- Nơi này có khí tức Hồng Mông pháp tắc
Lâm Minh tự nhủ, bản thân đệ tử Hỗn Nguyên Thiên tôn đều tu tập Hồng Mông chi đạo, sau khi bọn họ chết đạo tràng tự nhiên sẽ có Hồng Mông pháp tắc khí tức bảo tồn.
- Còn có một đạo năng lượng, là.. Thần lực?
Trong lòng Lâm Minh khẽ động, loại năng lượng này giống như thời điểm leo lên Phong Thần đài, thừa nhận thần lực cực kỳ tương tự. Cái gọi là thần lực, kỳ thật chính chính là lực lượng tinh khí thần hợp nhất.
- Xác thực là thần lực, là lực lượng của thần tộc.
Mộ Thiên Tuyết mở miệng nói ra.
Bộ dạng của nàng hiện tại có được thần lực, người chết ở đây đại đa số là thần tộc, tự nhiên là có thần lực.
Các loại pháp tắc trong đạo tràng này xuất phát đồng nguyên với Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết cho nên hai người cẩn thận từng li từng tí tiến lên từng chút một, không gặp nguy hiểm..
Một giờ sau Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết cẩn thận đi ra khỏi khu vực đạo tràng, tràng cảnh chung quianh quen thuộc làm bọn họ nhớ lại lúc đầu đi vào Vạn Cổ Ma Khanh.
Mặt đất vẫn đỏ thẩm như cũ, cách bọn họ không xa là sợi xích sắt thô to, trên xích sắt mang theo khí tức hùng hồn.
Vạn Cổ Ma Khanh quá thần bí, Lâm Minh tinh tường thứ mà hiện tại bọn họ nhìn thấy chỉ là một góc băng sơn của Vạn Cổ Ma Khanh.
Tiếp được đi tới. Không biết còn có bao nhiêu nguy hiểm.
- Tiếp tục!
Lâm Minh nói ra, hắn cùng với Mộ Thiên Tuyết cùng đi tới trước.
Trong Vạn Cổ Ma Khanh có quá nhiều tràng cảnh rung động lòng người, làm cho Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết đi thêm không biết bao lâu bước chân của bọn họ dính dính. Có đồ vật gì đó dính vào bước chân của bọn họ, làm cho bọn họ cất bước trở nên khó khăn.
Cúi đầu xem xét. Bọn họ nhìn thấy dưới chân là tơ trắng giống như tơ nhện.
Mạng nhện rất dính, một cước giẫm bước lên là khó giãy ra.
Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết bay lên, chỉ thấy mạng nhện kéo dài không dứt, càng đi xa xa thì càng nhiều.
Những mạng nhện này nối với một cái kén, những cái kén này cao hơn người và tơ quấn rất chặt.
Nhìn qua những cái kén này không thấy cuối cùng, giống như vô cùng vô tận không biết baoi lâu.
Lâm Minh dùng cảm giác dò xét một phen, không có tìm được cuối cùng.
Trong mỗi cái kén đều niêm phong một người.
Bỗng nhiên nhìn thấy trong kén là một người, hơn nữa còn có ngàn vạn hổ phách ở trên, Lâm Minh khó tránh chấn động mạnh.
Phong ấn người bên trong không hoàn toàn là nhân loại, bọn họ có một ít trên đầu có sừng, đôi má bao trùm lân phiến, còn có ác ma gương mặt dữ tợn.
Những kẻ này là thế nào? Bọn chúng đã chết sao? Tại sao bị phong ấn trong đây?
Hắn cảm giác những kẻ này có khí tức không giống đám di cốt trước kia.
Hình thể càng khó phân biệt.
Nhưng mà hắn có thể người bị phong ấn trong đó không ai là kẻ yếu.
Đúng lúc này Lâm Minh ẩn ẩn phát hiện trong tơ nhện có năng lượng dao động.
đạo năng lượng này rất nhạt, nhưng mà hàng tỉ tơ nhện thì rất nhiều.
Cơ hồ tất cả năng lượng đều hội tụ vào trong tơ nhện, truyền vào sâu trong Vạn Cổ Ma Khanh.
- Những năng lượng này rút ra từ những cái kén sao?
Trong lòng Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này, ngược dòng tìm hiểu năng lượng này đang tiến vào sâu bên trong.
Ý thức được điểm này, trong lòng Lâm Minh chấn động, hắn dò xét bốn phía, quả nhiên là phát hiện dấu vết hoa văn, tơ nhện này còn có pháp tắc lưu chuyển.
Cũng nói đúng hơn mười mấy vạn năm truơc có người ở chỗ này bố trí đại trận, đem ngàn vạn cường giả phong ấn vào trong kén, rồi sau đó dùng thủ pháp tắc thù rút năng lượng của bọn họ ra.
Loại thủ đoạn này...
Lâm Minh âm thầm líu lưỡi.
- Dùng nhiều thi thể như thế tạo thành đại trận... Đây là thủ đoạn của ma đạo, là Hỗn Nguyên Thiên tôn gây nên sao?
Lâm Minh nói như thế.
Mà Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Chưa chắc là thi thể.
- Ân?
Lâm Minh trong nội tâm cả kinh.
Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng sờ sờ những cái kén, chậm rãi nói ra:
- Trong giới võ học có rất nhiều người vì kéo dài tuổi thọ mà dùng nhiều thủ đoạn không tưởng tượng nổi, có một ít thần dược có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng với những cường giả tuyệt thế đã khai phá tiềm lực cực hạn thì không có hiệu quả gì, bọn họ không cam lòng trở về đất vàng, hoặc là có chấp niệm cho nên áp ùụng thủ đoạn kéo dài tuổi thọ.
- Ví dụ như tiến vào kết giới thời gian, làm chậm tốc độ thời gian trôi qua, bên trong qua một năm thì bên ngoài mười năm, loại phương pháp này kỳ thật không tính là kéo dài tuổi thọ, nhưng dù vậy mọi người phát hiện thời gian kết giới có thể kéo dài tuổi thọ là có hạn.
- Trong vũ trụ dường như trong tối tăm có pháp tắc trở ngại tuyệt thế cường giả sống càng lâu. Về sau càng có người nghĩ ra biện pháp mới, phong ấn chính mình lâm vào ngủ say vĩnh cửu, kết thúc tất cả hoạt động tính mạng, như thế cũng có thể sống được càng lâu một chút, nhưng cuối cùng hiệu quả có hạn.
Mộ Thiên Tuyết nói như vậy và đưa ra các loại suy đoán.
- Hỗn Nguyên Thiên tôn kéo dài tính mạng cho thủ hạ? Ta cảm giác những người này hình như không phải tùy tùng của Hỗn Nguyên Thiên tôn, càng không giống thần tộc.
- Xác thực không phải, bọn chúng là Thánh tộc, là đám người xâm nhập Thiên Diễn Tinh mươi vạn năm trước.
Mộ Thiên Tuyết vừa nói như vậy Lâm Minh hít khí lạnh, xác thực có loại khả năng này.
Hỗn Nguyên Thiên tôn dùng thi thể Thánh tộc làm vật bố trí trận pháp.
Loại thủ đoạn này tuyệt đối tàn nhẫn, nhưng mà nghĩ đến cũng đúng, một đời Thiên tôn hắn phát triển để giết không biết bao nhiêu người, nếu như là thế hệ nhân từ nương tay có thể đi tới bước này sao?
Huống chi Nhân tộc cùng Thánh tộc chính là không chết không ngớt, nhân từ với Thánh tộc chính là tự tìm chết.
Nhưng mà vì sao lại hội tụ năng lượng?
Lâm Minh đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác toàn thân lạnh như băng, trong sát na đó hắn cảm thấy có sát cơ tập trung mình.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong một cái kén có đôi mắt đỏ nhìn hắn.
Một sinh vật có bốn cánh tay, như u linh trốn ở đâu đó, ánh mắt tập trung Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết.
- Cái gì thế?
Lâm Minh phản xạ có điều kiện rút Phượng Huyết Thương ra, đúng lúc này sinh vật kia động.
Tốc độ của nó đến không thể tưởng tượng, hai chân đột nhiên đạp lên mặt đất, thân thể hóa thành tàn ảnh đánh giết Lâm Minh, duỗi gai xương như liêm đao ra chém xuống.
Bồng!
Một tiếng vang thật lớn, Phượng Huyết Thương và gai xương va chạm với nhau.
Lâm Minh chỉ cảm thấy sức lực lớn trùng kích, thân thể của hắn trực tiếp bị đẩy bay, khí huyết cuồn cuộn.
Lực lượng thật đáng sợ!
Phải biết rằng Lâm Minh đã mở bát môn độn giáp, lực lượng đã sớm tăng mạnh, dùn kỹ xảo đặc thù có thể tăng lực lượng gấp đôi, thế nhưng mà dù vậy vẫn bị sinh vật bốn tay này áp chế.
- Là sinh vật thái cổ trốn ra?
Trong lòng Lâm Minh sinh ra ý niệm này trong đầu, Hỗn Nguyên Thiên tôn bố trí trận pháp trải qua mười vạn năm chưa hẳn là không có biến cố, năm đó có một đám ma đầu thượng cổ từ trong Vạn Cổ Ma Khanh, kỳ tích chi hải đi ra ngoài, chúng cũng may mắn giải dụa ra, chúng mưu toan đông sơn tái khởi.
- Rống!
Sinh vật này gào thét nện xuống, một trảo vung lên và sát khí hội tụ trong Vạn Cổ Ma Khanh bộc phát mạnh mẽ như thủy triều.
Sát ý đáng sợ như nghiền nát tất cả.
Lâm Minh tự nhủ, bản thân đệ tử Hỗn Nguyên Thiên tôn đều tu tập Hồng Mông chi đạo, sau khi bọn họ chết đạo tràng tự nhiên sẽ có Hồng Mông pháp tắc khí tức bảo tồn.
- Còn có một đạo năng lượng, là.. Thần lực?
Trong lòng Lâm Minh khẽ động, loại năng lượng này giống như thời điểm leo lên Phong Thần đài, thừa nhận thần lực cực kỳ tương tự. Cái gọi là thần lực, kỳ thật chính chính là lực lượng tinh khí thần hợp nhất.
- Xác thực là thần lực, là lực lượng của thần tộc.
Mộ Thiên Tuyết mở miệng nói ra.
Bộ dạng của nàng hiện tại có được thần lực, người chết ở đây đại đa số là thần tộc, tự nhiên là có thần lực.
Các loại pháp tắc trong đạo tràng này xuất phát đồng nguyên với Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết cho nên hai người cẩn thận từng li từng tí tiến lên từng chút một, không gặp nguy hiểm..
Một giờ sau Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết cẩn thận đi ra khỏi khu vực đạo tràng, tràng cảnh chung quianh quen thuộc làm bọn họ nhớ lại lúc đầu đi vào Vạn Cổ Ma Khanh.
Mặt đất vẫn đỏ thẩm như cũ, cách bọn họ không xa là sợi xích sắt thô to, trên xích sắt mang theo khí tức hùng hồn.
Vạn Cổ Ma Khanh quá thần bí, Lâm Minh tinh tường thứ mà hiện tại bọn họ nhìn thấy chỉ là một góc băng sơn của Vạn Cổ Ma Khanh.
Tiếp được đi tới. Không biết còn có bao nhiêu nguy hiểm.
- Tiếp tục!
Lâm Minh nói ra, hắn cùng với Mộ Thiên Tuyết cùng đi tới trước.
Trong Vạn Cổ Ma Khanh có quá nhiều tràng cảnh rung động lòng người, làm cho Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết đi thêm không biết bao lâu bước chân của bọn họ dính dính. Có đồ vật gì đó dính vào bước chân của bọn họ, làm cho bọn họ cất bước trở nên khó khăn.
Cúi đầu xem xét. Bọn họ nhìn thấy dưới chân là tơ trắng giống như tơ nhện.
Mạng nhện rất dính, một cước giẫm bước lên là khó giãy ra.
Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết bay lên, chỉ thấy mạng nhện kéo dài không dứt, càng đi xa xa thì càng nhiều.
Những mạng nhện này nối với một cái kén, những cái kén này cao hơn người và tơ quấn rất chặt.
Nhìn qua những cái kén này không thấy cuối cùng, giống như vô cùng vô tận không biết baoi lâu.
Lâm Minh dùng cảm giác dò xét một phen, không có tìm được cuối cùng.
Trong mỗi cái kén đều niêm phong một người.
Bỗng nhiên nhìn thấy trong kén là một người, hơn nữa còn có ngàn vạn hổ phách ở trên, Lâm Minh khó tránh chấn động mạnh.
Phong ấn người bên trong không hoàn toàn là nhân loại, bọn họ có một ít trên đầu có sừng, đôi má bao trùm lân phiến, còn có ác ma gương mặt dữ tợn.
Những kẻ này là thế nào? Bọn chúng đã chết sao? Tại sao bị phong ấn trong đây?
Hắn cảm giác những kẻ này có khí tức không giống đám di cốt trước kia.
Hình thể càng khó phân biệt.
Nhưng mà hắn có thể người bị phong ấn trong đó không ai là kẻ yếu.
Đúng lúc này Lâm Minh ẩn ẩn phát hiện trong tơ nhện có năng lượng dao động.
đạo năng lượng này rất nhạt, nhưng mà hàng tỉ tơ nhện thì rất nhiều.
Cơ hồ tất cả năng lượng đều hội tụ vào trong tơ nhện, truyền vào sâu trong Vạn Cổ Ma Khanh.
- Những năng lượng này rút ra từ những cái kén sao?
Trong lòng Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này, ngược dòng tìm hiểu năng lượng này đang tiến vào sâu bên trong.
Ý thức được điểm này, trong lòng Lâm Minh chấn động, hắn dò xét bốn phía, quả nhiên là phát hiện dấu vết hoa văn, tơ nhện này còn có pháp tắc lưu chuyển.
Cũng nói đúng hơn mười mấy vạn năm truơc có người ở chỗ này bố trí đại trận, đem ngàn vạn cường giả phong ấn vào trong kén, rồi sau đó dùng thủ pháp tắc thù rút năng lượng của bọn họ ra.
Loại thủ đoạn này...
Lâm Minh âm thầm líu lưỡi.
- Dùng nhiều thi thể như thế tạo thành đại trận... Đây là thủ đoạn của ma đạo, là Hỗn Nguyên Thiên tôn gây nên sao?
Lâm Minh nói như thế.
Mà Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Chưa chắc là thi thể.
- Ân?
Lâm Minh trong nội tâm cả kinh.
Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng sờ sờ những cái kén, chậm rãi nói ra:
- Trong giới võ học có rất nhiều người vì kéo dài tuổi thọ mà dùng nhiều thủ đoạn không tưởng tượng nổi, có một ít thần dược có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng với những cường giả tuyệt thế đã khai phá tiềm lực cực hạn thì không có hiệu quả gì, bọn họ không cam lòng trở về đất vàng, hoặc là có chấp niệm cho nên áp ùụng thủ đoạn kéo dài tuổi thọ.
- Ví dụ như tiến vào kết giới thời gian, làm chậm tốc độ thời gian trôi qua, bên trong qua một năm thì bên ngoài mười năm, loại phương pháp này kỳ thật không tính là kéo dài tuổi thọ, nhưng dù vậy mọi người phát hiện thời gian kết giới có thể kéo dài tuổi thọ là có hạn.
- Trong vũ trụ dường như trong tối tăm có pháp tắc trở ngại tuyệt thế cường giả sống càng lâu. Về sau càng có người nghĩ ra biện pháp mới, phong ấn chính mình lâm vào ngủ say vĩnh cửu, kết thúc tất cả hoạt động tính mạng, như thế cũng có thể sống được càng lâu một chút, nhưng cuối cùng hiệu quả có hạn.
Mộ Thiên Tuyết nói như vậy và đưa ra các loại suy đoán.
- Hỗn Nguyên Thiên tôn kéo dài tính mạng cho thủ hạ? Ta cảm giác những người này hình như không phải tùy tùng của Hỗn Nguyên Thiên tôn, càng không giống thần tộc.
- Xác thực không phải, bọn chúng là Thánh tộc, là đám người xâm nhập Thiên Diễn Tinh mươi vạn năm trước.
Mộ Thiên Tuyết vừa nói như vậy Lâm Minh hít khí lạnh, xác thực có loại khả năng này.
Hỗn Nguyên Thiên tôn dùng thi thể Thánh tộc làm vật bố trí trận pháp.
Loại thủ đoạn này tuyệt đối tàn nhẫn, nhưng mà nghĩ đến cũng đúng, một đời Thiên tôn hắn phát triển để giết không biết bao nhiêu người, nếu như là thế hệ nhân từ nương tay có thể đi tới bước này sao?
Huống chi Nhân tộc cùng Thánh tộc chính là không chết không ngớt, nhân từ với Thánh tộc chính là tự tìm chết.
Nhưng mà vì sao lại hội tụ năng lượng?
Lâm Minh đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác toàn thân lạnh như băng, trong sát na đó hắn cảm thấy có sát cơ tập trung mình.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong một cái kén có đôi mắt đỏ nhìn hắn.
Một sinh vật có bốn cánh tay, như u linh trốn ở đâu đó, ánh mắt tập trung Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết.
- Cái gì thế?
Lâm Minh phản xạ có điều kiện rút Phượng Huyết Thương ra, đúng lúc này sinh vật kia động.
Tốc độ của nó đến không thể tưởng tượng, hai chân đột nhiên đạp lên mặt đất, thân thể hóa thành tàn ảnh đánh giết Lâm Minh, duỗi gai xương như liêm đao ra chém xuống.
Bồng!
Một tiếng vang thật lớn, Phượng Huyết Thương và gai xương va chạm với nhau.
Lâm Minh chỉ cảm thấy sức lực lớn trùng kích, thân thể của hắn trực tiếp bị đẩy bay, khí huyết cuồn cuộn.
Lực lượng thật đáng sợ!
Phải biết rằng Lâm Minh đã mở bát môn độn giáp, lực lượng đã sớm tăng mạnh, dùn kỹ xảo đặc thù có thể tăng lực lượng gấp đôi, thế nhưng mà dù vậy vẫn bị sinh vật bốn tay này áp chế.
- Là sinh vật thái cổ trốn ra?
Trong lòng Lâm Minh sinh ra ý niệm này trong đầu, Hỗn Nguyên Thiên tôn bố trí trận pháp trải qua mười vạn năm chưa hẳn là không có biến cố, năm đó có một đám ma đầu thượng cổ từ trong Vạn Cổ Ma Khanh, kỳ tích chi hải đi ra ngoài, chúng cũng may mắn giải dụa ra, chúng mưu toan đông sơn tái khởi.
- Rống!
Sinh vật này gào thét nện xuống, một trảo vung lên và sát khí hội tụ trong Vạn Cổ Ma Khanh bộc phát mạnh mẽ như thủy triều.
Sát ý đáng sợ như nghiền nát tất cả.
/2473
|