nhất định sẽ trả thù.
Ca Đặc công chúa phẫn hận hét lên, cả người nàng đã biến mất không thấy bóng dáng cho dù âm thanh vẫn quanh quẩn trong cốc. Tề Bắc loạng choạng đứng lên, không cam lòng hét to một tiếng, chỉ chút xíu nữa thôi là hắn kéo được nàng xuống rồi. Hiện tại hắn mới để ý xiêm y hắn giật từ trên người Ca Đặc công chúa có điểm lạ kỳ. Quan sát kỹ thì ngạc nhiên phát hiện đó chính là một dụng cụ giả bụng bầu.
- Chủ nhân. Ta không đuổi kịp nàng. Ma pháp vật Cuồng Phong Chi Dực mà nàng sở hữu chính là Ma Pháp phong hệ Vương phẩm.
Tiểu Cửu nhanh chóng xuất hiện trước mặt Tề Bắc thấp giọng báo cáo. Nàng tuy là Ma Pháp Sư song hệ phong thổ nhưng cũng chỉ là Ma Pháp Sư cao cấp mà thôi.
- Bỏ đi!
Tề Bắc đem đồ ngụy trang của công chúa Ca Đặc thu vào giới chỉ rồi lắc mình tiến vào trong cốc. Hiện tại bên trong cốc, huyết chiến đã kết thúc, chỉ còn sót lại hơn mười tên Ca Đặc cùng với mấy dong binh. Chủ đã bỏ chạy thoát thân thì họ làm gì còn tinh thần mà chống cự. Mọi người buông bỏ mặc cho Hắc Giáp quân chém giết. Dù sao thì Tề Bắc cũng đã hạ lệnh giết sạch.
- Dừng tay!
Tề Bắc vội ra lệnh. Hắn muốn moi ít thông tin từ đám người này. Hắc Giáp quân đằng đằng sát khí thu đội nhìn chằm chằm vào bọn họ. Trong cốc lúc này nồng nặc mùi máu tươi, thi thể ngổn ngang trên mặt đất, chẳng có mấy cái là nguyên vẹn. Cảnh tượng như tu la địa ngục này làm người chứng kiến không khỏi buồn nôn. Mấy người không liên quan bên kia cũng là sợ đến phát run, quan sát nhất cử nhất động của đám thị huyết, chỉ sợ Hắc Giáp quân giết chưa đã tay mà đem họ làm thịt luôn một thể. Chỉ có ba nữ Tinh Linh xinh đẹp là còn giữ được bình tĩnh, ánh mắt quan sát tới lui, đánh giá Tề Bắc và Hắc Giáp quân, thi thoảng còn xì xầm bàn luận đôi câu.
Bây giờ trời vẫn còn khuya cùng với bão tuyết đang hoành hành. Tề Bắc liền hạ lệnh cho toàn quân nghỉ ngơi tại chỗ. Đêm nay sẽ là một đêm rất dài vì ít kẻ dám yên ổn mà ngủ bởi một phần vì e ngại Hắc Giáp quân, một phần vì mấy tên tù binh bị tra tấn hét như heo bị chọc tiết. Tề Bắc ngồi trong doanh trướng, trước mặt hắn chính là xiêm y của Ca Đặc công chúa. Huyễn Ảnh ôn nhu đứng một bên dùng hai bàn tay nhỏ bé bóp vai cho hắn. Không thể phủ định, xiêm y ngụy trang này làm thật tinh xảo, ngay từ đầu hắn đã không thể nào nhìn ra chút sơ hở nào.Tề Bắc gõ nhẹ một cái vào cái bụng giả, cũng có âm thanh vọng lại như hang thật. Chẳng qua là cái bụng giả này tại sao lại không dùng vật liệu mềm mại chế thành mà lại dùng loại vật liệu cứng như gỗ thế này? Điều này làm Tề Bắc nghi ngờ cái bụng giả này không đơn giản như bề ngoài. Tề Bắc vươn tay, hắc trường kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay. Kiếm quang màu vàng lóe ra trước mũi kiếm, rạch thẳng vào cái bụng giả kia. Nhưng cái làm Tề Bắc thấy kinh ngạc chính là cái bụng kia không hề hấn gì, chỉ để lại vết xước mờ mờ. Tề Bắc thử lại mấy lầm cũng không có gì khác xảy ra. Vật này thực sự quỷ dị, hắn nghĩ mãi cũng không tìm ra được loại vật liệu nào mà cứng rắn như vậy, dắn xoa đầu dùng tay trái vỗ mấy cái vào đó.
- Thiếu gia…Ngươi…
Huyễn Ảnh thấy Tề Bắc suy tư khổ sở quá liền muốn lên tiếng chấn an hắn một chút. Nhưng lúc này Tề Bắc sửng sốt một chút, vung tay cắt lời Huyễn Ảnh. Lúc nãy hắn vỗ vào cái bụng Thần Long ấn ký dường như có chút phản ứng. Hắn lại đặt tay trái lên cái bụng lần nữa. Lần này hắn đã cảm giác được lực hút mãnh liệt từ Thần Long lạc ấn. Bỗng nó run lên, tựa hồ trong đó như có một mạng sống đang cố chống lại hấp lực từ Thần Long ấn ký. Lúc sau rốt cục mạnh sống bên trong cũng thua cuộc, đành để một tia năng lượng kỳ bí bị Thần Long ấn ký hút ra ngoài.
/149
|