Vô Thường

Chương 384: Hảo hảo chiếu cố. (Thượng)

/1679


Lúc này đây không cần độc nhãn lão quái thúc dục mọi người đã bắt đầu tập hợp. Thời gian không sai biệt lắm, tất cả mọi người đều đã có mặt ngoài bảo ngoại, bởi vì trễ một khắc thôi, lập tức co khả năng sẽ bị giết, ai lại lấy tính mạng của mình ra giỡn chơi? Mỗi ngày sau này đều lặp đi lặp lại sinh hoạt ngày đầu tiên, sáng sớm phải chạy bộ ba trăm dặm trong một canh giờ, hoàn thành thì có điểm tâm, không hoành thành thì nhịn đói.
Những người xếp trong top năm trong ngày, cơ hồ chỉ có Đường Phong mang theo Cừu Thiên Biến là hoàn thành quãng đường ba trăm dặm, ngoài ra còn có Không Dư Hận, những người còn lại đều không thể hoàn thành bài huấn luyện này. Năm người ăn phần điểm tâm của hai người, tuy rằng không thể no bụng, nhưng cũng tốt hơn những người còn lại. Trong mị ảnh không gian của Đường Phong ngược lại có không ít đồ ăn, nhưng nếu lấy ra thì sẽ gặp phải phiền phức lớn.
Ban ngày cứ hai người một tổ tiến hành đối luyện, điên cuồng tiêu hao cương khí bản thân, cho dù tập luyện đến khi thoi thóp thì cũng không thể đình chỉ, buổi tỗi dĩ nhiên là phải đến cái hố sâu kia nhảy múa cùng đám rắn độc rồi. Mỗi ngày đều có người chết bất đắc kỳ tử, hoặc là ngã xuống dưới lộ trình ba trăm dặm, hoặc là ngã gục trong lúc đối luyện, hoặc là buổi tố ngồi trong bầy độc xà bất thình lình bị công kích. Tinh thần mỗi người lúc nào cũng bị đặt vào trạng cực kỳ căng thẳng, một khi cảm thấy bản thân không thể nào thừa thụ nữa, như vậy tinh thần sẽ sụp đổ, thân thể cũng không còn có thể gắng gượng nữa, dĩ nhiên chỉ có con đường tử vong.
Những người chết luôn bị đám hắc y nhân lôi thi thể vào trong bảo nội, nhìn thi thể những người này, những đệ tử còn sống không khỏi có cảm giác thỏ tử hồ bi. Bọn họ không thể nghi ngờ là nhóm người nhỏ yếu nhất, nhưng sau khi bi loại trừ, vốn những người được xếp vào dạng tương đối yếu sẽ bị giáng xuống thành nhóm người nhỏ yếu nhất rồi. Không ai có thể chắn chắn vận mệnh sau này của mình lại không đi theo vết xe đổ của bọn họ, đột nhiên ngã xuống và không bao giờ tỉnh lại nữa, sau đó bị ném vào Xà Quật cho rắn ăn. Cũng có mấy người không thể chịu nổi loại tra tấn điên cuồng này, muốn trốn khỏi Ô Long Bảo, nhưng bọn họ không một người nào có thể thành công, mặc kệ là đã chạy bao xa, cũng đều bị bắt lại. mà cái chết của bọn họ lại càng thêm thê thảm. Bọn họ bị cột chặt trên thân cọc gỗ, trước mặt chúng nhân, bị đâm hơn mười kiếm cho máu trong người chậm rãi chảy ra, chảy mãi cho đến lúc khô kiệt máu mà chết. Hắc y nhân của Ô Long Bảo không cho phép có người bỏ trốn, cũng không cho phép bất cứ ai mở ra cái tiền lệ này, đối với kẻ đào ngũ xử phạt vô cùng tàn khốc.
Mỗi ngày, thời gian chính thức nghỉ ngơi chỉ có hai canh giờ lúc đêm khuya kia, chỉ có trong hai canh giờ này, mọi người mới có thể chính thức thả lỏng thần kinh của mình. Trong thời gian năm ngày này, mỗi ngày Không Dư Hận đều bị đánh thành đầu heo, hắc y nhân đối luyện cùng hắn ra tay vô cùng nặng, thường xuyên đánh Không Dư Hận đến mức cả buổi đều không thể đứng dậy nổi, có thể thấy được tên Không Dư Hận này chẳng khác gì một con gián, đánh như như thế nào cũng không thể chết được.
Sáng sớm, Đường Phong đang chuẩn bị hoàn thành định mức ba trăm dặm, sau đó trở về ăn điểm tâm, nhưng không ngờ độc nhãn quái nhân mở miệng nói:
- Đường Môn, ngươi chờ một chút!
- Chuyện gì vậy?
Đường Phong dừng chân hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Độc nhãn quái nhân nhìn hắn, cái nhìn mang theo một chút hả hệ nói:
- Chúc mừng ngươi, chuyện tốt của ngươi đến rồi!
- Chuyện tốt?
Đường Phong trong lòng máy động, tên này miệng chó không mọc được ngà voi, hắn càng nói là chuyện tốt, sự tình lại càng thêm bất thường.
Quả nhiên độc nhãn quái nhân mở miệng nói:
- Người từ bây giờ phải chạy bộ mười vòng mới tính là hoành thành huấn luyện buổi sáng.
Đường Phong sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Vì sao?
Cừu Thiên Biến đứng sau Đường Phong cũng nói:
- Lẽ nào lại vậy?
- Không vì sao cả.
Độc nhãn quái nhân nghênh ngang liếc nhìn Đường Phong, trắng trợn nói:
- Đây là quy củ.
Đường Phong mắt híp lại:
- Thế còn bọn họ thì sao? Bọn họ tại sao vẫn chỉ là chạy năm vòng vượt qua ba trăm dặm, mà duy chỉ có ta lại phải chạy mười vòng? Đây là quy củ do ngươi đặt ra?
Đường Phong trong lòng vô cùng tức giận, năm vòng vượt qua ba trăm dặm đã đủ khó rồi, cho dù là bản thân mình cũng chỉ có thể miễn cưỡng vượt qua, mà mười vòng, cái này tương đương với quãng đường sáu trăm dặm, một tên Huyền giai như mình có khả năng hoàn thành sao?
- Ta còn không có bổn sự lớn như vậy!
Độc nhãn quái nhân cười hắc hắc
- Tuy rằng ta rất muốn hung hăng tra tấn các ngươi một hồi, chỉ là Ô Long Bảo nhiều năm qua đã như vậy, ngay từ đầu đã bắt các ngươi chạy ba trăm dặm rồi!
- Vậy tại sao chỉ có mình ta phải chạy sáu trăm dặm?
- Tiểu tử người đắc tội với người nào trong nội tâm còn chưa rõ ràng sao? Đây là ý của bề trên, tuy ta đồng tình với ngươi, nhưng mà hữu tâm vô lực
Độc nhãn quái nhân khẽ nhún nhún vai, trên mặt có chút hả hê
- Mặt khác, ban ngày đối thủ đối luyện cùng ngươi cũng sẽ được thay đổi, cũng được "đãi ngộ" giống như Không Dư Hận, là một vị hắc y nhân tu vi Địa giai, hơn nữa bọn họ cũng sẽ không dùng tán linh dịch, lấy thực lực tiêu chuẩn đối chiến cùng các ngươi.
- Khi dễ người quá đáng!
Cừu Thiên Biến đứng một bên lòng đầy căm phẫn.
- Có ý kiến gì?
Độc nhãn quái nhân lạnh lùng nhìn hắn
- Nếu có ý kiến, người cũng có thể "hưởng thụ" đãi ngộ giống như Đường Môn
Cừu Thiên Biến nghiến răng nghiến lợi phát ra thanh âm ken két, đang muốn lý luận một phen, lại bị Đường Phong cản lại, Đường Phong khuôn mặt âm trầm nói:
- Là ý tứ của bề trên?
Độc nhãn quái nhân khẽ gật đầu
- Ta hiểu rồi
Đường Phong hít sâu một hơi, đè nén phẫn nộ trong lòng quay lại nói với Cừu Thiên Biến:
- Đi thôi
Sau đó triển khai thân pháp hướng Diêm thành chạy đến. Nếu đã là ý tứ của bề trên, vậy có đôi co lý luận cùng với độc nhãn quái nhân cũng vô dụng, nhiều lời vô ích, cũng chỉ tốn thêm khí lực mà thôi. Trong Ô Long Bảo này, bản thân mình cũng chỉ là một tên đệ tử tầng chót, thấp cổ bé họng, người ta muốn đùa bỡn mình như thế nào cũng được, tranh cãi cũng chỉ tự rước thêm nhục mà thôi. Nếu đã là ý của bề trên, tình huống này hắn đã minh bạch, bất quá Đái chấp sự chắc chắn là không phải rồi, những người có năng lực còn lại hơn nữa lại có thù oán cùng mình, chỉ còn một người, là nàng tiểu nha hoàn có cái đầu ba ba, thiên giai cao thủ, thiếp thân nha hoàn của bảo chủ đại nhân kia! Cũng chỉ có nàng mới thống hận mình như thế, mới có thể nghĩ ra phương pháp này để giày vò mình.
Quả nhiên chỉ có nữ nhân cùng tiểu nhân là khó dưỡng, tối độc phụ nhân tâm a(độc nhất là lòng dạ đàn bà)! Đường Phong phiền muộn nghĩ! Ngày đó nữ nhân kia sau khi chạy trốn một mực không có động tĩnh gì, không ngờ là nhân cơ hội này muốn ngược đãi mình.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status