Vũ Động Càn Khôn

Chương 13: Chữa thương

/1309


Trong mấy ngày kế tiếp, cuộc sống Lâm Động lại một lần nữa trở về như quy luật như trước đây, ban ngày điên cuồng tu luyện, một khi cảm thấy được mệt mỏi chống đỡ hết nổi, hắn nhanh chân chạy vào bên trong sơn động, không quá nửa giờ sau, liền vui vẻ chui ra, tinh lực dồi dào rời khỏi sơn động. Một bộ Thông Bối Quyền uy vũ sinh phong được thi triển ra, làm cho không gian rừng rậm này không ngừng vang lên âm thanh thanh thúy ba động.

Tu luyện với cường độ cao như thế, tính luôn trang đồng lứa tại Lâm Gia, chỉ sợ không có người nào đạt tới được, dù sao tác dụng của Thạch Phù kia, cho dù là linh dược Tam phẩm bình thường so ra vẫn kém hơn nhiều, với lại, cũng là bởi vì do bị pha loãng, nên loại chất lỏng này tương đối ôn hòa, sẽ không đối với thân thể có nửa điểm thương tổn, ý nói, ngược lại nó rất thích hợp cho người bắt đầu tu luyện giống như Lâm Động.

Mà vào lúc ban đêm, Lâm Động lại lần nữa tiến vào bên trong không gian Hắc ám tinh thần kia, ở nơi đây, rèn luyện một lần lại một lần Thông Bối Quyền càng phát ra thuần thục hơn. Dưới sự tu luyện như mất ăn mất ngủ kia, Thông Bối Quyền cũng có tiến triển tương đối to lớn, đến hiện tại, Lâm Động đã có thể dần dần thuần thục nắm giữ chín tiếng vang, thậm chí ngay cả tiếng vang thứ mười kia, đều đã lĩnh ngộ càng lúc càng sâu hơn, tuy nói như cũ vẫn không có tu luyện thành công, nhưng Lâm Động lại hiểu được, cái kia chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Mà có lẽ bởi vì lần trước Lâm Động bày ra thực lực kinh khủng, khiến Lâm Sơn vốn đã mấy năm nay Lâm Sơn luôn tìm đến phiền toái, nhưng hôm nay cũng không dám … xuất hiện tại trước mặt Lâm Động một lần nữa, hắn nghĩ đến liền hiểu được, hiện tại mà đi tìm phiền toái, cũng chỉ là tự mình đi tìm chuốc lấy cực khổ mà thôi.

Lâm Sơn thu liễm cũng làm cho Lâm Động trong khoảng thời gian này thanh tịnh không ít, lúc này mới khiến cho hắn có thể an tâm đem toàn bộ tinh lực quẳng ném lên trên tu luyện.

Trong chớp mắt, thời gian một tuần đã trôi qua, đây là khoảng thời gian vô cùng yên ắng cùng sung tích, cứ như thế lặng yên mà trôi qua.

Mà trong những ngày này, Lâm Động cũng đã tìm kiếm cơ hội, muốn đem chất lỏng từ Thạch Phù cho Lâm Khiếu sử dụng, bất quá bởi vì trong khoảng thời gian này Lâm Khiếu một mực chạy ra bên ngoài, làm cho cơ hội của hắn cũng không nhiều lắm, cho nên hắn cũng chỉ tạm thời áp chế ý niệm trong lòng.

Nhưng, loại tình huống này kéo dài cho đến ngày thứ tám, Lâm Động cuối cùng cũng không thể nhẫn nại được nữa, bởi vì Lâm Khiếu một lần nữa bị thương.

Ngay khi đang còn luyện công thì Lâm Động nghe được thanh âm đầy lo lắng của Thanh Đàn, cơ hồ đầu của hắn vù vù ngay đương trường, sau đó vội vàng chạy như bay về nhà, xông vào phòng, đã nhìn thấy Lâm Khiếu đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng, trên quần áo, có nhiều vết máu thẩm thấu từ trong ra.

"Cha hôm nay đi vào núi hái thuốc, kết quả gặp được một đầu yêu thú lợi hại.. " Ở phía sau Lâm Động, Thanh Đàn với đôi mắt đỏ hoe thấp giọng nói.

Nghe vậy, một cổ áy náy từ trong tâm Lâm Động trào ra, trong mắt cũng không chịu được hiện lên chút điểm hồng.

"Nam nhân khóc thì có cái gì tốt chứ, chẳng qua chỉ bị thương thôi mà" Lâm Khiếu đã nhìn thấy Lâm Động đứng ở cửa, thân thân thoáng muốn ngồi dậy, vừa muốn bày ra một bộ mặt nghiêm khắc, lập tức từ miệng vết thương truyền đến một trận đau nhức, làm cho hắn biểu hiện có chút vặn vẹo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status