Vợ yêu ngốc nghếch

Chương 4.1

/9




   Chương 4: 

     Đến bây giờ anh vẫn nhớ ngày đó và vẫn nhớ người con gái nhỏ này, khuôn mặt cô trước đây và bây giờ chẳng thay đổi là bao nhiêu. Nếu không lần đầu gặp anh cũng không nhận ra. Nhưng bây giờ không cần nghĩ gì nữa , vì bây giờ cô đang ở đây với anh.

    - Em có biết tôi yêu em nhiều lắm không, thiên thần của tôi. Anh khẽ nỉ non bên tai người con gái đang say ngủ vì men rượu. Bỗng cô đá một cái vào bụng anh.

   - Tên thúi tha anh chết đi. Cô mơ ngủ sao, đáng chết sao lại đánh anh, tối nay anh thật sự không tha cho cô được rồi.
  
   Anh cuối đầu hung hăng hôn đôi môi hồng nhuận của cô, bàn tay to lớn áp vào khuôn mặt. Anh phát hiện làn da của cô không một vệt son phấn hay mi phẩm là mặt mộc, hiếm hoi trên đời này còn sót lại một người phụ nữ ra đường không trang điểm. Cô đang ngủ lại bị người ta làm phiền không thở được mà mở đôi mắt ra nhìn, là ai mà đẹp vậy ? Cô gặp được soái ca sao, vậy xem ra cô không bị thiệt rồi mất một tên khốn kiếp đổi lại một soái ca. Đôi mắt anh lộ vẻ nhu tình nhìn cô, cô chắc là anh bị nhan sắc của cô mê hoặc rồi thật hạnh phúc. 

   Anh nhìn khuôn mặt nhỏ như đang nghĩ ngợi việc gì không đàng hoàng. Anh nhìn cô chắc chỉ là đang mơ ngủ thôi nhưng sao đôi mắt lại mở to vậy chứ. Mặc kệ anh đang muốn cô, tiếp tục hôn xuống cổ cô rồi lấy bàn tay mở nút áo của cô. Cô cảm giác hơi kì lạ nha.

   - Anh làm gì ? Cô khuôn mặt đỏ lên, thôi đi cô không muốn bị lợi dụng đâu.

   - Bé cưng em nhìn mà không hiểu ? Anh nhàn nhạt nói rồi vẫn tự nhiên cởi hai cúc áo còn lại, cô nhìn theo bàn tay nơi anh động đậy. Anh ,anh ta ngang nhiên cởi áo cô nha. Cô tức giận vừa đập vào tay anh vừa muốn la lên.

   - Có người,... chưa la xong đã bị ai hôn đến say mê tay chân nảy giờ giãy giụa đều mềm nhũn hết. Rất nhanh chóng bao nhiêu phản kháng la hết của cô đều vô dụng , cô bé quàng khăn đỏ của chúng ta bị game over mà không tự chủ rên rỉ trong lòng sói khiến anh thật thoải mái hôm nay tạm tha cho cô. Rồi kéo người con gái nào đó ngất đi vào lòng.

     Buổi sáng , vài tia nắng tinh nghịch chui vào căn phòng của anh và cô đang ngủ nhưng chỉ có quàng khăn đỏ của chúng ta mê ngủ thôi. Còn Ngạn Khuynh đang nghịch vài sợi tóc của cô trên đôi mắt có vài phần cưng chiều. Hình như khó chịu vì ánh sáng nên cô chui vào lòng anh tìm nơi tránh nắng rồi tiếp tục ngủ, ấm quá không biết cái gì mà ấm quá. Nếu ngày nào cũng có cái gì mà ấm vậy chắc chắn cô phải tìm mua về để ôm mới được. Tha hồ ngủ trưa, quên nữa hôm nay cô phải đi tìm việc, nếu không sẽ,...Trời ơi. 

   Cô bật dậy, mà quên mất hồi tối cô bị việc kia. Nên vừa bước chân xuống thì.

   - Hu hu,.. đau quá. Soái ca tất cả đều không phải là người, làm cô đau chết mất. Nhưng cảm giác rất là lạ nha, bất chợt mặt cô hiện lên một mảng hồng hào, nhưng cô quên mình đang nằm trên đất hai tay chống cằm còn hai chân thì đánh lên đánh xuống, nhìn rất đáng yêu.

    Anh liếc mắt nhìn cô đang làm quái gì y như nơi này không có ai." Đang nghĩ gì ?" anh nhàn hạ hỏi. Đồng thời bước xuống giường nhìn cô. Cô xoay mặt nơi phát ra tiếng nói, thì mắt cô nhìn thấy lại xui xẻo là nơi ấy của anh. Đôi mắt chớp chớp vài cái rồi gục mặt xuống.

    - Anh , anh là ai ? Anh mặc đồ vào đi. Lần này đỏ mặt hơn, mà hình như cô không có cái gì che hết nhìn lại thì không lấy một thứ che thân. Cô cứng đờ người rồi nhanh chóng lấy khăn phủ trên người.

    - Anh thấy hết rồi ? Hu hu,... Cô trong chăn vừa la vừa khóc. Anh thở dài với cô hết chịu nổi, lần đầu tiên cảm thấy mình bất lực, từ đầu tới cuối nhìn cô rất giống tập kịch.

    Anh ôm cả người lẫn chăn vào, bình thường ôm người xách đi đã mệt bây giờ lại thêm chăn. Anh cứ nhấc bổng cô lên có ngày cũng chết. Cô ngạc nhiên quay lại nhìn anh.

   - Anh muốn làm gì? 

   - Em không tắm sao, còn đi làm. Anh khẽ nhắc nhở.

   - Tôi, tôi tự đi được với lại tôi bị đuổi việc rồi. Nhắc đến công việc cô thật đau lòng.

   - Đi làm đi, viện trưởng không dám đuổi việc cô. Anh đã mệt rồi cô cứ hỏi chắc anh chết quá.

   - Anh quen với viện trưởng của tôi ? Cô càn ngạc nhiên hỏi, nhưng chưa gì cô đã bị giục vào bồn tắm lớn đầy nước , chưa kịp ngoi lên thì bị anh hôn rồi. Cô đập tay , đập chân loạn trong nước.

   - Em ăn cái gì mà nhiều chuyện thế ? Anh vừa dừng lại thì hỏi cô nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng lại rất mệt chẳng qua làm vậy để  che dấu sự mệt mỏi. Anh thật sự quá yếu , nếu sao này cô xảy ra chuyện gì , anh có bảo vệ đường không?







/9

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status