Vô Thường

Chương 512: Âu Dương tiên sinh (thượng).

/1679


Tuy rằng thanh đoản kiếm này không phải chủy thủ, thế nhưng vô luận là trọng lượng hay dài ngắn đều tương đối phù hợp đối với yêu cầu của Đường Phong, trường kiếm dài hai thước cũng không tính quá dài, hoàn toàn có thể sử dụng giống như thủy chủ.
Hơn nữa dù sao bản thân nó cũng là kiếm, nếu như dùng để thi triển kiếm chiêu mà nói, uy lực không cần bàn cãi tự nhiên tăng cường không ít.
Đường Phong không nghĩ tới chính mình thuận lợi tới như vậy, có thể lấy được một thanh vũ khí tương đối thỏa mãn, tuy rằng không phải thiên binh, thế nhưng chung quy không thể yêu cầu quá cao, thiên binh không phải thứ nói muốn có là có.
- Ngươi thích là tốt rồi!
Phi Tiểu Nhã quyến rũ cười cười, bước tới cửa sổ lầu ba hít một hơi thật sâu, lại duỗi thắt lưng một cái thật dài.
Mấy ngày hôm nay thực sự để nàng mệt muốn chết rồi, thân thể ngược lại không quá mệt mỏi, nhưng về mặt tinh thần thực sự rất rã rời, nàng suốt mấy ngày vừa qua hoàn toàn giống như một thị nữ tiêu chuẩn nhất hầu hạ bên cạnh Tuyết Nữ, không chỉ làm tất cả yêu cầu của Tuyết Nữ, còn muốn quan sát sắc mặt lời nói, có đôi khi chỉ là một ánh mắt hoặc là động tác của Tuyết Nữ, nàng phải bận việc liên tục.
Hơn nữa càng thêm mệt mỏi chính là, thực lực của Tuyết Nữ vô cùng cao thâm, mấy ngày vừa qua tổng cộng không ngủ quá năm canh giờ (~10 tiếng đồng hồ), thời gian còn lại đều trong trạng thái thanh tỉnh. Phi Tiểu Nhã cũng rất bất đắc dĩ phải thức ngủ trong thời gian giống như vậy.
Bảo chủ đại nhân chưa bao giờ phải chịu qua loại tình cảnh như thế này? Bất quá dù cho mệt mỏi muốn chết, nhưng Phi Tiểu Nhã cũng không dám có một chút oán giận.
Đường Phong cũng biết hiện tại nếu như để Phi Tiểu Nhã trở lại, khăng định sẽ bị Diệp cô cô sai khiến, dù sao đi nữa chính mình đã lấy được vũ khí rồi, đơn giản trò chuyện với nàng, để nàng thanh nhàn một lúc.
Hai người cũng chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi, nói chuyện hồi lâu, Phi Tiểu Nhã lại ngồi xuống, qua một lúc, Đường Phong chỉ cảm thấy đầu vai chính mình trầm xuống, quay đầu nhìn, đã thấy bảo chủ đại nhân dựa vào người chính mình, hô hấp đều đều, ngủ vô cùng say sưa.
Nàng cư nhiên ngủ dễ dàng như vậy, Đường Phong thở dài một tiếng, không hề nhúc nhích ngồi yên một chỗ, rất sợ quấy rối giấc ngủ của nàng.
Xa xa cách Ô Long Bảo chừng nghìn dặm có một nhóm sáu người đang tiến thẳng về phương hướng Ô Long Bảo, trong sáu người này có bốn người mặc áo khoác đặc biệt thuộc về tiêu chí của Đại Tuyết Cung, cũng giống như trước kia Đường Phong nhìn thấy tại Thiên Tú, trên áo khoác đều là những bộ khô lâu rập rạm âm trầm, nến như Đường Phong ở chỗ này nhất định có thể từ cách ăn mặc nhận ra bốn người này chính là sát thủ của Đại Tuyết Cung.
Tuy rằng bốn người này chỉ chạy đi rất bình thường, nhưng vừa vặn như có như không tỏa một cỗ sát khí sắc bén, đó là một loại sát khí không thể khống chế, sát khí khiến người khác phải tim đập nhanh hơn.
Nơi bốn người đi qua, cho dù là chim bay trên trời cũng bị quấy nhiễu nhanh chóng sải cánh bay đi thật xa.
Ngoại trừ bốn người này còn có hai người khác cùng trong đội ngũ.
Thoạt nhìn tuổi tác của hai người còn lại chỉ chừng trên dưới bốn mươi, một người trong đó mặt áo bào tro, không nhiễm một chút bụi, sắc mặt bình thản, hình dạng cũng rất bình thường, thế nhưng trong đôi con mắt bình thản vô cùng kia lại lóe lên hai đạo tinh quang, bước tiến của hắn không nhanh không chậm, phảng phất giống như đang thong thả đi lại, thế nhưng một bước bước ra lại vượt qua khoảng cách hơn hai mươi trượng, hành tẩu với tốc độ nhanh như vậy, ngay cả y bào cũng rất lặng yên, không hề lay động.
So sánh với người này, người còn lại có vẻ rất ngọc thu lâm phong, nam nhân chừng bốn mươi tuổi chung quy có chút đặc thù thành thục, khéo mắt thường thường toát lên vẻ tang thương từng trải khiến nam nhân này thoạt nhìn càng thêm thành thục hơn nhiều, mặc một kiện thanh xam màu xanh nhạt, bên hông có một khối ngọc phỉ thủy, khóe miệng luôn luôn nở nụ cười khiêm tốn. Nếu như chỉ là như vậy, không cần nghi ngời người này chính là nam nhân cực kỳ hấp dẫn lực chú ý, đã định trước là nam nhân khiến không ít nữ nhân phải ái mộ.
Thế nhưng nhãn thần nguyên bản phải là nhu hòa lúc này lại tràn ngập ý hung ác nham hiểm và trào phúng, cũng giống như một con rắn độc, nhìn chằm chằm vào con mồi của mình, lúc nào cũng có thể hạ thủ.
- Âu Dương tiên sinh, cách chừng nghìn dặm chính là Ô Long Bảo rồi!
Nam nhân thành thục mặc thanh sam màu xanh nhạt đột nhiên chỉ về phía trước, mở miệng nói:
- Trong vòng một ngày chúng ta có thể tới nơi.
Nam nhân mặc áo bào tro vẫn giữ nguyên cước bộ, chỉ hơi gật đầu.
- Lần này khả năng phải dựa vào lực lượng của Âu Dương tiên sinh, tin tức truyền tới, ngày hôm nay có không ít cao thủ đang chờ đợi chúng ta!
- Tạ cung chu quá khiêm nhường!
Nam nhân mặc áo bào tro được gọi là Âu Dương tiên sinh thản nhiên nói:
- Thủ hạ của Tạ cung chủ đều là những nhân vật thần bí khó lường, Âu Dương chỉ là tới nhìn trò hay mà thôi.
Có thể để người khác gọi là Tạ cung chủ, thủ hạ dẫn theo càng là bốn cao thủ đứng đầu của Đại Tuyết Cung, như vậy nam nhân mặc trường sam màu lục nhạt này nhất định chính là Tạ Tuyết Thần rồi.
Suy đoán của Mang chấp sự không sai, mấy ngày trước hắn đã nói qua, Tạ Tuyết Thần ngắn thì năm ngày, chậm thì trong vòng nửa tháng sẽ tới Ô Long Bảo, hiện tại xem ra suy đoán này hoàn toàn chính xác.
Nghe được Âu Dương tiên sinh nói như vậy, Tạ Tuyết Thần chỉ mỉm cười không mở miệng.
Ô Long Bảo hiện tại xác thực không đủ gây sợ hãi nữa rồi, nếu như không phải Phi Tiểu Nhã và nam nhân khiến người khác chán ghét kia tự cho mình thông minh, chơi trò đùa này đối với hắn, Tạ Tuyết Thần thực đúng là không tới Ô Long Bảo tìm phiền phức.
Thế nhưng nếu bọn họ nói Phi Tiểu Nhã đã biến mất rồi, như vậy đây cũng là cơ hội tốt trời ban cho Tạ Tuyết Thần.
Thích chơi trò biến mất thực không? Vậy để bản cung chủ để ngươi triệt để biến mất, vô luân là từ góc độ nào suy xét, lần này tới Ô Long Bảo nhất định sẽ có kết thúc. Tạ Tuyết Thần cũng có chút không nhịn được nữa rồi, dù sao từ sau khi làm chuyện kia, hiện tại đã trôi qua ba năm rồi, thời gian ba năm không sai biệt lắm đã đủ cho hắn củng cố vững chắc địa vị của chính mình đồng thời lung lạc nhân tâm người khác.
Đương nhiên, điều này phải thành lập trên tiền đề Phi Tiểu Nhã triệt để biến mất.
Nếu như không phải như vậy, Tạ Tuyết Thần làm sao chỉ dẫn bốn người tới Ô Long Bảo? Bốn người này tuyệt đối không phản bội chính mình, về phần những người khác trong Đại Tuyết Cung, Tạ Tuyết Thần tạm thời còn có chút không thể tin tưởng được, tự nhiên không thể mang đến.
Một cung chủ Đại Tuyết Cung như hắn thực sự có chút khổ cực, Tạ Tuyết Thần không nhịn được tự giễu cười. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Lần này thu Ô Long Bảo, Tạ cung chủ nhất định có thể hoàn thành được công tích vĩ đại rồi, còn thỉnh không nên quên đi ước định giữa chúng ta mới được!
Âu Dương tiên sinh nhàn nhạt nói, tuy rằng ngữ khí vô cùng bình thản, nhưng lại có chút vị đạo cảnh cáo trong dó.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status