Vũ Động Càn Khôn

Chương 222: Mỹ nhân hiến thân

/1309


Trong phòng, Lâm Động ngồi trên giường, cặp mày khẽ nhíu lại, lần này đánh cho La Sơn đến nông nỗi đó, sướng thì có sướng thật, nhưng sự việc lần này tất nhiên không phải tốt lành gì. Theo như phong cách hành sự ngang ngạnh tùy ý của Võ quán Huyết Kền, hành động lần này của Lâm Động, không nghi ngờ gì chính là đang thách thức uy nghiêm của bọn chúng. Cho nên bất luận thế nào, bọn chúng đều không thể nào nhẫn nhịn cho qua được.

- Tạo Hình Cảnh đại thành…

Bàn tay Lâm Động khẽ xoa xoa cằm, hiện nay thực lực của hắn được coi là Tạo Hình Cảnh tiểu thành, nhưng cộng thêm thân phận Phù sư Tứ ấn cùng với Đồng Lôi Thể, cho dù hắn có đối mặt với một cao thủ Tạo Hình Cảnh đại thành cũng có khả năng chiến thắng được.

- Tên Vương Viêm kia, có lẽ thực lực cũng đến như vậy.

Lâm Động nhớ lại lúc đầu khi giao thủ với Vương Viêm, hắn lúc đó, nếu không phải dựa vào chút may mắn, e rằng lúc đó đã bị gãy mất cánh tay phải rồi. Cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành lúc đó trong mắt hắn quả thực quá mạnh, nhưng hôm nay cảnh giới đó bản thân mình đã sắp chạm tới!

Đương nhiên, nếu như muốn nói đến sức chiến đấu, Lâm Động lại tuyệt không tin rằng tên Quán chủ Võ quán Huyết Kền đó có thể bì được với Vương Viêm. Công pháp mà tên Vương Viêm đó tu luyện, võ học thậm chí Linh bảo trong tay, đều là Thượng thừa. Nếu như ngay đến một tên Quán chủ Võ quán tầm thường cũng có thể bì kịp với thiên chi kiêu tử của Gia tộc Vương thị, vậy thì thiên tài của Gia tộc Vương thị cũng quá mất mặt rồi.

- Ta hôm nay, nếu như gặp lại Vương Viêm, nhất định sẽ không chật vật như lúc đó nữa.

Bàn tay Lâm Động khẽ nắm chặt lại, tuy chỉ có thời gian nửa năm, nhưng thực lực của hắn, lại trưởng thành rất nhiều.

Cộc cộc!

Trong lòng Lâm Động có một ý nghĩ đang manh nha, đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng vang lên, sau đó tiếng nói dịu dàng của Khương Tuyết liền truyền đến:

- Ta vào được không?

Nhìn thấy đêm đã khuya như vậy mà Khương Tuyết còn đến tìm hắn, Lâm Động hiển nhiên có chút kinh ngạc, chợt liền nói:

- Có việc gì?

Cừa phòng được đẩy ra, ánh trăng len qua khe cửa lọt vào trong, chợt một dáng vẻ yêu kiều bước vào, giẫm lên ánh trăng mà tiến vào phòng.

Lâm Động nhìn Khương Tuyết bước vào phòng, hiển nhiên là ngẩn người, trong ánh mắt lướt qua một vẻ kinh ngạc.

Khương Tuyết hiện giờ, hiển nhiên là đã kinh qua một phen trang điểm rất công phu. Váy màu xanh nhạt ôm lấy áo màu tím, cặp mắt như tranh vẽ, da trắng như tuyết, mái tóc đen mượt rũ xuống dưới chiếc eo thon, lại cộng thêm hai má ửng đỏ cùng với ánh sáng trăng chiếu rọi, đúng là một vẻ đẹp vô cùng động lòng người.

Bị ánh mắt đó của Lâm Động chăm chú nhìn, hai má hồng của Khương Tuyết lại càng đỏ hơn, cô trở tay khóa chặt cửa phòng lại. Trên tay cô, đang cầm một bộ quần áo gọn gàng sạch sẽ.

- Khương Tuyết cô nương.

Lâm Động ho nhẹ một tiếng, thoáng cảm thấy có chút không tự nhiên. Cô nam quả nữ canh ba nửa đêm, lại ở cùng một gian phòng như vậy, có chút không thỏa đáng cho lắm.

- Đây là quần áo để tắm gội.

Khương Tuyết đem bộ quần áo đã được gấp gọn gàng ấy đặt trên bàn, âm thanh dịu dàng khẽ cúi đầu. Ánh đèn chiếu rọi khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm ấy, nóng bỏng như một ngọn lửa vậy.

- Những việc này, tùy tiện phái một tỳ nữ đem đến là được rồi, sao dám làm phiền Khương Tuyết tiểu thư chứ?

Lâm Động gượng cười một tiếng, chợt ánh mắt nhìn Khương Tuyết nói:

- Khương Tuyết cô nương nếu như có chuyện, xin cứ tự nhiên nói!

Nghe vậy, thân thể mềm mại của Khương Tuyết như chợt cứng lại, khuôn mặt khẽ cúi xuống, trầm ngâm một lúc mới khẽ nói:

- Võ quán Huyết Kền đưa ra lời khiêu chiến với Võ quán Ưng Chi chúng ta, theo như quy củ giữa các Võ quán, cuộc khiêu chiến này, không được từ chối. Một khi từ chối, thì cũng đồng nghĩa với việc danh tiếng sẽ mất hoàn toàn. Cho nên, hai ngày sau, cha ta sẽ cùng với Quán chủ của Võ quán Huyết Kền, La Thứu tiến hành tỷ thí trên Quyết đấu trường của thành Đại Ưng trước mặt tất cả mọi người. Cuộc tỷ thí này, quyết định vận mệnh của Võ quán hai bên, nếu như cha ta thua, Võ quán Ưng Chi sẽ đứng trước nguy cơ bị giải tán.

Trong gian phòng im lặng, có mùi hương đang lan tỏa, giọng nói của thiếu nữ mang theo sự u buồn sâu kín lặng lẽ lan truyền. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status