Vô Thường

Chương 430: Phòng hai mươi bảy (hạ).

/1679


Lúc này Đường Phong đã tu luyện trong băng hỏa ba mươi sáu phòng hơn hai tháng, trong thời gian hai tháng vừa qua, thực lực của Đường Phong tăng trưởng kinh người, từ lâu đột phá Địa giai, hiện tại đã là Địa giai hạ phẩm đỉnh phong rồi, phỏng chừng tiếp tục tu luyện thêm một vài ngày là có thể tiến vào Địa giai trung phẩm.
Địa giai và Huyền giai, tuy rằng chỉ kém hơn một phẩm, thế nhưng tiêu chuẩn của một phầm này so với bất cứ khoảng cách nào càng lớn hơn. Có thể nói, Địa giai và Huyền giai căn bản không phải là cùng một đẳng cấp.
Đường Phong từ Huyền giai thượng phẩm tu luyện tới Địa giai hạ phẩm tiêu hao thời gian tròn một tháng.
Nơi này xác thực là thiên đường tu luyện, là phúc lợi bất cứ kẻ nào cũng đều hướng tới, thế nhưng không phải ai cũng có tư cách để tiến vào nơi này.
Thời gian hơn hai tháng cũng đủ cho Đường Phong từ ban đầu băng hỏa phòng thứ sáu chuyển tới băng hỏa phòng thứ hai mươi bảy, cách đầu cùng còn lại chín phòng.
Đi tới nơi này đã không quá giống như những phòng đầu tiên. Càng tiến về sau, số lượng thạch thất càng ít ỏi, thủ pháp điêu tạc càng thêm thô ráp, đại khái là bởi vì số người có thể tiến tới nơi này đã không nhiều lắm rồi, cho dù là thạch thất điêu tạc nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì nhiều. Hơn nữa bản thân ở vị trí này vốn đã là tiêu hao cực lớn đối, thạch thất được điêu tạc ra tự nhiên không thể nào so sánh được so với những phòng đầu tiên.
Băng hỏa phòng thứ hai mươi bảy cách cửa sơn động gần một dặm, thậm chí có thể nói đã hoàn toàn tiến sâu vào trong trung tâm ngọn núi lửa, đám người Thiết Đồ tự nhiên không thể phát hiện ra tung tích của Đường Phong.
Lúc này Đương Phong hoàn toàn tập trung vào tu luyện, ngoại trừ tu luyện ra căn bản mặc kệ mọi chuyện khác, thực lực tăng trưởng cực nhanh làm cho hắn mê luyến, khiến hắn không thể tự kiềm chế được, tự nhiên không thể biết được bên ngoài sơn động đã có người tiến vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thời gian một ngày một đêm trôi qua, mười ngày trôi qua, nửa tháng trôi qua…
Tròn một tháng trôi qua, mỗi thời điểm đám người Thiết Đồ trở về, nhãn thần không hề có màu sắc của Phi Tiểu Nhã nhịn không được bắt ra một điểm quang mang, thế nhưng lại lập tức tiêu tán, bởi vì bốn người Thiết Đồ không có người nào dám nhìn thẳng vào chính nàng.
Đã không cần phải hỏi nữa rồi, đáp án câu hỏi sẽ chỉ làm chính mình thêm thất vọng.
Mà mỗi một ngày, Phi Tiểu Nhã đều đứng tại chân núi, ngóng nhìn phía trên, giống như một pho tượng đá, không hề nhúc nhích, mặc cho gió táp mưa sa, chưa từng có một ngày một đêm gián đoạn.
Thấy bộ dạng của nàng, trong lòng Sở Văn Hiên và Mang chấp sự không nhịn được bắt đầu sốt ruột rồi. Trong thời gian hai tháng tại Ô Long Bảo, nàng còn có thể dùng một chút kỳ vọng để lừa dối chính mình, thế nhưng tới nơi này, mỗi một ngày trôi qua kỳ vọng đó sẽ bị xé nát một phần, hiện tại đã trôi qua một tháng, trong lòng Phi Tiểu Nhã còn có kỳ vọng sao? Cho dù có chỉ sợ cũng là một tia cuối cùng rồi, nếu như một tia cuối cùng này bị hủy diệt mà nói, nàng có khả năng thực sự tâm như tro nguội, trở thành xác không hồn.
Mang chấp sự hoàn toàn không nghĩ tới nữ nhân này dĩ nhiên bị tình căn ăn sâu tới vậy, đã tới loại trình độ biến thành ma chướng rồi. Loại sự tình này Mang chấp sự không biết, cũng chưa từng nghe nói qua, vì vậy không thể hiểu được tâm tình và suy nghĩ của Phi Tiểu Nhã.
- Nàng còn tiếp tục như vậy sợ là thực sự xong!
Cách đó không xa, Sở Văn Hiên nhẹ giọng nói với Mang chấp sự.
- Uh!
Mang chấp sự cười khổ một tiếng, cả đời này hắn nghĩ cho dù chính mình phạm tội ác ngập trời, cho dù trên tay có dính đầy máu tươi của vô số người vô tội hắn cũng chưa từng cảm thấy hối hận. Duy nhất chỉ hối hận hai lần, một lần là tại thời điểm nàng sáu tuổi cướp đi một món đồ chơi của nàng, một lần khác chính là tự ý quyết định dẫn Đường Phong vào băng hỏa ba mươi sáu phòng.
- Chấp sự đại nhân ngài hạ ác quả này, lẽ nào ngài không nghĩ biện pháp giải quyết sao?
Sở Văn Hiên lo lắng nói.
- Có thể có biện pháp nào? Trừ phi Đường Môn đứng trước mặt nàng.
Mang chấp sự nhẹ thở dài một hơi.
- Nếu không…
Tròng mắt của Sở Văn Hiên vừa chuyển:
- Để Thiết Đồ nói cho nàng biết đã phát hiện ra tung tích của Đường Môn, nói hắn đang tu luyện bên trong, thế nào?
Mang chấp sự quay đầu nhìn hắn một cái, khẽ cười nói:
- Ngươi coi nàng là tiểu hài tử hay sao? Nói dối, ngươi lấy cái gì để nàng tin tưởng? Huống chi nàng là cao thủ Thiên giai trung phẩm, loại người như Thiết Đồ nói dối trước mặt nàng, tùy tiện có thể để nàng phát hiện ra sơ hở.
- Vậy thì ta đi nói cho nàng, nàng khẳng định không thể phát hiện ra kẽ hở gì!
Sở Văn Hiên nói.
Mang chấp sự lắc đầu:
- Không, phương pháp này không thực hiện được, quá trẻ con rồi!
- Này cũng không được, kia cũng không được, ngài phải nghĩ ra một biện pháp a!
Sở Văn Hiên hận không thể trực tiếp chém Mang chấp sự trước mắt này thành vạn đoạn, bất quá cho dù giết chết hắn chỉ sợ cũng không thể tiêu trừ được ma chướng trong lòng bảo chủ đại nhân.
- Không cần phải nghĩ biện pháp làm gì.
Mang chấp sự giống như phát hiện ra cái gì, trên gương mặt tái nhợt hiện ra một tia kích động:
- Nàng hiện đang trong trạng thái này, vị tất không phải là chuyện tốt!
- Tốt ở địa phương nào?
Sở Văn Hiên tức giận truy hỏi.
- Linh khí, linh khí bắt đầu hội tụ xung quanh nàng rồi!
Khóe miệng Mang chấp sự hiện lên một tia mỉm cười:
- Nàng hiện đang là Thiên giai trung phẩm, dựa theo tư chất và tốc độ tu luyện của nàng, sợ rằng cần phải có thời gian năm sáu năm, thậm chí là càng lâu mới có thể tấn chức Thiên giai thượng phẩm. Thế nhưng lúc này linh khí đang tụ tập về phía nàng.
- Điều này có thể chứng minh cái gì?
Thực lực của Sở Văn Hiên thiếu, cảm thụ không được những điều này, tự nhiên không hiểu ý tứ của Mang chấp sự.
- Thiên nhân hợp nhất!
Sắc mặt Mang chấp sự triệt để cuồng nhiệt.
- Nàng đã có thể chạm tới ý cảnh thiên nhân hợp nhất rồi, thế nhưng chỉ còn kém một bước cuối cùng. Chỉ cần nàng có thể đột phá được trạng thái hiện rại, nàng coi như có thể thực sự bước vào cánh cửa thiên nhân hợp nhất, so với Đường Phong còn sâu hơn một chút. Đến lúc đó linh khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào trong thân thể của nàng, đạt tới cảnh giới của ta hiện tại, thậm chí có khả năng trực tiếp tấn chức bước vào Thiên giai thượng phẩm.
- Nói vậy có thực không?
Sở Văn Hiên không nhịn được kích động, tuy rằng loại sự tình này không phải phát sinh trên người hắn, thế nhưng hắn cũng vui vẻ vì Phi Tiểu Nhã.
- Không cảm ngộ trong bi thương, trầm luôn ngay trong bi thương!
Mang chấp sự thấp giọng nói:
- Ngươi đừng cao hứng quá sớm, nếu như nàng có thể thành công mà nói, sẽ đạt tới trình độ hiện tại của ta, nếu như thất bại rồi…
- Thất bại thì thế nào?

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status