Vô Thường

Chương 429: Phòng hai mươi bảy (trung).

/1679


Mồ hôi lạnh trên trán Thiết Đồ lập tức chảy ròng ròng, bởi vì hắn và Cừu Thiên Biến lúc vừa mới lên thuyền đã có chút suy đoán thân phận của nữ nhân này, thậm chí còn bình luận qua thân thế của nàng ta, hiện tại ngẫm lại, thực sự là khiến trong lòng run sợ, người không biết không có tội a…
Sắc mặt vốn không được tốt của Cừu Thiên Biến càng thêm trắng một chút, rụt cái đầu lại, cả người có tới hơn phân nửa giấu phía sau Thiết Đồ.
Thẳng cho tới lúc này, bốn người mới biết được đại mỹ nữ mặc cung trang với bộ mặt đạm mạc, lạnh lẽo vô hạn kia cư nhiên chính là bảo chủ Ô Long Bảo, trách không được thời điểm trên thuyền, Sở Văn Hiên từng cung kính đối với nàng như vậy.
- Bảo chủ, người muốn chúng ta làm cái gì sao?
Thu Tuyệt Âm nghi hoặc mở miệng hỏi.
- Uhm!
Phi Tiểu Nhã thu lại tầm nhìn từ băng hỏa ba mươi sáu phòng, quay đầu nhìn thoáng qua bốn người, đôi con mắt xinh đẹp không hề có màu sắc, thậm chí có chút mất đi sinh cơ dừng lại trên người Thiết Đồ chỉ chốc lát, khiến Thiết Đồ trong lúc nhất thời có chút luống cuống tay chân. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Ta biết bốn người các ngươi là bằng hữu của Đường Môn.
Phi Tiểu Nhã mở miệng nói:
- Hiện tại ta cần các ngươi giúp ta làm một chuyện.
- Mời nói!
Thu Tuyệt Âm mở miệng nói.
- Tiến vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, tìm kiếm hạ lạc của Đường Môn, sống phải gặp người, chết… Phải thấy xác, một khi phát hiện có đầu mối liên quan tới Đường Môn, lập tức hội báo!
Hà Hương Ngưng nhịn không được kích động hỏi:
- Người nói, Đường Môn ở trong băng hỏa ba mươi sáu phòng?
Phi Tiểu Nhã đảo mắt liếc nhìn nàng, gật đầu trả lời:
- Đúng, hai tháng trước hắn đã tới nơi này rồi.
Tinh thần Thiết Đồ rung lên, cười to nói:
- Ta đã sớm biết hắn không có khả năng lâm trận lùi bước, nguyên lai đã sớm tới nơi này chờ đợi chúng ta rồi!
Thu Tuyệt Âm nhíu mày hỏi:
- Lẽ nào nói Đường Mông gặp chuyện nguy hiểm gì đó bên trong?
Nàng luôn luôn tương đối cẩn thận tỉ mỉ, lời nói của Phi Tiểu Nhã để nàng cảm giác được tình cảnh của Đường Môn hình như có chút nguy hiểm, nếu không thì bảo chủ sẽ không nói loại lời như sống phải thấy người, chết phải thấy xác như vậy, hơn nữa thời điểm nói ra những lời này, ngữ khí của vị bảo chủ đại nhân xinh đẹp trước mắt có chút run rẩy nho nhỏ, đó là nguyên nhân vì tận lực áp chế, nàng nói giống như hạ lạc của Đường Môn đối với nàng vô cùng quan trọng.
Giữa bảo chủ đại nhân và Đường Môn có quan hệ gì hay sao? Người thân? Cũng không giống, hơn nữa nhìn thần tình và sắc mặt của bảo chủ đại nhân lúc này, rõ ràng có chút tương tự so với Hà Hương Ngưng, lẽ nào nói… Thu Tuyệt Âm đã có chút không dám tiếp tục suy đoán nữa rồi.
Phi Tiểu Nhã gật đầu nói:
- Tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, từ lúc hắn tiến vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng vẫn chưa thấy ra ngoài, vì vậy cần phải có người đi vào kiểm tra một chút.
Nghe câu này, sắc mặt Thiết Đồ và Cừu Thiên Biến trở nên nghiêm túc, sau một hồi trầm mặc, Thiết Đồ nói:
- Đường Môn là một tên biến thái, không có lý do chết dễ dàng như vậy. Hắn nhất định còn đang tu luyện bên trong, bảo chủ đại nhân yên tâm được rồi, chúng ta sẽ tiến vào trong tìm kiếm hắn ra.
- Chuyện này không nên tiến hành quá rầm rộ.
Sở Văn Hiên ở bên cạnh mở miệng nói:
- Các ngươi chỉ cần tiến vào trong tu luyện, tỉ mỉ kiểm tra một chút xem Đường Môn có lưu lại vết tích gì hay không, nếu như thấy bản thân hắn tự nhiên rất tốt, một khi phát hiện ra, lập tức báo cho chúng ta biết.
Xác thực không thể tiến hành giống trống khua chiêng, sự việc liên quan tới danh dự của bảo chủ đại nhân, Phi Tiểu Nhã có thể không thèm cố kỵ, thế nhưng Sở Văn Hiên và Mang chấp sự lại phải suy nghĩ cho Ô Long Bảo, phải suy nghĩ cho bản thân nàng.
Phi Tiểu Nhã nhìn Thiết Đồ, mở miệng nói:
- Trong bốn người các ngươi, tư chất của ngươi tốt nhất, so sánh mà nói, vị trí tiến vào được hẳn là sâu nhất, thời tu luyện nên chú ý nhiều hơn.
Thiết Đồ gật đầu.
Phi Tiểu Nhã lại chuyển sang Hà Hương Ngưng nói:
- Về phần ngươi… Trước tiên ngươi nên bình phục lại tâm tình của chính mình hiện tại rồi mới tiến vào, nếu như tâm tình không ổn định mà nói, ngươi tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng cũng chỉ là tìm đường chết.
Hà Hương Ngưng nhịn không được run thân thể mềm mại. Thời điểm nàng mới nghe được tin tức sinh tử của Đường Môn không rõ ràng, toàn thân có chút không biết làm thế nào, suy nghĩ trong lòng loạn thất bát tao, lấy loại trạng thái như vậy tiến vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng căn bản không thể chống đối lại được băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn.
- Vâng!
Nghe được Phi Tiểu Nhã nói, Hà Hương Ngưng hít sâu một hơi, nỗ lực xua tan tạp niệm trong lòng.
- Chỉ có chuyện này, các ngươi đi đi!
Phi Tiểu Nhã có chút không còn hứng thú xua tay áo.
Mặc dù trong lòng có chút ôm một tia kỳ vọng, thế nhưng Phi Tiểu Nhã biết rõ, khả năng sống sót của tiểu tặc kia có thể nói vô cùng thấp.
Lúc một nhóm đệ tử Ô Long Bảo này đều rời đi, Phi Tiểu Nhã mới nắm thật chặt y phục trên người chính mình, chậm rãi bước về phía chân núi, Sở Văn Hiên mà Mang chấp sự cũng theo sát phía sau.
Tuyết trắng trên bầu trời rơi xuống, mang theo hàn ý bức người. Phi Tiểu Nhã cười khổ một tiếng, chưa từng cảm thấy Băng Hỏa Đảo lại lạnh lão như lúc này, không chỉ thân thể rét run, ngay cả trong lòng nàng cũng như đóng thành băng.
Trên thuyền lớn, một nhóm người đang vận chuyển vật tư sinh hoạt xuống dưới, những thứ này đều sẽ đưa tới chân núi, đảm bảo nhu cầu tu luyện của các đệ tử trong băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Dù sao tu luyện tại nơi này thực sự quá mức tiêu hao thể lực và tinh thần, đám đệ tử tinh nhuệ này tại thời điểm bình thường, dù vài ngày không ăn cũng vẫn sinh long hoạt hổ, thế nhưng tại nơi này, một ngày một đêm không ăn gì khả năng không thể chịu đựng nổi, vì vậy vật tư sinh hoạt phải được chuẩn bị đảm bảo.
Ngày tu luyện đầu tiên, biểu hiện của những đệ tử này đều rất không tồi, hầu như mỗi người đều đã chạy tới vị trí tu luyện phòng thứ hai trở lên, nhất là Không Dư Hận, trực tiếp tiến vào phòng tu luyện thứ tư, năng lực chịu đựng của thân thể xem như cực mạnh.
Thế nhưng khi đám người Thiết Đồ trở về, không hề mang tới cho Phi Tiểu Nhã bất cứ tin tức gì có tác dụng, Phi Tiểu Nhã cũng không hỏi kỹ bọn họ, chỉ lẳng lặng đứng dưới chân núi, dừng lại bên ngoài băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Bởi vì nàng biết rõ, nếu như phát hiện ra Đường Phong, bọn họ nhất định sẽ trở về báo cáo cho chính mình, hiện tại bọn họ không nói gì, tự nhiên là không có phát hiện.
Một đám người ăn như lang như hổ, dùng môt chút nước rồi lập tức trở về băng hỏa ba mươi sáu phòng, qua lại như vậy tuy rằng rất lãnh phí thời gian, thế nhưng không còn phương pháp nào khác. Ở chỗ này không thể tiện lợi giống như ở tông môn, chỉ có thể trở về chân núi.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status