- A!
- Sao vậy Hương???? - Thấy cô cứ vuốt cánh tay , nó liền hỏi
- KHông biết làm sao mình cảm thấy ớn lạnh ! haiz!
Cô nói
- Oh! TRời ạ, phải 30’ nữa mới bay, chúng ta làm gì bây giờ? Theo như cậu nói, hai người kia có thế lực rất lớn, vậy họ có đuổi theo chúng ta đến đây không?
Nó gật đều hiểu rõ rồi nói
- Cái đó thì mình cũng không biết! Nhưng đến sân bay cũng phải mất 1 tiếng, chắc sẽ không kịp đâu. Nếu họ có dậy cũng đâu biết chúng ta ở đâu mà tìm, với lại nếu biết thì cũng không kịp, lúc đó mình đã lên máy bay rồi.
-
Cô thở dài
- Ừ! Cũng mong là vậy. Thật là tức chết mà, đi chơi mới được mấy ngày, còn chưa chơi đủ lại bị thất thân! Hu hu…Bây giờ lại phải chạy trốn như tội phạm í!
Nó mếu máo khiến cho cô có chút buồn cười, cô nhìn khuôn mặt mếu máo của nó là nói:
- Trùi! Coi như mình gặp xui xẻo đi. Sáng giờ từ lúc ở trên xe , không biết cậu đã tức chết mấy lần rồi!! Thôi mình đi vào nhà vệ sinh tí đã, cậu đi mua gì ăn đi, tối qua đến giờ mình vẫn chưa ăn gì, đói bụng chết.
Cô xoa bụng rồi nhăn mặt nói. Trời đánh tránh bữa ăn. Nghe cô nói vậy, nó cũng xoa bụng, khuôn mặt nhanh chóng trở lại bình thường, sau đó cười nhẹ:
- Ừ nhi! Quên mất chưa ăn gì! Vậy để tui đi mua, coi như ăn uống no say trước khi phải lên thớt.
- Lên thớt? - Cô nhíu mi
- Thì còn ai ngoài hai vị mẫu hậu thân yêu của chúng ta! – Nó ngán ngẩm trả lời
- Chuyện đó tính sau. Mình đi đây! - Cô thở dài, sau đó hướng về phía phòng vệ sinh mà đi.
Còn nó, nó chạy đến quầy bán đồ ăn….Nó không biết rằng từ nãy đến giờ vẫn luôn có một người đi theo nó, hắn ta nổi giận bừng bừng khiến cho mấy người xung quanh cũng không dám đến gần.
Anh nhanh chóng tiến lên phía trước, kéo lấy cánh tay của nó. KHông kịp phản ứng, nó bị kéo vào lòng anh, ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc, thân thể nó có chút run rẩy. Nó ngẩng mặt lên nhìn, sau đó………………..
- AAAAAAAAAAAA…………..Có tên biến thái……….Mau giúp tôi
Nó hét lên sau đó nhanh chóng chạy đi. Còn anh lại bị mấy tên bảo vệ giữ lại. Anh tức giận nhìn theo bóng dáng của nó, ánh mắt tràn đầy ánh lửa…. Dám chạy, để anh xem em còn đường nào để chạy thoát. Anh nhanh chóng cầm điện thoại lên :
- Điều toàn bộ người đến sân bay tìm cho tôi một cô gái #!@^$%&*))(.............................
Đứng trước gương, cô có chút bồn chồn không yên. Từ nãy đến giờ, cô cứ có một cảm giác bất an không thôi. Hajz, thật là….Đang đắm chìm trong suy nghĩ , đột nhiên chiếc điện thoại reo lên kéo cô lại với thực tế. Cô thở dài, nhìn màn hình điện thoại…Là Na ? Sao lại gọi cho cô, hay là muốn hỏi cô ăn gì? Lúc nãy cô vẫn chưa nói thì phải….Haiz đúng là lú lẩn.
- Alo, Na hử?
Vừa bắt máy lên, cô chưa kịp nói hết câu thì giọng nói của Na vang lên:
- Hương ơi, anh ta đã đến đây rồi. Làm sao bây giờ ????
- Anh ta?................HẢ, anh ta sao đến đây được???
- MÌnh không biết hùi nãy mình #%^&*^(………………rồi gọi cho pà liền nè
A, anh ta thế lực lớn vậy ,muốn biết hai cô ở đâu xem bộ cũng không khó. Thật tức chết mà!!!!
- Hương, pà đâu rồi ,sao không nói gì???
- Tuj đây, Na pà còn xách đồ không???
- Có! Má sao!
- Bây giờ cũng chỉ còn 10’ là máy bay cất cánh rồi, pà cố gắng chạy đến cửa rồi lên máy bay đi, tui sẽ lên sau, hai người đó thế lực lớn vậy….Chắc anh ta cũng đến rồi. Nãy giờ tui cứ bất an, chắc anh ta đã thấy tui rối. Tui pải tìm cách trốn đã, pà đi trước đi.
Nói một lèo xong, cô cúp máy lun
- Hả? Oh!! Mà nè ………..Hương, hương………………..Ái, con nhỏ này cúp máy rồi.
Nó nhăn mặt nói, sau đó bỗng nhiên. Kia……………..đám người kia , sao lại hướng cô mà đi đến, không lẽ……………người của anh ta….Nó giơ tay lên và:
- Bye Bye!!!!
Sau đó xách cái túi vụt chạy. May mà đã gửi cái vali rồi, giờ chỉ việc chạy đến chỗ máy bay thui.
Sau một hồi , yeah……..yeah…………cuối cùng cũng lên được máy bay. Từ cửa máy bay nhìn ra, nó thấy Thiên Hạo, anh ta đang đi với vẻ mặt vô cùng,vô cùng *********khiến cho cô cũng có chút run rẩy…
- He he, muốn bắt tôi, phải xem anh có năng lực đó không.
Nói xong nó lấy áo khoác che lại, miễn cho anh ta nhìn thấy , nó sẽ gặp chuyện phiền phức lắm. Na móc điện thoại ra và nhắn tin cho Hương:
- Hương, đã hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ còn 5’ , máy bay cất cánh, pà đang ở đâu????
- Tui nè!
- Á! Trùi pà chui đâu ra vậy!! làm tui hết hồn!
Nghe thấy thanh âm của cô , nó giật mình hét lên. Cô vội vàng bịt miệng nó.
- Tới lúc pà mới gửi cái tin nhắn í. Mà pà to mồm vừ thui, coi chừng bị phát hiện, khó khắn lắm tui mới thoát được.
Cô nhíu mày nhìn nó nói. Nghe cô nói vậy, nó liền biết người đàn ông kia đã đến.
- Hử??? Hắn có làm gì pà không?
- Làm gì là làm gì? Hùi nãy trong nhà vệ sinh, tui luôn cảm thấy hum nay có điều gì đó không bình thường nên hé thử cánh cửa vệ sinh lại thấy bóng dáng của anh ta tiến về phía tui. Làm tui hết hồn!! May mắn, trong phòng vệ sinh có cái cửa, tui mới thoát được.
Nghĩ lại hoàn cảnh vừa rồi cô có chút sợ hãi. Ánh mắt của người đàn ông kia như quỷ vậy a. Thật đáng sợ!
Hai đứa đang say mê nói , bỗng thanh âm vang lên………
- Sao vậy Hương???? - Thấy cô cứ vuốt cánh tay , nó liền hỏi
- KHông biết làm sao mình cảm thấy ớn lạnh ! haiz!
Cô nói
- Oh! TRời ạ, phải 30’ nữa mới bay, chúng ta làm gì bây giờ? Theo như cậu nói, hai người kia có thế lực rất lớn, vậy họ có đuổi theo chúng ta đến đây không?
Nó gật đều hiểu rõ rồi nói
- Cái đó thì mình cũng không biết! Nhưng đến sân bay cũng phải mất 1 tiếng, chắc sẽ không kịp đâu. Nếu họ có dậy cũng đâu biết chúng ta ở đâu mà tìm, với lại nếu biết thì cũng không kịp, lúc đó mình đã lên máy bay rồi.
-
Cô thở dài
- Ừ! Cũng mong là vậy. Thật là tức chết mà, đi chơi mới được mấy ngày, còn chưa chơi đủ lại bị thất thân! Hu hu…Bây giờ lại phải chạy trốn như tội phạm í!
Nó mếu máo khiến cho cô có chút buồn cười, cô nhìn khuôn mặt mếu máo của nó là nói:
- Trùi! Coi như mình gặp xui xẻo đi. Sáng giờ từ lúc ở trên xe , không biết cậu đã tức chết mấy lần rồi!! Thôi mình đi vào nhà vệ sinh tí đã, cậu đi mua gì ăn đi, tối qua đến giờ mình vẫn chưa ăn gì, đói bụng chết.
Cô xoa bụng rồi nhăn mặt nói. Trời đánh tránh bữa ăn. Nghe cô nói vậy, nó cũng xoa bụng, khuôn mặt nhanh chóng trở lại bình thường, sau đó cười nhẹ:
- Ừ nhi! Quên mất chưa ăn gì! Vậy để tui đi mua, coi như ăn uống no say trước khi phải lên thớt.
- Lên thớt? - Cô nhíu mi
- Thì còn ai ngoài hai vị mẫu hậu thân yêu của chúng ta! – Nó ngán ngẩm trả lời
- Chuyện đó tính sau. Mình đi đây! - Cô thở dài, sau đó hướng về phía phòng vệ sinh mà đi.
Còn nó, nó chạy đến quầy bán đồ ăn….Nó không biết rằng từ nãy đến giờ vẫn luôn có một người đi theo nó, hắn ta nổi giận bừng bừng khiến cho mấy người xung quanh cũng không dám đến gần.
Anh nhanh chóng tiến lên phía trước, kéo lấy cánh tay của nó. KHông kịp phản ứng, nó bị kéo vào lòng anh, ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc, thân thể nó có chút run rẩy. Nó ngẩng mặt lên nhìn, sau đó………………..
- AAAAAAAAAAAA…………..Có tên biến thái……….Mau giúp tôi
Nó hét lên sau đó nhanh chóng chạy đi. Còn anh lại bị mấy tên bảo vệ giữ lại. Anh tức giận nhìn theo bóng dáng của nó, ánh mắt tràn đầy ánh lửa…. Dám chạy, để anh xem em còn đường nào để chạy thoát. Anh nhanh chóng cầm điện thoại lên :
- Điều toàn bộ người đến sân bay tìm cho tôi một cô gái #!@^$%&*))(.............................
Đứng trước gương, cô có chút bồn chồn không yên. Từ nãy đến giờ, cô cứ có một cảm giác bất an không thôi. Hajz, thật là….Đang đắm chìm trong suy nghĩ , đột nhiên chiếc điện thoại reo lên kéo cô lại với thực tế. Cô thở dài, nhìn màn hình điện thoại…Là Na ? Sao lại gọi cho cô, hay là muốn hỏi cô ăn gì? Lúc nãy cô vẫn chưa nói thì phải….Haiz đúng là lú lẩn.
- Alo, Na hử?
Vừa bắt máy lên, cô chưa kịp nói hết câu thì giọng nói của Na vang lên:
- Hương ơi, anh ta đã đến đây rồi. Làm sao bây giờ ????
- Anh ta?................HẢ, anh ta sao đến đây được???
- MÌnh không biết hùi nãy mình #%^&*^(………………rồi gọi cho pà liền nè
A, anh ta thế lực lớn vậy ,muốn biết hai cô ở đâu xem bộ cũng không khó. Thật tức chết mà!!!!
- Hương, pà đâu rồi ,sao không nói gì???
- Tuj đây, Na pà còn xách đồ không???
- Có! Má sao!
- Bây giờ cũng chỉ còn 10’ là máy bay cất cánh rồi, pà cố gắng chạy đến cửa rồi lên máy bay đi, tui sẽ lên sau, hai người đó thế lực lớn vậy….Chắc anh ta cũng đến rồi. Nãy giờ tui cứ bất an, chắc anh ta đã thấy tui rối. Tui pải tìm cách trốn đã, pà đi trước đi.
Nói một lèo xong, cô cúp máy lun
- Hả? Oh!! Mà nè ………..Hương, hương………………..Ái, con nhỏ này cúp máy rồi.
Nó nhăn mặt nói, sau đó bỗng nhiên. Kia……………..đám người kia , sao lại hướng cô mà đi đến, không lẽ……………người của anh ta….Nó giơ tay lên và:
- Bye Bye!!!!
Sau đó xách cái túi vụt chạy. May mà đã gửi cái vali rồi, giờ chỉ việc chạy đến chỗ máy bay thui.
Sau một hồi , yeah……..yeah…………cuối cùng cũng lên được máy bay. Từ cửa máy bay nhìn ra, nó thấy Thiên Hạo, anh ta đang đi với vẻ mặt vô cùng,vô cùng *********khiến cho cô cũng có chút run rẩy…
- He he, muốn bắt tôi, phải xem anh có năng lực đó không.
Nói xong nó lấy áo khoác che lại, miễn cho anh ta nhìn thấy , nó sẽ gặp chuyện phiền phức lắm. Na móc điện thoại ra và nhắn tin cho Hương:
- Hương, đã hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ còn 5’ , máy bay cất cánh, pà đang ở đâu????
- Tui nè!
- Á! Trùi pà chui đâu ra vậy!! làm tui hết hồn!
Nghe thấy thanh âm của cô , nó giật mình hét lên. Cô vội vàng bịt miệng nó.
- Tới lúc pà mới gửi cái tin nhắn í. Mà pà to mồm vừ thui, coi chừng bị phát hiện, khó khắn lắm tui mới thoát được.
Cô nhíu mày nhìn nó nói. Nghe cô nói vậy, nó liền biết người đàn ông kia đã đến.
- Hử??? Hắn có làm gì pà không?
- Làm gì là làm gì? Hùi nãy trong nhà vệ sinh, tui luôn cảm thấy hum nay có điều gì đó không bình thường nên hé thử cánh cửa vệ sinh lại thấy bóng dáng của anh ta tiến về phía tui. Làm tui hết hồn!! May mắn, trong phòng vệ sinh có cái cửa, tui mới thoát được.
Nghĩ lại hoàn cảnh vừa rồi cô có chút sợ hãi. Ánh mắt của người đàn ông kia như quỷ vậy a. Thật đáng sợ!
Hai đứa đang say mê nói , bỗng thanh âm vang lên………
/11
|