Vô Thường

Chương 385: Hảo hảo chiếu cố. (Hạ)

/1679


Không phải chỉ là sáu trăm dặm sao? Thiếu gia chạy cho ngươi xem, để cho ngươi ngậm miệng lại, muốn ngược đãi bổn thiếu gia sao, ngươi còn đánh giá ta quá thấp đó!
Chăm chú nhìn vào bóng lưng của Đường Phong dần đi xa, độc nhãn quái nhân vuốt vuốt cằm nghĩ nửa ngày cũng không đoán ra, bảo chủ đại nhân vì sao lại thống hận tên tiểu tử này như vậy? Theo đạo lý mà nói, tiểu tử này coi như là một nhân vật đại thiên tài, bảo chủ đại nhân hẳn là quý trọng hắn còn không kịp, nhưng sao lại ngược đãi hắn thế này, có phải là muốn mài mòn nhuệ khí của hắn, nếu hắn không gượng dậy nổi....haizzz đáng tiếc cho một thiên tài. Huống chi bảo chủ đại nhân còn từng cứu hắn một mạng. Chẳng lẽ giữa hai người đã từng phát sinh tranh chấp gì, khiến cho bảo chủ đại nhân căm hận hắn như vậy? Độc nhãn quái nhân giờ phút này nghĩ thế nào cũng không thông.
Ngày hôm qua, khi hắn báo cáo thành quả huấn luyện mấy ngày hôm nay cho bảo chủ đại nhân, vị bảo chủ đại nhân xinh đẹp mà bá đạo này sau khi nghe xong, lại cố ý hỏi thăm qua tình huống của Đường Phong, độc nhãn quái nhân tự nhiên là báo cáo chi tiết, trong lời nói hắn vô cùng ca ngợi Đường Phong, khen Đường Phong là một đệ tử xuất xắc nhất của Ô Long Bảo trong suốt nhiều năm qua, cơ hồ không ai có thể vượt qua.
Ai ngờ bảo chủ nghe xong lại nói một câu khiến cho hắn mười phần nghi hoặc.
Nàng bảo hắn "hảo hảo chiếu cố" tên tiểu tử Đường Phong này!
"Hảo hảo chiếu cố"? Cụm từ này phi thường hàm nghĩa, lúc ấy độc nhãn quái nhân cũng không có minh bạch ý tứ, đang muốn cẩn thận hỏi thăm thoáng qua muốn hắn "chiếu cố" Đường Phong như thế nào, ai ngờ bảo chủ đại nhân rõ ràng bày ra bộ dáng rất chi là tiểu nhi nữ nói:
- Chính là "hảo hảo chiếu cố" a... Tự ngươi làm chủ, chỉ cần đúng mực là được...
Độc nhãn quái nhân cũng không dám nhiều lời, lập tức lui ra ngoài, tự mình suy nghĩ suốt cả một đêm ý tứ của bảo chủ đại nhân. Rồi, "hảo hảo chiếu cố" chắc là muốn hắn "hảo hảo tra tấn" tiểu tử này một phen. Tên Đường Môn này chắc là khiến cho bảo chủ đại nhân thực sự tức giận rồi, nếu không với thân phận của nàng cần gì so đo cùng với một tên đệ tử Huyền giai ở tầng dưới chót?
Để cho lộ trình hắn chạy gấp đôi người khác, xem như đã là "hảo hảo chiếu cố" rồi?
- Cứ như vậy bỏ qua?
Cừu Thiên Biến đi phía sau Đường Phong hỏi
- Còn có thể như thế nào đây?
Đường Phong cười khổ một tiếng
- Cái này cũng quá khi dễ người khác rồi!
Cừu Thiên Biến tức giận nói
- Chẳng những bắt ngươi chạy sáu trăm dặm. Hơn nữa đối thủ đối luyện ban ngày cũng bị đổi thành một Địa giai cao thủ, cái này rõ ràng chính là muốn ngược đãi ngươi a!
Cái này đâu chỉ là ngược đãi mà chính là tra tấn a! Thảm trạng mấy ngày hôm nay của Không Dư Hận tất cả đều có thể nhìn rõ, đoán chừng Đường Phong từ nay về sau cũng chẳng khác gì hắn rồi. Giao đấu cùng một Địa giai cao thủ, nếu là thời kỳ toàn thinh, Đường Phong có thể hạ độc, hắn không có một chút sợ hãi nào, chỉ là lúc này toàn thân thoát lực, đan điền lúc nào cũng trong trạng thái trống rỗng, có lẽ bản thân mình cũng đành làm một cái bao cát cho người ta đánh mà thôi.
Tiểu nha hoàn có cái đầu ba ba kia thống hận mình như thế, mình cũng không thể tỏ ra yếu thế hơn, Đường Phong nội tâm hung ác thầm nghĩ, thiếu gia liều mạng với ngươi!
Sáng sớm, trong vòng một canh giờ, Đường Phong chạy bộ từ Ô Long Bảo đến Diêm thành sau đó lại quay lại đủ sáu vòng, không ai biết rõ, hắn điên hay sao mà chạy nhiều hơn sáu mươi dặm, kỳ lạ là mặc dù hắn hoàn thành định mức huấn luyện buổi sáng, nhưng cũng không có điểm tâm ăn. Ngược lại, Không Dư Hận cho dù hoàn thành nhiệm vụ nhưng sắc mặt vô cùng âm trầm, nhìn chằm chằm vào Đường Phong, cảm thấy thực sự vô cùng không thoải mái. Hắn cơ hồi phải dốc toàn lực mới có thể hoàn thành quãng đường ba trăm dặm, nhưng Đường Phong mất cùng một khoảng thời gian giống như hắn, lại có thể chạy hơn hắn hắn hẳn một vòng. Sự kiêu ngạo trong nội tâm Không Dư Hận lập tức không còn sót lại chút gì, cảm thấy điểm tâm sáng nay thực nhạt nhẽo vô vị.
Hơn nữa độc nhãn quái nhân đối với Đường Phong khen ngợi hết lòng, khen hắn lợi hại, Đường Phong nghe được mà hận không thể xông lên hung hăng ngược đãi hắn một hồi. Ban ngày trong khi huấn luyện đối chiến, cảnh ngộ của Đường Phong cũng không khác gì Không Dư Hận, đối thủ đều là hắc y nhân toàn bộ đều có cảnh giới Địa giai. Thời điểm bắt đầu còn có chút khí lực, có thể gian nan phòng thủ, nhưng sao khi cơ thể hao hết cương khí, chỉ có thể đợi bị người đánh đập rồi, hai vị đệ tử kiệt xuất nhất của Ô Long Bảo bị hắc y nhân chỉnh cho tận đến khi mặt mũi bầm dập, thân thể tả tơi, toàn thân thảm hại, tận cho đến khi khiến cho người nhìn thấy mà thương tâm, người nghe thấy chợt rơi lệ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Ban đêm, sau khi một ngày huấn luyện chấm dứt, Đường Phong hữu khí vô lực lê lết về vòng, tiếp tục ngồi trong thùng tắm, ngâm dược thủy hồi phục. Độc nhãn quái nhân đang hết sức phấn khởi đi đến tiểu viện của Bảo chủ đại nhân. Hắn vốn đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi, chợt có thị nữ của bảo chủ đại nhân truyền lời nói, bảo chủ đại nhân có việc muốn hỏi hắn, cho nên hắn đương nhiên vui vẻ chạy tới. Bảo chủ đại nhân tất nhiên là muốn hỏi qua sự tình của Đường Môn, độc nhãn quái nhân thầm nghĩ chính mình hôm nay đã "hảo hảo chiếu cố hắn" rất tốt, hoàn toàn hợp với cả ý tứ của bảo chủ đại nhân, nếu như chuyện này khiến bảo chủ đại nhân cao hứng, nàng lại thưởng cho mình một vị thị nữ cũng không chừng.
Thời gian ở Ô Long Bảo tuy rằng không buồn tẻ, nhưng nam nhân ở nơi này có đôi khi cảm thấy vô cùng "bất đắc dĩ". Bởi vì bảo chủ đại nhân là nữ tử cho nên nàng đối với nữ tử bên trong bảo nội vô cùng chiếu cố. Thị nữ trong bảo nội dưới tình huống không nguyện ý, nếu có nam nhân nào dám phi lễ với các nàng, tuyệt đối sẽ bị nghiêm phạt.
Cái gì ?Ngươi muốn nữ nhân,chuyên này dễ thôi mà , chỉ cần ngươi khiến cho bảo chủ đại nhân cảm thấy cao hứng, nàng sẽ ban thưởng một người cho ngươi. Độc nhãn quái nhân vô cùng tin tưởng, buổi tối ngày hôm nay, bản thân hắn đã có thể ôm một mỹ nhân ngủ ngon giấc rồi, khuôn mặt tươi cười trực tiếp bước vào bên trong tiểu viện của Phi Tiểu Nhã, khẽ khom người chắp tay nói:
- Thuộc hạ tham kiến bảo chủ đại nhân.
Phi Tiểu Nhã tối ngày hôm nay còn chưa có ngủ, đang ngồi ở bên cạnh bàn, cầm một cây,bàn tay trắng nõn duỗi ra, cầm một nhánh ngọc trúc, khẽ gẩy cái bấc đèn lên, ánh đèn dầu không ngừng lập lòe, không khác gì tâm tình của nàng lúc này, phập phồng bất định, lúc thì cảm thấy ngọt ngào lúc lại cảm thấy ưu thương
Mỗi lần nàng nhớ tới khuôn mặt người đó, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng ngọt ngào, nhưng khi nghĩ tới đã lâu rồi không gặp hắn, nội tâm lại có chút thất lạc.
Phi Tiểu Nhã biết rõ mình đang rơi vào hoàn cảnh nào, nàng cảm thấy càng ngày càng hãm sâu vào bên trong, không thể rút ra được rồi. Từ lúc đứng ở bên ngoài phòng hắn nghe được những lời nói hào hùng kia, trái tim của Phi Tiểu Nhã đã bị vị nam tử kia triệt để mở ra rồi.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status