VÒNG TRÒN

Chương 38 - Chương 38

/70


Con không biết, không biết . . . Hạ Hi Tuyền ôm mẹ Hạ lắc đầu kêu khóc.

Mẹ Hạ vỗ nhẹ lưng con gái, đợi cô bình tĩnh lại mới mở miệng: Tiểu Hi, Nguyên Bảo và Phương Chính mới gần sáu tuổi, con không thể để những năm tháng sau này chúng thiếu tình thương của cha được! Còn nữa, con cảm thấy Phương Minh Vĩ làm như vậy nguyên nhân cuối cùng là gì đây?

Anh ấy đã yêu người khác, cô gái đó là người mà mẹ anh ấy ưng ý, con nghĩ thành phố B không mấy người không biết! Hạ Hi Tuyền nói đến đây, hơi cười khổ, cũng chỉ có cô là người biết cuối cùng.

Năm đó, quả thật mẹ của nó làm quá mức, nhưng con cũng kích động, khi nào thì con lại trở thành người thiếu kiên nhẫn như vậy chứ! Mẹ Hạ phân tích nói.

Con biết, nhưng lần này mặc dù mẹ của anh ấy tham dự, nhưng thứ con quan tâm nhất là thái độ của anh ấy, con nghĩ đối với cô gái đó anh ấy cũng hài lòng đi!

Có lẽ không phải như con nghĩ, gọi điện thoại cho Tiểu Hạ, hỏi con bé chút đi! Mẹ Hạ tin vào con mắt nhìn người của mình, bà tin tưởng Phương Minh Vĩ không phải người như vậy!

Hai ngày nữa đi, mẹ, mẹ để cho con suy nghĩ đã!

Mẹ Hạ gật đầu, bà biết không thể ép cô quá: Vậy hai ngày nữa thì con gọi nha, đi ngủ đi!

Hạ Hi Tuyền gật đầu một cái, tới phòng của hai con kiểm tra, sau đó trở về phòng của mình. Bởi vì ngày mai còn phải tới trường dạy, nên Hạ Hi Tuyền lấy điện thoại di động ra. Trên thực tế, số điện thoại di động ở thành phố B sẽ không gọi, mà hai ngày nay cô đều không mở máy. Do dự mấy giây, mới lấy thẻ sim thành phố B ra, bỏ vào phía trong cùng tủ đầu giường. Sau đó, lấy thẻ sim sử dụng ở thành phố C ra, lắp vào máy, mở máy lên.

Ban đầu, Hạ Hi Tuyền cố ý không có nói cho Phương Minh Vĩ biết số điện thoại di động này, sau thì quên mất. Cho nên, chỉ có mấy tin nhắn của giảng viên cùng bộ phận ở Trường Đại học thôi, Hạ Hi Tuyền xem xong, đem điện thoại di động ném ở một bên, bắt đầu chuẩn bị tài liệu giảng dạy ngày mai.

Ngày hôm sau, khi Hạ Hi Tuyền vào phòng làm việc, thấy cô giáo Tôn luôn luôn chào đón cô nhiệt tình thì lại chống đầu ngồi đờ ra ở đó.

Bởi vì bàn làm việc của Tôn Kiêu ở đối diện với Hạ Hi Tuyền, Hạ Hi Tuyền gõ bàn một cái ra hiệu. Thấy Tôn Kiêu không để ý tới, cô bắt đầu chuẩn bị dụng cụ giảng dạy cần dùng. Qua một lúc lâu, Tôn Kiêu bỗng nhiên Ah . . .!! một tiếng. Hạ Hi Tuyền ngẩng đầu nhìn cô ấy: Em ‘ah’ cái gì vậy?

Chị tới khi nào thế? Tôn Kiêu hỏi, cô ấy không nhìn thấy cô đi vào.

Hạ Hi Tuyền giơ tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay: Nửa tiếng rồi.

Ôi . . . ! Sao chị lại gầy đi nhiều như vậy!? Tôn Kiêu kêu lên.

Vậy sao, cố ý giảm cân đấy . . . Hạ Hi Tuyền làm bộ như hả hê nói, Tôn Kiêu ngày ngày đòi muốn giảm cân.

Stop! Tôn Kiêu khinh thường: Em không tin đâu. Vả lại, Đoàn trưởng Phương nhà chị mà không quất cho chị ấy chứ, sao lại gầy thế!

Hạ Hi Tuyền nghe được mấy chữ ‘Đoàn trưởng Phương’ đó thì dừng tay đang lật tài liệu lại: Chị và anh ấy không liên quan!

Tôn Kiêu kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi, chỉ cười an ủi với Hạ Hi Tuyền.

Được rồi, chị lên lớp đây! Hôm nay, em không có lớp sao? Hạ Hi Tuyền cầm giáo án lên, đứng dậy.

Không, lát nữa có một buổi diễn thuyết, có một nhân vật quan trọng của thành phố tới, em muốn đến xem. Tôn Kiêu có chút mất tự nhiên nói đến.

Diễn thuyết á, ai vậy, Học viện chúng ta tổ chức à?

Ừ, học viện chúng ta, là . . . Tôn Kiêu cắn môi: Giang Khánh Đông!

Hạ Hi Tuyền nhíu mày, vỗ bả vai Tôn Kiêu, tỏ vẻ an ủi, rồi đi.

Hạ Hi Tuyền dạy xong hai tiết học, ngồi lên xe của trường tới Hội trường lớn. Đi hơn nửa vòng của trường, khiến Hạ Hi Tuyền như có cảm giác trở về điểm xuất phát, giống như chưa từng ở chung với Phương Minh Vĩ mấy ngày qua vậy. Hạ Hi Tuyền hiểu, loại cảm giác này chỉ là an ủi lòng mình, nó đang giả dối vì mình, để cho lòng mình không đến nỗi quá khổ sở như vậy mà thôi.

Hạ Hi Tuyền đi tới cửa Hội trường lớn, thấy có vẻ khác thường, hội trường chứa mấy ngàn người mà đầy ắp người. Lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Tôn Kiêu ra ngoài đón cô, lúc đang đợi, nhìn poster tuyên truyền dán ngoài cửa.

Người đàn ông trên poster, hai tay khoanh trước ngực, một tay đưa lên vuốt cằm, khóe miệng mang theo vẻ mỉm cười. Dáng dấp tuấn tú, nhưng trong nội tâm cũng tản ra một vẻ nho nhã. Hạ Hi Tuyền từng nghe nói qua người đàn ông này, là con của một gia đình danh giá nổi tiếng của thành phố C, cưới thiên kim của thị trưởng thành phố C, gần đây mới từ nước ngoài trở về, từng làm quản lý cấp cao cho ngân hàng Wall Street ở Mĩ. Gần đây mới trở về tiếp quản sự nghiệp gia tộc, bởi vì từng là sinh viên của Học viện kinh tế C, cho nên lần này Học viện kinh tế C mời anh ta, anh ta mới vui vẻ đồng ý như vậy. A đúng rồi! Anh ta còn là mối tình đầu của cô giáo Tôn!

Không bao lâu thì Tôn Kiêu ra tới, dẫn Hạ Hi Tuyền nhanh chóng đi vào lối đi đặc biệt. Hạ Hi Tuyền ngồi xuống bên cạnh Tôn Kiêu, nhìn xung quanh, trời ơi, toàn bộ lãnh đạo của trường đều đến đông đủ, còn có mấy người lãnh đạo của thành phố C đó nữa, chợt hai mắt Hạ Hi Tuyền tỏa sáng, kéo Tôn Kiêu: Aizz . . . đó không phải là Lộ Lịch Thần nhà em sao?

Tôn Kiêu bất đắc dĩ gật đầu, rồi lập tức kéo Hạ Hi Tuyền đi về phía sau bục khán đài. Có mấy sinh viên thấy Hạ Hi Tuyền, liền đi tới chào hỏi, Hạ Hi Tuyền nhận ra ngay mấy người trong số bọn họ, cũng lên tiếng nói chuyện.

Chợt nghe tiếng kêu ‘Đồ bỉ ổi!’ của một

/70

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status